homeless man
Phượt gia
Tiếp tục đi, chúng tôi lọt vào một hủm tương đối rộng có tên là hủm Chuối Hột. Hủm là từ dùng để chỉ cái thung lũng nhỏ nằm kẹt giữa hai khe núi. Hủm có cái tên như vậy do ở đây toàn chuối rừng. Những cây chuối rừng thường không cho quả nhưng hoa của nó lại rất đẹp. Nổi bật nên giữa mầu xanh của lá, của rừng là cái hoa đỏ tươi chĩa thẳng lên trời. Loại chuối này, người dân thường lấy thân về thái rồi bỏ vào cối giã nhỏ nuôi lợn. Nhưng ở đây xa và nhiều lắm nên chẳng ai vào lấy nên đã mọc thành rừng.
Dưới thảm rừng, những thân chuối chết đổ gục rải rác bị lớp guột che phủ đi nhưng ở các thân cây đang mục ruỗng đó thường có nhiều vắt đất. Nếu không chú ý giẫm vào, có khi ăn đủ:T
Đi cũng đã được khá lâu, chúng tôi dừng lại nghỉ tí. Các chị phụ nữ thì kiếm các tảng đá sạch, có nắng chiếu vào, để ngồi cho an toàn với lũ vắt đất.
Mọi người cũng đã bắt đầu khát nước. Tôi có một chai nhỏ mang theo nhưng đường đi còn dài, tôi cũng không biết cách nào kiếm được nước trong rừng nên không biết xử trí thế nào.
Trái với lo lắng của tôi, một chị cầm dao ra bụi nứa gần đó, chọn cây nứa non và chặt một cây. Vết chặt nằm dưới đốt cây. Sau đó chị chặt thành các ống như loại làm cơm lam vậy. Trong cái ống nứa non có nước. Dù không nhiều nhưng mỗi người một cây nứa là đủ giải khát. Nước chỉ có ở vài đốt gần gốc. Mùi vị của nó ngái mùi nứa nhưng rất ngon. Thế là có bài học. Đi trek vùng có nứa không phải mang theo nước uống=)).
Dưới thảm rừng, những thân chuối chết đổ gục rải rác bị lớp guột che phủ đi nhưng ở các thân cây đang mục ruỗng đó thường có nhiều vắt đất. Nếu không chú ý giẫm vào, có khi ăn đủ:T
Đi cũng đã được khá lâu, chúng tôi dừng lại nghỉ tí. Các chị phụ nữ thì kiếm các tảng đá sạch, có nắng chiếu vào, để ngồi cho an toàn với lũ vắt đất.
Mọi người cũng đã bắt đầu khát nước. Tôi có một chai nhỏ mang theo nhưng đường đi còn dài, tôi cũng không biết cách nào kiếm được nước trong rừng nên không biết xử trí thế nào.
Trái với lo lắng của tôi, một chị cầm dao ra bụi nứa gần đó, chọn cây nứa non và chặt một cây. Vết chặt nằm dưới đốt cây. Sau đó chị chặt thành các ống như loại làm cơm lam vậy. Trong cái ống nứa non có nước. Dù không nhiều nhưng mỗi người một cây nứa là đủ giải khát. Nước chỉ có ở vài đốt gần gốc. Mùi vị của nó ngái mùi nứa nhưng rất ngon. Thế là có bài học. Đi trek vùng có nứa không phải mang theo nước uống=)).
Last edited: