What's new

[Chia sẻ] Israel - Holy land

Tôi đi Israel vào đúng lúc chủ nghĩa khủng bố nổi lên khắp nơi. Từ vụ xả súng vào trường học ở Pakistan cho tới xả súng vào toàn soạn báo Charlie Hebdo ở Paris. Ấy thế mà tôi lại đến giữa nhà nước Do thái, nơi là kẻ thù muôn kiếp của dân Hồi giáo thì chắc gan to bằng cái nia và liều hơn Nghĩa sĩ Cần giuộc.
Khi biết tôi đi mấy thằng bạn xấu thay nhau rủ tôi đi uống rượu dek phải vì quý hóa gì mà chia buồn vì theo chúng nó tôi một đi không trở về. Thằng thì R.I.P mày trước, có thằng mới được kết nạp đẳng thì bảo: “Nếu mày mà bị IS nó bắt và cho mặc áo da cam quỳ giữa sa mạc. Khi nó cho nói lời cuối cùng thì mày hãy nói Đảng Cộng sản Việt nam quang vinh muôn năm cho tao, thế nào tao nhận mày là bạn tao thì tao cũng có cửa thăng tiến, vậy là mày chết không vô ích”
Thật ra thì lúc đầu tôi cũng hơi sợ một tý nhưng với dòng máu của con cháu bà Trưng bà Triệu, lại là công dân của một nước đã chiến thắng hai đế quốc lớn thì còn cái dek gì mà sợ nữa phải không các bạn.
Ấy mà vừa bước vào trong sảnh T2 của sân bay nội bài tôi đã mắc phải cái sợ đầu tiên. Đó là cái sợ của anh Hải quan dek cho xuất cảnh. Lúc scan hộ chiếu của tôi thấy mãi mà không đóng dấu cho tôi qua, tôi bắt đầu thấy lo. Ở đời thì có tật mới giật mình, chẳng là thời gian gần đây khi đọc mấy bài báo lề trái cái ngón tay trỏ của tôi trượt thế déo nào cứ trượt và dính phải phím like, nên sợ Đảng và chính phủ quy tôi vào thành phần phản động rồi dek cho xuất cảnh nữa thì bỏ mẹ. Ơn đức Jehova thế nào mà tôi cũng qua được. Thở phào nhẹ nhõm và cố gắng nặn ra nụ cười trên bộ mặt tái mét hỏi anh HQ sao lâu thế? Anh HQ nói vì tên anh nó trùng nhiều tên quá nên không nhanh được. Thôi thì Xờ pa xi pơ ơn trên đã soi xét và cho tôi qua.

154705
 
Last edited by a moderator:
Chính vì thế nên khi bước vào Bức tường than khóc bị kiểm soát an ninh rất kỹ. Bước xuống khỏi các bậc thềm bạn sẽ nhìn ngay thấy toàn bộ Bức tường được chia làm 2 phần. Phần lớn hơn dành cho đàn ông, phần nhỏ hơn dành cho đàn bà. Có một quy định là đều phải rửa tay trước khi vào cầu nguyện. Sau đó đàn ông đi vào bên tay trái,đàn bà đi vào bên tay phải. Đàn ông phải đội mũ Kippah lên đầu với ý nguyện biết ơn cứu độ của Chúa trời. Còn phụ nữ thì phải trùm khăn lên đầu. Có hẳn một chỗ lấy mũ cho những kẻ ngoại đạo như tôi. Tôi cũng lấy một cái và đội lên đầu. Nhìn chiếc mũ nỏ bé thế sợ nó rơi nhưng thật lạ là rất chắc chắn cái bạn à.
Người ta nói phải cầu nguyện 40 ngày liên tục, phải khóc lóc, thì những lời ước nguyện viết trong tờ giấy gắn lên kẽ đền mới thành sự thật. Nhưng tôi cũng giống nhuwkhasch du lịch khác. Làm gì có đến 40 ngày đển ngày nào cũng ra đây mà khóc với lóc. Cũng viết vài dòng vào tờ giấy để gửi lên Chúa trời. Không biết Ngài có hiểu tiếng Việt không? Nhưng chắc chắn một điều là tờ giấy của tôi và những tờ giấy khác sẽ bị đem đến núi Olive để chôn.

