Hồi ức Văn Chấn - p9
Up 1 video quay ở thác đã rồi viết tiếp
[video=youtube;ZtOBybERRXw]http://www.youtube.com/watch?v=ZtOBybERRXw&feature=channel[/video]
Đường đi về khó khăn hơn nhiều vì giày của cả 2 con gà đều bị ướt rồi, sẽ bị trơn hơn và khó chịu hơn. Ra khỏi con thác là cái đoạn mà khi nãy tới nơi F1 phải dùng fc để trượt xuống thì bây giờ ko biết làm cách nào để lên. Đang loay hoay thì tự dưng thấy phía sau có cái gì nâng mình lên. Hóa ra là Gà trưởng. Vậy mà lên tới nơi F1 lại chẳng thể kéo được Gà trưởng lên, vì sợ cả 2 anh em lại cùng ngã xuống vực
. Đi thêm một lúc nữa tới cái máng dẫn nước lúc nãy thì F1 bỗng dưng bị chuột rút chân trái. Á lên một tiếng và nói : « Em bị chuột rút » nhưng hình như cả 2 ông đều ko nghe thấy mà vẫn tiếp tục đi. F1 ngồi lại ở cái nhánh cây chỗ cái máng, trên đầu cây che rợp nên đúng lúc này cơn mưa rừng ập xuống nhưng F1 vẫn chưa bị ướt. Ngồi một lúc mà cái chân vẫn chưa thấy hồi lại, F1 quyết định cố lết đi, tập tễnh một chút cũng được, rồi sẽ khỏi ngay thôi. Vừa vượt qua được cái máng thì thấy Gà trưởng quay lại tìm. Hóa ra là 2 anh ko biết mình bị chuột rút nên cứ đi, đi một hồi ko thấy mình đâu thì hỏi nhau, anh Thuật lại còn đoán : « Chắc đi...vệ sinh »
(. Thế rồi chân F1 cũng đi lại bình thường, ko phải tập tễnh nữa từ lúc nào cũng ko biết. Đi 1 tẹo nữa thì trời mưa to, anh Thuật bẻ lấy mấy cái lá như lá khoai để 3 anh em che đầu. Cũng thú vị phết
. Tới nhà chị người Thái lúc này thì trời tạnh mưa, 3 anh em vứt 3 cái lá khoai đi, lên lán ngồi thở. Anh Thuật thì lại tám chuyện được ngay, còn 2 con gà phải mất một lúc ngồi uống nước, lau mồ hôi rồi mới cười nói được. Nghỉ một lúc thì F1 lấy 4 hộp mỳ ra pha cho 4 anh em ăn cùng với xúc xích, còn mời cả mấy anh người Mông đang ăn mỳ trứng ở đó ăn thử mấy cái xúc xích của người dưới xuôi nữa
. Anh Thuật lại đùa chỉ vào F1 hỏi 2 anh chàng : « Mày thấy cái này có xinh ko ? », chàng ta ngượng nghịu cười : « Quá được ! »
) làm mình xấu hổ chết đi được.
Ăn uống nghỉ ngơi xong rồi mấy anh em quyết định về sớm để còn nghỉ. Trời lúc này đã hửng nắng, cảnh bắt đầu rõ nét hơn lúc sáng. Lần này vượt qua 6-7km để về tới nhà anh Sinh (ko nhớ tên có đúng ko nữa) ở ngã ba đi bản Mù với Gà trưởng có lẽ đã trở nên dễ dàng hơn. Tới nơi lại dừng nghỉ để cho máy nguội. Gà trưởng học cu Thành, định lấy nước dội máy cho mau nguội, thì anh người Mông chạy xe Win bảo đừng làm thế, hại máy lắm. Oh thế là giờ anh Mông dạy cho mới biết nhé, ko thì cứ đua đòi
). Ah quên, anh Mông này lại cứ nhấm nháy rủ lên bản Mù nhà anh ấy chơi nữa chứ, bảo là chỉ mất khoảng nửa tiếng thôi
