HK găm nhiều ảnh hiểm quá, càng hiểm càng bực mình vì sao bác lại ko cho mượn cái máy ảnh chứ hic :T
Đoàn người đi, có lẽ ai cũng giống như tôi, bằng một niềm tin khủng khiếp nào đó rằng có một kho báu đang nằm cách đây chỉ hơn 3km đường chim bay mà thôi. Cố lênnnnnnnnnnnnnnnn!!!
Sau vụ việc bị HH quát mắng, tôi giận lắm. Đánh đập còn không thể buồn lòng bằng, cái chân tôi như trĩu lại, dù mỗi lúc bị vắt búng vào người thì tôi lại nhảy tưng tưng lên như là bị nhập hồn, tay chân khua khoắng loạn xạ. HH chắc cũng mệt, cái khớp háng cứ vừa đi vừa hoạnh họe rằng ông có biết là tôi đang khô dầu hay không, cứ lao động ko điều độ thế này, ko bảo hành bảo tỏi thế này, thì liệu có đc 30 năm sau, vẫn chạy tốt hay ko? :LL
Tôi tụt hẳn lại sau một khúc quanh. HH đã bỏ tôi thật rồi, ko còn chờ tôi vì tôi đã trấn của anh cây gậy, cái cây mà anh đã phải đắn đo lắm lắm khi vung dao lên... cái tâm niệm "ko mang đi bất cứ thứ gì ngoại trừ những bức ảnh, ko để lại gì ngoại trừ những dấu chân" xem ra giằng xé ghê gớm trong tâm hồn của anh...
Kiệt sức, tôi thầm nghĩ, thôi thì đợi 2 bác Gấu lên rồi ta nhập hội làm 3 con Gấu, thế kiềng 3 chân đi chắc là ổn. Đột nhiên bác GPS xuất hiện sau lưng tôi, lẫm liệt như chàng Tuxedo không đeo mặt nạ. Chao ôi, tôi mừng còn hơn trúng cổ phiếu, mừng còn hơn được vote sao với cả nhận rượu của anh em trên Phượt (NT)(c)...Tuxedo bước từng bước chậm rãi và dứt khoát, cứ từ từ mà đi thôi em...
Như được tiếp thêm sức mạnh, tôi như biến thành thủy thủ mặt trăng, đi như bay trên mặt đất. Chúng tôi đang xuyên qua một rừng tre trúc y như trong Thập diện mai phục, xanh mướt mải, mưa chỉ còn lách tách kiểu giọt gianh...(Chỗ này là mừng vui khấp khểnh nên nhiều như quá, mong bạn đọc thông củm)
Ơn chúa, ở nơi đấy, các đồng đội của tôi đã quyết định dừng lại nghỉ giữa hiệp
Thực tế là họ đang dừng lại để bắt vắt cho nhau:
Niềm vui không bị vắt cắn:
Chàng Tuxedo mặt nạ đang trầm tư suy nghĩ, liệu ở đây có dầu mỏ không nhỉ??? (NT)
Note: Ảnh chụp và được cung cấp bởi xyz