Chúng tớ định dừng lại ăn trưa nhưng tìm mãi chả có chỗ nào bán mì tôm trứng nên lao thẳng đến cửa khẩu hy vọng sẽ được một trận bia sau khi vượt biên. Một vấn đề phát sinh đó là bạn Thần đồng không có hộ chiếu, ngay gần cửa khẩu cũng có một số "người vận chuyển" nhận đưa người qua biên giới với giá 300k/người nhưng sau khi hội ý chúng tôi quyết định để bạn Thần đồng chạy về Mộc Bài đọc báo ngồi đợi chúng tôi đánh một vòng CPC xong rồi cùng về SG. Sở dĩ chúng tôi không dám mạo hiểm bởi vì cũng chưa biết thông thổ CPC như thế nào, nhỡ sang đó được nhưng quay về không được thì rõ ràng đã phí phạm một nhân tài của đất nước, tình trạng mà báo chí giờ hay gọi là "chảy máu chất xám"
Thú thật là lúc đẩy xe qua trạm cũng hơi lo lo chỉ sợ bị ách lại nhưng thấy bà con mang xe biển số Việt Nam cũng qua cửa ào ào nên chúng tôi cũng mạnh dạn như thể mình đã thông thạo việc này rồi. Tỉ tê với anh lính đứng gác barrier xin chụp mấy kiểu ảnh thì anh chàng lắc đầu xua tay quầy quậy nên đành ngậm ngùi bức qua cột mốc. Thật ngạc nhiên vì cả biên phòng lẫn hải quan chả có ai hỏi han gì chuyện xe cộ duy nhất trên tời khai có mục "biển số xe/chuyến bay", khi mượn bút tôi có hỏi thăm thì cu cậu hải quan tại cửa khẩu bảo "thích thì anh cứ ghi không cũng chả sao"...
Cửa khẩu Trapeang Plong
Thủ tục nhập cảnh làm khá nhanh (chỗ 2 cô gái Việt Nam đang dắt xe qua) phí là 50k/người. Để chắc ăn chúng tôi còn hỏi đi hỏi lại các bạn cảnh sát tại trạm về việc chúng tôi đi xe máy vào CPC có được không, có cần khai báo hay xin phép hay giấy tờ gì không thì các bạn xua tay lắc đầu nguầy nguậy như thể "chúng mày hỏi gì ngớ ngẩn thế".
Chẹp thôi thì nhắm mắt đưa chân, mình cũng cộp củ khoai vào hộ chiếu chứ có lén lút đâu mà phải sợ. Ba anh em cười hớn hở chuẩn bị leo lên xe lướt thì phía bên kia đường bỗng một bóng áo trắng chồ ra vẫy vẫy ... thì ra là chốt kiểm tra y tế.
"Các cậu đi đâu? làm gì? có biết tiếng CPC không mà đòi đi du lịch nước tôi? À Nha Trang đẹp lắm, Vũng Tàu vui lắm, Shihanoukville cũng được nhưng vệ sinh vẫn dưới một bậc! Ô tên là Công Du à thế thì đúng là hay đi rồi à á ư ứ ố ..." Chú Sophath (Phát) tầm ngoài 50 tuổi nói tiếng Việt chuẩn, rất dễ mến à ơi đủ thứ chuyện với 3 thằng đầu trọc lóc.
Tôi bắt đầu thấy hơi ngạc nhiên khi kiểm tra y tế mà chả có máy móc, dụng cụ gì... chú Phát biên 3 cái tên vào sổ xong kẹp 3 tờ giấy vàng (Health Notice) vào hộ chiếu xong lật sấp, rồi lật ngửa rồi lại quay ngang ... "À đi du lịch à? có khi phải nhờ hải quan kiểm tra hành lý nhỉ?". Tôi vờ tháo kính ra lau không nghe thấy, 2 bạn tôi thì chăm chú nhìn tấm lịch mấy em CPC tươi mát treo lủng lẳng sau lưng chú Phát...
"Xong chưa chú ơi" bạn Den bắt đầu thiếu kiên nhẫn ... "À sắp xong rồi, à các cháu đi nhiều nơi rồi, thế muốn nhanh thì phải làm sao?" Trước một đối tượng rất mềm mỏng nhưng kiên định và thẳng thắn như chú Phát cuối cùng bạn Den (thủ quỹ) cũng phải xì ra 30K tiền Việt và nhẹ nhàng "cháu gửi chú uống cà phê"
"À, ờ cà phê bây giờ cũng đắt lắm rồi!!! À mà các cháu đi bằng xe máy à thế có khi phải gọi điện cho bạn tôi làm công lộ kiểm tra nhỉ ..." Bạn Den bắt đầu lo lắng nên vội xỉa thêm 2 tờ 10K nữa ...
"À à 3 người mà từng này ít quá ... " "Thôi mà chú thông cảm, bọn cháu sinh viên nghèo" "Uhm đi chơi mà không có tiền á, chắc không được rồi ..." cuối cùng bạn Den cũng phải đọc đúng cửu chương 3 lần 2 là 6 rồi dúi thêm 10k nữa vào quyển vở học sinh trước mặt chú Phát. Hết 60k phí kiểm tra y tế mà không có biên lai :LL
Đây là chỗ chú Phát làm việc
Sau khi chốt xong vấn đề phí chú Phát thay đổi hoàn toàn hồ hởi hỏi thăm chúng tôi định đi đâu, biết đường chưa, ăn uống gì chưa ... và sau khi nghe trình bày chú lấy ngay một tờ giấy ra vẽ đường cho chúng tôi rồi còn hướng dẫn ân cần chu đáo ...
Đây là bản đồ của chú Phát
Kể chuyện lan man tí cho vui chứ cảm nhận ban đầu của chúng tôi về các bạn CPC là rất tích cực. Các bạn công an làm việc rõ ràng, dứt khoát và nhanh gọn, chú Phát thì tình cảm và cũng rất thẳng thắng (vì chú nói thẳng điều chú cần mà không cần úp mở hay khó dễ). Ít nhất các bạn vẫn đáng mến và dễ gần hơn thái độ của các bạn ở Đồn 821 quê hương mình!