What's new

[Chia sẻ] Hành trình hành hương xuyên Đông Dương bằng xe đạp

hôm nay 7/4/2013 dự tính sẽ ở lại đây thêm 1 ngày ,thế là xuống lầu nói chuyện với quầy.
cuộc nói chuyện hết sức gây go,nhân viên kiêu 3-4 người lại sử lý 1 mình mình.
bản thân mình hỏi xin nghĩ lại thêm 1 ngày nữa và đưa cho họ tiền,mà họ ko hiểu.
thế là sao nhiều lần trao đổi đôi khi cũng cười và vui thiệt vì ko ai hiểu ai hết.
cuối cùng phải dùng đến tay,chân ra dấu sao hơn 20 phút thế là cũng hiểu dc đôi chút và ở thêm 1 ngày nữa.
ngày này có thể là đến những quán cafe người Việt tìm hiểu cuộc sống hoặc có thể ngồi trên máy tính ở quầy nhà nghĩ để viết về cuộc hành trình của mình.
 
Tâm tư 7h tối ngày 7/4/2013 Hành trình dường như ko đúng,vẫn muốn tiếp tục đi tiếp dù biết khó khăn trước mắt hiều vấn đề nan giải.
qua cửa khẩu Thái chuyện bình thường nhưng khi qua đó là khu du lịch đòi hỏi kinh phí cao.
con mình dường như ko có gì cả.
tiền bạc càng ích dần đi,giao tiếp ko biết 1 tiếng gì?.đi với chiếc xe đạp.
mọi thứ dù biết khó khăn trước mắt những vẫn đi,vì nếu bỏ cuộc thì đâu còn là chính mình nữa.
ý chí gang thép và lòng quyết tâm cao.
 
bây giờ khi vào dc Siam Reap mới có tiệm nét để online viết tiếp chuyến đi của mình.
buổi chiều hôm đó tôi lại cứ đạp đi qua 1 con sông lớn có 1 cây cầu chạy thêm 1 đoạn thế là tôi đã tới thị trấn Svay Rieng thì cũng gần tối ,trong sự mệt mỏi khi bang ngày trời nắng và đạp xe suốt.
524609_3984786878166_398400117_n.jpg

thế là tôi thuê 1 nhà nghĩ với giá 5$ 1 đêm.
nhờ anh chủ nhà nghĩ biết tiếng việt chứ ko là ko biết nói gì hết vì ko biết dc tiếng Khmer.
và buổi tối đi tìm 1 hàng quán ăn 1 đĩa cơm với gia 4000 Ria.
sáng hôm sau bắt đầu lên đường tiếp với trời nắng như lửa đốt vừa đạp xe 1 chút là khác nước.
2 bên đường thì những cánh đồng nức nẻ ko có 1 giọt nước.
ao hồ điều khô cạn,cây cối thì ko mọc nổi vì thiếu nước.
mà tôi thì cố gắng đạp xe đạp mãi trên đoạn đường nhựa.
băng qua những cánh đồng 2 bên đường như xa mạc khô khang.
những hàng quán hết đoạn này rồi tới đoạn khác rất nhiều.
khi ghé vào quán là tốn 2000 Ria với lon nước ngọt.
những nếu tiết kiệm thì có thể uống nước mía chỉ có 1000 Ria.
1000 Ria gần bằng 5000 tiền việt mình.
tôi cứ mãi đạp xe băng qua những thị trấn,làng mạc.
7154_3984788478206_2065714161_n.jpg

lâu lâu gậ những ngôi chùa ven đường.
551460_3984788958218_1787211589_n.jpg

tôi vào đây để lễ phật và xin phật gia hộ độ trì cho mình đi đường dc bình an và tốt đẹp.
554885_3984790078246_1148393653_n.jpg

mỗi tượng phật điều có 1 nét khác nhau của mỗi nước.
phật ở việt nam thường ngồi ở cây bồ đề con ở Cambodia thì ngồi trên con rắn tượng trưng 1 nét đặc biệt.
555644_3984790718262_57929654_n.jpg

