What's new

Hành trình tìm đường tới đỉnh núi cao nhất miền Nam Việt Nam

Chuyến đi của chúng tôi với thành viên gồm 6 người (4 người đã hoãn lại vì lý do công việc đột xuât) và tổng cộng quãng đường di chuyển là 1500km vừa bằng xe tốc hành, xe máy, xe căng hải. Thành tích đạt được là chinh phục xong đỉnh Chư Mom Ray, mang về một lô một lốc ảnh núi rừng và cảm giác mênh mông hùng vĩ còn mãi trong ký ức. Phần lớn hành trình là trên đường Đăk Tả - Ngọc Linh (thuộc huyện Đăk Glei), con đường nối quốc lộ 14 với chân đỉnh núi Ngọc Linh– cao nhất miền Nam.
Đường Đăk Tả - Ngọc Linh dài 39,6 km, tổng kinh phí xây dựng 97,83 tỷ đồng do Kuwait tài trợ 7.333.000 USD (khi nào đi như chúng tôi bạn hãy nhớ đến bạn hiền Kuwait nhé), còn lại là vốn đối ứng của Chính phủ. Con đường xây dựng theo tiêu chuẩn cấp VI miền núi, bề mặt rộng 6m, mặt đường thảm nhựa 3,5m và một số đoạn bê tông xi măng 6m.
Tôi đã mang về thành phố ký ức về người bạn trẻ giữ rừng ở miền núi vùng cao, về cô gái dân tộc mặc áo hoa địu con bằng cái khăn cột chéo vai cũng bằng vải thổ cẩm màu sắc sặc sỡ, về những người dân tộc nhiệt tình và vô tư bên cạnh sự thận trọng và dè dặt của những người bảo vệ vùng bản xa cao nguyên quanh năm mây phủ.

Có thể chia hành trình của chúng tôi thành 2 phần : Chinh phục Chư Mom Ray (1 ngày đánh nhanh thắng nhanh) và tiền trạm Ngọc Linh (3 ngày lăng quăng ngục Tố Hữu, xã Ngọc Linh).

Chư Mom Ray nhé!
picture.php


picture.php


picture.php
 
https://www.cnson.com/vbulletin/picture.php?albumid=749&pictureid=18177[/IMG
[IMG]https://www.cnson.com/vbulletin/picture.php?albumid=749&pictureid=18175
Bạn đồng hành thân thương của mình, người giúp đở mình khỏi bị tres trong chuyến đi đau khổ này.
 
Hai anh em đi cùng nhau được vài chuyến, ngồi Bệt, cụng đôi lần, nhưng sao thân thương quá. Khi nghe Nambyus bị lạc, mình xót cả ruột, lo lắng và tức giận BW ghê gớm( sao lại để đến tình cảnh này, lúc đó gần 15g, trời đã không còn nắng). May mắn thay, sau bao nổ lực anh KL cũng đưa được "hột mít" về trại.
picture.php

.
picture.php

Hột mít và cây sậy.
 
picture.php

Những chấm trên đồi là phần gốc cây còn lại, cây được đốn hạ nằm la liệt. Bờ đất lơ thơ cỏ là ta luy đường. Khai hoang như thế nên vào đấy( NL) bị cấm chụp hình và đe dọa tịch thu máy ảnh.( nhân viên UB xã).
 
picture.php

Sau cột cây số này, tự nhiên bọn mình bị...mất quyền công dân, đi uống cà phê mà phãi có kiểm lâm đi kèm nếu không sẽ bị hỏi giấy tờ, không được sử dụng máy ảnh, và l.keng tiếp xúc với đồng bào thì bị những người mặc áo trắng( chẵng biết họ là ai) ánh mắt mang hình viên đạn dòm mình lom lom.
 
