hoangbquang
Phượt quái
Chạy xe một mình, suốt đêm từ Hà Nội vào đến Hầm đèo Ngang, tới đó là lúc tôi buồn ngủ rũ mắt ! Cứ chạy được 10" lại lấy khăn mặt ướt lau mặt, uống ngụm nước cho tỉnh ! Đến khi qua Dốc Miếu cơn buồn ngủ tự nhiên tan biến đâu mất ! Dừng xe, xuống hít thở không khí buổi sớm cho tỉnh táo. Sau đó tôi chạy xe với tốc độ khá cao để tranh thủ tới Lăng Cô ăn sáng.....
Con đường quốc lộ 1 tuyến tránh Tp Huế làm khá đẹp và rộng. . Qua đèo Rọ Tượng thấy mây đen lại mờ mịt, trời có vẻ sắp mưa.. Lăng Cô kia rồi! Lúc đó đã gần 9h sáng... Cơn mưa ào xuống mờ mịt cả vùng núi non, đầm phá mới nãy còn là non xanh nước biếc .....
Hầm Hải Vân là một công trình khá đồ sộ, kỳ vĩ. Con đường nhựa từ ngã ba Lăng Cô dẫn lên cửa hầm dốc khoảng 8 độ, lượn cong cong vắt qua cửa biển. Đứng từ ngã ba nhìn lên, cây cầu dẫn thật là đẹp, khá hùng vĩ, nếu tiết trời trong xanh đứng trên sườn núi cao nhìn xuống sẽ có cảm giác nó như một dải lụa vắt qua cái eo thắt đáy lưng ong của một người phụ nữ ....
Nối đuôi nhau, đoàn xe chầm chậm chạy qua hầm. Trong hầm Hải Vân, tôi không dám mở cửa vì độ ồn, bụi cùng với mùi khói xe nồng nặc khó thở. Vừa lái vừa chụp bừa được một cái ảnh.
Vượt hầm Hải Vân ra tới cửa phía Nam, tôi ngỡ ngàng khi thấy phố xá Đà Nẵng tít dưới xa kia đang hươm hươm màu nắng vàng, mây trắng xốp bao quanh đảo Sơn Trà.. Trời đẹp thật đấy !
Ra khỏi cửa hầm, trời trong và nắng ...
Tôi đến Đà Nẵng lúc gần 10h ngày 15/08! Ăn sáng, uống vội ly cafe đen rồi hối hả lên đường. Từ Hà Nội đi Nha Trang ý định của tôi sẽ không thăm thú và dừng chân ở địa điểm cụ thể nào bởi cung này tôi đi khá nhiều. Đến Nha Trang giải quyết công việc xong, tôi sẽ lên Sê San Kon Tum và một phần Cao Nguyên MDrak trước khi hành trình Sài Gòn và Miền Tây.
Qua Tam Kỳ lúc 11h30, thần kinh và đôi mắt không thể chống lại nổi cơn buồn ngủ khi đã thức trắng đêm vượt qua lộ trình hơn 800 km, tôi ngả ghế xe và chìm ngay trong giấc ngủ mê mệt.... Ngoài trời, mưa lớn và gió ầm ào...
Tỉnh dậy khi mưa đã tạnh, trời đã tỗi sẫm, tầm nhìn liên tục bị quáng bởi con đường loang loáng vệt đèn pha xe ô tô ngược chiều. Quảng Ngãi, Sa Huỳnh rồi Tam Quan lùi dần ở phía sau, tôi dự định tới Quy Nhơn sẽ nghỉ lại. Thế nhưng khi gặp một người bạn, hàn huyên một lúc, tôi thay đổi ý định, tôi muốn chạy một mạch suốt đêm để sáng hôm sau vào tới Nha Trang.
Phải nói chi tiết rằng, đường từ HN vào Đà Nẵng rất tốt, êm ả., nhưng từ Đà Nẵng trở vào có một vài đoạn đang được sửa chữa, ngắt quãng khó đi. Tốc độ xe không thể nhanh được. Đoạn đường tránh TT Sông Cầu còn bị sụt lở, mất hẳn nền, phải mở đường tránh tạm thời... Lúc qua chỗ này, tầm nhìn khuất, tốc độ xe đang ở mức xấp xỉ 100km/h, khi phát hiện ra điểm sụt lở thì đã quá gần, nếu chiếc xe tôi đi không có phanh ABS, chắc chắn tôi đâm luôn xuống hố... Hú vía!
