What's new

[Chia sẻ] Indochina theo dòng Mekong - 2 người trên chiếc xe Minsk

Tôi vẫn nhớ 3 năm về trước, tôi bắt đầu viết 7000km yêu! 3 năm về trước chúng tôi gặp và yêu nhau trong một chuyến đi và từ đó chia sẻ với nhau không biết bao nhiêu nghìn km đường.

Thời gian của những người "đi" được tính bằng những chuyến đi dài. Mỗi năm 2 đứa chúng tôi gom góp thời gian của mình lại để có ít nhất một chuyến đi như thế.

Năm 2009, chuyến đi của chúng tôi là Đông Dương, trên một chiếc xe Minsk và vẫn như cũ, người đồng hành vẫn chỉ là 2 đứa! :)

picture.php


Để tôi kể tiếp câu chuyện 7000km bằng hơn 3000km yêu nữa từ Sài Gòn qua Cambodia... từ Hạ lào đến Thượng Lào và trở về Việt Nam qua cửa khẩu Tây Trang khi mặt trời tắt bóng trên đất bạn Lào...
 
Last edited:
Part 4 ( tiếp): Bắt đầu ký sự Mekong từ Cambodia đến Thượng Lào!

3680017197_4cc398f626.jpg


Chúng tôi chạy lúp xúp xuyên qua ngôi làng lớn - Cambodia - qua điểm tham quan bằng tàu để đi ngắm cá voi sông, chạy miết cho đến ngã ba Sambor - Stung Seng thì mới thoát ra ngoài những vòm cây.

Ở ngã ba này bạn có thể tiếp tục men dọc Mekong về hướng Sambor rồi rẽ ra đường quốc lộ ở Sre Sbov để ngắm kỹ hơn dòng Mekong giàu sinh lực nơi này.

Đi Phượt đường bằng cũng nhàn tản như cưỡi thảm bay ngắm hoa thôi, nhiều lúc thấy mắt díp lại dưới cái nóng của những ngày cuối tháng 6. Chẳng mấy nữa mùa mưa về cái nóng này sẽ nhường chỗ cho những cơn mưa rào rạt của đồng bằng.

Đoạn đường quốc lộ từ Sre Sbov mở ra rộng lớn, hầu như không còn thấy bóng dáng của các khu dân cư. Phong cảnh hoang sơ trải rộng hai bên đường với những vạt rừng nguyên sinh còn rất nhiều đang trải bóng xanh thẫm lên nền trời nắng rực.

Đến ngã ba Ong Pong Moan nơi rẽ sang Tattanakiri và Strung Streng thì chúng tôi dừng chân ăn trưa trong một quán nhỏ. Thức ăn chừng 8 - 9 món đựng trong những chiếc nồi nhôm bày trên một phản gỗ. Cứ dở từng vung nồi ra, thấy món nào chỉ vào món nấy, rồi ngồi ung dung ở bàn chờ cơm thôi. Ở nơi xa lắc này mà vẫn có cảm giác như ở nhà khi từng cái lọ tăm, ống đũa, áo mưa, đồ nhôm đồ nhựa đều là hàng Việt Nam mang sang.

Cái nóng của CPC giữa trưa hè hầm hập lửa, chỉ có cốc Bạc xỉu đá mát lạnh mới làm dịu đi chút xíu cái cảm giác bị rang trên lò của chúng tôi. Quãng đường trước mặt đến cửa khẩu cũng không quá xa nên chúng tôi tà tà đợi khi trời dịu xuống mới tiếp tục lên đường

3680016819_e314474a9b.jpg


Đến Stung Treng thì chúng tôi vượt dòng Mekong với một cây cầu hoành tráng. Từ trên cầu chúng tôi thỏa sức ngắm dòng sông bao la tít tắp với từng đám mây lơ lửng treo giữa trời. Cảnh đẹp ko tả xiết

Mặt đất ở đâu hình vòng cung thì tôi không biết, nhưng khi đi từ Cambodia sang Hạ Lào tôi hoàn toàn đồng ý với cha ông ta khi miêu tả mặt đất là chiếc bánh trưng xanh phẳng lỳ và bầu trời là cái bánh dầy bồm bộp.

