What's new

Hành trình tìm đường tới đỉnh núi cao nhất miền Nam Việt Nam

Chuyến đi của chúng tôi với thành viên gồm 6 người (4 người đã hoãn lại vì lý do công việc đột xuât) và tổng cộng quãng đường di chuyển là 1500km vừa bằng xe tốc hành, xe máy, xe căng hải. Thành tích đạt được là chinh phục xong đỉnh Chư Mom Ray, mang về một lô một lốc ảnh núi rừng và cảm giác mênh mông hùng vĩ còn mãi trong ký ức. Phần lớn hành trình là trên đường Đăk Tả - Ngọc Linh (thuộc huyện Đăk Glei), con đường nối quốc lộ 14 với chân đỉnh núi Ngọc Linh– cao nhất miền Nam.
Đường Đăk Tả - Ngọc Linh dài 39,6 km, tổng kinh phí xây dựng 97,83 tỷ đồng do Kuwait tài trợ 7.333.000 USD (khi nào đi như chúng tôi bạn hãy nhớ đến bạn hiền Kuwait nhé), còn lại là vốn đối ứng của Chính phủ. Con đường xây dựng theo tiêu chuẩn cấp VI miền núi, bề mặt rộng 6m, mặt đường thảm nhựa 3,5m và một số đoạn bê tông xi măng 6m.
Tôi đã mang về thành phố ký ức về người bạn trẻ giữ rừng ở miền núi vùng cao, về cô gái dân tộc mặc áo hoa địu con bằng cái khăn cột chéo vai cũng bằng vải thổ cẩm màu sắc sặc sỡ, về những người dân tộc nhiệt tình và vô tư bên cạnh sự thận trọng và dè dặt của những người bảo vệ vùng bản xa cao nguyên quanh năm mây phủ.

Có thể chia hành trình của chúng tôi thành 2 phần : Chinh phục Chư Mom Ray (1 ngày đánh nhanh thắng nhanh) và tiền trạm Ngọc Linh (3 ngày lăng quăng ngục Tố Hữu, xã Ngọc Linh).

Chư Mom Ray nhé!
picture.php


picture.php


picture.php
 
Thực ra điều làm nambyus xúc động trong chuyến đi là sự cảnh giác cao độ và tinh thần trách nhiệm của những người quản lý vùng cao. Khi bị một bác cấm chụp ảnh thực ra trong lòng iem cũng thấy hơi oải, nhưng đúng là bác ấy cần phải làm thế. Một bên là các bác đồng bào rất dễ thương và hiếu khách, cởi mở và chân chất. Một bên là các bác quản lý người Kinh mặt khó đăm đăm, dè dặt và cẩn trọng. Họ thầm lặng như thế bảo vệ sự yên ổn của vùng cao. Nếu không, việc bảo đảm ổn định chính trị đúng là hơi khó ở chốn xa mặt trời, mọi người ah. Hy vọng phượt giới đi đến đâu cũng để lại ấn tượng tốt. Người trước tạo điều kiện cho người sau. Phượt thủ muốn am hiểu không chỉ về mặt du lịch, mà về tình hình kinh tế chính trị của đất nước. Và cá nhân nambyus thì luôn mong sự có mặt của mình mang ý nghĩa tích cực nào đó, không hề có ý muốn phá hoại.
 
Thực ra điều làm nambyus xúc động trong chuyến đi là sự cảnh giác cao độ và tinh thần trách nhiệm của những người quản lý vùng cao. Khi bị một bác cấm chụp ảnh thực ra trong lòng iem cũng thấy hơi oải, nhưng đúng là bác ấy cần phải làm thế. Một bên là các bác đồng bào rất dễ thương và hiếu khách, cởi mở và chân chất. Một bên là các bác quản lý người Kinh mặt khó đăm đăm, dè dặt và cẩn trọng. Họ thầm lặng như thế bảo vệ sự yên ổn của vùng cao. Nếu không, việc bảo đảm ổn định chính trị đúng là hơi khó ở chốn xa mặt trời, mọi người ah. Hy vọng phượt giới đi đến đâu cũng để lại ấn tượng tốt. Người trước tạo điều kiện cho người sau. Phượt thủ muốn am hiểu không chỉ về mặt du lịch, mà về tình hình kinh tế chính trị của đất nước. Và cá nhân nambyus thì luôn mong sự có mặt của mình mang ý nghĩa tích cực nào đó, không hề có ý muốn phá hoại.

Đó là tiếp tay chứ bảo vệ gì Nambyus?? tất nhiên ai cũng vì cuộc sống nhưng không nên cứ suốt ngày lấy lý do "vì cuộc sống".
 
Đúng là cái cưa này, mình thấy họ xẽ cây( 1 người sử dụng cưa,1 người giữ cây). tiếng của nó giữa đường đèo nghe như bô xe HonDa.
Tò mò tí, chắc nó chạy bằng xăng và 1lít xăng chạy được bao lâu bác nhỉ? hay cưa được 1 mét khối không?
 
Chúng ta quen gọi nhau bằng nick, những cái tên mà mới nghe người ta tưởng chúng ta là người nước ngoài, nước đục(việt kiều), không phải người "nước trong".Nên bị soi rất kỹ,mình bị họ nhìn ra là người China (vì nhóm gọi a.Keng hoặc Nambyus). Khi nói chuyện, họ quan sát mình và Nambyus nói có đúng tiếng Việt hay không? Từ bi giờ phải cố nhớ thêm tên khai sinh của bạn đồng hành khi đến vùng cao.
 
Trời, mới 5h30p sáng mà anh dậy post bài rồi hả? Phải vậy không anh. Qua cái suối này đâu có phê bằng qua cái chỗ bị sình lầy cạnh cái vực khi ở xã Ngọc Linh. Đường đâu có khó bằng tối đi ngoằn nghèo trong núi.
 
Tò mò tí, chắc nó chạy bằng xăng và 1lít xăng chạy được bao lâu bác nhỉ? hay cưa được 1 mét khối không?

Đúng nó chạy xăng bác ạ. Cưa được bao nhiêu còn tùy loại gỗ, tùy người cưa. Nhưng nói chung nếu tính thời gian nó khoảng 30-60 phút/lít tùy thuộc có tải hay không có tải:(.

Cái xích cưa như xích xe đạp nhưng hai má ngoài có răng cưa. Để xẻ được gỗ to, có khi họ còn nối xích, nối cần dài ra. Nó có thể xẻ được ván đường kính đến 2 m đấy bác ạ:T:gun
 
lúc đó đi tập thể dục về, máy ở nhà không hiểu sao chỉ tối mới vào net được, còn ban ngày thì thua. Máy cơ quan chỉ chát chít thôi!
Cái vực ở xã Ngọc Linh, tối đó bụng dạ đâu mà chụp, qua được là mừng húm( mắt lo nhìn đường không à, BW, Mr.X không share ãnh nên không biết có ai chụp không?)
 
Nhóm mình lúc này còn lại 3 men( BW, Phú và L.K),3 tên cuốc bộ thăm ngục Kon Tum.
picture.php

Tới cổng phải mua vé, nhưng cô bán vé đi tám mất rồi, sau khi năn nĩ xin sự thông cảm được vào tham quan rồi về cho kịp chuyến xe về SG. Thương tình người soát vé cho vào trước đóng tiền sau.
picture.php

Dịp lễ, mà di tích vắng hoe, chỉ có nhóm mình mà thôi. Toàn cảnh chẵng còn chút gì gợi nhớ đến cảnh tù đày, chỉ có 1sân nhỏ, tượng đài, bia tưởng niệm và nhà lưu trữ 1 ít hiện vật, vài mô hình.
picture.php
 
picture.php

Đây là sa bàn: Ngục trong_Ngục Tố Hữu và là nơi giam cầm các tù chính trị 'NGUY HIỂM", các bác lảnh đạo các cuộc nổi dậy tại ngục ngoài_ngục Kon Tum.
picture.php

Đây là mô hình ngục Kon Tum.
picture.php

Mô hình lao động khổ sai; phục vụ cho việc mỡ đường.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,129
Members
192,341
Latest member
Hb88compro
Back
Top