What's new

Chuyến đi "Tìm lại bầu trời" của đoàn Kevinauto - Tây Tạng hè 2014

Chuyến đi "Tìm lại bầu trời" của đoàn Kevinauto - Tây Tạng hè 2014

Nhóm mình đã hoàn tất chuyến 12 ngày trên đất Tây Tạng và trở về TP.HCM ngày 05/7 vừa rồi. Đi TQ trong hoàn cảnh Hải Dương 981 vẫn cắm rễ ở Biển Đông đã làm cho nhiều người "có một sự quan ngại không hề nhẹ", đã vậy lại còn đi Tây Tạng nữa, điều đó có thể làm cho các vị phụ mẫu ở nhà lên cơn tai biến :D Tuy nhiên mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ, thuận lợi. Trong đó, một phần không nhỏ là nhờ vào năng lực hổ báo của "người cầm lái vĩ đại" Kevinauto :D

Bỏ qua những xung đột hai bên về vấn đề biển đảo, với vị trí địa lý "núi liền núi, sông liền sông", TQ thật sự là một điểm đến không tệ chút nào: thiên nhiên rộng lớn đa dạng, cảnh quan đặc sắc, di tích lịch sử văn hóa phong phú và cũng là nơi mua sắm rất tuyệt.

Điều đó tuy đúng với các tỉnh, thành và khu tự trị khác nhưng không đúng với Tây Tạng. Đi Tây Tạng không dễ - rào cản đầu tiên là thời gian: không thể đi Tây Tạng một cách tương đối tử tế (cho dù chỉ một vùng - phổ biến như Lhasa và vùng Trung Tây Tạng chẳng hạn) cũng không tốn ít hơn 10 ngày được, chưa tính không ai có thể trong 24h mà từ TP.HCM phi thăng tới xứ đó nổi.

Rào cản thứ hai là giấy má phức tạp: câu chuyện xin permit luôn là vấn đề gây đau tim cho các nhóm đi Tây Tạng: sau khi xin được visa TQ và gửi tiền deposit cho travel agency xong mới nói đến chuyện xin permit; nếu không xin được, hoặc trên xứ đó bất ngờ có biến cố gì đó, nhà cầm quyền ra lệnh đóng cửa Tây Tạng với khách nước ngoài thì khả năng khóc ra tiếng Mán là rất cao :D.

Rào cản kế tiếp là tiền - tuy vấn đề này có thể giải quyết bằng nhiều cách nên có vẻ đơn giản hơn (đi làm kiếm tiền, nhận tài trợ của thân nhân, vay ngân hàng...) nhưng cũng khá đau đớn: nếu những nơi khác ở TQ, chỉ cần 500Y/ ngày là tha hồ xông xênh nhưng ở Tây Tạng, con số đó ít nhất cũng phải 1000Y/ ngày. Lên xứ ấy buộc phải đi với công ty du lịch, không có chuyện đi bụi, không có chuyện ngủ dorm hay couchsurfing gì cả. Dĩ nhiên các travel agency có thể cung cấp dịch vụ giá rẻ (thậm chí siêu rẻ) tỉ lệ thuận với chất lượng (dĩ nhiên :D) thì thiên nhiên Tây Tạng cũng đủ khắc nghiệt để không có nhiều người có thể chịu đựng điều đó được.

Trong hoàn cảnh đó, đoàn Kevinauto đã có một chuyến đi - tuy lịch trình rất cơ bản - nhưng cũng có những chỗ độc đáo nhất định, vậy sao không làm hồi ức cho bằng chị bằng em nhỉ? :D

10154953_10201695932669269_2144863451_n.jpg


Chào mừng các bạn đến với hồi ức của bọn mình! :) :) :)
 
Vạn sự tùy duyên

Đi Tây Tạng rồi, bọn mình mới thật sự tin vào chuyện "Vạn sự tùy duyên". Ý tưởng đi Tây Tạng đã được bạn Kevinauto nêu ra từ đầu năm 2012 nhưng khi đó duyên chưa tới nên kế hoạch chưa thực hiện được, bọn mình phải thay bằng chuyến Quảng Tây-Hồ Nam.

Đến đầu năm 2014, đề tài Tây Tạng lại được hâm nóng lại, và có lẽ duyên đã tới nên mọi chuyện có vẻ xuôi chèo mát mái hơn: trang FB "Tìm lại bầu trời" của nhóm tuy có hạn chế nhưng vẫn có hơn 100 người tham gia hóng hớt về chuyến đi và có hơn một tá mem đăng ký tham gia. Tuy vậy câu chuyện "vạn sự tùy duyên" vẫn tiếp diễn: có mem bất ngờ phát bệnh nặng, có mem có việc nhà đột xuất, có mem không thể thu xếp được công việc... lại có những mem mới xin tham gia vào giờ chót... Túm lại là: những người đi được thực sự là những người có duyên với xứ này :)

Sau khi hòm hòm số nhân sự đăng ký, cũng như xây dựng được lịch trình cơ bản, bạn Mèo Bay đã tiến hành liên hệ với nhà tour Tibet Kawa Karpo International Adventure (tiền thân của nó là Tibet F.I.T) vốn được bà con trên phuot.vn nhiệt liệt recomment. Không biết các nhóm khác thương thảo ra sao chứ bạn Mèo gặp khá nhiều gay go, trong khoảng 3 tháng hai bên gửi cho nhau hơn 70 cái mail, có lúc bạn Mèo còn bị bác Lhakpa mắng mỏ "Sao mày muốn nhiều thứ thế mà lại muốn rẻ nữa là sao?"