tôi bắt đầu đi tiếp qua những cánh đồng và có rất nhiều ngôi nhà sàn dc cắn lên xa xa những cánh đồng.
bang đầu ko hiểu họ cắt như vậy để làm chi nhỉ
và rồi mình lại hiểu ra 1 điều,vì Cambodia là 1 nước cận xích đạo vì thế rất nóng trời nắng ở trên chiếu xuống và khí nóng từ dưới bóc lên.
họ cắn những căn nhà như thế để tránh cái nóng,càng cắt lên cao thì gió thổi càng mát mẻ và ko cần dùng quạt và đặc trưng người Khmer họ ích dùng điện trừ khi có những hàng quán cần dùng tới.
20800_3984790798264_211451604_n.jpg
 
bắt đầu tôi đạp đi tiếp mãi cuối cùng cũng đến 1 cái phà
ở đây người dân buôn bán tấp nập những món ăn hàng quán như ở Việt Nam
625520_3984792318302_522658790_n.jpg

thế là tôi không hiểu vô tình gập dc vài người nói dc tiếng Việt làm ăn sinh sống ở nơi đây.
có người chạy xe chở đồ và tôi đi phnomPenh nhưng người việt họ quen gọi là Nam Vang.
thế là tôi bắt đầu mua 1 vé phà để đi qua đó với 200 Ria.
Phà có tên gọi là Neak Loung
533301_3984792198299_1786723252_n.jpg

đi qua đây thì cũng còn cách PhnomPenh 60km nữa.
con sông trên phà cũng khá lớn
528434_3984791878291_1810365187_n.jpg

đi qua sông băng qua 1 con đường nhỏ đi tiếp thì cũng khá mệt nhất là cái nắng
vì thế tôi ghé vào hàng quán liên tục để uống nước và nghĩ ngơi.
ghé vào 1 hàng chè ăn 1 chén đậu xanh cho mát với gia 700 Ria.
rồi lại tiếp tục đạp tiếp,
có khi mệt quá phải ngồi nghĩ ở góc cây trứng cá hay năm luôn vì đuốt sức.
527118_3984793558333_539969892_n.jpg

vừa nằm rồi lại ngồi nhìn về con đường mình đang tới cũng còn khá dài.
thế là cũng cố gắng đi.
trong buổi chiều đó cũng gập dc 1 ngôi chùa trên đường
524855_3984795838390_1229333536_n.jpg

những hình tượng đẹp mắt thật lạ lần đầu tiên mình thấy dc
168508_3984794198349_1930270246_n.jpg
 
và chiều tối đó cố gắng đạp tới 7h tối đành tìm 1 nhà nghĩ với 6$ dừng chân lại 1 đêm
vì chỉ còn cách Phnom Penh 10km nữa thôi.
thế là sáng hôm sau tiếp tục đi tiếp thì lúc này đây đúng ngay ngày lễ thanh minh của người Khmer
vì thế rất nhiều người viếng mộ những ngôi chùa khá đông.
nhưng tôi đi tiếp cũng 9h sáng thì ghé vào 1 hàng cơm lề đường để ăn thì vô tình gập dc những người việt buôn bán ở đó.
sau khi trò chuyện mới biết khu này có nhiều người việt sinh sống.
họ toàn nói tiếng việt ko,trừ những chiếc xe đón khách thì nói tiếng Khmer.
tôi ăn xong với đĩa cơm 3500Ria thì dc 1 cô bán xôi người Việt mời về nhà chơi.
và dc 1 chú cũng lớn tuổi chủ nhật này mời tôi đi chùa.
thế là tôi ăn cơm xong theo lời chỉ dẫn của cô bán xôi tôi tìm đến nhà của cô.
đi qua 1 khu chợ.
45639_3994896450899_1221570629_n.jpg

người ta gọi là chợ Sài Gòn tôi thấy rất lạ vì sao gọi là chợ Sài Gòn nhỉ.
181040_3994896890910_1310813184_n.jpg

ở chợ người ta buôn bán tấp nập hàng hóa.
63531_3994896770907_130480536_n.jpg

đi vào chợ có thể nghe thấy tiếng người việt nói chuyện.
644188_3994909891235_1575914396_n.jpg

và gần đó cũng có 1 cây câu mà người ta gọi là cầu Sài Gòn.
529244_3994909411223_1059736832_n.jpg

