Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.
2.2.4.Paksong Pakse :50 km.
Cơn mưa vẫn nặng nề dội xuống,nước tràn cả vào cái nền đất của quán bỏ hoang,xem chừng sẽ còn lâu mới tạnh.Kể từ lúc đặt chân vào cửa ngỏ Paksong đến giờ,thời gian trôi đi gần 60 phút,vừa tránh mưa,vừa nghĩ mệt và vừa lót dạ với lương khô,cũng đủ để “phục hồi công lực”.
Đã quyết định không lưu lại đây,thì sự chờ đợi cơn mưa ngớt hạt chẳng còn ý nghĩa gì,biết đâu,phía dưới Paksong trời lại sáng.
Chợt thấy 1 đoàn 3 con cào cào do khách Tây điều khiển,phóng ào ào trong mưa phủ phía xa,chúng tôi nhất định chỉnh đốn hành trang,chuẩn bị lên đường tiếp tục.
Thu dọn sạch sẽ những rác rếnh trong quán,kể cả những thứ không phải của mình,nhìn quanh quẩn xem có ai không để chắp tay,”khọp chài” từ giã,chẳng có người nào,kể cả con bò ăn cỏ bên cạnh quán,hồi chưa mưa,bây giờ chẳng biết đi đâu.
Tôi nổ máy xe rồi tiếp tục lao vào cơn mưa còn nặng hạt,rời Paksong mà chẳng chút luyến lưu.Từ đây,quốc lộ 11 bắt đầu đổi tên thành quốc lộ 16.
Quả nhiên,ra khỏi huyện lỵ Paksong chừng 3km thì trời khô ráo như chưa hề có mưa,cuộc “rong chơi” bắt đầu đổ dốc.Phía này của con đường,nhà cửa có phần nào giống với vùng phụ cận Đà Lạt,thỉnh thoảng cũng có 1 buội hoa dại ven đường,loài hoa hơi lạ,nhưng chẳng đẹp chút nào.
Bây giờ tôi chợt thấy một điều lạ lùng,không giống như ở nước ta.Rừng núi mênh mông,chắc chắn hoa rừng không thiếu,vậy mà hình như ,cho tới bây giờ,tôi chưa thấy người Lào chơi hoa.Dân Việt ta,giàu hay nghèo,thành thị hay thôn quê,nếu có chút đất thì trồng bậy một khóm hoa,không thì cũng trồng trong chậu,ngoài hành lang,trước cửa… hay treo tòn teng dưới mái nhà.Trên bàn ông thiên,ngày rằm hay giỗ,tết…một lọ,thậm chí một vỏ chai không đựng nước,cắm đôi bông vạn thọ hoặc 1 cành điệp cúng ,là chuyện rất đổi bình thường.Còn vùng rừng núi,cao nguyên thì hầu như nhà nào cũng có 1 khóm hoa xinh hay 1 giò lan đẹp.
Hay bởi vì người Lào quá thiệt thà,giản dị.Giản dị,thiệt thà đến độ chẳng biết tới “chơi hoa”.Cho tới bây giờ,từ Attapeu qua Sekong,từ Sekong đến quán nước của anh kỷ sư thủy lợi,tôi chẳng thấy điều đó,thật sự chẳng thấy,xin các bạn hãy xem lại hình ảnh từ cửa khẩu Phoukeau đến giờ,hình như không có 1 bông hoa nào “vô tình” lọt vào ảnh.Thật lạ lùng!
Chỉ gieo 1 vốc hạt “sao nháy” cũng sẽ thành một bầy hoa vàng rực.Với đôi ba cành giâm,sau ít cơn mưa thì sống tốt,ngày qua ngày rồi sẽ có mấy buội bông giấy đơn sơ.Đó là những loài hoa rất đổi bình thường,mọc dễ dàng trong hầu hết điều kiện khí hậu của Lào và Việt Nam.Bông giấy tím của Đà Lạt khi về đây chắc chắn cũng thắm thế thôi.Vậy mà chẳng thấy đâu,trên suốt quảng đường dài.Thiệt là lạ!
Rồi còn điều này nửa,có lẽ nào người Lào không chơi hoa khiến ngoài tự nhiên cũng chẳng có hoa,dù là hoa dại.Ngoài mấy bông lau “dọc đường gió bụi”,sao chẳng thấy bông hoa nào trong các file ảnh đã lưu.Không,có 1 lần khi cách Paksong 07km,mấy khóm hoa mua “tình cờ” chen cùng cỏ dại, “len lén”khoe sắc tím bên đường.
Hoa mua tím chen cùng cỏ dại…và đây là cận ảnh,chộp bên đường.
Đó là nói chơi cho vui,nhưng rõ ràng hoa dại thật hiếm thấy và hoa trồng thì cũng chẳng gặp.Ngoài một lần nơi quán anh Syliphôn,tôi chụp một chậu coleus có màu tím đẹp,trước khi cụng một cốc rượu,anh mời.
Paksong là thủ phủ cà phê của Lào,nhưng Paksong còn là vùng đất của du lịch đầy tiềm năng.Chỉ vì chưa khai thác hoặc chưa hề lộ diện.Nằm hoàn toàn trên “bình nguyên” Boloven mênh mông,có cao độ trung bình 1.400m,Paksong tuy ở sâu trong nội địa Lào,nhưng lại có khí hậu mát mẻ,với ẩm độ cao,rất thích hợp cho sự phát triển của thiên nhiên,nên nếu đầu tư thích hợp,sẽ có nhiều khu resort hấp dẫn khách phương xa.
Thật ra,chung quanh Paksong có một hệ thống thác nước rất đẹp,nằm trong khung cảnh núi rừng còn hoang dã,nếu có thời gian cũng dễ dàng đến thăm,như các thác:
-Tat Katamtok,lớn nhất cao nguyên Boloven,cao đến 160m,nằm trong khu rừng già,giữa Attapeu và Paksong,hơi khó đi.
-Cụm thác Tat Fane,Tat Cham Pee,Tat Yuang cách Paksé 38km.
Quốc lộ 16 ngày càng xuống thấp,không phải vượt đèo nên xe lướt rất nhanh.Nhoáng 1 cái,đã trên 10km,hình như cụm 3 thác vừa vượt qua,phía bên kia,lề trái,nên không tiện ghé chơi….
14h00’.
Ngay lề phải,phía trước mặt,một tấm biển với hình chụp thác nước,thác E-TU,chỉ cách đường 800m,2 kẻ lang thang quyết định rẻ vào đây.
Chưa kịp đi xem thác,thấy chú tiếp tân,nói được tiếng Anh,tôi nhờ chụp giùm 1 tấm ảnh.