Cuối cùng, giá cả được thỏa thuận là: 960$/ khách cho nhóm 10 người. Di chuyển bằng xe bus 20 chỗ, ở KS 2* trở lên, ăn ngày 3 bữa - riêng bữa trưa và bữa tối định mức 40Y/ người/ bữa. Nhà tour chịu toàn bộ phí tham quan, phí permit, hướng dẫn viên nói tiếng Anh, nước uống trong các bữa ăn, bảo hiểm du lịch nội địa (nhưng loại trừ trách nhiệm trong trường hợp khách bị AMS). Giá này còn kèm thêm một khoản đặc biệt là một bữa ăn sáng buffet tại resort 5* St.Regis sang trọng nhất Lhasa và là một trong mười bốn khách sạn đẹp nhất thế giới mà trang Wacy bầu chọn.

Có 3 trường hợp bọn mình phải trả thêm tiền: chuyến đi tới Yumbulakang của 7 bạn trong nhóm vốn không có trong lịch trình đã thỏa thuận, bữa ăn lẩu bò Yak (bọn mình phải phụ thêm 350Y vì món đó quá đắt tiền) và buổi viếng thăm trại nuôi và nhân giống chó Ngao Tây Tạng qui mô nhất toàn xứ Tây Tạng (vé 60Y/ người nhưng thoả thuận được với trại 500Y/ 10 vé). Còn ngoài ra bọn mình không phải bỏ ra một xu nhỏ nào khác. Riêng đêm ở Shigatse còn được ở KS 4* nữa cơ :D

Bọn mình hài lòng với giá cả và chất lượng dịch vụ của Tibet Kawa Karpo. Đúng là họ làm ăn rất tử tế. Các bữa ăn là do mình tự gọi thức ăn, có những hôm do nhóm hơi mệt hoặc đồ ăn ở quán/ nhà hàng không có nhiều món nên mình không dùng hết định mức 400Y/ bữa. Thế là hôm sau, lấy lý do "Sợ mọi người đã đi mệt nên cần có cơm ăn ngay" ku hướng dẫn viên đặt sẵn bữa ăn có hàng chục món ở KS để bù lại.

Bạn hướng dẫn viên tên Kunchok Thubten (bọn mình toàn gọi bạn ấy là Kool" rất chịu khó và nhiệt tình, bác tài cũng vậy, rất vui vẻ; bác ta nhại tiếng Việt rất nhanh, có thể nói được cả tràng (dù chả hiểu gì :D).

10551115_689479184422911_4078001833910859650_n.jpg

Bạn Kunchok mặc áo carô, còn bạn kia hẳn nhiều bạn cũng quen biết - chính là bạn tuhailanha đấy!

10377245_689498431087653_8984437819110847389_n.jpg

Bác tài mặc áo đen, còn cái bạn múa lửa bên cạnh kia vẫn là tuhailanha :D

Thật sự là có duyên, chúng tôi mới có thể tập hợp được 10 mem cùng đi Tây Tạng, có duyên chúng tôi mới đặt chân lên vùng đất đặc biệt này, mới gặp được những người xa lạ đáng mến như Lhakpa Tsering, Kunchok, bác tài...

Vấn đề vé máy bay cũng chiếm rất nhiều tâm tư của bạn Kevinauto. Sau khi suy tính, bạn ấy quyết định sẽ mua vé đoàn của hãng Sichuan Airlines. Tuy như vậy sẽ không thể về đường Nepal được (vé đoàn chỉ bán khứ hồi) nhưng bù lại giá chỉ có 720USD/ khách với lộ trình: SGN-NNG-CTU-LXA-CTU-NNG-SGN. Một thuận lợi khác là Sichuan có đại lý chính thức ở TP.HCM nên việc thanh toán rất dễ dàng, đồng thời thời gian transit ở Nam Ninh chỉ có 45' chứ không phải là đến mấy giờ đồng hồ như khi bay với các hãng khác. Cũng có góp ý này khác do dịp đó VNA bán vé HAN-CTU giá khuyến mãi rất rẻ nhưng đến khi họ đột ngột thông báo cắt đường bay đó, nhiều người mới thấy bạn Kevin sáng suốt: rẻ chưa chắc là tốt...

