Hô thần nhập tượng
Trên đỉnh núi, pho tượng đứng sừng sững. Tại khoảnh sân bên dưới, các Phật tử bắt đầu vào ngồi kín, mỗi người có một cốc nến. Tôi đi lên phía trên sát chân tượng, hai bên cầu thang đều có công an đứng nhưng đi lại vẫn tự do. May mắn cho tôi là sau khi lên trên khoảng 20 phút thì bên dưới chặn toàn bộ mọi người, chỉ cho tăng ni và người có đeo thẻ lên thôi. Thế là tôi có một tối trọn vẹn ở vị trí cận cảnh, có góc nhìn tốt nhất. Nhìn lên thì tượng ngay cạnh, nhìn xuống thì cả núi Phật Tích và ánh đèn thành phố xa về tận Hà Nội.
Người ta cố gắng trùm một tấm vải đỏ thật lớn ngang qua tượng, sử dụng cả cái cần cẩu ở phía sau (vốn để cẩu các khối đá). Nhưng buổi chiều tối gió to quá, nên việc kéo vải rất vất vả.
Theo dự trù thì tấm vải sẽ căng chéo từ vai trái của tượng chéo xuống phía bên phải, trùm lên cả phần chân phải của tượng. Nhưng cuối cùng tấm vải không giữ được, mà bị tuột dần xuống, lại còn bị rách nữa.
6h30 tối, tăng ni hàng trăm người lục tục kéo lên núi...
Trên đỉnh núi, pho tượng đứng sừng sững. Tại khoảnh sân bên dưới, các Phật tử bắt đầu vào ngồi kín, mỗi người có một cốc nến. Tôi đi lên phía trên sát chân tượng, hai bên cầu thang đều có công an đứng nhưng đi lại vẫn tự do. May mắn cho tôi là sau khi lên trên khoảng 20 phút thì bên dưới chặn toàn bộ mọi người, chỉ cho tăng ni và người có đeo thẻ lên thôi. Thế là tôi có một tối trọn vẹn ở vị trí cận cảnh, có góc nhìn tốt nhất. Nhìn lên thì tượng ngay cạnh, nhìn xuống thì cả núi Phật Tích và ánh đèn thành phố xa về tận Hà Nội.
Người ta cố gắng trùm một tấm vải đỏ thật lớn ngang qua tượng, sử dụng cả cái cần cẩu ở phía sau (vốn để cẩu các khối đá). Nhưng buổi chiều tối gió to quá, nên việc kéo vải rất vất vả.
Theo dự trù thì tấm vải sẽ căng chéo từ vai trái của tượng chéo xuống phía bên phải, trùm lên cả phần chân phải của tượng. Nhưng cuối cùng tấm vải không giữ được, mà bị tuột dần xuống, lại còn bị rách nữa.
6h30 tối, tăng ni hàng trăm người lục tục kéo lên núi...
Last edited: