What's new

[Chia sẻ] Xinjiang - Chuyện núi rừng và thảo nguyên

Nhân vừa đọc xong cuốn Giamilia- Chuyện núi rừng và thảo nguyên của T. Aitơmatốp do Nhà xuất bản Cầu Vồng xuất bản năm 1986 (thank chị Tờ), thấy lâng lâng phấn chấn, nóng vội muốn share vài cái ảnh với mọi người cho vui. Của đáng tội, khi tận mắt thấy thế nào là núi rừng và thảo nguyên vùng Trung Á rồi, mới hiểu được sao mấy cô gái chàng trai vùng đất ấy dễ yêu thế chứ lị;) Mà đã yêu rồi, lại dắt díu nhau trốn nhà đi xây dựng gia đình mới ngay được :T:T Phong cảnh nên thơ thế cơ mà, dễ xúc động cũng phải :L

Sao không là gió, là mây, để thấy trời bao la.... (Phạm Minh Tuấn).
 
Thứ hai là chuyện em phải thích nghi với cái lạnh ở đây

Sáng sớm tỉnh dậy sương gió còn đang đọng thế này

picture.php


cái gì cũng đóng băng hết cả

picture.php


thế mà em phải woánh găng trong điều kiện thế này đây

picture.php


Nước rớt vào giày em, em chưa kịp lau, tị phát là đóng băng luôn, kinh không? Những lúc í, răng em cái nào còn, cái nào mất em cũng chịu, cứ đánh cho vui thế thôi. Chưa hết, em vẫn phải rửa mặt bằng thứ nước đóng băng này.

picture.php


Mặt với tay em cứ gọi là tê dại. Để não khỏi đông cứng theo, em cứ phải lấy tay tét vào má, thế mà cả 2 đều ko có cảm giác gì. Thông thường, em tạo sẵn nụ cười tươi trên mặt trước khi rửa. Rửa xong, nụ cười ấy theo em đến giữa trưa mới thôi. Thấy em lúc nào cũng tươi tỉnh thế, chàng lấy làm hạnh phúc lắm.

Đấy mới là ban ngày, còn đêm thì, biết nói sao nhỉ? Đêm ở đây bầu trời cực kỳ nhiều tinh tú, dày đặc, nào là giải ngân hà ư, nào là chòm sao Bắc Đẩu ư, chòm sao Ngư ông ư,.... (mấy kiến thức bác học này là nhờ được bác Chitto dạy bảo đêm nào ở Viêng-Xay, em nhớ mãi), lên tuốt, rõ mòn một, gần ơi là gần. Ngày còn ở quê nhà, nhiều lần ao ước được ngắm 1 bầu trời đầy sao như vậy. Rõ là toại nguyện. Có điều là ban đêm nếu có ra khỏi lều cũng là vì mục đích đi ... è, dưng mà lạnh quá, tê ***, chúng em chỉ ngước nhìn dàn tinh tú trên đầu được đúng nửa phút, đứa bảo: đẹp nhỉ?, đứa kia gật gù: ừ, đẹp ghê. Thế là xong. Chui cứng trong lều, thò đầu ra ngắm cũng ko nốt.

Sân Mỹ Đình nhà mình mùa hè mà có dàn sao ấy thì cứ gọi là đông nghịt, chẳng phải như chỗ em.
 
Last edited by a moderator:
Thứ ba là "nạn" khách du lịch

Giờ thiên hạ có điều kiện, lại nhàn cư vi bất thiện, chán cuộc sống phố thị, hay tìm đến những chỗ hẻo lánh như chỗ bọn em để gọi là "khám phá" (gớm, nghe rõ mỹ miều quyxtộc, em là em khinh cái đám ấy, em thật, chẳng qua em vì tiếng gọi tình yêu thôi).

Bọn họ tò mò, sục sạo khắp nơi. Trông thằng cu nhà em xem có bực không?

picture.php


Đến việc tận hưởng cái khoái ở trong rừng của em cũng bị xâm phạm nghiêm trọng. Họ cho họ là ai chứ?

picture.php


Chưa hết, lại còn xin ngủ nhờ nữa chứ. Nhà mình thì đã chật X(

picture.php


Cuộc sống của bọn em cứ gọi là bị rối loạn hết cả. Để xem bọn họ ở rừng được bao lâu? Đã thế nhà em có khi lại dọn về phố ở, nhường rừng lại cho bọn họ đấy.
 