Như vậy, ngay cả việc chọn hãng hàng không cũng là vạn sự tùy duyên đấy :D
 
Re: Vạn sự tùy duyên

Hay quá bạn ơi, mình cũng hóng hớt thông tin của đoàn trên fb, cũng muốn đu đeo theo nhưng ko có nhiều thời gian như thế... :((...mới đọc khúc dạo đầu thôi mà đã thấy cuồng chân rồi! Có gì bạn chia sẻ thông tin với nhà tour nội địa Tibet cho mình với!
Cảm ơn bạn!
 
Re: Chuyến đi "Tìm lại bầu trời" của đoàn Kevinauto - Tây Tạng hè 2014

Nữa nữa đi chủ thớt. Hóng hóng bài viết mới
 
Lịch trình đơn giản nhưng "chất"

Làm lịch trình là một vấn đề quan trọng, một phần thành công của chuyến đi là ở đó. Các điểm đến thưa quá dĩ nhiên không tốt nhưng dày quá cũng không tốt. Lịch trình vất vả quá thì khó hoàn thành, mà đơn giản quá thì dễ gây nhàm chán.

Bạn Mèo Bay vốn học khoa Địa lý nên không bao giờ quên qui tắc "Các chuyến đi luôn bắt đầu từ bản đồ và kết thúc bằng bản đồ". Do đó khi vừa manh nha ý tưởng tái lập kế hoạch Tây Tạng, bạn Kevinauto và bạn Mèo đã tiến hành sưu tầm bản đồ về Tây Tạng. Tuy sưu tầm được rất nhiều, kể cả đọc được tiếng TQ nhưng bạn Mèo vẫn thích cái lược đồ này nhất. Các bạn xem sẽ biết ngay tại sao :D Lịch trình của nhóm được xây dựng trên cơ sở của lược đồ này.

1920197_541689159277997_1065572735_n.jpg


Vấn đề đầu tiên của việc lập lịch trình là chọn tiêu chí của chuyến đi. Bọn mình chọn sự an toàn và sức khỏe cho mọi người trong nhóm làm hàng đầu. Do đó, lịch trình kéo dài tới 12 ngày nhưng số điểm đến ít hơn các đoàn khác cùng thời gian, những địa điểm đường xá vất vả khó đi hoặc có khả năng phát sinh chứng AMS như Rongbuk, EBC bị loại trừ. Đi Kailash cũng là mong ước của nhiều mem trong nhóm nhưng không phải ai cũng có thể thu xếp được trên 20 ngày nghỉ liên tục và 3000USD để thực hiện. Vì vậy nên thôi, biết đủ là đủ mà :D

Hai ngày đầu của chuyến đi hầu như không có hoạt động gì đáng kể, ngày thứ 3 mới đi loanh quanh Lhasa, ngày thứ 4 mới đi ra vùng ngoại vi Lhasa. Như vậy để mọi người có thời gian quen với sự thay đổi về khí áp, hạn chế tối đa khả năng bị AMS. Chắc chắn có bạn sẽ nói "Rõ phí của, đến những hai ngày ăn không ở không" nhưng nói thật là nhóm chúng tôi có đến 6 nữ mà chỉ có một người (là vận động viên nhảy dù) là thật sự hổ báo thôi. Vì vậy, chúng tôi cũng có một chút thiếu tự tin khi biết nhiều người (đàn ông thanh niên hẳn hoi) mà vẫn bị AMS lên bờ xuống ruộng, thậm chí tốn những món tiền không nhỏ để thuê xe cấp tốc hạ độ cao hay đuổi theo đoàn sau khi nằm viện. Thực tế đã cho thấy tính toán của bạn Kevinauto không hề sai: cả đoàn tuy có đến 5 bạn nữ yểu điệu thuc nữ nhưng không có ai bị AMS cả (tuy cũng có vài người phải uống thêm Gao Yuan Kang), kể cả bạn Mèo Bay vừa bị đau phổi, vừa bị hen, vừa có vấn đề về tim.

Việc chọn thời gian để đi cũng quan trọng, lúc đầu nhóm định đi vào tháng 9, 10 như hầu hết các nhóm khác nhưng do một số bạn vướng việc nọ việc kia, cộng với việc bạn Mèo Bay nghiên cứu biểu đồ khí hậu Tây Tạng thấy thời điểm mùa hè (sau ngày Hạ chí 21/6) cũng không có gì phải phàn nàn:

1-12110Q1322E15.jpg


Lịch trình cụ thể của nhóm như sau:

-Ngày 1 (22/6): đáp máy bay từ Thành Đô đến Lhasa. Máy bay hạ cánh lúc 8.10AM. 7 bạn trong nhóm đi Yumbulakang, 3 bạn còn lại (do không đủ tự tin về sức khỏe khi đặt chân xuống Tây Tạng) về Lhasa nghỉ ngơi.