6664_3994909651229_670502414_n.jpg
 
vì tên tiếng Khmer cũng là Sài Gòn.
thế là tôi đi tới những khu hẻm nhỏ rất nhiều hẻm và quán cafe người việt bán.
phía trên là chữ Khmer còn phía dưới là chữ Việt.
những con hẻm đa số là người việt sinh sống vì thế rất dễ hỏi thăm đường.
nhưng khi vào trong hẻm nhìn giống như khu ổ chuột gần mé sông.
khi tôi hỏi thăm và tới dc nhà của cô Sáu bán xôi thì đó là những hoàn cảnh của những con người Việt Nam sinh sống nghèo khổ.
trôi nổi qua đây làm ăn,nếu qua bằng hộ chiếu chỉ có 1 tháng,nhưng qua ko có 1 chiếu thì có thể sống ở đây 6 tháng hay 1 năm tùy mình.
nhà thuê của nhưng khu như ổ chuột dc cắn bằng những tấm ton củ kỷ nhà sàng mục nát với 1 tháng 50$-60$ đôi khi có người cũng ko có đủ tiền trả tiền nhà.
khi tới nơi mình cảm thấy mệt mỏi và nhiều khó khăn đôi lúc mình cũng ko biết có nên bỏ cuộc hay ko nữa,
kinh phí thấp ko hiểu dc tiếng.
nhưng càng thấy hoàn cảnh nhiều con người sinh sống khiến mình có thêm động lực hơn nữa để tiếp tục đi tiếp.
tôi bắt đầu xin phép cô Sáu đi tiếp và tạm biệt những người việt mới gập.
luôn yêu thương quý mến cảm thấy trong lòng mình ấm áp càng khiến mình muốn đi tiếp.
thế là tôi bắt đầu đi tiếp với trời nắng của Cambodia khó chịu.
tôi quay lại khu chợ,băng qua cây cầu Sài Gòn và đạp mãi vào trong thành phố PhnomPenh.
nhìn xuống những con sông có những mái nhà
17788_3994912011288_818720789_n.jpg

những khu nhà sập xệ
529097_3994911251269_321356450_n.jpg

tôi ghé vào 1 quán nước bên đường tránh nắng nghĩ mệt và xem phim với giá 1500Ria 1 ly cafe sữa.
tôi ngồi dc vài tiếng thì trời chiều tôi bắt đầu đạp xe đi tiếp và thuê 1 nhà nghĩ với giá 7$ tại đây.
chiều tôi bắt đầu ra đường để tìm hàng quán ăn uống.
khu này cũng có người Việt cũng có người Khmer gần 1 bệnh viện SoKhmer friendship.
khi ăn xong tôi bắt đầu về nghĩ ngơi sáng mai trả phòng
và bắt đầu đi lại chỗ quán cơm củ của cô chú tôi gập lần đầu.
khi ăn xong tôi chào tạm biệt vì ko thể ở lâu như đã hẹn để đi với cô chú.
tôi bắt đầu đi băng qua thành phố Phnom Penh để tiến đến Siam Reap.
trong thành phố có vài cửa hàng người Việt
603882_3994913171317_599465175_n.jpg

vậy là tôi hỏi thăm đường bằng cách vừa dùng vài từ tiếng anh và tiếng Khmer học hỏi dc thì cũng đi đúng con đường.
trời khí trời nắng và khói bụi mịt mù từ thành Phố đến Siam Reap khá vất vả,
trời đã nắng và con đường thì đang làm dở dang vì thế khói bụi ko sao kể xuyết.
gần 50km đường xấu đạp mãi với cái nắng và hàng quán bên đường là nơi trú ân an toàn nhất khi đạp dc gần 10 phút thì dừng lại để uống nước vì quá nóng.
chiều thì ghé vào quán ăn để ăn mì.
khi chiều tối đến ko biết tìm nhà nghĩ ơ đâu nữa ko biết tối nay mình nghĩ ở đâu nữa.
nếu như ngủ ở ngoài đường thì nhớ đến lời những cô chú ở cửa khẩu Bavet bảo ko dc ngủ ngoài đường vì ở đây bọn xì kẹ 13-14 tuổi nó đánh chết lấy đồ đạt này nọ đôi khi cũng rất sợ.
mà đạp mãi ko thấy nhà nghĩ ở đâu
bèn thấy 1 quán ăn là chạm dừng chân của xe gần đó thế là sát bên có những cành cây đành móc mùng võng nghĩ tạm 1 đêm
mà ko tấm rữa chỉ thay quần áo,ngủ.
trong đêm khoảng gần khuya thì quán ăn đó tắc đền đóng cửa cũng rất sợ.
lâu lâu có tiếng xào xào gần bên cũng ráng mở mắt ra nhòm ngó.
lâu lâu có tiếng xe chạy ngang qua vì đoạn đường này khá vấn.
59707_4012459089954_869332323_n.jpg

thế là cũng cố gắng ngủ dc tới sáng.
bắt đầu lấy chay suối ra rữa mặt và đánh răng.
tiếp tục lên đường.
ánh bình minh bắt đầu lóa dạng cho 1 ngày mới.
644225_3994913251319_1764680051_n.jpg

và lúc này cũng gần tới dịp lễ tết của người KhMer vì thế mà có nhiều hoạt động khó hiểu khi những con người
ở chùa họ đứng ra ngoài đường đựng 1 cái bát để xin tiền khách đi đường và có những hình nộm rất lớn.
551339_3994914211343_1002029331_n.jpg
 
bằng qua những làng và thị trấn nhỏ đôi khi hoang vắng người dân
557940_3994914731356_1987454384_n.jpg

có khi băng qua những cây câu và sông nước nhỏ
27142_3994915171367_211471964_n.jpg

đôi khi có người sống cả dưới nước
555702_3994915291370_773639031_n.jpg

482645_3994914171342_1136423476_n.jpg

những mãnh đất bỏ hoang rất nhiều
561443_3994915651379_613799978_n.jpg

tôi lại đạp tiếp từ sáng cho tới chiều.
thì lúc này tôi ghé vào 1 hàng quán uống nước thì ko biết gọi như thế nào chỉ biết chỉ tay vào cái gì uống ,có thể nói dùng hành động là chính ^^.
thì chợt có 1 anh người Việt nói thay.
sau đó tôi với anh ấy trò chuyện và anh ta hỏi tôi đi đâu đây.
thì tôi bảo thật là đạp xe từ Sài Gòn tới đây để đến Siam Reap,nhưng anh ta ko tin.
anh ta còn bảo tôi nói dốc có người nào mà đạp xe từ Sài Gòn tới đây đi 1 mình và ko biết tiếng Khmer.
anh ta còn bảo tôi nói thật đi có trộm cấp hay giết người gì đó trốn qua đây ko.
tôi cứ cười và bảo rằng tôi nói thật mà.
rồi tôi đưa anh ta xem hộ chiếu tôi.
xem xong anh ta bảo mới đi lần đầu ah,sao đó anh ta đòi trả tiền ly nước mía nhưng tôi cản lại.
rồi anh ta trả luôn và nói ,anh ấy thấy đồng hương cũng mến thương rồi anh ta bảo nói thật đi đừng có nói dốc tôi.
nếu nói thật tôi chỉ cách cho làm ăn,thì tôi lại cười và im lặng.
sau đó anh ấy lên đường đi tiếp với 1 người Khmer.
khi đó tôi lại lại ghế đá để nghĩ mệt thì có 1 cô chủ quán người Khmer lại nói chuyện với tôi,cô ấy cũng ko hiểu tiếng Việt và tôi cũng ko hiểu dc tiếng Khmer.
sao đó tôi vừa diễn tả bằng tay và miệng dường như khá hủ hiệu,chúng tôi nói chuyện khá vui.
tôi nói tôi đi đi Sài Gòn Việt Nam đến PhnomPenh rồi đến đến Siam Reap với cái xe.
tôi chỉ lên trời thời tiết Khmer nóng nóng lắm và tôi nấm áo để ra hiệu.
xong rồi tôi chỉ vào trai nước suối 2 lít nói tôi 1 ngày uống gần 3 lít nước và tôi để 3 ngón tay.
cô ấy cười kêu ồ.....và rất ngạc nhiên.
sau đó mẹ của cô chủ ra tiếp chuyện ,tôi ngồi ghế đá còn cô chủ quán và mẹ của cô ngồi ghế bằng mủ.
khi tới phiên mẹ của cô chủ quán cũng vui.
bà ấy cũng biết vài tiếng Việt.
bà bảo nhà Việt Nam lớn lớn,còn nhà Khmer nhỏ nhỏ.
quả thật khá thú vị .
sao 1 hồi trò chuyện bà bảo tôi vào quán nghĩ ngơi rồi đi vì quán chỗ này có chỗ nghĩ ngơi và võng dành cho khách đi đường.
nhưng mình thấy cũng khá khỏe và con đường cũng xa.
cho nên mình xin phép cô chủ quán và mẹ của cô đi tiếp.
trong khi vừa đi thì gập đứa em của cô chủ cũng cười và gật đầu chào và tôi cũng gật đầu chào theo và tạm biệt.
thế là lại đi tiếp dc gần 10 phút thì lại khác nước và mệt khủng khiếp.
ghé vào 1 quán ăn khu chợ nhỏ.
vừa uống 3 ca nước xong ăn vài cái uống thêm 3 ca nước nữa.
có thể nói mỗi ngày toàn uống nước và ăn rất ít.
thế là đạp mãi tới chiều thì gập 1 quán nước.
ghé vào định ra dấu uống nước thì vô tình gập 1 cô chủ quán người Việt.
khá vui khi cô chủ quán là người Việt sinh ra tại Khmer.
quanh năm suốt tháng cô ít đi đâu xa khi sinh ra lớn lên thì lấy chồng 2 con ở đây.
nhưng cha cô người cũng mất.
quả thật buồn thay,cô nói ở đây nhiều người việt tại tỉnh Kampong Thom nay.
những hàng quán nước nào có những hàng ghế mây đủ màu đó chính là quán người Việt.
sau cùng ngồi 1 lúc thì hỏi cô chủ quán ở đây có tiệm nét nào ko để post hình.
thế là tìm dc 1 tiệm nét máy móc củ kỷ và mạng chậm,chỉ có 1 tiếng đồng hồ để post hình khá lâu mà tính 2500Ria khoang 12k tien viet nam mình ,khá mắt.
khi xong tôi bắt đầu tạm biệt cô chủ quán để tìm nhà nghĩ gần đó khoảng 1km.
537250_3998950272242_1090716725_n.jpg
 