Last edited by a moderator:
Rồi thì những nỗi buồn vu vơ, những khi nhớ nhà

Mọi chuyện có phải lúc nào cũng êm ả đâu

picture.php


Em cũng buồn 1 cách rất cổ điển

picture.php


Các bạn bảo em diễn. Chẳng đúng. Em là em làm hàng đấy chứ

picture.php


Mặc dầu có những khó khăn, nỗi buồn như em vừa kể 1 vài ví dụ. Nhưng mỗi khi, tối đến, sau khi xong hết mọi việc, chàng lại đàn cho em nghe thế này

picture.php


em lại quên hết sạch, lại hạnh phúc tràn đầy. Để rồi đêm em lại ko dám ra ngắm các vì tinh tú, sáng ra em lại woánh găng tê hàm...

(PS: bạn bè em sang thăm, lại đông vui náo nức, lại có người theo em ở lại)

picture.php



Cuộc sống cứ thế tiếp diễn. Nói chung, em thấy thế cũng ổn.
 
Last edited by a moderator:
Bạn này trông quen quá, có phải tên là Diệp không hả IMIM ?:)

Đã bảo là ảnh chỉ mang tính minh họa thôi mà ;)

Nhưng mà đúng rồi đấy :)


@gianker: khói mà đậm đặc thế thì ô nhiễm chết.
 
Câu chuyện thứ 3 - Đi thăm bạn ở hồ Kanas

Thấy cô bạn ở thảo nguyên vùng Xinjiang (Tân Cương) cứ dỗ dành ngon ngọt mình sang chơi, hứa hẹn sẽ có nhiều hay ho bất ngờ, nào là: hãy cứ thử 1 lần rồi xem, bạn sẽ thích ngay mà...; lại nhân dịp diễn biến tình hình kinh tế thế giới có nhiều biến động dữ dội, các ngân hàng nhớn phá sản hàng loạt, thị trường chứng khoán tụt hết đáy này đến thủng đáy kia, thị trường vàng lên xuống thất thường đến chóng mặt, giá dầu thô tụt khủng khiếp, các nhà máy sản xuất thì gây ô nhiễm lung tung cả, thực phẩm nhiễm độc khắp nơi..., tôi tập hợp thêm 1 nhóm người nhẹ dạ nữa, đùm dúm dắt díu nhau, tặc lưỡi hăm hở làm 1 chuyến xem thực hư thế nào.

Khi đi xe đến Urumqui (Ô lỗ mộc tề), thủ phủ của tỉnh Tân Cương, thấy mưa gió đùng đùng, trời mây xám xịt, bằng "kinh nghiệm" 1 lần từng trải, tôi đồ rằng vùng trên núi sẽ có tuyết rơi. Các bạn tôi không tin, vì sau đó càng lên cao càng nắng ráo, trời cao xanh, mây trắng vẩn vơ:
(photo by Aui)

picture.php


Thế rồi, đi lên nữa lên nữa, đột ngột xe dừng lại, cả bọn chạy ùa ra, lên đồi, nhưng không phải để đi (lịch sự gọi là) vệ sinh:

picture.php


Chạy đến cái chỗ này (by imim)

Mặt trước
picture.php


Bên trái
picture.php


Bên phải

picture.php


Đằng sau quay

picture.php
 
Last edited by a moderator:
Trong khi cả bọn đang biểu dương lực lượng thế này (photo by Huong TQ)

picture.php


thì có kẻ vẫn lén lút lên đây (by Aui)

picture.php


thấy về báo cáo lại là ...è tan cả tuyết. Tuy nhiên, ảnh này Bộ Văn hóa (cũ) kiểm duyệt không cho post, bảo là phí mất mấy chục năm mặc wuần của đương sự.
 
Last edited by a moderator:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,023
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top