[
URL=http://s1151.photobucket.com/user/TungNguyenMD/media/DSC_5481.jpg.html]
DSC_5481.jpg
[/URL]



Cầu nguyện



Than khóc cho số phận Ngôi đền linh thiêng
 
Vấn đề là họ than khóc cái gì?

Ngày xưa khi La mã phá hủy Ngôi đền thứ 2 và trục xuất người Do thái ra khỏi Jerusalem. Họ không cho dân Do thái đi về đây nữa. Chỉ cho đến núi Olive thôi. Sau khi Constantine lên ngôi Hoàng đế La mã và coi TCG là quốc đạo thì ông cho người Do thái mỗi năm chỉ được đến đây 1 lần vào ngày thứ 9 tháng Av ( theo lịch của người Do thái) để than khóc về sự sụp đổ của hai ngôi đền ( Ngôi đền thứ nhất thời Solomon, ngôi đền thứ 2 thời Herode) đã không còn nữa và cùng bị phá hủy đúng một ngày vào ngày thứ 9 tháng Av đó.

Bên tay trái của khu vực dành cho đàn ông là phòng cầu nguyện trong nhà. Đi qua dưới mái vòm cái đầu tiên ấn tượng nhất với tôi là sách. Những tủ kinh Torah xếp ngay ngắn bên trong để hàng loạt các cuốn kinh đẻ cho các tín đồ đến đọc. Có một sự khác biệt giữa Do thái giáo và đa số các đạo khác là Tín đồ phải tự đọc kinh. Không có linh mục nào đọc hộ và các tín đồ đồng thanh hô Amen như Thiên chúa giáo. Vì vậy nên khi châu Âu còn chìm đắm trong đêm trường trung cổ. 95% dân số không biết chũ thì người Do thái đã biết chữ từ thời thượng cổ rồi.

Các tín đồ đến đây mượn kinh và đọc. Đọc xong tự giác trả lại, cứ bảo dân Do thái ma cô. Nói thật chứ nếu chùa chiền của mình mà đặt kinh Phật mà cho lấy free như thế này thì chắc chắn chỉ sau 1 ngày không còn 1 quyển kinh nào ở nơi công cộng.

Họ đọc kinh phải đọc to, nhún nhảy nghe rất vui tai. Mặc dù họ đọc bằng tiếng Hebrew nên tôi chẳng hiể gì lắm. Nhưng vấn đề là họ đọc đồng thanh. Chứ không mỗi ông một phách rồi trống đánh xuôi, kèn thổi ngược thì ra cái chợ vỡ ngay.






Khu cầu nguyện trong nhà



Ấn tượng nhất là sách Kinh



Họ cùng cầu nguyện, đồng thanh, gật gù nghe rất vui tai và sôi động




Có những cái tủ rất đẹp không iết bên trong đựng gì​
 
Núi đền ( Temple Mount)

Nói đến Israel là nói đến Jerusalem, nhưng tới Jerusalem mà không tới Núi đền thì coi như là bạn chưa từng đặt chân đến vùng đất này. Vì đây là vùng đất thiêng của cả 3 tôn giáo. Chính nơi đây Abraham đã đem con trai của mình là Isaac để hiến tế lên Chúa. Chúa cảm động sai thiên sứ đến bảo ông dừng lại. Cũng chính tại đây, Solomon rồi Herode đã cho xây ngôi đền tứ nhất và thứ 2 của người Do thái. Tại đây Chúa Jesus có câu nói nổi tiếng: “Cái gì của Chúa thì trả cho Chúa, cái gì của Caesar thì trả cho Caesar”. Cũng tại đây Muhammah bay về trời...... Đây là nơi duy nhất giao thoa giữa trời và đất, là nơi mở cửa Thiên đường để giao tiếp với Thiên Chúa



