What's new

Có lẽ tôi sẽ "không" đi phượt nữa!

Tôi. Một cái gã gần 4 chục xuân xanh rồi, nhưng máu ham chơi vẫn trội hơn máu làm ăn. Trong công việc cũng đã được đặt chân đến 60/63 tỉnh/thành của đất nước Việt Nam thân yêu này và một số quốc gia trong khu vực. Và chính cái sự đi nhiều đó đã thôi thúc tôi tìm đến với phượt. Đã chán ngấy cái cảnh lệch xệch kéo va li khỏi ô tô, máy bay, rồi check in khách sạn, rồi họp hành chém gió "Nuôi con gì, trồng cây gì, làm gì để phát triển kinh tế địa phương, đó là cái các đồng chí phải tính" rồi lại check out khách sạn về cơ quan cắm đầu làm báo cáo công tác mà chả biết nơi mình đến cuộc sống con người ra sao. Cái ước mơ được tự mình lang thang, muốn đi đến đâu, muốn ăn gì, muốn ngủ đâu cứ thôi thúc hoài. Nhất là trong cuộc sống ồn ào, náo nhiệt bon chen với cơm áo gạo tiền này: Ra đường là bầu không khí ngột ngạt với tiếng còi xe, những tiếng cãi vã nhau của những vụ va chạm, những cô váy ngắn như để khoe tối đa độ dài của đôi chân có những nốt thâm của muỗi đốt hoặc vết bỏng chạm vào bô xe, đến cơ quan thì ngập đầu vào giấy tờ, điện thoại, email và báo cáo. Hầu như chẳng một topic nào trên diễn đàn là không đọc đến nỗi cảm giác như mình hình dung chính xác về những nơi đó như đã từng đến. Đôi lúc lẩn mẫn còn tra map về đường đi và địa hình, cảnh quan những nơi đó mà vẫn chưa có dịp nào biến thành hiện thực.
 
Mấy ngày nghỉ cuối tuần và 30/4-1/5 do gấu đi Lai châu, Sơn la... nên mình hai nhóc ở nhà để đón 3 đoàn khách là những người bạn từ Cao Bằng; Sài Gòn và Chí Linh Hải Dương.
Nếu không nhầm thì sáng hôm mình cho 2 bé đi câu cá thì gặp đoàn của các bạn chạy qua Bát Xát ( khoảng hơn 9h ) ?
 
@ Tạt : nhớ những j e nói trên face chứ :''Q/Đ :Khi Y Ko Q Đ L" Hãy đi con đường mà mình hãy chọn
@Bác Doun : e lót dép chờ Bác viết tiếp ( Nhanh lên Bác ơiiii) :)
 
Mấy ngày nghỉ cuối tuần và 30/4-1/5 do gấu đi Lai châu, Sơn la... nên mình hai nhóc ở nhà để đón 3 đoàn khách là những người bạn từ Cao Bằng; Sài Gòn và Chí Linh Hải Dương.
Nếu không nhầm thì sáng hôm mình cho 2 bé đi câu cá thì gặp đoàn của các bạn chạy qua Bát Xát ( khoảng hơn 9h ) ?
Cũng có thể đấy. Đội mình qua đó tầm 10h, rất tiếc không liên hệ với bạn trước để giao nưu, Có khi lại được thết đãi cái gì đó nhể.
 
@ Tạt : nhớ những j e nói trên face chứ :''Q/Đ :Khi Y Ko Q Đ L" Hãy đi con đường mà mình hãy chọn
@Bác Doun : e lót dép chờ Bác viết tiếp ( Nhanh lên Bác ơiiii) :)
Để anh từ từ nào. Cái bụng anh nó tối lắm, vốn chữ nghĩa lại hạn chế, rặn mãi thi thoảng nó mới ra được mấy "khúc" như vậy
 
Cũng có thể đấy. Đội mình qua đó tầm 10h, rất tiếc không liên hệ với bạn trước để giao nưu, Có khi lại được thết đãi cái gì đó nhể.

Đúng rồi, tầm 10h ngoài trời rất nắng nóng; khi đó 2 bé nhà mình đồng thanh bảo " bố ơi, xe đi phượt kìa" ( chắc các bé thấy đoàn các bạn có cờ hoa đầy đủ- theo kiểu vợ chồng mình mỗi lần đi ?)
Chào mừng các bạn trở lại Bát Xát quê mình!
 
Trời nắng, đường xa và xấu không làm giảm đi sự hứng khởi và những tiếng cười tươi trẻ của các thành viên trong đội. Đến bất kỳ chỗ nào cảnh vật đẹp một chút là cả đội ùa xuống chụp, đánh dấu lãnh thổ và "tự sướng". Có lẽ bắt đầu từ ngày thứ 2 trở đi, dịch "Tự sướng" đã lây lan khắp cả đoàn không rõ bệnh khởi từ thành viên nào, không trừ cả bản thân tôi, mặc dù đã tiêm đủ loại vaccine và mang theo cả đống thuốc dự phòng.


Trên mặt đất làm gì có đường, do người ta đi mãi thì thành đường thôi - Lỗ Tấn


Những con đường như thế này trở thành Highway trong mắt chúng tôi


Bất kể những địa hình địa vật gì bên đường - Từ biển báo


Đến cột mốc


Hay những mỏm đất cao Đều có một sức hút mãnh liệt đối với các thành viên


Bất kể nắng gắt, trời trưa, bụng đói đều dừng lại để đánh dấu lãnh thổ
 
Last edited:

Em ơi, nhớ lấy điều này. Ngày xưa bên kia sông hình như là cương thổ của cha ông ta đó em à
 
Last edited:

Và rồi bẳt đầu từ đây bệnh "Tự sướng" bùng phát thành dịch


Một thành viên nhiễm nặng nhất. Miệng há, mắt lờ đờ là triệu chứng của bệnh đi vào giai đoạn cuối. Cả đoàn lo lắng không biết có về được đến "Thường Tín" không?


Rồi bệnh chuyển sang thể hoang tưởng, một số người bệnh nghĩ mình là chim


Và em bay lên


Một em nữa cũng vỗ cánh chuẩn bị bay


Và em bay được thật - Nhìn em anh liên tưởng đến một chú chim Kiwi


Anh sẽ chắp thêm cho em đôi cánh kền kền, để em bay cao, cao mãi, cao tới các vì sao

Chỉ khổ cho các gã phó nháy, để có được những bức ảnh chiều lòng các nàng mà phải cắm đầu xuống, mông chổng lên trời như một gã say thuốc lào.
 
Last edited:
=))O...AO...... Chị Mèo bay cao ,Cao,CAOooo..... quá, gẫy cổ e rồi ...
P/S: k phải do e nhìn chị mô mà do e đứng sai vị trí nên lúc chị hạ cánh thì ............ oà.oÀ .OAAAAAA
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,431
Bài viết
1,175,892
Members
192,104
Latest member
lyhoangbaothy
Back
Top