Cây cầu thứ III:
Trời đã tối mem, nghe những thành viên chạy tới trước nói là cầu chỉ có 1 thanh gỗ tròn bắc qua mà thôi, lúc này tôi cũng hơi lo, và cùng anh Nguyên cầm đèn pin đi xuống xem thử thế nào.
Để đến được cầu thì phải xuống 1 con dốc khá đứng, cát nhỏ rất trơn đứng vững thôi cũng đã rất khó khăn rồi. 2 chúng tôi đi xuống đến cây cầu và phát hiện ra kế bên có 1 con đường nhỏ, nước suối cạn có thể qua được. Nhưng nếu đi xe, nghĩa là vừa xuống hết dốc đến đầu cầu phải quẹo gấp sang đường nhỏ, xuống dốc vượt suối và lên tiếp 1 con dốc đứng nữa. Trời tối, và rất là khó để thực hiện 1 pha combo như thế.
Quay trở lại nơi mọi người đang đứng chờ, trăng sáng vằng vặc, anh Nguyên nói với tôi đi nữa hay dựng lều ở đây. Tôi thì muốn đi tiếp, nhưng như thế lại quá nguy hiểm.
Đang lúc đắn đo mãi, bỗng xa xa có ánh đèn nhấp nhô, mọi người reo lên và vỡ òa. Có người ra, được cứu rồi.
Ánh đèn vẫn nhấp nhô càng lúc càng gần, càng gần và rồi không thấy đâu nữa. Bỗng từ cây cầu, 1 bóng người hiện ra : " ông đông ", anh Nguyên reo lên. Chúng tôi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng sao anh Đông lại đi bộ tới nhỉ, không lẽ đường này chỉ có thể đi bộ thôi sao. Sau 1 lúc trò chuyện, anh nói là ngồi chờ mọi người từ chiều, lẽ ra là phải tới sớm rồi chứ sao bây giờ ( 20 giờ ) vẫn không thấy ai, nên anh chạy ngược ra lại vì đoán là đoàn gặp trục trặc.
Bàn tính 1 hồi, chúng tôi quyết định là đưa xe cho anh Đông chạy xuống thử trước 1 chiếc. Toàn bộ hành lý được dỡ xuống hết và các thành viên đi bộ mang qua cầu trước. 2 sợi dây thừng lại được dịp phát huy, vẫn như cây cầu đầu tiên, chúng tôi buộc dây vào đuôi xe. ở đầu dốc là tôi và anh Nguyên giữ dây, kéo, giữ xe ko tuột, dọc theo con dốc là anh Thành, chị Mèo Ú giữ vị trí như trạm chốt để giữ xe và dây không đủ dài để đi hết con dốc. Xe đâu tiên qua trong sự vui mừng của mọi người. Và lần lượt cũng qua hết 7 chiếc. Dừng ở bên kia cầu, mọi người nghĩ ngơi, tinh thần phấn chấn khi nghe anh Đông nói :" cái này là thử thách cuối cùng rồi"
Nhìn lên con đườn gồ ghề tối mịt phía trước, tôi cảm thấy anh Đông nói đúng. Chúng tôi đã qua " thử thách cuối cùng " lần thứ nhất rối.