-Ngày 2 (23/6): buổi sáng đi ăn sáng ở St. Regis, sau đó đi cung điện mùa hè Norbulingka. Buổi chiều đi đền Jokhang.

-Ngày 3 (24/6): buổi sáng đi tu viện Deprung, chiều đi Potala lúc 3.00PM.

-Ngày 4 (25/6): sáng đi tu viên Ganden, chiều đi tu viện Sera.

-Ngày 5 (26/6): bắt đầu rời Lhasa: sáng đi thăm trại nhân giống chó Ngao Tạng, trưa đi hồ Yamdrok, chiều đi băng hà Karola. Tối ngủ lại Gyantse.

-Ngày 6 (27/6): sáng đi thăm quần thể tu viện Palkhor, tháp Kumbum và pháo đài, trưa ăn trưa và nghỉ tránh nắng ở Shigatse, xế chiều di chuyển đến thị trấn nhỏ Sakya. Tối ngủ lại Sakya.

-Ngày 7 (28/6): sáng thăm tu viện Sakya, sau đó di chuyển đi New Tingri (Shegar). Tối ngủ lại Shegar.

-Ngày 8 (29/6): sáng đi Old Tingri. Bạn Kunchok quả quyết là ở Old Tingri cũng có một địa điểm nếu trời quang vẫn có thể nhìn thấy đỉnh Everest, không cần phải đi Rongbuk hay EBC. Chiều mọi người về đi thăm một tu viện bé tí nhưng rất xinh trên đỉnh đồi gần khách sạn. Tối vẫn ngủ ở Shegar.

-Ngày 9 (30/6): di chuyển về Shigatse. Nhân lúc về Shigatse sớm, mọi người đề nghị đi thăm tu viên Tashilungpo luôn (thay vì để sáng mai) để mai có thể về Lhasa sớm (để còn đi mua quà cáp :D). Tối ngủ lại Shigatse.

-Ngày 10 (01/7): từ Shigatse di chuyển về Lhasa. Buổi chiều mọi người càn quét khu Bakhor để mua sắm.

-Ngày 11 (02/7): sáng đi hồ Namtso. Chiều tối về lại Lhasa thu xếp hành lý quà cáp.

-Ngày 12 (03/7); chào từ biệt bạn Kunchok, bác tài và Tây Tạng ra sân bay Gonga về lại Thành Đô.

Do lịch trình khá thưa nên ở mỗi địa điểm (trừ điện Potala) đoàn có dư dả thời gian để thăm thú cũng như các thành viên không cần phải vắt kiệt sức lực cho những chuyến marathon trọn vòng khora quanh các tu viên mênh mang đại hải hay các điểm đến trên đỉnh đồi đỉnh núi; cũng dồi dào thời gian cho việc chụp choẹt đủ thể loại ảnh ọt :D
 
Quá trình chuẩn bị: chu đáo không bao giờ thừa

Khi chuẩn bị cho chuyến đi, bạn Kevin đã gặp gỡ nhiều bạn đã đi Tây Tạng để thu thập kinh nghiệm; các bạn khác cũng tận dụng các mối quan hệ để hóng hớt thêm. Những thông tin thu thâp được sau khi xử lý sẽ biến thành những thông báo để mọi người chuẩn bị cho chuyến đi được chu đáo hơn.

Một vấn đề được quan tâm hàng đầu là chứng AMS vốn đe dọa những kẻ cả đời sống ở vùng đồng bằng như chúng ta-nhất là bạn Mèo Bay vì bạn ấy vừa bị đau phổi, vừa bị hen. Bạn Mèo Bay đã thu thập gần 20 bài viết về chứng AMS và tiến hành dịch ra tiếng Việt. Bạn Mèo cũng làm cho cô em gái làm dược sĩ bên Mỹ tốn vố số tiền điện thoại quốc tế để tư vấn tỉ mỉ về các thứ thuốc men cơ bản dùng cho chứng AMS (Acetazolamide, Dexamethazone). Những thông tin cần thiết lập tức được phổ biến để mọi người chuẩn bị thực hiên.

Trong các tài liệu có đề cập tới việc uống viên Rhodiola như một cách phòng ngừa hiệu quả AMS nên bạn Kevin đã nhờ một người bạn đi Đà Nẵng thu gom gần chục chai thuốc này (ở TP.HCM không có ai bán thứ này cả, ít nhất là bác Gúc bảo thế). Cái loại "thần dược" ấy đây:

10411387_10202025520908769_2543390321489895095_n.jpg


Trong tài liệu bảo lên Tây Tạng phải đảm bảo nguồn năng lượng từ chất bột đường chiếm đến 70-80%. Thế là bạn nào cũng vào siêu thị đẩy ra hàng xe đồ ngọt. Có điều đồ ngọt loại gì thì phụ thuộc vào thói quen của mỗi người. Bạn tuhailanha có vẻ đem ít nhất (vì vali bạn ấy hơi bé) nhưng cũng được bằng này:

10425409_680201462017350_5162789292962977465_n.jpg


Nếu xét hết 10 người, số sô cô la Snicker cỡ lớn mà mọi người đem theo nếu không được đến 200 thỏi thì cũng ngoài 100 thỏi cơ đấy!

