Để tránh bị mang tiếng khi ăn hoài một chỗ, chúng tôi dùng chiến thuật thay đổi “quán ăn” hàng ngày. Tối hôm nay ăn quán này, ngày mai chọn quán khác. Khi nào hết một vòng rồi mới quay lại chỗ cũ… Hoan hô Ramadan!
Mỗi một quán ăn khác đều có thức ăn phục vụ khác nhau, ví dụ như quán này có kèm dưa hấu tráng miệng khá hấp dẫn. Nhiều khi chúng tôi vừa ngồi xuống thì một người đẩy cho chúng tôi hai dĩa thức ăn, người khác đưa cái thìa, người khác thì nhường cho ly nước uống. Cảm giác dường như chúng tôi là một phần của cộng đồng Hồi giáo ở đây! Họ không hỏi chúng tôi là ai, từ đâu tới, và tại sao tới đây? Họ chỉ biết chúng tôi chưa có thức ăn và tất cả đều sẵn sàng sẻ chia phần của mình!
Anh thanh niên này nhường một phần súp, lý do là thấy tôi húp lấy húp để tô súp như kiểu chết đói từ lâu:
Mấy đứa con nít thì xúm xa xúm xít lại tò mò nhìn tôi và Jose. Jose thì bề ngoài khá giống với người Ai Cập. Còn tôi quần đùi, dép lê, mũ tai bèo, mày râu nhẵn nhụi lại đeo kính thì rõ ràng là một giống người ngoài hành tinh với chúng. Người Ai Cập không có từ “mũ”, “nón” trong tự điển. Họ không đội mũ! Đàn ông, trẻ em đều đầu trần dưới nắng gắt nên tóc xoăn tít thò lò. Phụ nữ, con gái thì quàng khăn trùm đầu kín mít, không rõ là có tóc hay không?
Người lớn nên bắt chước trẻ em cười nhiều hơn, vì "Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ":
Bé gái Ai Cập:
Mỗi một quán ăn khác đều có thức ăn phục vụ khác nhau, ví dụ như quán này có kèm dưa hấu tráng miệng khá hấp dẫn. Nhiều khi chúng tôi vừa ngồi xuống thì một người đẩy cho chúng tôi hai dĩa thức ăn, người khác đưa cái thìa, người khác thì nhường cho ly nước uống. Cảm giác dường như chúng tôi là một phần của cộng đồng Hồi giáo ở đây! Họ không hỏi chúng tôi là ai, từ đâu tới, và tại sao tới đây? Họ chỉ biết chúng tôi chưa có thức ăn và tất cả đều sẵn sàng sẻ chia phần của mình!

Anh thanh niên này nhường một phần súp, lý do là thấy tôi húp lấy húp để tô súp như kiểu chết đói từ lâu:

Mấy đứa con nít thì xúm xa xúm xít lại tò mò nhìn tôi và Jose. Jose thì bề ngoài khá giống với người Ai Cập. Còn tôi quần đùi, dép lê, mũ tai bèo, mày râu nhẵn nhụi lại đeo kính thì rõ ràng là một giống người ngoài hành tinh với chúng. Người Ai Cập không có từ “mũ”, “nón” trong tự điển. Họ không đội mũ! Đàn ông, trẻ em đều đầu trần dưới nắng gắt nên tóc xoăn tít thò lò. Phụ nữ, con gái thì quàng khăn trùm đầu kín mít, không rõ là có tóc hay không?

Người lớn nên bắt chước trẻ em cười nhiều hơn, vì "Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ":

Bé gái Ai Cập:
