What's new

[Chia sẻ] Chạy một vòng tròn quanh Việt Nam với 8.600 km (2006)

... Lòng vòng ở Hà Tiên từ sáng sớm, quanh quanh mấy khu di tích và thắng cảnh thì trời đã sắp trưa, chúng tôi quyết định đi khu Du lịch Ba Hòn, nơi có hòn Phụ Tử vừa bị đổ mất một ngọn......

Có lẽ lần đầu tiên tôi đến Hòn Phụ Tử nên cái cảm giác thấy mình nao nao đến lạ.... Giữa cái phong cảnh núi non rồi biển cả và những cánh đồng bạt ngàn nối tiếp nhau chạy tít tận chân trời... Con đường nhựa nhưng gập gềnh giữa buổi trưa nắng đã bắt đầu gay gắt loá sáng trên mặt biển ... Chặng đường mấy chục km từ Hà Tiên đi Ba Hòn nhanh chóng lùi dần phía sau, quẹo vào cái ngã ba nơi có Nhà máy Xi măng liên doanh to tướng đang nhả khói mù mịt, những vòm cây cối nhuốm một màu trăng trắng của bụi khói .... Dãy núi lô nhô giữa cánh đồng và nằm sát biển giờ có mấy quả núi to nhất đang bị phá làm nguyên liệu cho việc sản xuất xi măng, một băng chuyền dài ngoằng chạy từ chân núi về đến nhà máy nghiền sàng.... Nhìn cái cảnh "hiện đại hoá" và "công nghiệp hoá" không đúng chỗ mà thấy cám cảnh thật ! Tôi chợt nghĩ, một cái ý nghĩ hơi "man man" đùa tếu nhưng có lẽ cũng là một cách giải thích "tâm linh"... Chẳng là dãy núi kia sát ngay khu du lịch Ba Hòn, nơi có hòn Phụ Tử. Một ngày kia, Hòn Cha nghe tiếng nổ mìn phá đá ầm ầm, giật mình nhìn về "quê hương"... Thấy những ngọn núi "Ông Bà" cao nghễu nghện thoáng chốc chỉ còn như một "nấm mồ" thấp tè không còn nhận ra đâu cái dáng vẻ uy nghi, hùng vĩ giữa chốn bồng lai nữa... Gì vậy? Hòn Cha tự hỏi và đến một ngày chợt nhận ra Con Người đang "giết" dần những ngọn núi, đang giết dần cái vẻ đẹp "quê hương" của mình... Và thế là từ đó Hòn Cha mắc bệnh trầm cảm nặng.... Sức khoẻ ngày càng suy yếu do suốt ngày hít thở bụi khói của nhà máy Xi măng, càng ngày càng bất lực nhìn những hòn "Cha" hòn "Ông" hòn "Bà" tàn lụi bởi Con Người... Và thế là... Rồi thì là một đêm khuya nọ, giữa trập trùng sóng biển, ào ạt gió khơi .. Hòn Cha thở hắt hơi thở cuối cùng, đổ cái "RẦM" xuống biển bỏ lại Hòn Tử (Hòn Con) bơ vơ giữa mịt mùng sóng....

Nghe câu chuyện tự sáng tác của tôi, cô bạn đi cùng chuyến đi phì lên cười và bảo : Anh đúng là khéo vẽ chuyện... Nhưng mà thấy cũng hay hay...
Rõ rồi, hay quá đi chứ

Chả mấy chốc, chúng tôi đã đến Ba Hòn. Biển đang ào ạt, gió lồng lộng thổi và nắng cứ lấp loá nhảy nhót trên từng cơn sóng bạc.............







....... Rời khỏi Khu du lịch Ba Hòn và Hòn Phụ Tử, trời đã gần trưa. Chúng tôi chạy nhanh trên trục đường quốc lộ 80 để về Rạch Giá ăn trưa. Qua Thị trấn Hòn Đất, định quẹo vào thăm quê hương Chị Sứ nhưng lại sợ đến Cà Mau sẽ quá muộn nên bỏ qua cung này...

Từ Rạch Giá, có hai đường đi sang Cà Mau. Trục đường thứ nhất là Quốc lộ 63 đi qua Bắc (phà) Tắc Cậu rồi đến Thị trấn Thứ Ba vẫn thuộc huyện An Biên địa phận Kiên Giang. Ngã ba này, nó nằm ngay sát vùng đệm của khu rừng Quốc Gia U Minh Thượng, bạn sẽ thấy có cái biển vẽ rất to: Dự án Khu đô thị Dân Cư U Minh.