Đồ dùng mang theo cũng vậy, thôi thì đa dạng khỏi nói. Bạn Mèo Bay không quên tha theo một cái ấm điện, một cái sấy tóc, một cái bình lưỡng tính 1l của Thermos và cả một cái gậy trek :D

Mọi người cũng vũ trang đến tận răng các loại thuốc nhưng không sao đua với bạn Mèo Bay được. Số thuốc bạn ấy đen theo chiếm hết 1/2 cái ba lô 65l, đủ để bạn ấy bị phiền hà với các thể loại an ninh sân bay và hải quan. Thế mà bạn ấy vẫn sởn sơ, vì sao thế? Vì bạn ấy để toàn bộ số thuốc đó nguyên niêm trong chai, hộp, lọ, có đủ đơn thuốc kèm theo (lột ra tiết kiệm được ối chỗ và giảm được rất khá trọng lượng nhưng bạn ấy không dám). Mỗi bữa (ngày 3 bữa) bạn Mèo Bay uống ngần này thuốc và thực phẩm chức năng, quả là đủ để dọa ngất bất cứ người nào hơi yếu bóng vía nhỉ? :D

10537422_608156949297884_7220942459480125973_n.jpg


Bạn Kevinauto không ngừng theo dõi thời tiết Tây Tạng để thông báo cho mọi người đem theo trang phục phù hợp; vì vậy có hôm đoàn gặp phải một trận sương muối trắng đồi trắng núi nhưng không có ai phải cuống cuồng chạy đi mua đồ ấm cả.

Vấn đề mua bảo hiểm cũng rất được quan tâm, dù biết trên Tây Tạng không có chuyện bảo lãnh thanh toán viện phí như một số nơi khác nhưng bạn Kevin vẫn quyết định mua bảo hiểm du lịch quốc tế hạng Premium (mức cao nhất của bảo hiểm du lịch) của AIG. Tuy cả đoàn không xảy ra bất kỳ sự cố nào có thể claim được tiền bảo hiểm nhưng không ai thấy tiếc món tiền hơn 50$/ người đã bỏ ra để mua bảo hiểm cả.

10401621_10202112839731685_2725630036635737356_n.jpg

Chồng bì thư đó là thẻ bảo hiểm và thông tin bảo hiểm du lịch, còn tập tiền đó là tiền thanh toán cho đại lý của Sichuan Airlines.

Bạn Kevin cũng không quên cho in cái banner (vốn là cover của trang FB của nhóm) mang theo để khi chụp ảnh chung cả nhóm thì giăng ra, pro chưa nào??? :)

10463957_10202156913193494_5754577292253218326_n.jpg


Trước ngày đi, bạn Mèo Bay còn sưu tầm một tập tài liệu về các điểm đến trong lịch trình của nhóm, có đầy đủ hình ảnh; bạn Kevin đem in màu và đóng thành hai tập; bạn tuhailanha mỗi buổi sẽ đọc bài về điểm đến sắp tới cho mọi người cùng nghe khi ngồi xe. Sao lại phải mất công thế khi đã thuê HDV nói tiếng Anh? Dù tiếng Anh của bạn tốt mấy đi nữa thì việc nghe được những vấn đề loằng ngoằng về Phật giáo, văn hóa, lịch sử Tây Tạng hay những cái tên Tây Tạng đọc trẹo lưỡi không hề đơn giản; vả lại đến nơi mỗi người đổ đi một hướng, có mấy ai bấu theo HDV để nghe cho thật thủng đâu. Thế nên có hai quyển thông tin, mọi người chuyền nhau xem và nghe đọc lại một lần trước khi đến. Nhờ đó ai cũng nắm được thông tin cơ bản của nơi mình đến; nếu không, tình trạng ù ù cạc cạc hoàn toàn là possible :D

Thời điểm uống các loại thuốc men phòng ngừa AMS cũng được leader nhắc nhở chu đáo: khi nào thì bắt đầu uống Rhodiola và Hoạt huyết dưỡng não, khi nào thì bắt đầu uống Acetazolamide và Dexamethazone.

Các bạn có thấy choáng không? Đoàn chưa đi được mét nào mà đã xoắn như thế đấy :D
 
Last edited:
Re: Chuyến đi "Tìm lại bầu trời" của đoàn Kevinauto - Tây Tạng hè 2014

Đoàn chị chuẩn bị cẩn thận quá, đúng là có chị Mèo làm hậu cần có khác
 
Ngày 1: Welcome to Tibet

Buổi sáng rời khỏi Thành Đô, thủ phủ của đất Thục xưa tiễn chúng tôi bằng trận mưa đêm rả rích. Nếu không có sự giúp đỡ tận tình của anh Kiên, một người bạn đang học nghiên cứu sinh ở đây, chúng tôi khó mà bắt được 3 chiếc taxi vào lúc 4h sáng.