Mỗi bước tôi đi trên từng phiến đá, mang dấu bao nhiêu bước chân của người không lồ. Mỗi viên đá ở đây thấm đẫm bao nhiêu sự kiện. Chỗ nào Chúa từng gạt đổ những hàng quán bán ở cửa đền làm ô uế đền thờ, chỗ nào Abraham hiến tế Isaac, chỗ nào Chúa tiên báo về sự phá hủy của thành Jerusalem???? Nếu bạn đến đây, bạn hãy đi thật chậm, hít thở sâu và thả hồn vào quá khứ để tưởng tượng.




Có câu chuyện như thế này: Sau khi Neil Armstrong tới mặt trăng trở về. Ông đến Jerusalem và đi cùng nhà khảo cổ Meir Ben Dov. Khi họ leo lên núi đền, Armstrong hỏi Ben Dov rằng Jesus có đặt chân lên đây không? Ben Dov nói vì Jesus là người Do thái nên Chúa từng đặt chân lên đây rất nhiều lần. Armstrong hỏi tiếp: “Đây có còn là những bậc thang nguyên bản không?” Ben Dov nói: “Còn nguyên bản”. “Wow” Armstrong nói: “ Tôi phải nói với anh là, tôi thấy phấn khích khi bước chân trên những bậc thang này hơn cả khi tôi bước chân trên mặt trăng”

 
Sơ lược lại lịch sử núi đền vì tại sao nó lại thiêng liêng đến như vậy

Abraham – Người được cả 3 tôn giáo tôn là tổ phụ, đã lớn tuổi rồi mà mãi chưa có con. Ông cầu xin Thượng đế cho mình có con. Mãi đến khi có con là Isaac, Thượng đế lại muốn thử lòng ông đòi ông Hiến tế Isaac cho Người. Ông không ngần ngại đem Isaac lên núi đền và chuẩ bị giết con hiến tế cho Thượng đế. Thượng đế cảm động sai Thiên sứ đến ngăn cản và Abraham liền giết một con cừu để tế thay.

Khoảng năm 2.000 TCN Solomon cho xây dựng ngôi đền thứ nhất trên ngọn núi này

Năm 586 Babylon phá hủy Ngôi đền thứ nhất

Năm 19 TCN Herode cho xây dựng ngôi đền thứ 2.

Năm 70 La mã phá hủy Ngôi đền thứ 2

Năm 691 người Hồi giáo xây Dome of the Rock và đứng vững cho đến ngày nay

Năm 1853 Hoàng đế Thổ Nhĩ kỳ Osamn III đưa ra thỏa ước Nguyên trạng. Trong đó giao Núi đền thuộc quyền tài phán của Jordan

Năm 1967 Israel chiếm nốt phần Tây Jerusalem trong đó có Núi đền

Vì là đất thiêng nên người Do thái rất muốn lấy lại Núi đền và xây ngôi đền thứ 3 của họ. Nhưng các nước Hồi giáo dọa thánh chiến nên vùng này tạm thời giữ nguyên trạng và ra vào kiểm soát rất kỹ
 
Đường lên Núi đền

Cũng như mọi nơi khác ở Israel, qua đây phải kiểm tra an ninh. Nhưng an ninh ở đây chặt chẽ hơn chỗ khác nhiều. Tôi đi theo con đường gỗ leo lên núi cạnh bức tường phía tây. Trên đường vào thấy cả lá chắn của cảnh sát để sẵn ở đây có gì còn đem ra dùng cho kịp