Chết thật ! Ngay sát vùng đệm của rừng Quốc Gia mà người ta định xây khu đô thị, thế khác gì bảo các anh cứ phá rừng đi...Chắc dự án có vấn đề nên không thấy động tĩnh gì, chỉ có một con đường nhựa to chạy tít vào khu đồng hoang mọc đầy dừa nước...

Tới đây, chúng tôi quẹo tay trái. Nếu đi thẳng sẽ vào Thị trấn Thứ Mười Một. Thị trấn huyện An Minh.

Trục đường thứ 2 là tới ngã ba Châu Thành, đi thẳng là đi trên QL 61 chứ không rẽ vào QL 63. Qua Thị xã Vị Thanh tỉnh lỵ mới của Hậu Giang, qua Thị trấn Vị Thuỷ cách khoảng 5 km bạn sẽ gặp ngã ba rẽ tay phải (Tỉnh lộ 931)... Đến Thị trấn Ngã Năm gặp Tỉnh lộ 42 cứ chạy thẳng để tới ngã ba Phú Lộc huyện Thạch Trị thuộc Bạc Liêu, từ đây sẽ xuôi theo QL 1A để tới Tp Cà Mau. Con đường này dài hơn so với quốc lộ 63 khoảng 70 km.

Quốc lộ 63. Con đường có nhiều cái "kỳ lạ" và tức cười nhất trong các con đường quốc lộ mà tôi đã từng đi qua.

Khi xem trên bản đồ, tôi cứ ngỡ đã là quốc lộ thì chắc không thể nhỏ hơn tỉnh lộ...Thật không ngờ Quốc lộ 63 nhỏ đến mức một chiếc xe 5 chỗ của tôi đi đã chật. Trên toàn tuyến, chỉ được vài đoạn qua khu dân cư còn rộng rãi, còn hầu như suốt tuyến, muốn tránh chiếc xe nào đi ngược chiều, hai xe phải né ra sát cạnh lề, có thể nói là chỉ chênh 10 cm là xe sụp xuống sông hoặc xuống ruộng....
 
.... Trời về chiều, con đường càng ngày càng gập ghềnh. Qua khỏi ngã ba An Minh có lối đi vào Rừng Quốc Gia U Minh Thượng, chúng tôi định rẽ vào thăm nhưng sợ về Cà Mau muộn quá lại không đến được Năm Căn kịp chuyến tàu cuối ngày xuống Đất Mũi nên chúng tôi đi thẳng.

Qua cầu Trí Phải khoảng 30km, Cà Mau đã ở trước mặt. Phố xá đông đúc người xe, con đường đi qua khu vực trung tâm Tp được mở rộng khá lớn, sự phát triển của thành phố này đổi thay từng ngày. Nhất là từ khi có dự án Khí Điện Đạm ở vùng huyện Đầm Dơi và Trần Văn Thời… Tôi ghé vào một cái quán café làm một ly đen và mấy điếu thuốc cho tỉnh táo rồi tiếp tục cuộc hành trình về Đất Mũi.

Đường quốc lộ 1 từ Tp Cà Mau về thị trấn Năm Căn đang được xây dựng. Đoạn quốc lộ 1 này chính là đoạn cuối cùng nối thẳng đường bộ suốt từ Lạng Sơn đến Năm Căn với độ dài hơn 2000 km. Đường chưa trải nhựa hết, một bên là cấp phối bụi bay mù mịt. Vừa qua khỏi cây cầu, tôi nhìn thấy tài xế chiếc xe 12 chỗ đi từ Năm Căn về Cà Mau giơ tay báo hiệu có CSGT bắn tốc độ. Vội vã cho xe chạy từ từ. Hai bên đường là những cánh đồng cỏ lăn cỏ lác chen lẫn lúa nước mênh mang, làng xóm lơ thơ, đi quá Cà Mau chừng 20km thì gặp một chiếc xe tải nhỏ nằm lật úp dưới ruộng, dân tình đang bu đông, lôi lái xe ướt như chuột từ trong cabin ra …Chính vì thế mà khi chúng tôi tới Phà Đầm Cùng thì trời cũng đã chạng vạng … Qua khỏi chiếc phà cuối cùng của đất nước khoảng 15km chúng tôi tới thị trấn Năm Căn.