). Nhưng mà thấy 2 con gà còn chưa đủ mệt hay sao mà còn rủ đi chơi hả giời ? Rời nhà anh chị Sinh, 2 xe lại bắt đầu con đường to hơn rộng hơn để về Phình Hồ, nhưng lúc này nó trở thành con đường nguy hiểm hơn bao giờ hết vì vừa đi được một đoạn thì trời mưa to, đường đất bỗng nhiên nhanh chóng trở nên nhão nhoét. Xe Dream của cu Thành vẫn bon bon phía trước, nhưng xe Ju của Gà trưởng thì bị sa lầy, trượt bánh, càng ga thì càng trượt, thậm chí xe còn quay ngang. F1 sợ quá nhảy xuống xe, anh Thuật cũng nhanh chóng xuống xe để chạy lại giúp Gà trưởng kéo xe ra khỏi rãnh bùn. Từ đây Gà trưởng rút ra được một bài học, một kinh nghiệm quý báu là, khi chạy đường rừng trời mưa thì cứ nhằm chỗ nào có đá răm mà đi, nhưng đá răm thôi nhé, chứ đi lên đá to thì còn nguy hiểm hơn ấy. Ah quên, khi cơn mưa này bắt đầu, do F1 đeo một cái balo nặng đầy máy ảnh và điện thoại nên được ưu tiên khoác vào người cái áo mưa duy nhất mang theo, còn Gà trưởng và 2 anh kia thì ướt hết, nhưng mà vui lắm
. Cơn mưa cứ ngớt rồi lại mưa, xe cứ trượt rồi lại đi, cuối cùng thì cũng tới được Phình Hồ. 4 con người ngồi nghỉ ở đây khá lâu, uống trà ăn kẹo lạc chán chê, hỏi han cô giáo người Kinh đủ chuyện nhưng lại chẳng ai có ý định đi thăm cái nhà thờ của Phình Hồ mà từ dưới quán này nhìn lên là thấy cái mái đỏ của nó cả. Về đọc bài của Rossy mới thấy tiếc. Ngồi đây thì điện thoại bắt đầu có sóng. F1 nhận được 9 tin nhắn và mấy cuộc gọi nhỡ. Mấy con gà ở nhà đang lo chuẩn bị cho vụ SN em Út vào ngày chủ nhật, tức là ngày mai, đồng thời cũng update tình hình mưa bão cho 2 con gà. Lúc này ở HN và HP trời mát mẻ, gió to nhưng ko hề mưa một tẹo nào
. Bão với chả gió, buồn cười thế đấy. Biển thì ko mưa trong khi miền núi lại mưa
).
Trên đường từ Phình Hồ về Văn Chấn trời lại mưa một cơn to khủng khiếp nữa, nên 3 người đàn ông vừa được hong khô sơ sơ thì lại ướt như chuột lột, chỉ có F1 là còn khô được khoảng ... 20%
.
[video=youtube;gZRad8TW4uE]http://www.youtube.com/watch?v=gZRad8TW4uE&feature=channel[/video]
Về tới nhà anh Thuật, 2 con gà lại lục đục chuẩn bị đồ đi tắm suối nước nóng để còn về đi ngủ trong lúc chờ anh Thuật nấu cơm. Nhưng ngủ cũng ko đc yên mấy, vì bọn gà thi nhau nhắn tin gọi điện về chuyện bão lũ. Chẳng là thời sự vừa đưa tin cơn bão Côn Sơn sẽ đổ bộ trực tiếp vào tỉnh Yên Bái, có khả năng mưa lớn gây sạt lở, rất nguy hiểm. Nên cả nhà lo lắng cho 2 con gà nhiều lắm, chỉ sợ 2 con gà đi về nửa đường gặp sạt lở thì toi. 2 anh em lại chụm đầu vào bàn bạc : hay là ăn cơm xong phi về Thu Cúc nghỉ để tránh đoạn đèo Khế mai có khả năng bị sạt lở, hay là cứ ở đây nghe ngóng, nếu mà tình hình ngày càng xấu thì đành chịu ở lại đây chờ bão tan, hay là... hay là.... Đủ mọi phương án được đưa ra nhưng cuối cùng chọn cách là.... ở lại đây ăn tối rồi ngủ một giấc đã, mai dậy rồi tính sau
vì Gà trưởng đã quá mệt rồi, ko thể chạy 60km đèo Khế về Thu Cúc dưới trời mưa bão như thế này được nữa.
