What's new

Cực Đông chinh phục Cực Tây Apachai- Fansipan mùa hoa Đỗ Quyên

Mọi sự khởi đầu đều rất hào hứng, xin thề là tôi thấy như thế…

Sau chuyến off Cực Đông 100 ngày (27/07-27/10/2012) của nhóm chúng tôi

9313626592_646dc7d131_c.jpg


Đây là Bãi Rạng Cực Đông ngày 27/7/2012
9310840465_c4ae45cd8c_o.jpg


3 chàng trai SG manh nha ý định Xuyên Việt, đồng khởi ủng hộ là bọn nùn xinh sẽ “bắt” máy bay từ SG ra HN đón đầu và cùng nhau thực hiện một cung tây bắc “Cực Đông đi Cực Tây leo Fansipan” cho máu lửa.
Công cuộc săn vé máy bay giá rẻ cho ngày đó được hoạch định các thành viên kiêm logictics lao vào thực hiện Ngay và Luôn, sau những cơn tức trào máu họng, tym ngưng đập vài chục lần thì công cuộc book vé giá rẻ đã thành công mĩ mãn, ung dung đợi chờ ngày lên đường.
Nhưng… ở đời cứ phải luôn gắn với chữ này mới có hương vị thì phải, sắp tới ngày lên đường bỗng dưng 2 chàng trai của chúng tôi không thể thực hiện hành trình XV chỉ còn lại một chàng cao to đen hôi là Tờ rung độc hành, 2 thành viên khác cũng bể kèo vì lịch công tác mới, hội Cực Đông rất nhiều người giờ còn lại có 4 người chinh chiến. Chới quới tập 1.

Rồi ngày off phân chia xế ôm đã tới, gặp nhau ở café anh Quỷ- chuyện bây giờ thì tới hồi gay cấn đây

Tình hình là xế mất chủ động nguyên do một phần là thằng chủ thớt quá dại gái, nó được tôi cảnh báo ngay từ phút đầu đăng đàn nhưng không vượt qua được ải mỹ nhân, cái danh sách Tây bắc của nó ôm dài dặc mà xế lại không thấy bóng dáng ai… thất vọng, nổi nóng và nói thật là ngay lúc đó muốn đấm cho một phát vì cái tội “cá không ăn muối cá ươn”, tan off rùi mà vẫn chưa ngã ngũ chuyện xế thằng chủ thớt thì ngay sáng hôm sau bắt đầu vi vu XV với một ôm cực hót…Chới quới tập 2.

Người ta bảo trong cái rủi có cái may, ừ thì có cái may thật đang thiếu xế tè le bỗng dưng ngày chót nhận được lời của Hữu Hưng dân Vũng sình đang trên 2.800m Fansipan gọi về, cậu Út Long người quen của tôi ngoài Hà Nội sau những giây phút phân vân cũng đã quyết định “chị ơi em làm xế cho chị vậy”, thế là được thêm 2 xế vừa tạm ổn. Thực sự tôi mừng quá trời mừng yên tâm vì đã có xế cứng. Vậy là coi như chốt đoàn Tây bắc với 6 nữ, 5 nam việc xế ôm bây giờ được quyết định như sau:
1. Trung phạm – Hà phạm
2. Hải Ninh – Bảo Ngọc (2 nữ xế nhau)
3. Duyenmy – Út Long
4. MC Ấn - Đan Thuyên
5. Quang Lưu – Hương Giang
6. Hữu Hưng (xế độc hành-dự phòng)
(CHỗ này tôi phản đối kịch liệt không cho xế nữ cầm lái, lý do thì chắc ai đi cung này rồi cũng hiểu, nhưng không thể khác vì xế không đủ :D )
Đêm ngày 14/3/2013 tức là kể từ ngày off Cực Đông Sài Gòn ngày 27/10/2012 thì cả nhóm đã có mặt tại Hà Nội. Cực Đông HN đón nhóm SG bằng một chầu bia cỏ phố Tạ Hiện cùng những cái ôm hôn thắm thiết, chúng tôi cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm đi đường và xin một số thông tin cần thiết bởi duy nhất đoàn 11 người chỉ có 1 người là Út Long dân Hà Nội đã từng đi các con đường tây bắc, còn lại 10 người là dân bay từ Xì phố ra nên chuyến đi có vẻ nhiều lo lắng.