Chúng tôi tìm một khách sạn để gửi chiếc xe ô tô, và thuê xe ôm ra bến tàu để xuống Đất Mũi. Lúc này trời đã tối, thị trấn Năm Căn đã lên đèn. Bến tàu vắng lặng.

Đứng ở bến tàu, lòng thấy bồi hồi nhớ những ngày đầu tiên đặt chân tới vùng đất Năm Căn và Đất Mũi những năm 1992 - 1993.

... Chúng tôi đứng ở bến tàu và được biết giờ này không còn chuyến nào về Đất Mũi. Rốt cục tôi quyết định thuê một chiếc vỏ lãi để đi Mũi Cà Mau ngay trong đêm ....

Hỏi mãi, có một ông già đồng ý cho thuê xuồng đi Mũi với cái giá 350k. Nhìn chiếc vỏ lãi bé tý, trong khi sông Cái Lớn nước đang ròng, chảy xiết mênh mang sóng, mặt sông đen kịt. Tôi tần ngần nửa muốn đi nửa không. đã có biết bao nhiêu vụ vỏ lãi đâm nhau trên sông vì đi đêm, có vụ người đi trên xuồng chết mất xác ....

Bác tài công già "lên gân" tinh thần cho chúng tôi bằng cách khẳng định sự kinh nghiệm sông nước của mình, vỏ lãi có đèn pha, đảm bảo an toàn nhưng nhìn chiếc võ lãi bé tý xíu, tôi vẫn không yên tâm. Cuối cùng, bác lên giá 500k với chiếc vỏ lãi to hơn, đèn sáng hơn và tài công tới 2 mạng.

Chúng tôi lên đường về Đất Mũi trong ánh đêm mịt mùng, sông nước mênh mang, sóng vỗ ào ạt. Chiếc vỏ lãi xé nước sông Cái Lớn lao đi, đèn pha sáng quắc. Hơi nước bay rào rạt và gió lồng lộng thổi khiến tôi rùng mình. Thỉnh thoảng ngược lại là chiếc tàu thương hồ nổ máy ì ầm chầm chậm lướt qua, đèn tối om .... Mặt sông lúc này mênh mang cứ như không có bờ ...

Chạy chừng 30'', chúng tôi ghé qua ngã ba sông thuộc xã Nhưng Miên để đổ thêm dầu. Xóm làng hai bên bờ kênh Viên An Đông sáng bừng ánh điện, tiếng ca cổ não nề và tiếng trẻ con khóc cứ văng vẳng. Chạy tiếp đến Ông Trang Rạch Tàu thì quẹo vào con rạch nhỏ để đi tắt sang Xóm Mũi. Lúc này nước ròng nên con rạch trở nên chật hẹp và cạn, rừng đước hai bên kênh sát sạt tối thui. Thỉnh thoảng lại hiện ra một căn chòi bé tý leo lét ánh đèn dầu và một người nằm trên cái võng đu đưa kẽo kẹt. Mới chỉ có hơn 20h tối mà ở xứ này đã khuya quá rồi.

Lại lượn qua một con kênh lớn hơn. Nước chảy khá xiết. Bất ngờ chiếc vỏ lãi kêu ré lên, máy tắt ngóm. Hỏng máy rồi. Lạch cạch sửa trong khi chiếc xuồng cứ quay ngang quay ngửa trôi theo dòng nước. Lúc này trăng đã bắt đầu lên, bầu trời tự dưng rất quang mây, cứ xanh vời vợi. Thi thoảng trong tiếng gió xào xạc trên những tàng cây đước rậm rịt là tiếng chim kêu rinh ríc và tiếng cá quẫy bập bõm đâu đây ...

Gần 20'' kì cạch thì máy vỏ lãi lại nổ. Chúng tôi tiếp tục hành trình. Giờ là lúc phải tránh những hàng cọc đăng giăng tua tủa hai bên bờ kênh. Nếu tránh không kịp, vỏ lãi có thể lật úp trong nháy mắt và quăng đi hàng chục mét vì tốc độ chạy lúc này lên tới chừng 50km/h. Xóm làng đã thấy đông đúc hơn, rừng bớt thâm u.....

