What's new

[Chia sẻ] Mênh mang vàng thu Tibet

1.


Tibet, nóc nhà thế giới, miền đất của những điều bí ẩn chưa được khám phá, miền đất của các chư thiên, miền đất của những giấc mơ trong mộng, miền đất khát khao của một thời tuổi trẻ si dại… nhưng tôi vẫn chưa một lần được đặt chân đến dù đã bao lần tưởng như Tibet đã gần, rất gần. Đi, là có duyên; đến, là có phước, gặp, là có tình… nhưng khi tôi càng khát khao cố gắng để đến Tibet thì khoảng cách giữa tôi và Tibet càng xa vời vợi. Đã bao lần hành trang đã chuẩn bị, visa đã xin, việc đã bỏ… nhưng rồi dang dở vẫn là dở dang… Do vậy, lần này tôi ra đi lòng nhẹ tênh, chỉ hướng về Tibet, chỉ hướng về những con đường lên Tibet…! Đến được là có duyên, có phước, có tình… không đến được, tôi vẫn còn tôi và con đường và những chuyến đi,... Tôi chọn con đường đi làm mục đích, tôi chọn sự lang thang giữa đất trời mênh mang làm điểm tựa, tôi cất giữ những khoảnh khắc chơi vơi, những niềm hạnh phúc khi bàn chân đặt lên miền đất lạ làm hành trang… để lên đường, để hướng về Tibet.


Một mình, một đêm cuối thu, Sài Gòn mưa đổ mịt mù, tôi đi.


P9200406.jpg

Phu Asa vắng vẻ trên đồi trưa – Pakse



P9200608.jpg

Vat Phou mưa chiều cuối thu – Pakse



P9220123.jpg

Hoàng hôn rực lửa trên dòng Mekong – Siphandon, Pakse


Chập chờn trên chuyến xe đêm, nghe giọng ca liêu trai thì thầm từng sợi tình trong đêm “mai tôi đi, mong cho tình xa quên…”, khi ngoài kia trời mưa đổ, hay sương đêm lăn dài từng hạt chầm chậm, trên kính xe lạnh buốt, như những giọt nước mắt long lanh… tôi thấy lòng mình chùng xuống, như tôi đang rơi vào một hố sâu không đáy thăm thẳm... Có tiếng ai đó thở dài trong đêm hay tôi đang nghe tiếng tôi… Nếu thế này mãi, tôi sẽ không đi được, tôi nhắm mắt và mơ về bầu trời Tibet xanh thăm thẳm để cố ru mình vào giấc ngủ chập choạng mệt nhoài. Có lẽ, đó là 1 trong những chuyến xe chơi vơi nhất trong những tháng ngày lang bạt của tôi. May mắn sao, cuối cùng tôi đã qua được để tiếp tục hành trình.


PA020579-1.jpg

Mái nhà xám hoa vàng rực rỡ – Lijiang



PA020605-1.jpg

Hẻm nhỏ hoa nhỏ ở làng nhỏ – Lijiang.



PA010345.jpg

Hẻm đơn sơ nhưng rực rỡ – Lijiang



P9300202.jpg

Hoa tím mùa thu bên cánh đồng vàng – Dali


Rồi tôi lăn dài, trượt dài qua những tháng ngày lang bạt khi rừng, khi núi, khi suối, khi sông, khi đô thị phồn hoa, khi chốn quê dân dã, khi nắng lên bên rừng, chiều xuống bên sông, khi đêm chơi vơi một mình một bóng liêu xiêu quán lạnh gió khuya về… Từ Sài Gòn, tôi đi sang Lào qua ngõ Bờ Y để vòng lại Vat Phou chiều mưa bay mờ mịt, lạc bước Phu Asa lúc nắng lên trên đồi, chôn chân ở vùng 4.000 đảo Siphandon hiền hòa có những ngày mưa bay trắng xóa đất trời nhưng chiều về hoàng hôn lại đỏ rực thiêu cháy cả con sông dài… Rồi từ Nam Lào, tôi lướt nhanh đến Bắc Lào. Tôi vội vã ngang qua Vientiane, Luang Prabang, Udomxay… để có những ngày buốt giá trên con đường mưa mờ mịt đến miền gái đẹp Luang Namtha, những chiều lang thang một mình trên con đường ven sông hun hút không một bóng người của đất Lào xinh đẹp hiền hòa mến khách.