3680618974_a388a9a00f.jpg


&

3680015175_25177dbed2.jpg


Đường đến cửa khẩu Cam - Lào, Domkralor, phẳng lỳ và bầu trời mở ra vô tận. Bạn có thể nhìn thấy xa xa những cơn mưa đang đổ nước xuống mặt đất, có thể nhìn thấy gió gom mây cho đến khi mưa xuống... và bạn luôn thấy ngạc nhiên vì mặt đất sao bằng phẳng đến vậy. Đi trong không khí ngập tràn hơi nước và sức nóng của mặt trời với hơi rừng bốc lên làm chúng tôi rơi vào một trạng thái lười nhác.

3680014797_71e5cd4cf7.jpg


Còn 11km trước khi chạm mốc biên giới, chúng tôi quyết định dừng lại đổ xăng ở một quán ven đường. Số tiền Riel ít ỏi còn lại vừa đủ để đổ 6 lít xăng. Những người chủ nhà hồn hậu vui tính tiếp chúng tôi bằng vốn tiếng Việt khá phong phú của họ. Ở Cambodia hay Lào, chúng tôi đều sẵn sàng chuẩn bị cho những cuộc hội ngộ ngôn ngữ thú vị như thế này vì vậy cả khách lẫn chủ ai cũng vui vẻ hồ hởi.

Câu truyện nào cũng bắt đầu với 3 thứ: Xe máy Xô Viết! Hình xăm và Đi chơi đâu đấy? và kết thúc bằng những cái bắt tay vỗ vai và những nụ cười rộng ngoác khoe đủ loại răng cửa răng hàm... mà hàm nào với hàm nào cũng đen xì khói thuốc :D

khi đến gần biên giới tim tôi thú thực cũng đập nhanh hơn . Vừa lo về chuyện thủ tục vừa thích thú khi sắp sang một đất nước mới.

Cửa khẩu Cambodia mở ra trước mắt giữa một vạt rừng trồng xanh mát. Con đường độc đạo chạy thẳng tắp sang Lào. Chúng tôi tạt xe vào vỉa hè để làm thủ tục đóng dấu. Các bạn Cambodia ở đây thật khác xa ở Hoa Lư... bạn nào cũng lăm lăm...làm tiền 2 chúng tôi. Kết quả thủ tục thì làm xong nhưng cái custom để làm giấy cho xe ra mất đứt 5$ còn các bạn đóng dấu hộ chiếu thì hết làm khó dễ, đòi 5$ rồi thẳng thừng đề nghị bằng tiếng Việt: Cho tiền ăn cơm!! Nhưng tôi cáu tiết và giận các bạn quá đỗi nên quát nhặng lên rằng người Việt không cần Visa và ko phải đóng phí gì cả, sau đó hằm hằm đưa cho các bạn 1$ mà thôi.

Tôi tự nhiên nóng giận đầy người thúc Body nhanh chóng đưa tôi sang Lào chứ tôi ko thích ở cái bốt này tí nào nữa.

Ở bên chốt Lào chúng tôi nhanh chóng đóng dấu, nộp 4$ phí đóng dấu hộ chiếu do bạn giải thích là: thêm 2$ vì hôm nay là thứ 7 là Holiday mà các bạn vẫn phải ngồi đây đóng dấu cho chúng tôi. Thủ tục Hải quan Lào thì chúng tôi đi phải đi thêm chừng 2km nữa rồi làm.

Lúc này hỏi tôi rằng có muốn đi tiếp không thì tôi cũng chả biết trả lời ra sao. Chỉ thấy hơi tưng tức hơi dỗi dỗi... rồi thôi, hành trình ở trước mắt đôi khi còn nhiều phức tạp hơn là chuyện vài đồng bạc lẻ này.

Thế là chúng tôi chụp vài kiểu ảnh rồi đi tiếp. Lòng không khỏi hồi hộp chờ đón xem Custom ở Lào sẽ ra sao


(tbct)
 
Part 4 ( tiếp): Bắt đầu ký sự Mekong từ Cambodia đến Thượng Lào!
*** Chuyện Custom cho em Minsk ở VeunKham


3680833040_78f8da0a49.jpg


Giữa nơi rừng già âm u, thời tiết ẩm thấp sau khi mưa ngớt, tâm trạng thì ủ dột vì bị mất một cơ số tiền vớ vẩn... Hai đứa chúng tôi ngoác miệng cười để chụp ảnh mà sao trông vẫn ngu ngu làm sao.

Lúc này cũng đã gần 4h30, chỉ còn ~30' nữa là Custom bên Lào đóng cửa. Hơn nữa hôm nay lại là thứ 7. Tôi tự dưng thở dài!