Sáng 15/03/2013 Hà Nội tiễn đoàn bằng một cơn mưa dài lê thê đủ làm cả bọn lấm sình lầy đây là lý do cho các chú hugo Hòa Bình ghi thêm tội vào biên bản vi phạm giao thông mà tôi sẽ kể ngay sau đây.
Lúc dừng lại ăn sáng ở Xuân Mai Út Long xế của tôi đã giật mình bảo “chị ơi hôm qua em chạy xe oto nên em bỏ quên giấy tờ xe máy trên oto rồi”, ôi cung đường 1 tuần của tôi nó lại còn dẫn đoàn nữa, đây mới là thảm họa dẫn đến việc 2 xe trong đoàn bị tội phạt to đùng đùng, ấy là khi tới Hòa Bình bị các chú Hugo chặn lại, Út Long vì không có giấy tờ nên chạy hết số luôn, các xe sau không hiểu ý ra hiệu tay của xe tôi nên cũng chạy theo, hậu quả xe tôi thoát 2 xe đằng sau là xế ôm Ấn- Thuyên và Ninh-Ngọc bị xịch lại, ngoài tội chống người thi hành công vụ xe chúng tôi còn thêm tội không nhìn thấy biển số xe do bị lấm sình mà tôi nói bên trên, nói thật lúc í người còn không ra người nữa là cái biển số, mưa đường bẩn thế thì lấy đếch gì cho sạch được hờ hờ nhưng vi phạm vẫn là vi phạm.
Trời Hòa Bình thì nắng mà cả bọn cứ mặc quần áo mưa xanh đỏ tím vàng phấp phới ngồi chờ các màn năn nỉ, cầu cứu người thân trợ giúp mà các chú cứ trơ trơ như kiềng ba chân đành trân trọng đón nhận cái giấy phạt hẹn tàn cuộc Tây bắc trở lại thực hiện nghĩa vụ vinh quang.

Suốt nãy giờ em mới có cơ hội đưa một tấm trọn vẹn các khuôn mặt của đoàn 11 người đây ạ
9310881339_401168ae78_c.jpg


Và đây là tấm vé phạt vinh quang

9310873855_48c0946469_c.jpg


Lúc này trời đã xế trưa chúng tôi quyết định chạy qua khỏi Hòa Bình tới ngã ba một đường đi về Thanh Hóa tôi không nhớ rõ là ngã ba gì nữa, chúng tôi dừng lại ăn trưa với cơm cá suối và rau rừng, của đáng tội vì là rau rừng vì là rau sạch nên đương nhiên sẽ có các chú sâu xinh xinh đứa như tôi thì chả sao gắp sâu ra rồi ăn tiếp, nhưng với chị Mèo (Hải Ninh) thì lại là cả một vấn đề, chị ấy bắt đầu có triệu chứng ói mửa sùi bọt mép như trúng gió mà không phải là triệu chứng nữa chị ấy đã phi vào nhà vệ sinh và chắc là lộn cả cái bao tử ra mà rửa luôn rồi…

Đất Hòa Bình cá nhân tôi chỉ kịp ghi lại đập thủy điện (lần này tôi đi lần thứ 4 rồi nhưng chưa bao giờ mò vào bên trong nhà máy ), đèo đá trắng với sương mù bao phủ và cuộc hội ngộ đầy bất ngờ ở giữa đèo đèo Đá Trắng , đó là khi vừa tới nơi cả bọn gặp ngay con xe biển số 93 của Bình Phước đầy nghi hoặc cả bọn cố nhìn xem chủ nhân nó là ai và rồi chủ nhân đang mải mê chụp chẹp kia không ai khác là bé Heo Đất lại gặp người quen đây rồi, thêm 2 anh bạn đồng hành Phú Yên là anh Dzang zớ zẩn và anh Trực, nhóm 3 người này cũng đang đi cung Tây Bắc. Thế là chúng tôi cùng hẹn nhau tại Apachai (không đi cùng vì mỗi đoàn sẽ dừng lại chụp ảnh tham quan các điểm khác nhau).

