What's new

[Chia sẻ] Karakoram Highway + Trung Á: Pakistan - Tân Cương - Kyrgyzstan

Đây là chuyến đi đã được mơ ước từ 9 năm, kể từ ngày đọc được các bài viết về Karakoram Highway trên tạp chí National Geographic. Và mặc dù đã đọc, xem, và nghĩ về Karakoram Highway trong từng ấy năm, nhưng vẻ đẹp, sự hùng vĩ và dữ dội của con đường khi đi trên thực tế vẫn vượt quá trông đợi của mình.

Năm 2007 mình đã có kế hoạch từ Iran đi qua Pakistan lên Tân Cương (Trung Quốc), nhưng vì lập kế hoạch thời gian không đúng nên cuối cùng nhẩm tính sẽ đến Pakistan quá muộn, sát mùa đông, và sẽ chịu rủi ro đèo Khunjerab (biên giới Pakistan - Trung Quốc) đóng cửa. Vì vậy mình đã phải bỏ Pakistan năm ấy. Và rồi 8 năm sau mới trả được món nợ.

Karakoram Highway là tuyến đường nối Rawalpindi (Pakistan) với Kashgar (Trung Quốc). Tuy nhiên trên thực tế 95% cảnh đẹp nằm ở phần trên đất Pakistan. Đây được coi là một kỳ tích về xây dựng, một trong những con đường núi ngoạn mục nhất thế giới (ở Pakistan người ta gọi nó là kỳ quan thứ 8), chạy qua một vùng đất (miền bắc Pakistan) thường được coi là thiên đường hạ giới. Tất cả những so sánh này mình đều xác nhận là chính xác.

Mục đích của chuyến đi là đi trọn chiều dài của Karakoram Highway, ngắm cảnh núi non trên đất Pakistan, qua đèo Khunjerab (độ cao 4700m, biên giới quốc gia cao nhất thế giới có đường nhựa chạy qua), ngắm cảnh vật thay đổi sang phía bên Tân Cương, thăm Kashgar, và tiện đường đi thăm nước Trung Á Kyrgyzstan là nước miễn hoàn toàn visa cho người Việt, và trên chuyến bay về từ Kyrgyzstan thì ngắm ngã ba biên giới Kyrgyzstan, Kazakhstan và Trung Quốc, và ngắm nơi tiếp giáp giữa Tân Cương và Tây Tạng.

Chuyến đi tương đối mang tính been there done that, ở trên đường là chính, từ 5/9 đến 18/9. Tuy nhiên độ ép phê cũng khá lớn vì thực tế có quá nhiều cảnh ngoạn mục để thấy ngay từ trên đường.

Bản đồ đường đi (đoạn ở Kyrgyzstan vẽ không chính xác lắm nhưng mà lười vẽ lại):

11990473_877675052286934_6026790400512466868_n_zpspvgw5blq.jpg
[/URL][/IMG]

11933431_877675068953599_6950387158373437004_n_zpsdjjzobtk.jpg
[/URL][/IMG]

Chuyến đi ngắm núi, nhưng cảnh tượng đọng lại sâu đậm nhất có lẽ là cảnh một cái hồ. Hồ Attabad trên đường ở Pakistan. Nhìn thấy cái hồ này, mình buột ra một tiếng như chửi thề, mà có lẽ là một đóng góp mới cho tiếng Anh: TERRIBLUE.

P_20150909_094714_zpsios6z9h8.jpg
[/URL][/IMG]

Mình lười viết, nên sẽ viết từ từ và bỏ qua các tiểu tiết. Bạn nào quan tâm thấy cần giải đáp cái gì thì cứ góp ý mình sẽ cố gắng hết sức.
 
Cuối cùng, sau gần hai ngày trên đường thì bọn mình cũng đến thung lũng Hunza huyền thoại. Trông không có vẻ gì là một chốn thiên đường phải không nhỉ? Nhưng thật ra nó là một xứ thần tiên đấy. Bức ảnh xấu xí này là kết hợp của một người chụp kém và ẩu, thời tiết xấu và một mùa không phải là đẹp nhất (đầu thu). Các bạn chịu khó tìm trên flickr các ảnh Hunza spring hay Hunza autumn để thấy nó có thể đẹp thế nào.

FB_IMG_1452486929197_zpsf8d6dpub.jpg
[/URL][/IMG]

Tới đây thì mình hiểu vì sao người ta coi Hunza là tâm điểm của Karakoram Highway. Thực ra thì bởi vì đây là thung lũng lớn nhất, trù phú nhất và mạnh về kinh tế chính trị nhất trong cả vùng. Chứ còn trong cả vùng dọc theo Highway này, bất kỳ thung lung nào cũng đẹp cả, dù là lớn hay nhỏ. Khó có thể nói cái nào đẹp nhất.
 
Nhưng rồi, từng chút từng chút một, vẻ đẹp của Hunza cũng dần lộ ra trước mắt bọn mình.