Khi lên máy bay, mọi người quá ngạc nhiên khi chiếc máy bay cỡ lớn (3 dãy 2-4-2 ghế) chật ních cả khách. Yên vị xong, ăn xong bữa sáng đạm bạc của hãng hàng không cung cấp chúng tôi vẫn thấy bồn chồn - không phải vì sắp đặt chân lên Tây Tạng, hoàn thành ước nguyện bấy lâu - mà vì hồi hộp vì không biết lát nữa đặt chân xuống Gongga, mình có bị AMS không. Khổ thế cơ đấy!

Trong khi các bạn khác trổ tài chụp ảnh xuyên qua các tầng mây:

10360834_1530532890500362_5007176817912587692_n.jpg


Thì bạn Mèo Bay tập trung vào bài tập hít thở dành cho người bị hen. Máy bay đã đáp xuống, mọi người lục tục bước xuống. Wow wow wow! Không có bạn nào đau đầu choáng váng hay xây xẩm chóng mặt buồn nôn gì cả! Hura... bước đầu thế là ổn... mọi người đã có chút tự tin vì thấy các thứ thuốc men có vẻ có hiệu quả. Bạn Kevin phải cầm permit và 10 quyển hộ chiếu của cả nhóm vào phòng riêng làm việc với nhân viên an ninh. Có "một sự căng thẳng nhẹ" trong tim mỗi người. Tuy nhiên mọi việc cũng thông suốt cả, anh Kevin tươi cười bước ra.

Ngoài cửa ga không thấy có ai cả, bạn Mèo Bay gọi điện cho Lhakpa Tsering, anh í bảo người đi đón không được vào trong, bảo mọi người cứ đẩy hành lý ra. Bên ngoài Lhakpa đợi sẵn với 2 lái xe, 1 guide, 1 xe bus 20 chỗ và 1 Land Cruise. Có 2 xe vì nhóm sẽ chia làm 2: 7 bạn hổ báo thì đi Tsedang để thăm tu viện Yumbulakang, 3 bạn èo uột không đủ tự tin thì về Lhasa. Chỉ có thế mà phát sinh 2 tờ permit khác nhau: 1 tờ cho 7 người với hoạt động của ngày 1 là đi Tsedang rồi mới về Lhasa, 1 tờ cho 3 người thì hoạt động của ngày 1 là về ngay Lhasa; từ ngày 2 hoạt động của 2 nhóm mới giống nhau.

10492269_1530533387166979_2518946230962323174_n.jpg


Mọi người rất phấn khích khi được choàng khăn Kata, sau đó nhanh nhẹn chia ra hai nhóm lên xe của mình. Trên xe, Lhakpa cho chúng tôi biết trên xe có khách nước ngoài luôn phải có HDV có thẻ đi cùng. Vì cậu Kunchok đã đi theo nhóm kia nên anh ấy phải hộ tống chúng tôi (Mèo Bay, Cún GC, Song Uyển) về Lhasa.

Đường cao tốc từ Gongga về Lhasa thật tuyệt, cảnh hai bên đường khá đẹp, có điều bạn Mèo Bay có chút ngạc nhiên: sao mà đồi núi lại trụi lủi thế này?

10366071_1530533450500306_9127121221041673118_n.jpg


Khách sạn Cool Yak mà đoàn sẽ ở 6 đêm rất ổn: nằm trên con đường nhỏ cách khu Bakhor chỉ 2-300m, đường phố không đông không thưa, hai bên toàn là cửa hàng buôn bán các thứ phục vụ khách du lịch: đồ outdoor, thuốc men, đồ lưu niệm, quán trà...

1926681_1530533873833597_4928222190188319524_n.jpg

Con đường trước khách sạn

Cool Yak chỉ là một khách sạn nhỏ, nằm trong một ngõ hẹp nhưng ấm cúng, sạch đẹp.

10464122_1530533980500253_6554260952808961130_n.jpg

Tiền sảnh khách sạn Cool Yak

Dọc giếng trời ở giữa sảnh là tấm Thangka cực lớn theo từ tầng 3 xuống đến tầng 1:

10532876_1530534007166917_5282433767254672938_n.jpg


Bạn Mèo sau này có hỏi một cậu bán hàng vui vẻ xởi lởi là Thangka có đắt không? Cậu ta bảo đắt kinh lắm. Vậy cái tấm Thangka theo suốt mấy tầng lầu kia hẳn là cả đống tiền nhỉ?