Lá chắn để ngay ở đây​

Trên núi Đền có một sân rộng hình thang dài gần 500 mét và rộng khoảng 300 mét, chiếm 1 phần 6 diện tích của Cổ Thành Jerusalem. Trên sân rộng này có 2 Đền Thờ lớn của Hồi giáo được kiến thiết: Thứ nhất là Đền thờ Dome of the Rock là đền Hồi giáo cổ kính nhất tại Thánh Địa, có hình bát giác, 8 phía đều được trang điểm bằng ngọc quí, và phần dưới bằng cẩm thạch đa sắc. Vật liệu xây cất Đền thờ này lấy từ các thánh đường và đền đài trước đó thời Bizantine và Roma. Thứ hai là Đền thờ Al-Aqsa được kiến thiết hồi thế kỷ thứ 8 và đã trải qua nhiều lần tái thiết.



Hàng cột còn sót lại​

Trong Dome of the Rock tôi không được vào nhưng thấy nói trong đó có thờ tảng đá – nơi mà Muhammah bay về trời.
Ở trên này rất nhiều người Palestine, những ông già làm Hướng dẫn viên tự nguyện và xin tiên tip của khách. Tôi bắt đầu bước vào một ông già chắc tầm 60 tuổi bắt chuyện với tôi. Hỏi tôi từ đâu đến, tôi nói Vietnam. Ông ta rú lên mừng rỡ: “ Wow! Vietnam, Vietnam is good. Vietnam fighting US, The same David vs Goliah” Tôi thấy chán chán và buồn. Chẳng nhẽ chỉ biết tới Vietnam với thành tích đánh nhau hay sao. Mà thôi, biết tới thành tích đấy còn đỡ. Chứ lại biết tới những thành tích như gian lận, chụp giật, chen lấn thì chắc còn tệ hơn. Về chuyện quốc tịch Vietnam tôi còn rất nhiều chuyện kể khi gặp những người nơi đây, nhưng xin để sau.
Ông già HDV bắt đầu luyên thuyên, nào là đây là nhà thờ Al Aqsa, đây là những hàng cột còn sót lại .... Tôi nghe chán quá cho ông ấy 5 USD rồi đi tiếp.



Nhà thờ Al Aqsa - Ông già người Palestine mà tôi nhắc tới đội mũ đứng phía bên phải bức ảnh này​

Đi một đoạn lại gặp cậu bé Palestine. Nhờ cậu ta chụp cho mình cái ảnh, cậu ta vui vẻ chụp xong rồi lại hỏi mình từ đâu đến. (Có vẻ dân ở đây rất quan tâm đến quốc tịch) Sau khi nghe được chữ Vietnam cậu ta cũng rú lên mừng rỡ và xin chụp ảnh cùng. Mk trong đời mình chưa bao giờ VIP đến thế, lên tận đây, nơi thiêng liêng nhất, sau khi nghe 2 chữ VN mọi người đều mừng rõ và xin chụp ảnh cùng nữa. Tôi có thấy 1 điều là. Nếu như quốc gia nào có ít người VN đến thì họ nghe 2 tiếng VN họ rất quý. Nhưng khi dân VN đến nhiều, nhất là XKLD thì họ thờ ơ và thậm chí có thái độ khinh miệt ngay. Nói thế không phải tôi coi thường các bạn XKLD nhưng: Ngoài xuất khẩu sức lực của mình ra đem tiền về đất nước. Các bạn còn xuất khẩu cả cái văn hóa của VN ra nước ngoài. Làm thế nào cho họ có hình ảnh đẹp về quốc gia, về đất nước. Đó chính là điều các bạn cần làm. Tiếc thay, nhưng chính những công ty XKLD, rồi Bộ LDTBXH cũng không để ý diều này thì phải.



Cậu bé người Palestin xin chụp ảnh cùng​
 
Một vài hình ảnh về Núi Đền – Vùng đất thiêng liêng nhất thế giới




Những bậc thang bước lên Núi đền



Lậy Đấng Jehova, lạy Đấng Mesiah lạy Đức Chúa, lạy Thánh Alah, lạy Trời, lạy Phật........... cho con xin con đề )





Những người Hồi giáo đến đây cầu nguyện







Dấu chân Chúa nơi đâu?