(tbc.)
 
Hoàng hôn rực cháy trên dòng Mekong – 18

@ trantrakhuc, theo như yêu cầu, quy định của diễn đàn, các thông tin ở đây đều có thể "tái sử dụng" nhưng cần ghi rõ nguồn, xuất xứ. Anh vui lòng đọc kỹ các quy định đó để áp dụng, tránh những khúc mắc không đáng có. Còn với bpk thì bpk luôn sẵn lòng. Chúc trang blog của anh có nhiều người ghé.


@ vitawa, bpk chẳng xóa gì hết, chỉ edit lại một số khoản mục về thông tin cá nhân – trong điều kiện diễn đàn cho phép.

::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::


(cont.)


Cả ngày hôm sau cũng như ngày hôm trước, cũng chỉ nằm đong đưa trên võng, đọc sách và thả người theo sông, không suy nghĩ nhiều. Vậy mà trận cảm cũng như cơn đau họng đã lùi hẳn. Như vậy là đủ sức cho hành trình thăm thẳm phía trước rồi.



P9220064.jpg


P9220069.jpg

Ngày lười nhác, tôi còn lười hơn dòng sông kia



P9220072.jpg

Lại một chiều nữa bên dòng sông mẹ Mekong. Sông vàng sóng sánh, bia vàng óng ánh, nắng vàng dịu dàng, bánh kếp vàng quyến rũ…



Rồi sau khi rời net lúc 5pm, đang lang thang trên đảo nhỏ Don Dhet, chợt thấy bên kia cánh đồng chợt ráng chiều đỏ rực. Chợt nhớ, hôm nay nắng nhiều, hoàng hôn sẽ về bên kia đảo. Thế là tươm tả bương đồng, chạy ngang qua bờ Tây của đảo, kịp lúc hoàng hôn bắt đầu về rực rỡ trên dòng Mekong hùng vĩ.


P9220087.jpg



P9220085.jpg

Khởi đầu cho một “hoàng hôn rực cháy trên dòng Mekong”



(tbc.)
 
Hoàng hôn rực cháy trên dòng Mekong – 19

(cont.)


P9220101.jpg




P9220104.jpg

2 góc khác nhau của một dòng sông đang bốc cháy


Don Dhet chỉ là 1 đảo lớn trong 4.000 cồn và đảo của dòng Mekong ở đoạn này, nơi dòng Mekong trải rộng nhất, đến 14km, trong hành trình hơn 4.000km từ cao nguyên Tây Tạng xuôi về miền Nam đất Việt. Don Dhet nhỏ, có 2 lựa chọn cho khách về nơi trú ngụ, khu "Hoàng Hôn" và khu "Bình Minh". Nhà nghỉ của Mr. Phao, nơi tôi nghỉ thuộc khu Bình Minh mà mấy hôm nay Pakse mưa, trời mù nên mình cũng chẳng để ý gì nhiều, chỉ biết là trời mát, dễ ngủ!!! Không ngờ hôm nay, trời trong, nắng nhiều và được đắm chìm trong 1 hoàng hôn rực rỡ của Mekong. Có thể nói lần đầu tiên tôi được chiêm ngưỡng 1 hoàng hôn nhiều màu sắc, mạnh mẽ, dữ dội như vậy của dòng Mekong.


P9220078.jpg




P9220115.jpg

Sông đang cháy hay mặt trời đang đốt dòng Mekong


Sông chiều cuồn cuộn chảy, màu vàng của phù sa sóng sánh giờ ngả sang màu đỏ. Núi đồi xa xa bên kia sông chìm trong ánh tà dương rực rỡ và chuyển dần sang màu xanh pha tím. Trên sông, những chiếc đò ngang, dọc vẫn thỉnh thoảng lạch tạch chạy... làm những nét chấm phá cho sông thêm đẹp.



P9220076.jpg



P9220113.jpg

Mặt trời đỏ khi chìm sâu có làm dòng sông bốc khói



P9220112.jpg

Con đò nhỏ lạch tạch đi về, đệm vào tiếng gió sông đang hát những nốt chậm đều buồn


"Chiều buông trên dòng sông Cửu Long, như một cơn ước mong ơi chiều. Về đâu ơi hàng cây gỗ rong, nghiêng mình trong bóng sông yêu kiều? Buồn tôi không vì sao bỗng dưng, theo đò ngang quá giang thương chiều… Hãy cất tiếng ca cho đời thêm buồn, hãy cất tiếng ca cho lòng thôi khô héo…” - Phạm Duy - ...



... và tôi đang chơi vơi trên dòng sông rực cháy, nhưng lòng tôi có thôi khô héo....!!! Ơi chiều Mekong!!!


(tbc.)
 
Nắng đẹp quá Bpk ạ!

Có thể làm thành bộ sưu tập nhỏ rồi.

Em thích cái nắng này :"Màu nắng lạ trên sông của những ngày mưa mùa.". Cảm giác như cả vùng cây "vàng" ấy (Kim thụ?)
 
zời đất ơi, đẹp mê hồn - say lòng người :(( Fấn đấu lên kế hoạch thu năm nay đi mới được. Cảm ơn ảnh của bác backpackervn nhé. QAL thích nhất đàn bò Yak :X
 
Hoàng hôn rực cháy trên dòng Mekong – 20

(cont.)


Mặt trời chìm xuống rất chậm và sau khi đã chìm hẳn, ánh dư quang vẫn còn rất lâu. Bầu trời lúc này rực rỡ nhiều gam màu đậm pha vào nhau thật dữ dội. Mặt sông đã lấp lánh lam tím trước khi chuyển sang xanh đen và chìm vào bóng đêm.


P9220127.jpg



P9220158.jpg

Mặt trời đã ngủ yên dưới dòng nước, sao bầu trời vẫn rực sáng như dòng sông vẫn còn đang cháy


P9220159.jpg



P9220179.jpg



P9220135.jpg

Mặt sông chuyển màu rất mê hoặc


Ngồi trên căn chòi bên bờ sông gió nhẹ, thiên nhiên màu sắc hùng vĩ ngoài kia, nhẹ nâng ly Beerlao... mọi chuyện như tan vào hư không.


P9220195.jpg



P9220187.jpg

Ánh dư quang vẫn còn luyến tiếc cõi dương trần, vẫn phả vào bầu trời Mekong một màu sắc huyền ảo!



Có bao giờ tôi quên buổi chiều này?


(tbc.)


P/S: Hi all, sau entry này, bpk sẽ tạm ngưng topic một thời gian tương đối dài vì lý do đi bụi trở lại. Hy vọng sẽ có dịp sớm chia sẻ với các bạn những cung đường mới...
 
Last edited:
PeterPan cũng vừa trở về sau 1 chuyến đi, rất tiếc là không thể tới Deqin (Đức Khâm) giống như bpk. Tự lên quyết tâm với chính mình là sẽ còn trở lại...
Bpk lên đường may mắn nhé :). Chờ những topic chia sẻ tiếp theo của bpk :).
 
Chúc bác BPK Đi bụi, chụp nhìu hình (Vui hơn 1 chút, cháu thấy hình bác chụp có chút gì đó buồn mênh mang :">)...
 
Hoàng hôn rực cháy trên dòng Mekong – 21

(cont.)


Thật lâu, sau khi mọi người về hết tôi vẫn còn ngồi. Thói quen của tôi là thường ngồi lại để tận hưởng những giây phút vắng lặng. Chỉ ngồi 1 tý vậy mà đã hơn 7pm. Trời thật tối, cũng may là trời nắng cả ngày nên đường đỡ sình lầy. Tuy vậy cũng phải bấm đèn pin lần mò hơn 20p mới về đến Mr. Phao guest-house. Khác đêm qua, hôm nay không có khách nào ngồi ở nhà hàng của GH. Tôi cũng lười nên nằm ì ở phòng đu đưa võng, đến lúc gần đến giờ tắt đèn mới ra gọi "cái gọi là bữa tối" và vác về phòng, tiếp tục vừa đu đưa vừa nhâm nhi.


10.30pm, trễ hơn hôm qua, đèn tắt hết, trời tối đen. Thành thật mà nói, tính đến đêm nay và cả đêm năm ngoái, tôi ở Siphandon là 3 đêm nhưng chỉ có đêm nay là hoàn toàn tỉnh táo 100% để tận hưởng đêm vùng 4.000 đảo. Vừa đong đưa, vừa nghe T.N trầm lắng "... con dế buồn tự tử giữa đêm sương..." vậy mà cũng đến lúc trăng lên. Trăng ngày 23 AL đó bạn, đã qua ngày mới rồi. Ngắm trăng muộn, lẻ loi 1 lát mới chui vào trong, thăng đường!!!.


4683805247_be00b4b662_b.jpg

Bình minh trên dòng Mekong ở Don Dhet


4684441676_74d3965b69_b.jpg

Ruộng trong nắng sớm


Vậy mà sáng sớm hôm sau tôi cũng lồm cồm bò dậy trước bình minh. Phải tự khen cho mình. Bên ngoài khá lạnh, bình minh vẫn chưa lên, vác cái áo lạnh ra nằm trên võng, mắt nhắm mắt mở chờ bình minh lên. Bên kia sông, chuông chùa thong thả lan trên sông, trong sương, trong gió cứ như đâu gần đây. Bình minh cũng đẹp nhưng không ấn tượng lắm. Chụp xong mấy tấm hình, nằm ngắm bình minh tiếp. Ngắm xong, mở mắt là 7.30am!!!


4683832945_023b2b0658_b.jpg

Hoa trong nhà trọ Mr. Phao


4684441690_1e0b1800f7_b.jpg

Chùa bên kia sông



4684441694_05b6a25156_b.jpg



4684441686_55b46d1850_b.jpg

Sông Mekong, đoạn ở Don Dhet



(tbc.)
 
Mình cũng đã đến Nam Lào cách đây 10 năm trên 1 chuyến xe phải nói là lịch sử ( không có mobile , không biết tiếng Lào) lên xe không có 1 người Việt nào mà dịp đó rất nhiều vụ phỉ tấn công xe khách và người dân. Giữa đường thì xe sa lầy ngay lúc giữa đêm, chỉ thấy mọi người lục tục xuông xe chả hiểu tại sao:)) Cứ thấy dân Lào tụ tập ăn chơi nhảy múa hát hò trong đêm trăng giữa rừng trong lúc chờ đợi đi gọi xe khác đến kéo khỏi bái lầy! Thật đúng là dân Lào vô tư không 1 lời phàn nàn, công nhận thật là lạ. Lúc đi thì bay từ Vientian đi Pakse còn lúc về không có máy bay đành đi xe đò... Thật không bao giờ quên được!!!
Ở Parkse thì nhiều người Việt mình lắm chủ cái chợ to nhất cũng là người Việt luôn, nói chung cũng khá ấn tượng với địa danh này vì cũng được đi loanh quanh đến tận Atopu và được tham dự một bữa tiệc trong cung điện của ông vua gì đó khá hoành tráng, mình nhớ có món tôm sông Mekong ngon tuyệt, thấy mọi người nói đến Parkse chưa ăn con tôm này coi như chưa đến, hehehe...
Ngoài ra còn nhớ mãi 1 buổi ăn tiệc trong bản của người Lào xịn và 1 chiều mưa nhập nhoạng rủ nhau đi ăn lẩu bò của quán người Việt nổi tiến nhất Parke (tên gì quên mất rồi!!!)... Lào cũng để lại nhiuều kỷ niệm ngọt ngào ... và man trá:)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,681
Bài viết
1,171,069
Members
192,340
Latest member
xjjrc
Back
Top