Tuy nhiên, tấm Thangka chỉ thu hút được bạn Mèo Bay bởi độ lớn của nó còn thực ra bạn Mèo lại đặc biệt chú ý đến bức tranh vẽ con quỷ nữ Srinmo treo đằng sau quầy lễ tân:

295145_120110131256_STD.JPG


khachsan3.jpg


Truyền thuyết nói rằng thế đất của Tây Tạng có hình con quỷ nữ mà họ gọi là Srinmo. Để trấn yểm nó, nhiều đền chùa, tu viện đã được xây tại các vị trí trọng yếu trên cơ thể con quỷ. Trong đó, đền Jokhang nằm ngay vị trí tim con quỷ. Ngày xưa nơi đó là cái hồ, công chúa Văn Thành đã ném một cái nhẫn xuống đó trể trấn áp nó và cho lấp cái hồ để xây đền Jokhang lên trên. Sau này ku Kunchok giải thích thêm "Cái hồ là trái tim, nước hồ là máu; nếu máu bị rút cạn (lấp hồ) thì con quỷ làm sao sống được nữa". Nghe hấp dẫn nhỉ?

Bạn Mèo Bay và hai bạn kia được nhận phòng ở tầng 2. Mọi chuyện vẫn ổn cho tới khi bạn Mèo bước lên cầu thang. Chỉ có 5 bậc thang mà bạn Mèo đã thấy ngực mình thắt lại, hai chân nặng như đá. Ôi ôi ôi, trái tim bạn Mèo rơi tọt xuống bao tử: như vậy chả lẽ cả 11 ngày sắp tới bạn Mèo sẽ đi tham quan các nơi bằng niềm tin à? :(

Bước vào phòng, thấy có ấm điện, việc đầu tiên là tráng ấm và đun ngay một ấm nước. Nhờ chăm nấu nước mà 12 ngày ở Tây Tạng, bạn Mèo và bạn Cún gần như không tốn tiền mua nước uống (ngày uống 4l nước, mua nước đóng chai tốn cả đống tiền ấy chứ). Phòng có 2 giường. Ga giường trắng muốt, chăn bông rất mềm, nhẹ. Chỉ rửa ráy qua loa, hai bạn Mèo và Cún phi ngay lên giường. Sáng nay 3h sáng đã phải dậy chuẩn bị ra sân bay nên giờ cái giường chính là cõi thiên đường bằng bông mà bạn Mèo và bạn Cún đang mong mỏi :D
 
Last edited:
Ngày 1: Bữa ăn đầu tiên với Tibetan food

12 giờ trưa, báo thức của điện thoại reo, đã đến giờ đi ăn trưa với anh Lhakpa. Cả ba bạn xuống sảnh đã thấy anh Lhakpa tươi cười đợi sẳn. Sau giấc ngủ cấp tốc dài 2h, bạn Mèo đã thấy ngực và chân mình nhẹ hơn. Cảm ơn Chúa đã thương xót con! :)

Anh Lhakpa hỏi muốn ăn thức ăn gì, bọn mình bảo muốn nếm thử thức ăn Tây Tạng. Đến một nhà hàng nhỏ gần đó, bạn Mèo không chọn món ăn mà đề nghị anh Lhakpa chọn vài món ăn Tạng mà anh í thích. Anh í xù xì gì đó bằng tiếng Tạng với cô bé phục vụ. 15 phút sau đồ ăn đã được đưa ra thế này:

10464316_1530533930500258_3891687564073398122_n.jpg


Ôi ôi, sao mà phí thế, có nhõn 3 kẻ thân thể mỏng dính với một ông tuy có hơi to nhưng lại ăn chay mà gọi ra bằng đó thức ăn cơ à? Để bạn Mèo kể ra nhé: khoai tây nghiền vo viên rán, bánh bột rán (thay cho bánh mì), thịt bò Yak xào ớt, thịt bò Yak áp chảo, bắp xào Trường Thọ (sau này bạn Mèo đọc thực đơn thấy ghi thế), súp lơ trắng và xanh xào nấm đông cô, cải thìa xào, canh rau. Thức uống là trà bơ.

Anh Lhakpa bảo tháng này là tháng 4 (theo lịch Tây Tạng), là tháng rất quan trọng với người Tạng vì Phật đản sinh, lập đạo tràng giảng đạo và nhập Niết Bàn cũng đều trong tháng 4 cả nên trong tháng này hầu hết người Tạng đều ăn chay và đi hành hương. Bọn mình nhanh nhẹn nếm thử các món. Đúng là anh Lhakpa khéo chọn, đồ ăn ngon, rất dễ ăn.