3680017917_6f7a4eb804.jpg

&
3679805829_384fc6a778.jpg


Chuyện Custom ở Lào cũng buồn cười. Đi mãi đi mãi thì cũng đến đồn làm thủ tục khai báo Hải quan. Ngó quanh cái chòi gỗ chỉ có một gương mặt buồn thiu đang ngồi ngáp. Tôi và Body bước vào, hồi hộp ghê lắm!

Tôi chìa cuốn hộ chiếu và bộ giấy Custom đủ 2 tờ của cambodia cấp ra trước mặt ông Hải Quan. Ông Hải Quan ngơ ngác còn hơn chúng tôi nữa. Xoay ngang xoay dọc một hồi, đầu lắc lắc ra chiều chán nản. Làm giấy vào 1 - 2 ngày thì đơn giản, giấy custom trắng. Nhưng đi dài là phải Custom vàng rồi. Xem xét hồi lâu, ông quyết định nhấc điện thoại lên gọi cầu kíu. Sau đó chiếc Nokia được chuyển sang cho tôi. Người đầu dây nói bằng tiếng Việt trôi chảy

Anh ta hỏi tôi nhiều chuyện lắm, thiếu điều hỏi cả chiện ở Phượt tôi chơi thân với ai nhất, có làm chuyện bậy bạ gì chưa? Tui thích xài xà bông tắm loại nào? Xe Minsk mua bao xiền?... Hỏi một hồi lâu xong anh ta bảo: Bảo ông kia ghi giấy cho nhé! Đơn giản mà!

Thế là ông Custom cầm toàn bộ giấy tờ của vợ chồng tui đi tuốt vào cái nhà chòi phía bên trong. Ngồi đập dĩn lâu lắm, chẳng thấy ghi chép gì. Tôi với Body sốt ruột ngồi làm một chập ảnh ọt.

3680018373_9e675abb04.jpg


Em xe Minsk lủi thủi đứng bên vệ đường rớm lệ như muốn nói: Em nào có làm gì sai đâu! Cho em sang Lào đi!

3680018793_ea3bdfb276.jpg


Tôi đang ngồi mặt dài như cái bơm xe đạp thì có tiếng gọi phía xa xa ý kêu tui vào làm việc đây mà...

Tui đi tuốt luốt vào cái chòi bên trong nơi ông Cúp Tôm đang ngồi đần giữa ngổn ngang giấy tờ. Tôi ngồi xuống đặng hiểu ngay cơ sự, ông Cúp Tôm này chả biết đếch gì về giấy tờ rồi! Lúc này ông giở tờ Custom to bản ra, tờ này có những 3 liên, viết 1 liên nó ịn xuống 2 liên còn lại.

Ông đưa tui cái giấy tờ xe í như bảo: Con ngồi đọc cho thầy ghi nghe con!

Thế là tui ngồi đó, chỉ ngón tay tui từ cái giấy xe xuống tờ Custom. Tôi chỉ cái gì ông ghi cái đó. Nhưng ko ghi bằng tiếng Latin mà ghi bằng tiếng Lào. Thời gian trôi qua như cả thế kỉ. Chỉ nghe tiếng dĩn vo ve vo ve lúc xa lúc gần. Đến lúc phải ghi loại xe, tui bảo ông ghi chữ Minsk ông không chịu, ông gọi bọn lính hầu đang đá cầu ngoài sân chạy ra xem xe tui viết thế nào, sơn mầu gì...

Tâu bẩm một hồi thì ông mới viết vào giấy toàn chữ loằng ngoằng phát sợ.

Phần quan trọng nhất là phần cho tụi tôi lang thang bao nhiêu ngày ở lào. Tui bảo 20 ngày đi! Ông bảo: Đâu có được tui phải cho cô 30 ngày mới đúng thủ tục chứ!

Hồi hộp ghê đê, thì 30 ngày cũng được, em xin

Viết chừng 30 phút đồng hồ mới xong tờ giấy, ông lại mất 5' đi tìm tập hóa đơn. Rồi ông quyết định viết đầy đủ 5$ của tui vào hóa đơn cho bằng được, kẹp ghim mất thêm 5' nữa.. Đánh vần lại mất thêm 5' nữa... Rồi cũng xong, ông đưa tôi đống giấy tờ rồi cười đánh toét một cái. Mở giọng nói bằng Tiếng Việt hẳn hoi:

- Đi ăn thịt chó!!!

uh thì đi ăn thịt chó nào! Tôi bước ra ngoài trời

3680835610_b53601b199.jpg


Ảnh đá cầu mây by Bodyparty tác nghiệp khi chờ tui

3680019779_e72bf60d3e.jpg


Chao ôi là diệu kỳ cái bầu không khí ấy, nắng chiều xiên xuống đất... Cuộc sống rộn ràng xung quanh, tiếng cầu mây bay trong không khí vun vút... tiếng dĩn bay cũng thi vị như Mozart... và chiếc xe Minsk sẽ lăn bánh ở Lào


Nào đi Lào!!!
 