Gần 1h sau, chúng tôi thở phào cập bến tàu xóm Đất Mũi, nơi xa nhất về phía cực Nam của Tổ Quốc. Chia tay bác tài công già, chúng tôi thuê xe ôm xuống Khu Du Lịch. Từ xóm chợ Đất Mũi xuống tận cùng mũi Cà Mau chừng 5km đường vòng vèo. Hai cậu xe ôm chở chúng tôi đến nơi với lời hẹn sáng sớm mai đón chúng tôi đi chợ uống cafe và sẽ lấy tiền một thể.

Nhà hàng Đất Mũi, đêm trăng sáng nghe sóng biển rì rầm, leo lét phía khơi xa là những ngọn đèn đăng vàng đục trên nền biển sẫm màu tối, những món ăn nóng sốt cộng với ly bia mát lạnh khiến chúng tôi quên đi sự mệt mỏi của hành trình dài dằng dặc từ Hà Tiên sang Mũi Cà Mau.
 
Last edited:
Hành trình của bác đến là dài mà có 8600km thôi à, chắc bác "cưỡi ngựa xem hoa" thôi có đúng không? Hè 2004, em cũng làm 1 chuyến xuyên Việt, nhưng k được đầy đủ về mọi mặt như bác!

Về cung đường e chỉ đi từ HN đến Cà Mau, rồi vòng 1 vòng Miền Tây Nam Bộ rồi quay ra, vậy mà cũng hết 6600km với 31 ngày tròn. Có lẽ tại em rẽ ngang rẽ ngửa nhiều quá vì mỗi vùng nào đẹp đều níu kéo e tới vài ngày.

Về phương tiện em chỉ có mỗi cái xe Dream và 1 cô bạn ngồi sau (Chính là cô hôm trước lo bữa ăn trên biển cho bác đấy ạ). Đi đúng vào mùa mưa, vừa ướt vừa bẩn đến cực nhọc vậy mà vẫn vui và đầy kỉ niêm.

Giờ chạy xe 4 bánh HN-QN, hay ngồi 777 mà còn thấy ngại, chẳng hiểu sao ngày đấy nhiệt huyết nó cao đến thế? Nhớ lại những lần tan học đã 5g chiều vẫn nhảy lên chiếc GN125 chạy ngược lên Sapa.... Phải chăng đó là tuổi trẻ, 1 lứa tuổi luôn tràn đầy nhiệt huyết, lứa tuổi có thể làm được nhiều hơn người ta tưởng đã làm nên được điều ấy!
 
Last edited:
Chú AQUA à! Hành trình của tớ là một vòng tròn quanh quanh Việt Nam, tuy nhiên cũng có rẽ ngang rẽ dọc chút ít song không nhiều. Đi tất cả 26 chặng.

8600 km là cũng nhiều đấy, tuy nhiên anh vẫn không rõ chú đi Miền Tây thế nào mà lại đội lên tới hơn 6600km. Vòng vòng Miền Tây tất cả các con đường cũng chỉ đến hơn 2000km là hết.

Chú cũng đi ác chiến nhỉ. Tớ giờ ngán đi dài nếu cung đường ở trong nước, chỉ thích đi chặng ngắn thôi.
 
Chú AQUA à! Hành trình của tớ là một vòng tròn quanh quanh Việt Nam, tuy nhiên cũng có rẽ ngang rẽ dọc chút ít song không nhiều. Đi tất cả 26 chặng.

8600 km là cũng nhiều đấy, tuy nhiên anh vẫn không rõ chú đi Miền Tây thế nào mà lại đội lên tới hơn 6600km. Vòng vòng Miền Tây tất cả các con đường cũng chỉ đến hơn 2000km là hết.

Chú cũng đi ác chiến nhỉ. Tớ giờ ngán đi dài nếu cung đường ở trong nước, chỉ thích đi chặng ngắn thôi.

ý em là đi 1 từ HN đến hết 1 vòng Miền Tây Nam Bộ rồi qua ra mới hết 6600km, bác còn đi cả vòng toàn miền Bắc mà!
Hồi ức của bác k thấy nhắc đến Ghềnh đá đĩa ở Phú Yên, e thấy nơi đó cũng xứng đáng là 1 nơi đáng ghé thăm, trên đường ra đấy cũng rất đẹp, đó là 1 trong những nơi em thấy nhớ nhật

Ngày đó bảo sau này có điều kiện sẽ làm 1 chuyến bằng ô tô, xong bây giờ chắc cũng k đủ tinh thần chạy ô tô nữa rồi! Có 3 năm thôi, mà thấy mình khác nhiều quá! Nhưng chẳng biết đâu, có khi có con ESCAPE như bác em vẫn lại máu. Khi nào bán xe nhớ để cho e bác nhé, hay bác bán luôn đi?

