Sonvc
Phượt tiên
Đừng bao giờ đếm những thứ bạn có được trong cuộc sống, mà hãy đếm bạn có được bao nhiêu người bạn trong cuộc sống ...
Quán nhỏ, không chỉ mình gã - người khách xa lưu lại, nơi đây còn đón tiếp những người bạn đến từ Sài Gòn, những bạn sinh viên, những người trẻ đến với Đà Lạt, mang theo mình nụ cười tuổi trẻ, khát khao tìm hiểu ... hơn hết các bạn là sinh viên âm nhạc, khi quán nhỏ còn là nơi giao lưu, dạy guitar ... những con người, ít nhất là với gã, chưa quen biết, nhưng qua âm nhạc lại thấy thật gần, chẳng cần chào hỏi ... cứ vậy các bạn trẻ cất lên tiếng ca, tiếng đàn nhẹ nhàng kéo dần những tâm hồn lại gần nhau, tiếng guitar bập bùng, tiếng hát nhẹ nhàng, trong trẻo, ít nhất là gã cảm thấy vậy ... tránh xa những ồn ào, nhộn nhịp nơi ngoài kia ...
Một đêm hòa mình vào âm thanh của tiếng đàn, tiếng hát, làm gã sống lại trong lòng những ngày tháng còn là sinh viên, bất giác gã thấy mình trẻ lại ... Thứ gã có được trong chuyến về Đà Lạt lần này không hẳn là cảnh, là khí hậu mà là cái gì đó rất riêng, thứ tình cảm của những người bạn nơi đây, những con người nơi xa, họ có niềm vui đi, dang tay ra đón nhận những gì đẹp đẽ nhất của cuộc sống, lấy đó làm hành trang trên những bước đường ...
Xin được cám ơn những người tôi đã gặp, những người bạn, lời cám ơn anh chủ quán, người đã đồng ý đón tiếp tôi ở lại, cám ơn đến các bạn trẻ sinh viên đã giúp cho tôi có một đêm thi vị trong tiếng nhạc guitar bập bùng nơi cao nguyên kia ...
Quán nhỏ, không chỉ mình gã - người khách xa lưu lại, nơi đây còn đón tiếp những người bạn đến từ Sài Gòn, những bạn sinh viên, những người trẻ đến với Đà Lạt, mang theo mình nụ cười tuổi trẻ, khát khao tìm hiểu ... hơn hết các bạn là sinh viên âm nhạc, khi quán nhỏ còn là nơi giao lưu, dạy guitar ... những con người, ít nhất là với gã, chưa quen biết, nhưng qua âm nhạc lại thấy thật gần, chẳng cần chào hỏi ... cứ vậy các bạn trẻ cất lên tiếng ca, tiếng đàn nhẹ nhàng kéo dần những tâm hồn lại gần nhau, tiếng guitar bập bùng, tiếng hát nhẹ nhàng, trong trẻo, ít nhất là gã cảm thấy vậy ... tránh xa những ồn ào, nhộn nhịp nơi ngoài kia ...
Một đêm hòa mình vào âm thanh của tiếng đàn, tiếng hát, làm gã sống lại trong lòng những ngày tháng còn là sinh viên, bất giác gã thấy mình trẻ lại ... Thứ gã có được trong chuyến về Đà Lạt lần này không hẳn là cảnh, là khí hậu mà là cái gì đó rất riêng, thứ tình cảm của những người bạn nơi đây, những con người nơi xa, họ có niềm vui đi, dang tay ra đón nhận những gì đẹp đẽ nhất của cuộc sống, lấy đó làm hành trang trên những bước đường ...
Xin được cám ơn những người tôi đã gặp, những người bạn, lời cám ơn anh chủ quán, người đã đồng ý đón tiếp tôi ở lại, cám ơn đến các bạn trẻ sinh viên đã giúp cho tôi có một đêm thi vị trong tiếng nhạc guitar bập bùng nơi cao nguyên kia ...