xich lo
Phượt quái
Gần đến Lái Thiêu rồi, vào mùa mưa có nhiều trái cây.
Măng Cụt, trước kia người nông dân chưa biết kỹ thuật ghép cây, nên măng cụt mắc lắm, vì họ phải trồng mười mấy năm, mới thu hoạch được.
Trái dâu.
Trái dâu có từ 2 đến 3 múi, mà chỉ mút được thôi, còn hột là phải phun ra, có vị chua chua.
Tôi chay ngang qua khu trung tâm chợ Lái Thiêu, thì tôi quan sát thấy nơi đây cũng có khá nhiều nơi họ cũng bán món Bánh Bèo Bì, mà tôi đang đi tìm ăn thử. Tôi thấy một hàng vỉa hè ngay bên hông đường Trương Vĩnh Ký.
Quán chắc mới dọn hàng ra thôi mà người mua đã tập nập đến xếp hàng để mua về. Tại đây họ bán gồm có bánh bèo, bánh đúc và bánh ít trần. Khách có thể gọi dĩa thập cẩm, nhưng tôi chỉ muốn thử món bánh bèo mà thôi.
Trong dĩa bánh bèo gồm có: bánh bèo, phủ lên trên là một lớp đậu xanh và hành lá phi, lớp kế tiếp là gồm có giá hấp, dưa leo băm va rau sống cắt nhuyễn. Lớp kế tiếp là bì trộn thính cùng với thịt heo luộc cắt sợi và đồ chua. Rồi trên đỉnh là một khoanh chả lụa dầy và ít ớt xay. Họ cho luôn cá nước mắm pha chua ngọt trong dĩa. Như thế là khách cứ việc ăn mà chảng phải cần nêm nếm gì cả. Giá một dĩa như thế thật là bình dân, chỉ có 15 ngàn mà thôi.
Từ Lái Thiêu, tôi chạy theo TL745 đến Chợ Búng. Cách chợ Búng khoảng hơn 100 mét là quán Bánh Bèo Bì Mỹ Liên. Tôi nghe kể lại là quán này đã có từ hồi xa xưa. Thời ấy chỉ là quán bình dân cho đám học trò. Sau này quán nổi tiếng là nhờ nhóm Việt Kiều, vì họ tưởng nhở đến những ký ức xưa và tìm lại nơi này.
Quán chỉ nhỏ hẹp thôi, nếu đông khách quá, thì họ còn thêm một tầng lầu. Việc tìm chỗ đậu xe cũng khá vất vả, phía trước quán mặt tiền cũng hẹp. Quán không có người chuyên trông nom xe. Tôi thấy lâu lâu ông chủ quán phải ra ngoài, hướng dẫn khách chỗ đậu xe.
Ngoài món Bánh Bèo Bì, tôi thấy thực đơn còn có bì cuốn, bún thịt nướng… Tôi thấy dĩa bánh bèo ở đây cũng gần giống như dĩa bánh bèo tôi mới ăn lúc nãy tại Lái Thiêu. Vài khác biệt là ở đây họ không có giá hấp và chả lụa, nhưng thịt trộn bì của họ không phải là thịt luộc, mà là thịt nạc rim, rồi được xé tơi ra như thịt chà bông. Nước mắm pha chua ngọt, họ múc ra riêng một chén chung với đồ chua, khách ăn cay thì tự nêm thêm ớt xay và trên bàn có thêm chén tỏi sống.
Thật ra tôi ăn, tôi thấy khó phân biệt được ai ngon ai dở. Bánh bèo thì được họ tráng mỏng cũng như nhau. Nhưng khác biệt lớn là giá tiền, một dĩa bánh bèo bì tại đây giá là 25 ngàn đồng, ly trà đá họ cũng lấy mắc, giá 2 ngàn đồng.