homeless man
Phượt gia
Cả con thuyền rộng chỉ có mình hắn đi. Có lẽ hắn là chuyến đầu tiên và là người duy nhất cho đến lúc hắn lên thuyền vì bờ đất nhớp nháp bê bết bùn chỉ có mỗi vết xe của hắn. Trái với nỗi lo của hắn, người lái đò chỉ lấy có 10K đồng cả người và xe. Hình như giá được quy định vậy và người ta tuân theo, không thấy người khác hoàn cảnh mà bắt bí.
Con đò máy chạy rất nhanh, hắn cũng không biết con đường bên kia bờ sẽ đón hắn như nào nhưng giờ được ở đây, trôi đi trên lòng hồ rộng là may rồi dù có hơi buồn vì những thân cây chết khô. Ngày mưa, những đỉnh núi cao vây quanh hồ như tỏa khói. Trời nước mênh mông khiến lòng người cô khách như trùng lại, suy tư đầy tâm trạng.
Con đò máy chạy rất nhanh, hắn cũng không biết con đường bên kia bờ sẽ đón hắn như nào nhưng giờ được ở đây, trôi đi trên lòng hồ rộng là may rồi dù có hơi buồn vì những thân cây chết khô. Ngày mưa, những đỉnh núi cao vây quanh hồ như tỏa khói. Trời nước mênh mông khiến lòng người cô khách như trùng lại, suy tư đầy tâm trạng.
...Rồi một lần kia khăn gói đi xa
Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quên nhà
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ...
Tưởng rằng được quên thương nhớ nơi quên nhà
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế
Giật mình nhìn tôi ngồi khóc bao giờ...