What's new

Có lẽ tôi sẽ "không" đi phượt nữa!

Tôi. Một cái gã gần 4 chục xuân xanh rồi, nhưng máu ham chơi vẫn trội hơn máu làm ăn. Trong công việc cũng đã được đặt chân đến 60/63 tỉnh/thành của đất nước Việt Nam thân yêu này và một số quốc gia trong khu vực. Và chính cái sự đi nhiều đó đã thôi thúc tôi tìm đến với phượt. Đã chán ngấy cái cảnh lệch xệch kéo va li khỏi ô tô, máy bay, rồi check in khách sạn, rồi họp hành chém gió "Nuôi con gì, trồng cây gì, làm gì để phát triển kinh tế địa phương, đó là cái các đồng chí phải tính" rồi lại check out khách sạn về cơ quan cắm đầu làm báo cáo công tác mà chả biết nơi mình đến cuộc sống con người ra sao. Cái ước mơ được tự mình lang thang, muốn đi đến đâu, muốn ăn gì, muốn ngủ đâu cứ thôi thúc hoài. Nhất là trong cuộc sống ồn ào, náo nhiệt bon chen với cơm áo gạo tiền này: Ra đường là bầu không khí ngột ngạt với tiếng còi xe, những tiếng cãi vã nhau của những vụ va chạm, những cô váy ngắn như để khoe tối đa độ dài của đôi chân có những nốt thâm của muỗi đốt hoặc vết bỏng chạm vào bô xe, đến cơ quan thì ngập đầu vào giấy tờ, điện thoại, email và báo cáo. Hầu như chẳng một topic nào trên diễn đàn là không đọc đến nỗi cảm giác như mình hình dung chính xác về những nơi đó như đã từng đến. Đôi lúc lẩn mẫn còn tra map về đường đi và địa hình, cảnh quan những nơi đó mà vẫn chưa có dịp nào biến thành hiện thực.
 
Bữa tối vs món Tôm ngon tuyệt :* và món xào nấu hoá đơn của bà chủ quán nữa :)) chưa kể vụ quán ăn văn hoá của Bác đó :)
Ờ đúng, đó là cái bài anh học được từ ngày hay làm việc với Tây, chủ yếu là mình cầm cái bill để về còn nhớ mà cộng trừ công tác phí thôi, chứ hôm đó sau khi yêu cầu bill ai cũng biết bà chủ kiểu gì chả cộng trừ đủ 400K nhỉ. Khổ nỗi anh để ý thấy bà gạch xóa, rồi thay tờ không biết bao nhiêu lần. Kể ra mình cũng hơi ác
 
Sau khi hỉ hả cầm 2 cân ba chỉ ra đường, tưởng lên đường ngon lành hóa ra xe Thắng dở chứng, và bắt đầu từ buổi sáng hôm đó. con lợn lành của chú Thắng chính thức bị các thợ bậc mười mấy trên bảy của vùng đất phía bắc lôi ra thực tập tay nghề và cuối cũng thành lợn què đi khập khiễng nốt mấy ngày còn lại. Từ việc ban đầu chỉ bị sổ mũi sau khi đến tiệm sửa xe thứ nhất được điều trị bằng cắt dạ dày, đến tiệm thứ 2 chẩn đoán là viêm ruột thừa rồi cắt nếu cố tình nghe theo các ông thợ ở tiệm khác có lẽ các ông ấy chẩn đoán gẫy chân đem mổ đóng đinh nội tủy cũng nên.
Tôi thì chả biết gì về máy móc cả may ra thì nắm được nguyên lý hoạt động của "cái cối giã gạo" nhưng thấy ông thợ mặt tỉnh bơ cầm sợi dây đồng buộc thắt ống xả xăng thừa sau khi nghe chú Thắng khai bệnh của xe là xăng chảy qua đó nhiều thì quả thực là phục sát đất về trình độ của các chú này. Cũng may chứ chú Thắng mà kể bệnh khói ra nhiều có khi các bố ấy đem hàn kín lỗ ống xả mất.