Hai con gà đói lắm nhưng mãi tới hơn 9h mới đc ăn. Bữa tối hôm nay khá thịnh soạn, và có cả Thành ở lại ăn nữa. Chính vì thế mà Gà trưởng bị ép uống khá nhiều rượu, đến nỗi ăn đc có hơn 1 bát cơm, trong khi bình thường lão phải ăn 3-4 bát. Đến F1 từ thuở cha sinh mẹ đẻ chưa bao giờ biết chạm môi vào một ngụm bia ngụm rượu nào mà cũng phải nhắm mắt nhắm mũi uống ực một cái hết nửa ly rượu của anh Thuật. Thấy tay mình cầm ly rượu run run, Gà trưởng lúc này đã phê lắm rồi, vẫn bảo : « Thôi em nhấp môi đi rồi để anh uống nốt cho » nhưng mình vẫn cứ uống hết. Gà trưởng vốn ko uống được rượu, nay bị ép tới bến, nên đến hơn 10h là phải xuống vườn cho ra hết, xong rồi vào lăn ra ngủ như chết
). Mình thì sau khi nốc nửa ly rượu, tưởng là cũng sẽ quay đơ, nhưng mà chờ mãi lại ko thấy dấu hiệu gì cả, thậm chí đến 11 rưỡi rồi mà mắt vẫn cứ thao láo, đành vào topic nhà mình làm 1 bài báo cáo tình hình vậy. Trời lúc này vẫn mưa rả rích.
Sáng hôm sau dậy sớm. Trời vẫn mưa. Sau một vài cú điện thoại và tin nhắn để thăm dò tình hình mưa bão ở thủ đô và tình hình ăn chơi của đàn gà thì 2 con gà đang ở vùng cao này quyết định sẽ khởi hành ra về trong sáng nay để kịp ít nhất là dự bữa tiệc cắt bánh mừng SN em Út. Tuy nhiên phải mất rất nhiều thời gian chờ anh Thuật làm chín nồi xôi tím thủy chung (theo lời anh ý thế) để gói về làm quà cho miền xuôi. Sau bữa sáng cũng là bữa trưa, 2 con gà bắt đầu sắp xếp hành lý để lên đường. Gà trưởng thích cái gối thổ cẩm của nhà anh Thuật nên mặc dù anh ấy đã ko đồng ý cho, vẫn cứ cố giấu anh ấy nhét 1 cái vào balo. Tưởng anh ấy ko phát hiện ra nhưng mà lão ý tinh lắm. Lão ấy lấy 2 cái kim nhét vào cái gối còn lại rồi đưa cho Gà trưởng bảo là gối thì phải có cả đôi
. Vậy là Gà trưởng hí hửng mang về mà ko biết là trong cái gối kia có 2 cái kim
. Trên đường về F1 mới dọa là anh Thuật nhét kim vào gối để bỏ bùa Gà trưởng đấy, nên về đến HN Gà trưởng vẫn băn khoăn mãi về chuyện cái kim, đến mức chẳng dám bỏ ra nằm vì sợ bị dính bùa
). Cũng may cái kim đó chỉ có mục đích tốt thôi (cũng là theo anh Thuật nói thế).
Đường về nhà ko có gì đặc biệt lắm ngoài việc lần này 2 con gà được ngắm cảnh đèo Khế vì lần trước đi là ban đêm nên chả nhìn thấy gì. Trời lúc mưa lúc hửng nên 2 con gà vẫn phải mặc áo mưa về tới Sơn Tây mới dám trút ra.
2 gà về tới Công viên Nước – điểm hẹn của bọn Gà để đi SN em Út – là gần 5h chiều, mặc dù ko hề dừng lại ăn trưa, chỉ nghỉ giải lao uống nước ở Sơn Tây thôi. Bữa tối đó tuy mệt nhưng vẫn rất vui, đặc biệt là F1 được thổi nên cùng em Út nữa. Sau khi ăn uống no say, cả nhà lên xe đưa em Út và Gà Chú ra bến xe Lương Yên để 2 con gà này về Hải Phòng. Tuy nhiên trên đường ra bến xe bọn gà lại bị dính 1 cơn mưa rất to, nhưng lần này cả Gà trưởng và F1 đều không bị ướt
.
Vậy là chuyến phiêu lưu 3 ngày 3 đêm của 2 con gà đã kết thúc bằng một bữa tiệc sinh nhật vui với cả nhà như vậy đó. Chuyến đi này có lẽ sẽ là 1 trong những kỷ niệm ko bao giờ quên trong cuộc đời F1, vì độ liều lĩnh, lỳ lợm và mọi cố gắng. Mong chờ những chuyến đi tiếp theo của nhà Gà để cùng được trải qua những giờ phút như vậy. Sau mỗi chuyến đi mình lại thấy thêm gắn bó với gia đình lớn này, thêm yêu và quý trọng từng thành viên biết bao nhiêu. Đặc biệt phải cám ơn Gà trưởng rất nhiều trong chuyến đi này. Thank you again for this super nice weekend.
The End.