Khoảng 4h sáng, qua đèo Cả, đèo Cổ Mã, đường thênh thênh chân núi, lại khá thẳng, tôi làm phát ngủ gật, thiếu chút nữa lao xe vào đuôi một ông DEAWOO 4 chân đang đỗ ven đường... Nguy hiểm quá ! Nguy hiểm quá! Thôi, tốt nhất là dừng lại ngủ....Vì vậy mà đến 9h sáng hôm sau tôi mới lọ mọ vào tới Nha Trang.......
Hôm đó là ngày 16/08/2006
Con đường quốc lộ 1 tuyến tránh Tp Huế làm khá đẹp và rộng. . Qua đèo Rọ Tượng thấy mây đen lại mờ mịt, trời có vẻ sắp mưa.. Lăng Cô kia rồi! Lúc đó đã gần 9h sáng... Cơn mưa ào xuống mờ mịt cả vùng núi non, đầm phá mới nãy còn là non xanh nước biếc .....
Hầm Hải Vân là một công trình khá đồ sộ, kỳ vĩ. Con đường nhựa từ ngã ba Lăng Cô dẫn lên cửa hầm dốc khoảng 8 độ, lượn cong cong vắt qua cửa biển. Đứng từ ngã ba nhìn lên, cây cầu dẫn thật là đẹp, khá hùng vĩ, nếu tiết trời trong xanh đứng trên sườn núi cao nhìn xuống sẽ có cảm giác nó như một dải lụa vắt qua cái eo thắt đáy lưng ong của một người phụ nữ ....
Nối đuôi nhau, đoàn xe chầm chậm chạy qua hầm. Trong hầm Hải Vân, tôi không dám mở cửa vì độ ồn, bụi cùng với mùi khói xe nồng nặc khó thở. Vừa lái vừa chụp bừa được một cái ảnh.
Vượt hầm Hải Vân ra tới cửa phía Nam, tôi ngỡ ngàng khi thấy phố xá Đà Nẵng tít dưới xa kia đang hươm hươm màu nắng vàng, mây trắng xốp bao quanh đảo Sơn Trà.. Trời đẹp thật đấy !
Ra khỏi cửa hầm, trời trong và nắng ...
Tôi đến Đà Nẵng lúc gần 10h ngày 15/08! Ăn sáng, uống vội ly cafe đen rồi hối hả lên đường. Từ Hà Nội đi Nha Trang ý định của tôi sẽ không thăm thú và dừng chân ở địa điểm cụ thể nào bởi cung này tôi đi khá nhiều. Đến Nha Trang giải quyết công việc xong, tôi sẽ lên Sê San Kon Tum và một phần Cao Nguyên MDrak trước khi hành trình Sài Gòn và Miền Tây.
Qua Tam Kỳ lúc 11h30, thần kinh và đôi mắt không thể chống lại nổi cơn buồn ngủ khi đã thức trắng đêm vượt qua lộ trình hơn 800 km, tôi ngả ghế xe và chìm ngay trong giấc ngủ mê mệt.... Ngoài trời, mưa lớn và gió ầm ào...
Tỉnh dậy khi mưa đã tạnh, trời đã tỗi sẫm, tầm nhìn liên tục bị quáng bởi con đường loang loáng vệt đèn pha xe ô tô ngược chiều. Quảng Ngãi, Sa Huỳnh rồi Tam Quan lùi dần ở phía sau, tôi dự định tới Quy Nhơn sẽ nghỉ lại. Thế nhưng khi gặp một người bạn, hàn huyên một lúc, tôi thay đổi ý định, tôi muốn chạy một mạch suốt đêm để sáng hôm sau vào tới Nha Trang.
Phải nói chi tiết rằng, đường từ HN vào Đà Nẵng rất tốt, êm ả., nhưng từ Đà Nẵng trở vào có một vài đoạn đang được sửa chữa, ngắt quãng khó đi. Tốc độ xe không thể nhanh được. Đoạn đường tránh TT Sông Cầu còn bị sụt lở, mất hẳn nền, phải mở đường tránh tạm thời... Lúc qua chỗ này, tầm nhìn khuất, tốc độ xe đang ở mức xấp xỉ 100km/h, khi phát hiện ra điểm sụt lở thì đã quá gần, nếu chiếc xe tôi đi không có phanh ABS, chắc chắn tôi đâm luôn xuống hố... Hú vía!
Khoảng 4h sáng, qua đèo Cả, đèo Cổ Mã, đường thênh thênh chân núi, lại khá thẳng, tôi làm phát ngủ gật, thiếu chút nữa lao xe vào đuôi một ông DEAWOO 4 chân đang đỗ ven đường... Nguy hiểm quá ! Nguy hiểm quá! Thôi, tốt nhất là dừng lại ngủ....Vì vậy mà đến 9h sáng hôm sau tôi mới lọ mọ vào tới Nha Trang.......
Hôm đó là ngày 16/08/2006