Nhớ ngày đó ngồi xe máy nhiều, bị rộp hết cả bàn tọa, từ Khánh Hòa trở ra luôn phải ngồi lên 1 túi trà xanh để nó mát và hút độc:) :D. Vậy mà vẫn vui!
 
Last edited:
em nghe đồn, có bà nào vợ ông Cung vữn phượt bằng oto như bác. Bác xem tình hình hôm nào cố tình gặp trên dg làm quả "ký sự" cho vui bác nhỉ
 
Mũi Cà Mau mỗi năm được biển bồi đắp thêm ra một ít ... Những năm 1992, Mũi Cà Mau còn hoang sơ, chưa có khu du lịch, đước cổ thụ "tràn" ra đến sát những cột cây đăng ... Mỗi khi thủy triều ròng, phù sa trải dài ra biển tới cả mấy km, nhu nhú những mầm đước vươn thẳng lên trời như những bãi chông. Biển lúc này có thể lội bộ được ....

Khu nhà hàng của khu du lịch Mũi Cà Mau nhìn thẳng ra cái vịnh nhỏ, bên kia lại là một nhà hàng khác. Chúng tôi ngồi uống bia và ngắm cảnh biển đêm với ánh trăng rờ rỡ, sóng lấp loáng ánh bạc và thoảng xa là tiếng ì ầm của máy võ lãi, tàu cá xen lẫn tiếng phành phạch máy "cô le" 4 của những chiếc xuồng trên con kênh Cái Tàu. Từng đụn mây ùn lên từ phía đường chân trời trên biển thoáng chốc lại như tan ra bởi ánh đèn Hải đăng Hòn Khoai ....

Con người Cà Mau giờ đây như ít nhiều mất đi sự chân chất "ngày xưa". Quán xá mọc lên như nấm và dân "tứ chiếng" cũng định cư ngày càng đông. Vùng xóm Cái Tàu giờ chả còn đâu sự hoang sơ và hình ảnh cái xóm Mũi lơ thơ vài ba nóc nhà "hoang hoải" trong đêm đen xứ cực Nam mà thay vào đó là quán xá đông đúc, ầm ĩ tiếng nhạc vàng, điện xanh đỏ nhấp nháy hoặc sáng trưng.... Rừng đước cổ thụ ngày càng hẹp dần, có những vạt rừng năm xưa còn đầy nhóc tổ chim tổ ong, giờ biến mất, thay vô đó là khoảng đất sình lơ thơ những mầm đước rũ rượi đen xì vì nhuốm dầu máy ....

Những hồi ức về cái thủa tôi còn đang “bơ vơ lạc lõng” xứ Năm Căn những năm 92-93 cứ ào về khiến cho giấc ngủ chập chờn, trong tiếng gió xào xạc ngọn đước, tiếng sóng biển ầm ào, chợt như thấy lại tiếng gã “giang hồ” Bảy Tòng ca cải lương với cái giọng nhừa nhựa say say vẫn quanh quẩn đâu đây ….

.......................................

Trong chuyến đi dài 8600km vòng quanh Việt Nam của tôi, nếu để nói về vẻ đẹp thì mỗi cung đường có một vẻ đẹp riêng, chúng ta có thể chia ra làm 4 cung dài:

- Cung Đông Bắc xuyên sang Tây Bắc
- Cung Tp HCM vòng vèo Miền Tây theo ngả Đồng Tháp – Châu Đốc – Hà Tiên
- Cung Trường Sơn từ Nam ra Bắc
- Cung Quốc lộ 1A Xuyên Việt

Nhưng để nói là khó khăn nhất, tốn nhiều thời gian và mất công chinh phục nhất thì chắc có lẽ chỉ có 2 cung đường:

- Từ Hà Nội xuống Đông Bắc xuyên sang Tây Bắc thành 1 vòng cung dài hơn 2000km
- Cung đường Trường Sơn từ Bình Phước ra đến Hòa Lạc dài hơn 2200km

Quan điểm của tôi là thế nên câu chuyện từ Cà Mau về Tp HCM lẽ ra không tốn thời gian vì thực tế quãng đường hơn 300km này không có gì nổi bật. Và nó nhanh chóng qua đi với vài dòng và vài hình ảnh về cái đồng hồ được làm bằng đá, nhà hát Cao Văn Lầu và dinh cơ của Công tử Bạc Liêu ở Bạc Liêu, Chùa Dơi ở Sóc Trăng, chợ nổi ngã 7 Phụng Hiệp … Nhưng rốt cục câu chuyện đáng nhớ nhất lại là câu chuyện bị phạt tốc độ ở Thành phố Cà Mau ngay buổi trưa ngày hôm sau …

Sáng sớm ở Đất Mũi chỉ là cái màn đón bình minh đang dần trỗi dậy từ phía đông, trải tia nắng sớm vàng óng ả trên khắp tán rừng đước thâm u mênh mang ở xứ xở tận cùng đất nước hình chữ S. Rừng đước cổ thụ giờ không còn nhiều và dân số cũng phát triển cực kỳ nhanh chóng. Xóm Rạch Tàu ngày trước là cái xóm cuối cùng, nay phải nói đến xóm Đất Mũi mới là cuối cùng. Ở khu du lịch Đất Mũi hiện giờ có 2 – 3 cái nhà hàng đặc sản, nơi mà khách du lịch có thể đặt ăn uống nhưng với giá cả khá là cao nếu không muốn nói là đắt (mắc). Ở Rạch Tàu giờ đã có nhà xây kiên cố, khu chợ xây cộng với đường bê tông hóa, bến tàu khá là vững chãi. Hàng ngày có khoảng hơn 10 chuyến tàu đi Năm Căn, Cà Mau và một số huyện lân cận được bắt đầu từ đây.

Cuộc sống ở vùng Đất Mũi giờ nhộn nhịp và có vẻ “kinh tế thị trường” hơn trước cực kỳ nhiều. Tôi đã có 2 năm sống ở đó và câu chuỵện về U Minh Hạ - U Minh Thượng cũng đã được viết ở một website du lịch, những câu chuyện lan man về số phận con người, về rừng U Minh, về biển Hoàn Khoai và về trải nghiệm sống những năm đó … Bản chất con người Miền Tây nói chung, xứ xở Cà Mau nói riêng vẫn chất phác như xưa nhưng vẻ ngoài đã bơn bớt dần đi những thô ráp, những góc cạnh văn hóa và những sự hào sảng “giang hồ” của dân cư tha phương miền sông nước…

Tôi tạm biệt Đất Mũi khi mặt trời “ngỏng” lưng chừng con sào sau khi đã làm chầu café sáng “nhâm nhi” với nhạc cải lương tân cổ giao duyên ở phố chợ Con sông Rạch Tàu đúng giờ nước lớn như rộng hơn gấp đôi, ghe xuồng, vỏ lãi chạy phăm phăm như mắc cửi. Chuyến tàu cao tốc hôm ấy người đông chật như nêm. Mưa rào bỗng nhiên ấp đến và Đất Mũi như đang mờ dần đi dứơi màn mưa trắng xóa ….

Đến Năm Căn nhận lại chiếc xe Escape cũng đã chừng hơn 10h. Tôi chạy nhanh với suy nghĩ về Cà Mau ăn trưa. Khí hậu sau cơn mưa vẫn oi nồng, nắng gay gắt và phía chân trời xa từng đụn mây đen đang kìn kìn kéo về phía Tây báo hiệu một buổi chiều mưa tầm tã …12h30, Cà Mau kia rồi. Vòng vèo mãi tìm một cái quán ăn cho “tử tế” vẫn không thấy, tôi quyết định chạy tiếp ra ngoại ô.

Lúc này trời bắt đầu mưa lác đác. Phía trước xe tôi có 1 chiếc Hyundai 1t chạy chầm chậm và phía trước nó là chiếc xe lam. Tôi bám theo phía sau chạy rất từ từ với 45km/h. Quay sang cô bạn đang ngồi bên cạnh tôi bảo: Trước lúc đi từ Sài Gòn xuống, thấy mấy đứa em anh nó nói công an Cà Mau “bắn” tốc độ ghê lắm, hình như ở khu ngoại ô. Mình chạy từ từ, em ngó tìm quán ăn đi nhé.

