Vào mùa gió bắc, khu Hòn Thơm biển êm, nên các du khách đi câu cá hay đi lặn từ Dương Đông, đều phải đến đây.
Và xui quá, máy hết pin rồi, tối qua xỉn nên không xạc pin, xin các bác thông cảm là thiếu hình ảnh lúc bắt cá. Nhưng tôi sẽ ráng trường thuật lại bằng lời văn thô sơ của tôi nhé
Vòng lưới gôm nhỏ lại dần và tôi bây giờ mới thấy bày cá nằm gọn trong lưới. Họ dùng một cái vợt và phối hợp nhịp nhàng để xúc cá lên boong tàu. Cuối cùng họ kéo hết 2 cái neo lên và tiếp tục tìm một điểm mới. Tôi để ý thấy quá trình thả lưới của họ mất khoảng 1 tiếng thôi. Anh tài công lái ghe qua điểm mới. Tôi nghe họ nói là bày cá bị thoát ra khá nhiều, vì vài chỗ lưới bị lủng. Mấy anh thợ phụ thì phải có nhiệm vụ vá lưới. Còn anh Bảy lựa một con cá hiếu to lớn, đem móc ruột, rồi chặt đôi, xong đem chiên và rủ tôi ăn chung. Anh ta ăn chẳng bao nhiêu, nhưng anh ta muốn cho tôi ăn hết con cá to lớn phải nặng từ 7-8 lạng. Những người thợ lặn khác muốn ăn gì thì họ tự làm, anh ta giải thích cho tôi biết.
Tôi không biết họ bàn tán thế nào, mà họ bỏ điểm mới phát hiện bày cá và chạy ghe vào bè cân cá trước. mọi người trên ghe giúp nhau phân chia cá ra từng loại. Cân cá xong, họ lại chạy ghe ra một điểm mới. Anh Bảy nhảy ùm xuống và một ít sau thấy phao dấu hiệu nổi lên. Mọi người bắt đầu vào vị trí và chuẩn bị cho mẻ lưới thứ hai.
Lần này thì họ đụng phải sự cố khi họ chuẩn bị kéo lưới lên. Lúc này nước bắt đầu chảy lại và sức ép của nước làm cho lưới bị xé. Anh tài công nhanh tay thả sợi dây neo ghe, để ghe trôi theo lưới, chứ không là lưới sẽ bị rách. Họ vừa thả ghe cho trôi và vừa tranh thủ gôm lưới lại. Khi vớt cá xong xuôi thì tôi thấy chiếc ghe đã bị trôi qua điểm neo cũng khá xa.
Họ lái ghe quay lại để vớt neo thì một sự cố khác xảy ra, cái bơm nước làm cho nguội máy không bơm nước lên nữa. Làm anh tài công chỉ chạy với ga nhỏ thôi. Vớt xong neo, họ lai trở lại bè cá để cân. Trời lúc này ngã chiều, và tôi thầy bè cũng nằm không xa bờ cho mấy, nên tôi nhảy xuống bơi trước vào bờ.
Khi nhảy xuống, chiếc vòng cổ của tôi bị bung ra, tôi thì khong biết gì hết, nhưng nhờ anh tài công đứng gần đó trông thấy. Làm tội nghiệp anh thợ lặn trẻ, đã nhiệt tình nhảy ùm xuống, để tìm lại sợi dây cho tôi. Còn tôi thì chẳng làm gì được, đành tiếp tục lội vào bờ. Mọi người trên ghe khuyên tôi là nên chờ, vì họ nghĩ là còn xa bờ, sợ tôi bơi vào không được.
Bữa ăn tối nay, canh chua chả cá và ốc giác luộc.
Cá hiếu nướng.
Tôi bơi vào bờ tắm rửa xong, khoảng 30 phút sau đám thợ lặn mới vào bờ. Hên quá họ đã tìm lại cho tôi sợi dây đeo cổ. Đây là lần thứ hai mà tôi xém bị mất sợi dây này. Anh Bảy mang về bờ những con cá ngon để cho chúng tôi lai rai. Tối nay tôi được thưởng thức cá bò rạng va cá hiếu nướng thật ngon. Con Mau cũng được ăn cá no nê mà không cần đến ăn cơm.
Anh bạn tôi, Sự, tối nay phải đi theo ghe ra Thổ Châu để đánh cá. Thổ Châu là một nhóm quần đảo của VN, nằm cách Phú Quốc 60 hải lý về phía Nam. Nếu muốn thăm quan nhóm đảo này, du khách có thể đi phà ra đảo từ Bãi Vòng và mỗi tuần chỉ có một chuyến, với điều kiện là thời tiết tốt.
Thiếu mặt anh Sự, tôi ngại đến nhà bà con của anh ta để ngủ lại. Còn cái chòi tạp hóa của anh Son thì lại chật chội, nên anh Bảy rủ tôi ra ghe ngủ cho thoải mái.
Tối nay trời chuyển gío làm chiếc ghe bé nhỏ lắc qua lắc lại. Nhiều lúc giấc ngủ của tôi bị dán đoạn vì 2 chiếc võng cứ đánh vào nhau. Dù sao đi nữa, tôi cũng thiếp ngủ tiếp
Tôi chuẩn bị leo lên đò để ra phà thì một cơn mưa lớn ập tới. Cũng hên là cơn mưa mau tạnh, tôi hên quá, kịp đi đò ra phà mà không bị ướt.
Các người lái đò chạy núp mưa.