9313612686_4ebae6fba1_c.jpg


Chiều đổ xuống những dãy núi xanh mơ của Mộc Châu làm cho cảnh vật đã bình yên lại càng tăng thêm sự tĩnh lặng, những nương chè những vườn mận mơn mởn lộc non đầy sức sống, thấp thoáng bóng dáng những bản làng người Mông, người Thái với những căn nhà sàn đặc trưng của vùng núi phía bắc, những vệt khói ấm cúng của bữa cơm tối đã bay lên. Còn chúng tôi đang tiến dần về trung tâm Mộc Châu.
Chúng tôi dừng chân ở cổng chợ thị trấn Mộc Châu cùng nhau thưởng thức sữa chua (hình như mỗi người ăn đủ 2 ly thì phải), Từ TT Mộc Châu lên Sơn La khoảng 120km, trời lúc này đã bắt đầu nhá nhem, cả bọn bàn bạc sẽ cố gắng chạy mệt đâu ngủ đó chứ không ở lại Mộc Châu vì sợ không kịp đi Apachai như dự kiến, dù sao đường cũng toàn đường đẹp nên không lo lắng mấy.

Xe tôi do Út Long quen chạy cung đường Tây Bắc nên cậu dẫn đoàn và đương nhiên lead Trung với ôm hót chốt đoàn. Chúng tôi cứ thế mà đi trời càng lúc càng tối, giữa vùng Tây bắc đâu đâu cũng là núi như thế này thì chẳng biết chuyện gì sẽ có thể xảy ra nên Út Long cho mọi người tập trung lại và dặn dò các xe đi sát gần nhau, chỉ riêng có Hữu Hưng luôn luôn là người đi sai luật của nhóm, cậu chàng hứng chí chắc vì đường đẹp với lại không có ôm đằng sau nên cứ một mình một ngưa phóng phà phà, đôi lúc làm cả đoàn lo lắng (điều này cậu chàng sau khi về đã nhận lỗi triệt để ).

Chúng tôi tới được thị xã Sơn La lúc hơn 10g đêm, Trung Phạm điện thoại hỏi phòng trả giá cò kè cuối cùng bên kia đồng ý mà không biết khách của mình thuộc “dân gì “, nhìn cái bản mặt của cậu chủ khách sạn cứ ngệt ra khi nhìn thấy nguyên bọn lấm lem bùn đất kéo vào ào ào sau cú điện thoại chốt giá thấy thương hờ hờ , hẳn là cậu ta mà biết trước thế này thì làm gì có cái giá rẻ thế hê hê.
(nhà nghỉ Hoa Lạc Tiên tại tổ 3, P.Quyết Tâm, Tx Sơn La)
Chị Mèo sau khi lên phòng xin cho chị tắm trước, cầm lái nguyên ngày chị đã đừ cả rồi, lại thêm vụ rửa ruột vì sâu nên trông chị càng phờ hơn cá cờ trưa tháng sáu. Sau khi tắm xong chị Mèo đã nằm vật ra giường và bảo thế này “chị không chịu được nữa rồi, chị về thôi không đi nữa, có xe không cho chị về luôn”.

Tiễn chị ấy ra về
292201_572205592798801_974098090_n.jpg


Và rất đau lòng phải rã đám nhưng không thể để chị đi tiếp với tình trạng sức khỏe thế này, cả bọn đón xe chia tay chị tại ngay cửa khách sạn ở thị xã Sơn La. Vẫn may là có xế Hữu Hưng dự phòng chứ không thì ôm Bảo Ngọc dịu dàng chỉ có xịt vụ Apachai thôi.
Một ngày đầu tiên nhàn hạ và một đêm ngon giấc với chăn ấm nệm êm, tắm nước nóng ăn uống phủ phê bánh cuốn cháo lòng. Trung cứ tiếc mãi vì quá đắt cái vụ ăn uống tối đó kakaka dưng mà lạy Giời tôi nói thật là suốt chuyến đi chắc chỉ có bữa đó là ăn xa xỉ tăng đạm cho bà con thôi. Đấy chúng tôi kết thúc một ngày đầu tiên nhàn hạ như thế .
 