Nhìn bộ bảo hộ Ba lỗ Xà lỏn của chú này là đã không thấy pờ rồ rồi


Khổ chủ ngó nghiêng vẻ mặt nhăn lại càng lộ rõ độ dầy da mặt


Dũng cũng ngó


Mập không kém miếng, cũng nhẩy vào ngó, chắc định chỉ đạo chú thợ. Chú phải vặn với một lực 2N để xăng thừa chỉ chảy ra 3,42 giọt/phút thôi, ngày xưa chị sửa xe bò cho ông già suốt chứ ba cái món này chẻ nhẽ chị lại phải xuống tay


Ku Vinh Lớn ngó một hồi


Rồi chán quá ngồi mặt đực ra. Vẻ mặt không thể bình luận được
 
Last edited:

Mặc kệ ai nhăn nhó, 3 cô nàng này vẫn vô tư tự sướng tập thể
Với kinh nghiệm tích lũy sau hơn 10 năm làm việc, chỉ cần nhìn không cần đến bước sờ, gõ, nghe tôi chẩn đoán chắc chắn rằng từ trái qua phải: Cô thứ nhất lười ăn rau xanh, cô thứ 2 môn vị có vấn đề, và cô thứ 3 chắc chắn sáng nay ăn nhiều rau sống ở quán.
 
Last edited:
Cuối cùng thì xe cũng nổ được cho dù chạy theo phong cách cà rựt. Tôi khá lo lắng về tiến độ ngày hôm đó nhưng vẻ mặt vẫn phải vui tươi để tránh làm nản lòng anh em. Qua thị trấn Bát Xát là bắt đầu của những cung đường mà như Lỗ Tấn có nói "Trên mặt đất làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi". Những cú xóc, giật kinh người không làm nhăn mặt mà lại chính là cơ hội để mọi người bật ra những tràng cười sảng khoái. Tôi bắt đầu cảm nhận sâu hơn về cái thú của những người thích hành xác.
 
Lần đầu tiên e cũng đc đi đường nt,mặc dù đc nghe và cảnh báo nhiu nhưng k nghĩ bản thân đc trải nghiệm cung đường thú vị như vậy,chỉ có 2 từ thôi:RẤT TUYỆT :d
 
Và rồi tất cả lại lên đường, có thể di dừng vì chờ đợi nhau nhiều nên khi phải bật đèn chúng tôi vẫn còn cách thành phố Lào Cai hơn 30km. Lúc này Nhỡ thể hiện kinh nghiệm của một phuoter có số má cũng là trách nhiệm của Tham Mưu trưởng của đội đã ra quyết định: Hai xế 4 mắt: Vinh Nhỏ và Vinh Lớn (cận nặng) trở thành ôm vì sợ 2 xế này chạy xe trong cảnh nhập nhoạng và trong suốt 4 ngày của cuộc hành trình của chúng tôi, khi trời trở tối thì cùng với việc dừng lại buộc dây phản quang là vị trí cho 2 Ku Vinh.
Bữa tối đầu tiên gần ga Lào Cai khá ngon lành vì mọi người cũng đói bụng vì bữa trưa ăn tạm. Về phòng nghỉ 2 sới bài được dọn ra với ăn thua là ăn sáng và cà phê, tuy nhiên sau khi "sát phạt" nhau đến 12:00 thì xí xóa, rồi ai về phòng đó. Tất cả lăn ra ngủ như chết.
Bác ơi, làm e nổ mũi mất. Ý đó là của thằng V to chứ k phải của e. E chạy xe vì e thik chạy thôi bác ạ. Hehe
 
Mà hôm đầu e có làm ôm đâu nhi :(,Chỉ có tạ lỗi vs cả nhà là tốc độ của e hôm đó mới là chậm nhất chứ k phải bác Doun :( làm cả nhà đợi em nên ảnh hưởng đến tiến độ của cả đoàn :-s
 
]Chỉ tội cho Vinh Lớn chẳng có ôm nên lủi thủi một mình. Tuy nhiên sự thương hại của tôi bằng thừa từ ngày thứ 2 trở đi bằng tài năng thiên bẩm và sự rèn luyện kỹ năng, nó đã được Mù Tạt một thành viên trẻ nhất đoàn chung thủy ôm đến hết cuộc hành trình[/I]
"tài năng thiên bẩm + sự rèn luyện kỹ năng" >> ý bác là Tạt đang bị cho ăn hành . Nói để em còn biết quay đầu vào bờ trước khi quá muộn =.=
 

Mặc kệ ai nhăn nhó, 3 cô nàng này vẫn vô tư tự sướng tập thể
Với kinh nghiệm tích lũy sau hơn 10 năm làm việc, chỉ cần nhìn không cần đến bước sờ, gõ, nghe tôi chẩn đoán chắc chắn rằng từ trái qua phải: Cô thứ nhất lười ăn rau xanh, cô thứ 2 môn vị có vấn đề, và cô thứ 3 chắc chắn sáng nay ăn nhiều rau sống ở quán.
Cái mẹt của chị Mèo hợp với câu này hơn "ố ố, tưởng ra hơi, ai ngờ ra bã" =)))))))))))))))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,430
Bài viết
1,175,888
Members
192,104
Latest member
lyhoangbaothy
Back
Top