Lúc này thằng xe lam đang tà tà đỗ lại và thằng xe Hyundai chạy nhanh vượt lên. Tôi thấy nó bỏ tôi một quãng khá xa và bất giác chân ga của tôi nhấn xuống. Xe vọt lên để vượt thằng xe lam vẫn đang tà tà …. Vừa đi qua đầu chiếc xe lam thì tôi bỗng có cảm giác mình đã chạy “lố”, vội giảm ga thì …”toéttttttt”…

Nhìn đằng trước không có bóng áo vàng nào, không có xe “bồ câu trắng” … Tôi chưa dừng xe ngay, bụng nghĩ chắc ai đó thổi còi “linh tinh” nên cứ tà tà đi tiếp. Nhưng bất giác nhìn qua kính chiếu hậu, thấy hai chú CA áo vàng từ trong 1 cái quán “núp” sau một bụi cây rất to vọt ra, 1 chú nhìn theo chiếc xe của tôi và vẫy vẫy tay. Tôi “ngơ ngác” vì thực tế mình đâu có chạy nhanh đâu, vả lại CA định phạt mình thì phải ra đứng chắn ngang đường chứ… Ủ..ủ ..ủ … Một “thằng” cu áo vàng chạy vọt chiếc xe “bồ câu trắng” lên, tay cầm cái gậy chỉ thẳng vào xe tôi yêu cầu dừng lại. Tôi thở dài: Mình bị “bắn” tốc độ rồi ….

Loay hoay lấy giấy tờ và tìm cái biên bản “giữ bằng lái” do Công an Hà Nam phạt từ hồi tháng 6, kẹp vội 1M vào cuốn sổ lưu hành, tôi đi ra … ngoài trời mưa bỗng nặng hạt, rơi như trút, trắng cả trời, tôi chạy vội vào hiên một căn nhà dân bên đường chỗ thằng “cu” áo vàng kia đang đứng tránh mưa “thỏ thẻ” ...

- Anh chạy quá tốc độ hả em?
- Vâng. Anh cho kiểm tra bằng lái xe và giấy tờ xe, anh chạy 55km/50km
- Có đúng không? Bọn em có nhầm không? Anh chạy chậm mà?
- Anh ở Hà Nội vô đây à? Chỗ này quy định có 50km/h, máy đo anh chạy 55 km, quá 5km là 10%... Anh bị bấm 1 lỗ bằng và giữ xe 15 ngày.
- Có thể cho xem ảnh được chứ.
- Vâng, mời anh về chỗ tổ tôi đang chốt.
- Thôi em này, nếu anh có chạy lố 5km, bọn em cho anh đóng phạt ngay ở đây rồi cho anh đi nhé, nhà ở mãi HN … Đây, anh gửi em 3tr.
- Không được anh ạ.
- Thôi giúp anh, ai lại giữ xe trong khi nhà anh mãi tận Hà Nội
Nó bỗng rút 1 cái máy alô từ trong túi:
- Anh ạ! ….(Hạ giọng thầm thì …. Rồi quay lại bảo tôi) Không được anh ạ.
- Thôi em, cố gắng giúp anh .. (Cho tay vào túi, nhẩm đếm thêm 4 tờ nữa) anh gửi em thêm 2tr. (Cho cả 5tr vào túi quần của nó)
- Anh không được làm thế. Anh cầm lấy tiền. Nếu không tôi lập biên bản anh tội hối lộ.

…… Mẹ ơi !!!

… Sau khi quay lại xem ảnh, quả đúng là tôi “lỡ” đà chạy 55km/h. Bắt đầu cái màn xin đóng phạt tại chỗ. Năn nỉ mãi … Cuối cùng tôi “giở bài”
- Thôi, anh ở xa, các chú cho anh gửi một ít tiền gọi là “nộp phạt” chứ bây giờ giữ xe thì gay cho anh quá …
- Không. Không. Không … và Không.

Có lẽ tới hơn 10 cái Không “vô cảm” như thế, rốt cục tôi đành phải quay xe về Phòng CSGT Tỉnh để giải quyết vụ chạy quá tốc độ 5km và bằng lái để đi Vòng quanh Việt Nam là “biên bản phạt giữ bằng” của CA Hà Nam lập hồi tháng 6/2006 …
 
èo.. hihị. em đang dự định từ SG -HN thôi.chứ như các bác thế này. hịhị.tuổi trẻ luôn nhiệt huyết,khi trải qua cái khổ ải rồi thì không m đi nữa. hịhị.chăng bếit thế nào. chờ hè tới vậy :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,152
Members
192,387
Latest member
osteklenie_ceOa
Back
Top