thế là mình vào nhà nghĩ để thuê lúc này khó khăn lớn đây.
mình ko nói dc tiếng Khmer mà nhân viên nhà nghĩ cũng ko hiểu dc tiếng việt.
thế là dần co khá lâu diễn ta sau cùng mời cả cô chủ nhà nghĩ đến thì mới giải quyết dc vì cô ấy cũng hiểu dc vài 3 tiếng ^^.
phòng rộng 1 giường thì 6$ 1 đêm
phòng nhỏ 1 giường thì 3$ 1 đêm
vậy là mình chọn 3$ vì phòng khá hẹp nhưng đối với mình có dc chỗ ngủ là mai lắm rồi.
tôi bắt đầu giặt hết đồ trong gần 1 tuần và phơi khắp nơi trong phòng và nghĩ lại thêm 1 ngày ở đây.
chủ yếu tìm hiểu thêm cuộc sống của những người dân việt
nhưng cũng ko ích gì cả.
2 đêm ở đây cũng khá thú vị với 6$ cũng khá rẻ.
sáng hôm kia tôi bắt đầu lên đường đi tiếp.
535818_4012459009952_1549695708_n.jpg

băng qua khu chợ KamPong Thom để đến Siam Reap lúc này chỉ còn cách Siam Reap gần 150km nữa.
563161_4012460009977_4925311_n.jpg

băng qua hết thị trấn này lại tiếp thị trấn khác.
64227_4012460289984_1162932273_n.jpg

băng qua Stong rồi lại thị trấn khác
553073_4012460489989_1859875612_n.jpg

thì tôi lại gập những ngôi chùa khá đẹp mắt trên đường
155640_4012461130005_552538555_n.jpg

những bức tượng trang nghiêm
480669_4012461010002_1469502766_n.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,029
Members
192,336
Latest member
hakhaclinh
Back
Top