Last edited:
huuhungvt đi xe anh mà không đính chính cho anh cái :(, cái xe sợ nước không phải của em chị mymy ơi! :)...Huyền thoại 47 của em chạy ngon lắm...
Quán ăn ở Mường Tè chị ăn cùng chỗ em luôn, ở đó rẻ nhất trên cung em đi đó...:(....Con đường Bum Nưa - Pa Tần dài 75km thôi ạ...em cũng nghĩ trên 100km chứ, hic...đoạn này bọn em đi...đi hoài,...đi miết...mới tới được phong thổ :(...đoạn chị đi xe cộ có vẻ ổn quá nhỉ...chả bù cho bên em :(
 
huuhungvt đi xe anh mà không đính chính cho anh cái :(, cái xe sợ nước không phải của em chị mymy ơi! :)...Huyền thoại 47 của em chạy ngon lắm...
Quán ăn ở Mường Tè chị ăn cùng chỗ em luôn, ở đó rẻ nhất trên cung em đi đó...:(....Con đường Bum Nưa - Pa Tần dài 75km thôi ạ...em cũng nghĩ trên 100km chứ, hic...đoạn này bọn em đi...đi hoài,...đi miết...mới tới được phong thổ :(...đoạn chị đi xe cộ có vẻ ổn quá nhỉ...chả bù cho bên em :(

Ôi đi lâu quá nên chị nghĩ nó dài lắm cơ, để chị sửa lại cho đúng :), giờ vừa coi lại vừa up thêm hình cho sinh đông bài viết
hehheee uhm xe cộ lúc về thì ổn , chỉ có lúc lên Apchai là cùi bắp dính lủng ruột liên tục thôi em
 
huuhungvt đi xe anh mà không đính chính cho anh cái :(, cái xe sợ nước không phải của em chị mymy ơi! :)...Huyền thoại 47 của em chạy ngon lắm...
Quán ăn ở Mường Tè chị ăn cùng chỗ em luôn, ở đó rẻ nhất trên cung em đi đó...:(....Con đường Bum Nưa - Pa Tần dài 75km thôi ạ...em cũng nghĩ trên 100km chứ, hic...đoạn này bọn em đi...đi hoài,...đi miết...mới tới được phong thổ :(...đoạn chị đi xe cộ có vẻ ổn quá nhỉ...chả bù cho bên em :(

Cuộc đời e đc cái đi xe mượn k bao giờ bị hư hay xì lốp, nhưng tới lúc vác xe e đi thì hỡi ôi nó hư tè le hột me trong đó @@. Cũng có lúc kẹt lại như thế này

934017_507012979365377_983023449_n.jpg
 
[
9329559162_29593336c7_h.jpg



Cả bọn giục nhau đi liền vì đã bắt đầu có cảm giác sợ hãi xâm chiếm trong mỗi thành viên, trời về chiều hết nắng lại trở sang trạng thái tĩnh mịch đáng ngờ. Chạy thêm vài km gặp một bản nằm bên dốc nhìn thấy 1 chiếc xe tải đậu ngay cạnh đó một đám người dân đứng chỉ trỏ và kia 4 người đàn ông khiêng 2 chiếc cáng được làm bằng 2 vỏ chăn hoa, nhóm vừa chạy tới cảnh tượng đập vào mắt là 4 bàn chân người trắng nhợt ló ra khỏi chiếc cáng, hiểu ngay vấn đề…
Cả bọn cố gắng chạy xe qua khỏi cái xe tải để đi trước, hình như đã có nỗi sợ hãi thật sự trong các mem, những chiếc xe cứ trượt bánh xuống rãnh đường các xế không thể nào làm chủ được nữa hay sao đó mà đồng loạt xế dắt ôm đẩy qua chỗ lách xe tải.

9329553536_c570ab7d08_b.jpg


Một sự xoắn tít trong các mem, không cũng chả phải xoắn nữa, nói như ku Hưng là lạnh luôn rồi.
Chúng tôi không ai bảo ai cứ nhằm thẳng Pa Tần mà chạy, càng lúc trời càng tối, không khi hoang mang bao trùm cả đoàn, tốc độ bây giờ có thể đạt được tối thiểu 30-35km/g

9330512903_9b896c6bbf_c.jpg


đã thế vừa đi được khoảng 10km thì Quang lưu -Hương Giang bị té, gãy cả cái chân trống hay đại loại cái đì đó tôi cũng không còn nhớ, .