Buổi sáng hôm sau, vẫn thời tiết xấu, nhưng có khá hơn chút. Đây là đứng tại một điểm cao khoảng 2800m nhìn ra các đỉnh núi cao 6-8000m xung quanh (trời chưa đẹp, đến ngày hôm sau nữa trời mới đẹp hẳn):

FB_IMG_1452486515824_zpsdyvzo20f.jpg
[/URL][/IMG]

FB_IMG_1452486530989_zps3l8afv4m.jpg
[/URL][/IMG]
 
Sao không viết tiếp nữa vậy bác?
Rất mong bài bác. Đọc văn bác có nhiều đoạn rất dí dỏm và thú vị ạ!
 
Chắc bạn chủ topic buộc người hâm mộ phải kềm nén sự sung sướng hay sao ấy nhỉ???
.
Nói vui thôi. Bài và hình ảnh quá tuyệt.
.
Cám ơn chủ bài viết.
 
Cảm ơn các bạn đã hưởng ứng. Thời gian vừa rồi công việc khủng hoảng nên hết cả tâm trí. Giờ này mọi việc tạm êm, ngồi đọc lại bài mình viết thấy cũng ... được :).

Tiếp tục về buổi sáng đầu tiên ở Hunza:

Buổi sáng trời vẫn nhiều mây nhưng bắt đầu có chút nắng. Chưa cần đi xa, chỉ đi dạo vài trăm mét quanh khách sạn, len lỏi giữa các khu vườn, thửa ruộng và con đường nhỏ trong làng là đã cảm thấy như đang ở giữa thiên đường. Bọn mình ở khách sạn Eagle's Nest, khách sạn nổi tiếng nhất của Hunza Valley. Ông chủ là người Hunza, hình như chưa học hết phổ thông, nhưng là người tự học và đã tự mình thiết kế ra một cái khách sạn được dân Tây mê mẩn. Phòng rẻ nhất giá $45, cho hai người thì cũng chấp nhận được. Đây là khách sạn ở độ cao lớn nhất trong thung lũng, có một cái view tuyệt hảo ra toàn bộ các đỉnh núi bao quanh thung lũng. Tuy nhiên về sau bọn mình biết ở khu vực pháo đài Baltit, thấp hơn bên dưới, có nhiều khách sạn rẻ hơn mà view cũng đẹp, lại gần khu chợ hơn. Tuy nhiên ở đó thì khách sạn cũ kỹ và lại không ở giữa làng và ruộng vườn như Eagle's Nest. Hỏi ông chủ khách sạn Eagle Nest thì ông nói có nhớ đã từng đón tiếp vài khách Việt Nam rồi.

Đây là anh bạn đi dưới hàng cây dương, "poplar". Nếu bạn yêu thích vùng Trung Á, loài cây này sẽ ám ảnh bạn. Vì nó có ở khắp mọi nơi, nó như cây tre hay cây dừa ở VN vậy. Bạn sẽ thấy nó từ Thổ Nhĩ Kỳ đến Tân Cương (có người từng thấy nó ở Nhật), từ Siberia xuống tới Ấn Độ. Không biết nó có họ hàng gì với cây bạch dương ở Nga không, vì tuy hình thức hơi giống nhau nhưng cây bạch dương không được gọi là poplar mà gọi là birch.

FB_IMG_1452487054567_zpsllzov6cd.jpg
[/URL][/IMG]
 
Hương vị của thiên đường:

Hunza là xứ sở của táo, mơ, mận, dâu tằm... lúc lỉu trên cây dọc theo hầu như mọi con đường. Bạn đi dọc đường và với tay lên chút là có cái gì đó ngon lành để cho vào mồm.

Bọn mình lúc đầu không dám hái táo trên cây vì sợ mang tiếng ăn trộm. Chỉ nhặt táo rụng dưới đất để ăn. Sau này biết rằng táo rụng rồi ăn ngon hơn táo chưa rụng. Dưới gốc cây này là những quả táo ngon nhất mình từng ăn. Nó không chỉ ngọt lịm vị táo quen thuộc, mà còn có mùi và vị của một gia vị gì đó rất quen mà không gọi được tên. Quả táo của cây này chỉ nhỏ bằng 1/3 táo thông thường. Ngoài cây này ra mình không gặp cây nào giống vậy nữa.

FB_IMG_1452486555083_zpsbvnqcwvb.jpg
[/URL][/IMG]
 
Sau này khi đã ăn nhiều trái cây ở Hunza, mình hỏi một người địa phương (con ông chủ khách sạn) là ở đây người ta có dùng phân bón hoặc hóa chất để trồng trọt không. Phải mất 2 phút anh ta mới hiểu mình đang hỏi cái gì, và trả lời là không, ở đây hoàn toàn không dùng phân bón hóa chất, chỉ có nông nghiệp hữu cơ. (mới hỏi được 1 người này, nhưng sống vài ngày ở đây, mình cũng có thể tin vào điều đó).
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,689
Bài viết
1,135,330
Members
192,417
Latest member
5699host
Back
Top