Trong các món đó, món ngon nhất chính là món bắp xào Trường Thọ:

10527887_1530533933833591_9009958857128643426_n.jpg


Món này rất đơn giản: bắp ngọt, đậu Hà Lan và một loại hạt màu nâu đỏ xào chung với nhau. Cái hạt nâu đỏ ấy tuyệt ngon. Bạn Mèo không bỏ qua bèn hỏi ngay đó là hạt gì? Anh Lhakpa bảo đó là một loại hạt hái trên núi, hơi hiếm và hơi đắt nhưng rất bổ, nhất là bổ phối. Bạn Mèo nghe thấy mắt sáng như sao :D nhưng quá tội là cái tên nó rất khó nghe nên anh Lhakpa nhắc tới mấy lần mà tung tẩy một hồi bạn Mèo lại quên béng đi mất. Sau này bạn Mèo cố ý đi các hàng đồ khô để tìm nhưng có đủ thứ hạt khác chứ không có cái hạt thần kỳ ấy. Các nhà hàng quán ăn khác cũng có món bắp xào nhưng không chỗ nào có bỏ cái hạt nâu nâu đó cả. Bạn Mèo về đến nhà vẫn còn tiếc mấy cái hạt ấy đấy!

Anh Lhakpa chỉ ăn bánh bột rán, khoai viên và súp lơ xào (ăn chay mà). Ba đứa bọn mình cố lắm cũng không ăn hết tới một nửa số thức ăn đó, ngại quá nhưng no quá, đành chịu thôi.

Quay về KS, 3 kẻ èo uột lại đi ngủ tiếp tập 2. Tập này mới dày dặn đây: được ngủ cho đến khi nhóm đi Yumbulakang về thì sẽ cùng đi ăn tối. Căng da bụng, chùng da mắt; cả 3 lê về phòng và vẫn thấy cái giường thật là quyến rũ :D

Chưa đến 7h, nghe tiếng bạn tuhailanha inh ỏi; bạn Mèo tung chăn chạy ra, định là xem có ai chết không thì giúp khiêng xác vào :D Không ngờ thấy cả nhóm 7 người đều tươi roi rói, ồn ả náo nhiệt còn hơn cả đám mổ bò :D

Ngày đầu tiên bình an thế là quá ngon rồi!

(Phần về Yumbulakang ngày mai tiếp nhé! :D)
 
Yambulagaang vẫy gọi

Tát nước theo mưa ngay cho bà con chóng luôn mặt mày không kịp trở tay - say xẩm mặt mày kiểu như bị AMS như chúng ta bị ở trên đất Tạng 12 ngày bổ sung cho chị Mèo Bay phần thông tin Yambulakang
Đầu tiên là ra mắt đầy đủ bộ sậu "nam thanh nữ tú" của đoàn Kevinauto và lưu ý mọi người là đặc biệt cẩn thận là "10 người như 1" toàn dân "bán trời không văn tự" nhìn mặt xinh xinh thế chứ nguy hiểm lắm nguy hiểm lắm - chớ có dại mà lại gần nhé

attachment.php


Đất Tạng đón chúng tôi với thời tiết không thể đẹp hơn - mọi người ngất ngây với khung cảnh nhìn thấy từ trên máy bay và gần như quên hết mọi mệt mỏi , ai cũng phấn khích với sự tiếp đón nồng nhiệt của nhà Tour,mọi lo âu về AMS biến mất hoàn toàn bằng những hành động tinh nghịch của mọi người

attachment.php


attachment.php


Rất nhanh chóng theo đúng thỏa thuận từ trước đoàn chia ra làm 2 - 1 hướng về Yambulakang còn 1 hướng về Lhasa - cái vẫy tay qua khung cửa chúc may mắn cứ như đoạn phim như mới hôm qua nhớ lắm ai ơi

attachment.php


Chiếc xe 20 chỗ bắt đầu bon bon lên đường với sự trăn trở của bản thân mình về "bác tài" - chuyến đi dài ngày này thành công hay không ít nhiều là do bác - hình ảnh đầu tiên mình chụp bác khiến mình vô cùng thoải mái về tính tình của bác,phải nói mình rất ưng luôn í - bao nhiêu nét đẹp của dân Tạng nó lồ lộ luôn
Cũng nói luôn cảm giác của bản thân 1 ít - trước giờ gần như mình không đi theo Tour là mấy vì vậy cái tình cảm dành cho guide có vẻ không nồng thắm cho lắm (chắc tại dốt TA) mình lại thừong vui vẻ với dạng bình dân hơn ( cánh lái xe) thôi thì Guide được chị Mèo săn đón thì mình săn đón lái xe luôn cho đủ bộ - chúng nó khỏi có đường chạy với đoàn chúng mình luôn hehe

attachment.php


Đoàn có 7 người hướng về cố đô Tsedang nơi có cung điện đầu tiên Yambulakang,cái nắng nhẹ đầu hè khiến mọi người không khỏi trầm trồ khung cảnh trên đường đi trải dài hơn 100km - thay đổi nhận thức đầu tiên của mình đất Tạng chính là sự xinh đẹp ở cái vùng đất "cao kều" được bao bọc bởi những ngọn núi chọc trời - dĩ nhiên không quên làm mình làm mẩy với nhau trên xe trong sự loi nhoi

attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited:

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,360
Bài viết
1,175,379
Members
192,068
Latest member
shbet188us
Back
Top