Ảnh ọt: Cầu mây ở cửa khẩu Veunkham tác nghiệp bởi anh Body...


Trong lúc tui ngồi đập dĩn, hầu quan Cúp Tôm ghi giấy tờ thì các anh quần đùi này nhẩy chồm chồm ngoài sân đẩy qua đẩy lại cái quả tròn tròn bằng tre này

3680835042_3c6bb251aa.jpg


Các anh sướng thế, đâu biết trong cái chòi gỗ kia em đang toát mồ hôi phổ cập môn tập chép cho Quan
3680019159_775d1bef33.jpg


Hế hế em bước xuống thềm rồi kìa... vẫn chưa hoàn hồn đâu nên đang ngơ ngác. Anh áo đỏ này xoạc một cái tí sái bẹn

3680835896_e48fe4e62f.jpg


Giấy tờ cầm trên tay 1 cục rồi nhưng mặt vẫn rất ngu. Thú thực buổi chiều hôm nay hơi quá sức đối với em :))
3680020911_efc5b99215.jpg


*** Phần sau: Thác Phapeng, nơi dòng Mekong rớt xuống Hạ giới
 
3680833040_78f8da0a49.jpg


Khi na`o co' di.p ba.n vui lo`ng post the^m va`i ta^'m o+? angle kha'c đe^? tui co' the^? nhi`n hai tu'i xa'ch ho^ng đu+o+.c ro~ ho+n - ba,n mua nhu+~ng tu'i na`y o+? đa^u va^.y ? - Thanx
 
Sao thế, mình qua đây chỉ tốn 1$ cho người và 1$ cho xe thôi, chắc police và custom Cam Lào thấy 2 bạn nhiều tiền nên :Dam
 
@ Bác Chaubaogia ơi, có sự khác nhau đấy bác. Nếu bác đi người không, nhẹ nhàng đẩy xe hàng ( xe hàng kiểu xe Best í, còn Minsk là Mẹc xe đì rồi), đi vào các ngày trong tuần ( về thì T7, CN chả sao) thì làm custom cho xe nhẹ nhàng lắm thậm chí vào Lào không cần custom cứ thế mà chạy qua Custom luôn ko cần lo nghĩ.

Tuy nhiên nếu xác định đi dài ngày, hành lý lỉnh kỉnh quần áo pờ rồ ( cứ ví dụ thế) thì sẽ bị chú ý hơn. Xin Custom cũng không phải cái giấy trăng trắng như bên Cam đâu, giấy này có giá trị 30 ngày nếu bác để ý ở cửa khẩu Việt Nam các bạn nước ngoài mang oto xe máy sang cũng phải xin custom dài ngày = giấy này

Tiền nộp custom 5$ có hóa đơn đỏ đàng hoàng, thu theo quy định chứ ko phải black money under table ( đấy là phía Lào, còn lúc ra khỏi Cam thì chắc chắn là bị ăn chặn)

Còn vụ đóng dấu Lào 1$/người thì lạ bình thường nhưng T7 có thể nó thu extra thật vì lúc đấy vắng vẻ chả có mống nào, thích thu bao nhiêu thì thu thôi

Haizzz chả có luật nào nên linh động từng người thôi
 
Còn nữa cho các bác vác xe ra khỏi biên giới nhà mình dài ngày thì cứ xin cái giấy Hải Quan ra nhé, để lúc vào cho nhanh đỡ lằng nhằng. Các anh ở Tây Trang bảo xe đi dài ngày và đi qua nhiều nước thì tốt nhất lưu đủ giấy ra giấy vào cho các anh nhờ!..

Lúc ra ko mất tiền nhưng lúc nhập vào thì mất 20,000 đồng.
 