Suy tính lúc đầu mua 45m dây dù, vậy mà chỉ đủ có 2 cái võng à, thật không chịu nổi( thật tế không biết có được 20m không nữa?)
Các bạn xem lại mục "Tìm bạn đồng hành" mình nhắc mọi người chuẩn bị dây cho cá nhân, chẳng ai mang, dây mà các bạn thấy là dây nilong trắng do mình mang theo(2 cuộn), trong khi tấm bạt của mình phải căng bằng dây đeo túi máy ảnh( màu đen).
Thật không hiểu nổi, Thươngmai tới lúc đó võng còn chưa luồn dây, thế là tốn thêm mấy mét dây cho võng cô ta, SỰ Ỷ LẠI ĐÁNG SỢ.
Lúc dựng trại trời đã nhá nhem, lạnh( mới leo lên, mồ hôi ướt cả áo). đói. quẳng balô xuống đất là hối hả làm liền, mà vẫn không kịp. Mình lọ mọ căng cho mình và Nambyus trong ánh đèn pin.

Không dám ý kiến nhưng có lẽ nên rút kinh nghiệm anh ạ, những chuyến đi đặc biệt là trekking thì vấn đề chuẩn bị, hậu cần đã chiếm tới 70% thành công trong khi khá nhiều người nghĩ cực kỳ đơn giản đi cứ như cưỡi ngựa xem hoa vậy, chẳng mang , vác đồ gì cả cứ toàn Ỷ LẠI vào người khác chẳng lẽ đến lúc đó không care thì cũng kỳ nhưng care người khác thì quá bất công với chính mình. Hy vọng các bạn trưởng đoàn đi trekking quyết đoán hơn trong vấn đề chuẩn bị ai ko chuẩn bị đầy đủ cứ out vì như thế sẽ không ảnh hưởng đến các thành viên còn lại.
 
picture.php

Lúc đầu đường khá rộng, từ từ càng lúc càng hẹp lại, gồ ghề. 1con suối hiện.
picture.php

Bọn mình dò đường trước.
picture.php

Phải tháo bớt đồ để dễ vượt suối.
picture.php
 
picture.php

Bạn có còn cảm hứng khi lang thang trong rừng mà gặp hiện trường như thế này?

Bác ơi, nhà cháu gặp cảnh này nhiều lắm. Lần nào đi cũng gặp ý. Nhưng mà lại tự an ủi là người dân nghèo thế, họ không chặt lấy gì bỏ vào nồi:(.

Chỉ ghét cái bọn xúi bẩy, ăn trên ngồi trốcX(. Dân chặt gỗ phá rừng vì miếng cơn manh áo mà có được là bao đâu. Chẳng qua là ráo mồ hôi hết tiền. Bọn mafia chặt phá rừng vì tiền mới kinh. Bất chấp tất cả:Dam:T.
 
Với những đống củi ở trang trước thì vẫn chấp nhận được, nhưng những phiến gổ này được cưa sẻ bằng máy và máy cưa này chắc không rẻ. Chắc chắn đây không phải là sãn phẩm của dân vùng đệm vườn quốc gia được.
Mình nghe nói là Kon Tum, xe gổ được lưu thông bình thường, do gổ được khai thác bên Cam và theo cửa khẩu Bờ Y vào VN. Lợi dụng điều này họ thanh toán luôn cây rừng trong địa phận tỉnh Kon Tum.
 
Với những đống củi ở trang trước thì vẫn chấp nhận được, nhưng những phiến gổ này được cưa sẻ bằng máy và máy cưa này chắc không rẻ. Chắc chắn đây không phải là sãn phẩm của dân vùng đệm vườn quốc gia được.
Mình nghe nói là Kon Tum, xe gổ được lưu thông bình thường, do gổ được khai thác bên Cam và theo cửa khẩu Bờ Y vào VN. Lợi dụng điều này họ thanh toán luôn cây rừng trong địa phận tỉnh Kon Tum.

Bác ơi, nó cắt bằng cái này ạ. Nhanh lắm:T. Chỉ nghe ẻn ẻn tí thôi, khi chạy đến, đâu vào đó cả rồi:(. Vấn đề thằng cắt không ngại bằng thằng tiêu thụ bác ạ. Bà con nghèo chả tính làm chi. Tụi đầu lậu nó xúi, còn chi tiền trước để dân nghèo làm bậy. Cũng là vì nghèo khó túng quẫn. Biết làm sao giờ :Dam:T

sieuthiNHANH2009091625838zjlhnzkzym135086.jpeg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,135
Members
192,341
Latest member
Hb88compro
Back
Top