What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

12h30’,chúng tôi tiếp tục lên đường.
Từ đây về Kampong Cham còn trên 100km,mà nắng thì đang đổ lửa trên đầu,không còn thì giờ để nghĩ ngơi tránh nóng,nên phải tìm mua nước đá để chửa cháy dọc đường.Mà cái vụ mua nước đá trên đất Campuchia không phải đơn giản,vì tôi chỉ biết “tức” là nước,còn đá thì không biết,hỏi mấy chỗ dọc đường thì cũng chẳng thấy cục nước đá để chỉ,tôi chợt thấy cấy cưa đá bên một quán tạp hóa,tôi bèn dừng xe,bước xuống lấy cây cưa làm động tác cưa đá,thì cô chủ quán hiểu ngay chạy vào nhà lấy ra mấy cục,giá chỉ 1000 ria.
Chúng tôi lần lượt qua các huyện,thị :Dambae, Kandol Chrum,Suong..

attachment.php


attachment.php


attachment.php

Thợ khóa ở Soung.

Khi còn cách KampongCham khoảng 5km,chúng tôi gặp một chiếc cầu mà bên dưới có nhiều thuyền,trông hay hay,dừng lại chụp vài file ảnh.

attachment.php


attachment.php


attachment.php
Tiếng Kampuchia tức te = nước đá. Đi xa lâu quá cũng không biết có đúng không!
 
Rất quý và cảm phục chuyến đi của 2 bác.Chúc 2 bác khỏe và có vài chuyến đi tiếp để trãi nghiệm cùng 2 bác cho vui...hy vọng sẽ có một vài chuyến đi như 2 bác để kỷ niệm. Cảm ơn và Chúc diễn đàn phượt có nhiều bài hay và bổ ích.
Trân trọng
 
Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
đọc lại lần thứ 2 .

thật sự ngưỡng mộ anh chị.
em sẽ cố gắng thực hiện một chuyến đi như anh , chị đã trải qua .
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Xin mời xem vài hình ảnh về Di sản thế giới Giants Causeway :

attachment.php


attachment.php


attachment.php


Thật ra, không thể so sánh Gành Đá Dĩa Phú Yên với Giants Causeway về qui mô và sự “lộng lẫy”.Nhưng nhìn ngắm cảnh quan chung quanh Gành Đá Dĩa Phú Yên,với biển xanh ngăn ngắt,cùng cuộc sống đời thường của ngư dân,ta không thể không trầm trồ trước vẻ đẹp của một vùng quê hương yên ả !

attachment.php


attachment.php


attachment.php


Bây giờ,bằng cái nhìn của người trần,mắt thịt và sự liên tưởng “bất ngờ”,tôi cứ tưởng tượng ra bên dưới cái con đường,phía sau những cột đá phơi mình chịu sóng từ hàng trăm triệu năm qua,chắc còn nhiều lắm những cột đá bazan độc đáo,đang ẩn mình chờ được… khám phá !
Hãy nhìn tấm ảnh sau đây…

attachment.php


…nơi Bà Xã tôi đứng,là đầu trên của những cột đa giác,nó cắm thẳng xuống chân,nơi mép nước biển,không dưới 10m.Nếu gở bỏ lớp đất và những buội cây hoang dại 2 bên,có khi ta thấy được những cột đá cao hàng chục mét như Giants Causeway?
Ha ha,viết đến đây tôi chợt thấy mình như hơi bị “hâm”!Mà thôi,cứ cho là như vậy,có chết …thằng Tây nào?Tôi lở “thấy” như thế thì tôi nói lên,còn có đúng hay sai cũng chả sao.Immanuel Kant (1724-1824) hô lên bằng tiếng Latin : “Sapere aude”, “Hãy dám biết” để thoát khỏi sự không trưởng thành vì lười và nhát.Lười vì ngại suy nghĩ,nhát vì sợ quyền uy(thể hiện bằng kiến thức hay bằng sức mạnh).Tôi không phải là “Lão ngoan đồng” của Kim Dung,nhưng vào lúc này tôi cũng xin bắt chước trẻ con là “hãy dám biết”,nghĩa là dám tự hỏi bên dưới con đường,bên trong những cột đá bazan lộ mặt,phải chăng vẫn còn một tập hợp những cột đá ngủ giác,lục giác,những dĩa đá xếp chồng chất lên nhau…đang chờ đợi ta “bốc” ra sau 200 triệu năm “mai danh ẩn tích” ?
Thôi,viết thêm chút đó để cho trí óc có cái mà…suy ngẫm.Dẫu sao,Gành Đá dĩa Phú Yên cũng là nơi đáng để ghé thăm,nhưng do không tiện đường đi lại và thiếu sự quảng bá,nên đến nay dường như vẫn còn nằm ngoài danh sách tour của các hảng lữ hành.Trong thời điểm hiện tại,với cảnh quan còn hoang dã,Gành Đá dĩa rất hấp dẫn cho những kẻ yêu thiên nhiên và ưa mạo hiểm.
Em đang theo dõi hành trình của 2 anh chị,thật đáng nể 2 anh chị.Anh chị gần đây còn đi chuyến nào như vậy nữa không? chúc sức khỏe 2 anh chị.
 
Gần 10 năm sau mới biết đến bài của cô chú, không biết cô chú giờ còn ngang dọc tung hoành ko ạ.
Chào cháu, đã vẫn "độc hành" nhiều nơi, Xuyên Việt bằng xe máy (đơn độc) 2 lần 2015, 2018, xuyên Đông Dương bằng xe đò qua Cam-Thái-Miến 2013, Xuyên Mỹ từ Đông(Atlanta, Georgia)qua Tây (Los Angeles, California), bằng xe đò, xe lữa chỉ có 2 vợ chồng già, Đi từ Sydney xuống Canbera rồi Melbourne bằng xe đò, xe lữa...Bây giờ bị dịch nên đang bó chân ở nhà. Cháu có thể xem fb: Phuocminhmong. Cảm ơn cháu. Đã là thành viên của phuot.vn; nhưng sau này tạm ngưng vì không đủ thời gia chơi trên fb và phuot cùng lúc. Dẫu sao cũng vẫn theo dõi phuot. Vui khi thấy ngày càng tốt. Một lần nữa xin cảm ơn chalua.
 
Rất quý và cảm phục chuyến đi của 2 bác.Chúc 2 bác khỏe và có vài chuyến đi tiếp để trãi nghiệm cùng 2 bác cho vui...hy vọng sẽ có một vài chuyến đi như 2 bác để kỷ niệm. Cảm ơn và Chúc diễn đàn phượt có nhiều bài hay và bổ ích.
Trân trọng
Xin cảm ơn các bạn.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,682
Bài viết
1,135,179
Members
192,392
Latest member
rip_indra2000d
Back
Top