Giờ nhìn lại đoạn hình này em vẫn còn nổi da gà.....chưa lúc nào lại có cảm giác run sợ hơn thế...muốn ôm xế thật chặt....nhưng sơ xế cũng run luôn nên cả đoạn đường im lặng vô cùng....mong biến ra khỏi nơi này NGAY & LUN
 
Giờ thì chúng tôi đã bước tới độ cao 3000m, và dừng lại.
Nghỉ ngơi được ăn mỗi người một trái táo lớn ngọt lịm, thả sức ngắm nghía rừng hoa Đỗ Quyên, trời nắng nhưng lại mù nên hơi tiếc vì không thể chụp xa xa , cả một rừng bạt ngạt Đỗ Quyên, chỗ nào cũng thấy sắc đỏ và vàng nhiều vô kể

9331836375_0c212b7e6d_b.jpg


Đức đang hết sức phiêu với cảnh
9331836481_8d2531ab0f_b.jpg


Còn Tờ rung cũng không kém phần long trọng, anh chàng đòi chị phải chụp cho được cả hoa vàng lẫn hoa đỏ

9334624940_7d706887a4_b.jpg


Và cái đứa tôi cũng phải tự sướng một phát chứ nhể tội gì nào, đẹp chêt lên được

9331832117_598934c530_b.jpg


Còn đây cô nàng Ngân bé bỏng cũng nhanh chân không kém, chỉ còn mỗi Bảo Ngọc là lại cặm cụi đi trước mất rồi :(
734093_393358767438677_229288373_n.jpg
531564_393358717438682_718871320_n.jpg


Quảng cáo tí hoa Đỗ Quyên cho bà con thèm, chứ mục sở thị ở bên ngoài thì thật là trên cả tuyệt vời các bác ạ, lần sau có leo Fan nữa tôi sẽ chọn Cát Cát- lán Việt Hùng vào đúng mùa hoa Đỗ Quyên

Xong thời gian tự sướng đi thôi nào

Chúng lội qua rừng trúc, rồi lại xuống rừng trúc đang trên độ cao 3000m lại tụt xuống 2.600m ăn trưa
Vừa xuống tới chỗ ăn trưa cũng là lúc bạn Thanh và anh Sinh porter riêng của bạn ấy vừa ăn xong đang nghỉ ngơi :D

9334626468_db98cc58cc_b.jpg

Chúng tôi ăn trưa lúc 11g, nghỉ ngơi nửa giơ chúng tôi lại đi tiếp

Đỗ Quyên quá đẹp...em quyết định năm sau mùa Đỗ Quyên leo lại Fan !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
huuhungvt đi xe anh mà không đính chính cho anh cái :(, cái xe sợ nước không phải của em chị mymy ơi! :)...Huyền thoại 47 của em chạy ngon lắm...
Quán ăn ở Mường Tè chị ăn cùng chỗ em luôn, ở đó rẻ nhất trên cung em đi đó...:(....Con đường Bum Nưa - Pa Tần dài 75km thôi ạ...em cũng nghĩ trên 100km chứ, hic...đoạn này bọn em đi...đi hoài,...đi miết...mới tới được phong thổ :(...đoạn chị đi xe cộ có vẻ ổn quá nhỉ...chả bù cho bên em :(

Xe sợ nước là 47 của Hoang Chuyên bạn em chị ạ...xe voirung là cu Hưng cỡi ...chạy phè phè ...tháng sau lại chiến lại cái Apachai lần nữa :)
 
Giờ nhìn lại đoạn hình này em vẫn còn nổi da gà.....chưa lúc nào lại có cảm giác run sợ hơn thế...muốn ôm xế thật chặt....nhưng sơ xế cũng run luôn nên cả đoạn đường im lặng vô cùng....mong biến ra khỏi nơi này NGAY & LUN
Đi có những khoảng khắc như thế mới khoái chị ạ :v :v, nhóm em có đứa nó rơi kính mà sợ quá cũng không dám kêu xế quay lại. Lúc ở mốc 17 đường tối như mực, không sóng điện thoại, ôm em nín (tè) hết nổi, em với bạn ấy tụt lại, kinh khiếp, bạn ấy còn xém rớt vực nữa (may em còn cứu kịp, trượt một chân rồi) :v :v . Chuyện này hài lắm 2 tuần nữa dìa SG gặp em kể chị nghe =))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,033
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top