Ừ nhỉ, các bạn đi dài ngày nên phải làm giấy vàng theo đúng thủ tục. Lúc mình đi khai báo với họ có vài ngày nên họ dễ dàng cho, còn dặn là nhớ đi đường nào thì về đường đó.:D
 
Chả mấy khi được vào nét buổi tối, để em hầu tiếp chuyện Kon Phapeng trước khi tiếp tục tiến tới Sipandon.

Part 5: Thác Phapeng, nơi dòng Mekong rớt xuống Hạ giới. Vượt sông Mekong sang Khong Island giữa đêm

3680622505_0deb7e3914.jpg


Trong những hành trình lang bạt điều tối kỵ nhất là giữ những uẩn khúc trong lòng quá 30'. Khi bạn buồn ( VD như Black đang rất nhiều tâm trạng) thì bạn phải dừng xe ngay, mau mau tìm một bụi cây... Nếu đường bằng phẳng ko bụi nào nương thân thì tốt nhất bạn đội mũ bảo hiểm vào... sẽ chẳng ai nhận ra bạn cả... Sau đó thì hãy giải quyết nỗi buồn chất chứa ấy

Khi bạn khó chịu, thì cứ la hét lên một hồi. Khi bạn ấm ức hãy thổ lộ

Sau đó lúc lòng đã nhẹ bẫng thì hãy lên xe mà phóng tiếp vào bao la trời đất.


Chúng tôi rời khỏi 2 cửa khẩu chưa được 1km đường thì đã quên tiệt những vất vả hai đứa vừa trải qua. Lòng lại lâng lâng dịu ngọt với cảm giác tự do tự tại sáng khoái dài lâu!!!

Khi ấy trời đã chiều lắm rồi, mặt trời lấp ló sau những đám mây phía xa làm cảnh vật ánh lên như rót mật. Người và xe khoan khoái chạy một lát thì đã thấy đường rẽ vào Kon Phapeng trước mặt. Chúng tôi bèn lượn một vòng vào thăm Thác luôn

Chuyện thăm thác cũng không có gì đáng kể., đáng kể ở đây có chăng là sự hùng vĩ của dòng Mekong đang ầm ầm sôi réo đổ xuống. Không khí ở đây cũng oi nồng, trời tịnh không có ngọn gió con con nào đủ lay mấy chiếc lá xung quanh

Chỉ có dòng thác đang réo sôi ùng ục như ra sức đập vỡ lũ đá mẹ đá con lổn nhổn giữa dòng nước dữ

3681437280_51dd63eeeb.jpg


Thú thực em không phải tuýp "người thác" vì thế các bác đừng nói chuyện thác với em làm gì. Em thích biển biếc cát trắng lủng củng hơn, chứ thác thì ngoài chuyện đổ ụp từ trên cao xuống rồi réo lên ầm ầm thì nhìn chung cũng chả có gì đặc sắc.

Nhưng vì Kon Phabeng là hòn ngọc của Mekong nên em quyết tâm xuống sờ tận tay dòng nước Mekong ngầu bọt này

3680622233_e5bcf705ce.jpg


Thềm đá phía dưới đầy những tảng đá đen trùi trũi như thạch anh, bề mặt viên nào cũng nhẵn thín sắc lẻm. Bên phải bên trái chỗ nào cũng thấy rác bẩn vứt tứ tung... xa xa có chiếc cầu tre chắc để bắt cá nhẩy, trên cầu có anh Lào mặc độc cái quần sịp mầu xanh đi đi lại lại... nhức cả mắt... Em sợ Body dỗi nên chả chụp được cái ảnh nào... Có mỗi cái này ko có anh sịp xanh

3680622093_c331300fd9.jpg


Bọn em ngồi bên nhau, suy nghĩ mông lung một hồi lâu. Nghĩ cái gì thì em quên xừ mất rồi. Nhưng ngồi nghĩ một chập xong thì mặt trời đã xế bóng... Hoàng hôn cũng ko thấy có nên tốt nhất là chuồn đi thôi kẻo đêm xuống thì khốn...

Thế là Body gầm lên một tiếng vỡ đôi hòn đá rồi vội vàng xách tay em thoát khỏi con thác hung bạo kia
Ôi thật nà nãng mạn nàm sao! ;)

3681437788_994c6d6bb8.jpg


Rời con thác... chỉ thấy trước mắt bầu trời vần vũ... Cơn mưa hiện ra cuối chân trời như một dự báo: Rồi các người sẽ không thoát được ta đâu!!!

3681438504_670c8b812c.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,671
Bài viết
1,171,014
Members
192,333
Latest member
Phanduchoa
Back
Top