Từ Núi đền nhìn xuống



Dome of the rock
 
Cánh cổng của Dome of the rock. Một bên thì đóng, một bên thì có thằng an ninh to cao thế này. Chỉ cho người Hồi giáo vào thôi. Lần sau nếu có dịp quay lại, tôi sẽ đội khăn lên đầu. Tay cầm quyển kinh Q’ran xem có được vào không. Đây là thánh địa quan trọng thứ 3 đối với người Hồi giáo. Sau 2 thánh địa Mecca và Medina




Những họa tiết của Nhà thờ này. Phải nói là kinh khủng thật. Từ 1.400 năm đã thế này và còn nguyên vẹn, không biết VN mình có di tích cổ kính nhất là bao nhiêu năm các bác nhỉ



 
Bảo tàng David

Nằm giữa Bức tường than khóc và Cổng phân, dưới chân Núi đền là Bảo tàng David. Tất nhiên vào đây là phải mất vé chứ không được free như Núi đền hay Bức tường than khóc. Thôi thì cũng cắn răng quẹt cái thẻ để vào xem Bảo tàng nó ra răng. Nhiều người đi du lịch muốn ngồi một chỗ thưởng thức ẩm thực, rượu ngon, gái đẹp đó là một cách hưởng thụ rất tốt.... Tôi lại khác, đi đâu chỉ nhăm nhe vào bảo tàng của họ, số khổ, lọ mọ các bạn à.
Bảo tàng này chủ yếu nói về cách thức xây dựng và đời sống nhân dân trong thời kỳ Ngôi đền thứ 2. Bên ngoài là còn nguyên khu khảo cổ mới khai quật, lổn nhà lổn nhổn đầy đất đá. Chẳng hình dung ra được ngày xưa nó thế nào. Đến đây tôi có thắc mắc, tại sao mấy ông Do thái này không thuê mấy ông Kiến trúc sư của Vietnam về để tái tạo nhỉ? Nhất là mấy ông Kiến trúc sư trên Tuyên quang vừa mới hoàn thành xuất sắc dự án tôn tạo cổng thành nhà Mạc, biến di tích 300 năm tuổi thành 3 ngày tuổi trong vòng một tháng. Mấy ông đó mà sang đây thì đâu vào đấy ngay. Biết dek đâu được, có khi các ông ấy lại xây được Ngôi đền thứ 3 cho dân Do thái lác mắt, ngưỡng mộ người Vietnam đấy chứ.







 
Luyên thuyên thế thôi bây giờ bắt đầu bước vào bảo tàng. Bước vào cửa cái hình đầu tiên đập vào mắt là cái hình mô tả Jerusalem là trung tâm của thế giới. Nơi giao thoa của 3 châu lục: Á, Phi, Âu. Chính vì thế mà anh nào cũng muốn tranh giành gây nên bao đau thương cho mảnh đất này. Bước vào bên trong sẽ gặp được một vài hiện vật: bát đĩa cổ mới khai quật được. Trên tường họ vẽ những hình vẽ kể lại công cuộc xây dựng Ngôi đền thứ 2. Cách bài trí của họ rất dễ hiểu và theo từng chủ đề xuyên suốt bảo tàng. Làm cho kẻ dek biết tiếng Anh còn hiểu được. Chứ em đố bác nào không biết tiếng Việt lên trên Bác cổ vào Bảo tàng Lịch sử của Vietnam mà hiểu được đấy. Biết tiếng Việt còn khó hiểu như cái vụ triển lãm hình như về ruộng đất gì đó mấy tháng trước.

















 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,430
Bài viết
1,175,888
Members
192,103
Latest member
789clubvn5com
Back
Top