Vù Hương hay còn gọi là Gù Hương có tên khoa học Cinnamomum balansae, thuộc họ Long Não. Giá trị của nó ở chỗ trong thân và lá có tinh dầu với thành phần chính là long não. Hạt chứa dầu béo. Gỗ tốt không bị mối mọt, có mùi long não nên được ưa chuộng để đóng các đồ đạc trong nhà như tủ bàn, ghế...
Cây Dã Hương có tên khoa học là Cinnamomum Comphora, cũng thuộc họ Long Não (có hương thơm). Như vậy cây ở Bắc Giang không giống với gốc cây của ông Đức trong bài trên.
Tớ sưu tầm được cái ảnh cây Gù Hương để các bác tham khảo. Cây này có cái vỏ rất dặc trưng.
Ở Bắc Kạn, người Tày/Dao gọi cây Gù Hương là Tẳng Tó. Dân địa phương vào rừng đào tận gốc, trốc tận rễ, nói chung là hủy diệt cây này. Họ đẽo lấy vỏ từ rễ đến ngọn (phần nhiều dầu nhất) đem bán. Tớ có mua được một chai 0.65 lít loại tinh dầu này, màu ngà vàng, hương thơm dễ chịu. Thường dùng để đánh gió, xoa bóp, làm tan máu bầm vết thương thâm tím...Bác nào muốn có thể đến chỗ mình xem và dùng thử.