What's new

[Chia sẻ] Nhật Bản - mùa anh đào không lỗi hẹn

Thế là cuối cùng tôi cũng đã thực hiện được chuyến đi Nhật Bản lần này, đúng như mơ ước, vào mùa anh đào nở. Thông thường, tôi chuẩn bị cho các chuyến đi của mình rất chu đáo, để đảm bảo không bị quá “surprised” khi đặt chân đến một đất nước xa lạ, đặc biệt khi mình không biết nói, không biết nghe và cũng không biết đọc. Tuy nhiên, do một vài lý do rất lý do mà lần này tôi hầu như bị động.:Dam Nếu không phải vì quá háo hức với chuyến đi mà lên Phượt đọc chia sẻ của các anh chị thì có lẽ tôi đã phải “tay không bắt giặc”.
Chúng tôi dự định có 3 gia đình đi cùng nhau, mục đích đầu tiên là để người lớn ngắm hoa anh đào (thế nên cố đấm đi vào thời điểm này, khi mà ở Nhật giá phòng ốc đội lên đắt đỏ), và sau nữa là để trẻ con được thoải mái vui chơi ở Disneyland, Disneysea và Universal Osaka. Chúng tôi đặt vé đoàn, chỉ có 750$/vé, và yên tâm giao phó hết mọi chuyện cho một mẹ đã từng học và sống ở Nhật Bản cả chục năm trời. Đùng một cái, mẹ Nhật không thể đi được vì chuyện gia đình. Đùng thêm cái nữa, nhà còn lại có con năm nay thi vào lớp Một mà lịch thi trùng vào đúng lúc đi. Vé đã đặt cọc, chúng tôi phải hủy hết:(. Chỉ còn lại nhà tôi, hai vợ chồng vẫn quyết muốn đi, dỗ dành con gái ở nhà để lần khác đi với các bạn cho vui, còn bố mẹ hồi hộp chờ phòng vé “cướp chỗ”, vì trước khoảng hai tuần tất cả các chuyến bay đến Nhật mùa hoa anh đào đã over booked. Hai ngày trước ngày bay, chỗ được xác nhận, chúng tôi mới thực sự chuẩn bị cho chuyến đi của mình. Dù là gấp gáp như vậy, nhưng với sự giúp đỡ của mọi người ở đây, tôi cũng lên hòm hòm được lộ trình của mình và lên đường với mong ước ông trời ủng hộ để chúng tôi có thời tiết đẹp và gặp được nàng tiên anh đào đỏng đảnh nơi xứ sở mặt trời mọc.
Và nguyện ước đã thành công. Chúng tôi đi có nắng ấm, có mưa lạnh, có sương mù, nhưng thời tiết có thế nào cũng không cản được bước chân chúng tôi trên những nẻo đường xứ Nhật. Chúng tôi gặp anh đào chúm chím nụ ở Osaka, rực rỡ bung xòe ở Kyoto và đỉnh điểm nở rộ ở Tokyo. Và tôi kinh khủng thỏa mãn với chuyến đi ngắn ngủi này bởi những thứ mang về không chỉ là đầy ặc những bức hình hoa rực rỡ, xinh đẹp mà còn là những tình cảm tốt đẹp với đất nước và con người Nhật Bản, những thứ trước đây tôi chỉ được biết qua sách vở, ti vi.

Cũng qua chia sẻ này, xin được cảm ơn các bạn trên Phượt đã giúp đỡ chia sẻ thông tin và góp ý để tôi có được mấy phần tự tin dấn bước, đặc biệt là bluepearl0212, naisana, T-Minh, HDK, daugaunhoibo, ehviet… :L

Tôi xin chia sẻ về chuyến đi của mình chỉ ở những khía cạnh mà trước khi đi, tôi thực sự cảm thấy mu mơ mù mờ, và sau khi đã “thực địa’ thì tôi đã thấy vỡ vạc ra, rõ ràng hơn. Như thế để nếu các bạn đang chuẩn bị cho chuyến đi đầu tiên tới Nhật Bản của mình và đang cảm thấy “rối nùi”, thì có thể những chia sẻ của tôi sẽ giúp bạn được chút ít. Còn lại rất nhiều thứ tôi chưa trải nghiệm, chưa biết và vẫn còn mông lung. Hy vọng sẽ tiếp tục có cơ hội đến với Nhật Bản để có thêm nhiều trải nghiệm mới.

Đầu tiên là những cái “coin lockers”. Giống như ở nhiều nước phát triển, tại các nhà ga ở Nhật Bản đều có các ô chứa đồ, giúp khách có thể gửi đồ vào và thong dong đi chơi trong ngày, thậm chí qua đêm mà không phải lếch thếch với đống đồ lỉnh kỉnh hay những va li to đùng nặng chịch. Hành trình của tôi là tới sân bay Kansai (KIX) vào sáng sớm bằng chuyến bay thẳng của Vietnam Airlines, tôi dự định sẽ ngay lập tức khám phá Osaka, dành cho thành phố này nguyên một ngày để tối muộn đáp tàu đi Kyoto. Và như vậy, tôi buộc phải gửi đồ lại ga tàu, vì không thể vác theo hai cái vali mà chạy lên chạy xuống được, nữa là lại còn mơ màng đua đòi picnic trong vườn anh đào. Nhưng trước khi đi, tôi cứ lăn tăn liệu nên gửi đồ ở ga Shin-Osaka hay ga Osaka. Ga Shin-Osaka là ga lớn cho tàu Shinkansen, nằm ngoài thành phố, theo lý thuyết sẽ có nhiều chỗ gửi đồ hơn, còn ga Osaka thì nhỏ hơn và ở trong thành phố, tiện hơn về đường đi mà tôi vẫn có thể đi tàu thường thì đây về Kyoto. Cái mà tôi cứ lăn tăn chính là nếu Osaka nhỏ hơn thì liệu có nhiều chỗ gửi đồ không, và nếu tôi không tìm thấy chỗ nào còn trống thì tôi sẽ buộc phải thăm quan thành phố với cả gia tài của mình lẽo đẽo kẽo kẹt lịch kịch phía sau. Ngay cả trên Tripadvisors cũng chỉ thấy recommend và hướng dẫn tìm chỗ gửi đồ ở ga Shin Osaka, khiến tôi lại càng lo ngại hơn. Nhưng bạn yên tâm vì thực sự là các ô gửi đồ có rất nhiều ở tất cả các ga tàu, với 3 kích cỡ khác nhau. Tất nhiên là ô bé là nhiều nhất và ô to sẽ ít hơn, nhưng chắc sẽ vẫn thoải mái cho bạn, nhất là khi bạn đến sớm. Tôi đã gửi ở ga Osaka - Osaka (300Y cho ô bé, 500Y cho ô vừa – để được vali cỡ trung, và 700Y cho ô to nhất – để được vali to) và ga Shinjuku – Tokyo (800Y cho ô to). Giá này thường được tính cho một ngày, nếu để qua đêm bạn phải trả gấp đôi. Các locker này đều là tự động. Có những ô chấp nhận cho bạn trả bằng tiền trong thẻ SUICA hoặc PASMO. Nhưng tôi không dùng thẻ này mà gửi những ô nhận tiền xu. Bạn cần đổi ra đồng 100Y để bỏ vào khe trên cửa locker. Ô nào còn chìa khóa cắm là ô đó đang trống, trên cửa có hiển thị số tiền phải trả cho một ngày (ví dụ 500Y), bạn cho đồ vào, sau đó nhét đủ tiền vào khe nhét tiền (trên màn hình sẽ trừ ngược cho đến 0), khi đó bạn khóa cửa, cầm theo chìa và yên tâm đi chơi. Nếu về trong ngày, bạn mở cửa locker lấy đồ bình thường. Nếu hôm sau mới về, bạn sẽ thấy màn hình lại hiển thị số tiền bạn phải trả thêm, bạn phải nhét xu vào cho đủ mới mở được khóa lấy đồ. Có một số nơi, máy đổi tiền xu sẵn ở ngay tủ gửi đồ, một số nơi thì không, nhưng nếu không có sẵn xu, bạn có thể đi đổi ở các quầy bán hàng tiện lợi 24/24 có sẵn ở ngay trong các ga. Bạn không cần nhớ số locker, vì số có trên chìa khóa bạn cầm đi, nhưng bạn lại cần nhớ chính xác vị trí của tủ để đồ của bạn ở khu vực nào trong ga. Với những ga chính lớn, bạn nhớ nhầm là mất rất nhiều thời gian và sức lực để chạy vòng quanh đi tìm lại. Các ga đều có sơ đồ giúp bạn định vị và định hướng, coin locker được đánh dấu bằng hình cái chìa khóa.
Chúng tôi có một chuyện chết cười vì xấu hổ. Chân ướt chân ráo đến Nhật, tay lót “một đống tiền” toàn tờ 10.000Y đổi từ ở nhà mang đi, rất hoành tráng ra đổi lấy xu ở máy. Chưa biết mặt tiền ra sao, cứ nghĩ đây chỉ là xèng mà trót đổi nhiều quá, rồi lại nghĩ về đến Tokyo, xèng có giống ở đây không mà dùng lại, thế là ra gặp anh nhân viên ở ngay cửa soát vé tàu, nằng nặc đòi mày đổi lại đống xèng này thành tiền cho tao, vì tao không biết rồi có dùng được nó ở locker ở Tokyo không. Anh kia mặt cứ ngẩn ra, vì tiếng Anh cũng không thủng lắm, trong mình cứ cứ một điều get back my money, hai điều get back my money rồi xòe đống xu ra trước mặt anh ý. Sau cùng tự mình hiểu ra vấn đề, hỏi lại anh ấy 1 câu hay đây là tiền Yên của chúng mày, tao dùng đi mua được đúng không, câu này dễ hiểu hơn, chàng gật lấy gật để, còn hai đứa tôi vừa cất tiền vừa cười ngặt nghẽo mãi không thôi vì chinh chiến cũng không phải là ít mà sao có lúc lại ngớ ngẩn thế này. =))=))
Đây là một locker chưa dùng, giá 500Y, bạn sẽ thấy khe nhét xu ngay dưới giá tiền, và thấp hơn nữa là cái chìa khóa.

locker%201_zps4v1jdye0.jpg
[/URL][/IMG]
 
Cái món "có vẻ lẩu" ấy đây ạ.
63.20Gion_zpsy8va9fi8.jpg
[/URL][/IMG]
(nước chấm và gia vị)

62.%20Gion_zpsftvpeonj.jpg
[/URL][/IMG]
(tạo dáng bia và trà. Bạn biết đấy, ngồi chờ từng "món" được mang ra, còn việc gì hơn là chụp choẹt???)

64.%20Gion_zpsrvof43xp.jpg
[/URL][/IMG]
(Japaness beef đây ạ, tia mỡ đúng điệu)

65.%20Gion_zpso4noralq.jpg
[/URL][/IMG]
(rau, nấm, đậu phụ, miến, thanh cảnh và tao nhã)

Có điều, nồi nước lẩu trong vắt, không thấy màu mè, không thấy mùi gì, lạc lõng đúng một miếng đên đen xanh xanh to bằng nửa cái điện thoại chìm nghỉm????

Nhưng cô phục vụ đã vào, trút rau vào trước, hướng dẫn chúng tôi trụng thịt, chấm với sốt này và bát nước chấm thanh thanh chua chua này, và ... chén. Úi chà, ngon tuyệt, cả rau, lẫn thịt, lẫn nước chấm. Ngon lắm ý. Cảm giác cực kỳ thanh tao ngon ngọt chứ không sùng sục bốc mùi xanh đỏ tím vàng rực rỡ như lẩu quê ta.

66.%20Gion_zpsqhtck1cn.jpg
[/URL][/IMG]
(tổng thế nó là dư lày

69.%20Gion_zpstng7gvg5.jpg
[/URL][/IMG]
(chi tiết thì nó thế này)

70.%20Gion_zpsnj6upjia.jpg
[/URL][/IMG]
(và thế này)

67.20Gion_zpsjwi0ckwa.jpg
[/URL][/IMG]
(và thưởng thức thì nó thế này, chẹp chẹp)
 
Thêm một bát cơm là đủ bộ các nhóm dinh dưỡng bột đường, rau xanh, đạm động và thực vật.

68.%20Gion_zpsbj41igux.jpg
[/URL][/IMG]
(mà chỉ là bát cơm thì có cần hấp dẫn đến mức này không?


Khoắng hết cả nồi, định xem cái đen đen xanh xanh hồi nãy là gì, thì chị phục vụ vội vàng gắp ra, bảo cái này không ăn được (nhưng chắc ý chị ý là không phải để ăn thì đúng hơn). Nó đây:

118.%20Gion_zps5vnoqmln.jpg
[/URL][/IMG]
(về nhà hỏi ra thì là một loại tảo, để ninh lấy nước ngọt cho món "có vẻ lẩu" này).

Và tên món "có vẻ lẩu này", dịch ra tiếng Tây là đây ạ
71.%20Gion_zpsnkeipeu2.jpg
[/URL][/IMG]

Chúng tôi ăn uống ngon lành đến nỗi hai cô gái ngồi bàn bên cạnh, sau một hồi xem thực đơn, quay sang chỉ vào bàn tôi để gọi món :))

Cái bất ngờ kinh hoàng mà tôi không biết chính là lúc thanh toán. Phải cộng thêm 15% phí dịch vụ thì cũng chỉ hơi ngạc nhiên vì trước nay chúng tôi chỉ thấy cộng 8% thuế. Nhưng cái "two persons" mà cô phục vụ nói với chúng tôi, nó có nghĩa là phải gọi cho 2 người, và mỗi người trả 7,000Y chứ không phải là 7,000 món này cho 2 người rồi:LL. Ha ha ha, lúc đó tôi vẫn còn đang ngồi duỗi chân thưởng trà, còn chàng không biết có bị ngất đến nỗi bị vẩy nước vào mặt cho tỉnh lại mà rút ví ra không =)).

17,180Y cho bữa tối này, không hiểu lần sau có dám ghé lại Gion?????

Thế là, từ sau bữa này, khi tiết kiệm được 5 xu 1 hào nào, tôi, thay vì lẩm bẩm để bù tiền cho phòng ở Tokyo, lại quay sang lẩm bẩm bù cho bữa tối thịt bò Nhật Bản.

Nói cho vui vậy thôi, để có một bữa ăn ngon, một trải nghiệm tốt, chúng tôi thấy số tiền ấy cũng đáng đấy chứ. Bạn có muốn thử không?

72.%20Gion_zpshcl0b6ea.jpg
[/URL][/IMG]
 
Last edited:
Ngày hôm sau của "thịt bò Gion" là ngày cuối cùng của chúng tôi ở Kyoto. Tính rằng bữa tối phải ăn sớm để chuẩn bị rời đi nên có thể bỏ qua bữa trưa (và thế là tiết kiệm được thêm tiền :), cho nên bữa sáng cũng phải nằng nặng chút để "đủ đô" mà lang thang cả ngày. Trời lại mưa lạnh, nên chúng tôi tạt ngay vào hàng ăn nhanh quen thuộc ở bến bus nhà, ăn hai suất "nặng đô", sẵn sàng cho một ngày lê la. Nặng đô và rẻ tiền, nếu cứ lấy tiêu chí "thịt bò Gion" ra mà nói chuyện. :))

(giờ tự nhiên nghĩ ra sao mình ăn tới ăn lui ở đó mà không chụp lấy cái ảnh nào có chữ, thấy toàn đĩa là đĩa)

79.20cm20u20ph_zpsrvop2iql.jpg
[/URL][/IMG]
(chồng mình ăn chay sau một ngày ăn thịt)

79.%20cm%20cari_zps6tzxnwyt.jpg
[/URL][/IMG]
(còn mình ăn đĩa cơm cari này. Cả 2 món hết 1,100Y, no và chắc)

Tối lại xuống xe bus ở đấy, lại vào đấy ăn bữa tối cho nhanh gon. Bạn chọn món, sau 5 phút là cơm canh nóng hổi bê ra. Ngon, bổ, rẻ, và...không hề phải xếp hàng tẹo nào.

80.20cm20tht20ln_zpswirnbszg.jpg
[/URL][/IMG]
(vợ thì cơm thịt)

81.20cm20caacute20hi_zpsbfm3a7rs.jpg
[/URL][/IMG]
(còn chồng cơm cá, tổng cộng chỉ hết có 1,285Y)

Đấy, ý tôi là, thích nhanh có nhanh, thích rẻ có rẻ, thích cầu kỳ có cầu kỳ, và thích chi tiền, sẵn có chỗ đắt đỏ cho bạn chi. Muốn kiểu gì là có chỗ chơi kiểu đó.

Ngày hôm sau, chúng tôi có mặt ở Hakone khoảng 10h00, tìm đến Hakone Tent theo booking đã đặt, nhưng tất nhiên là chưa có phòng để vào. Chúng tôi xác định bỏ đồ vào và đi chơi luôn cho hết một vòng đến tối theo kinh nghiệm của bluepearl0212. Và cũng hỏi luôn cô bé xinh xinh đón khách ở Tent coi ăn chỗ nào ngon. Rất nhiệt tình, bạn ấy cho chúng tôi cái sơ đồ in sẵn với mấy nhà hàng, trong đó, highly recommend một cái nhà hang và nhìn đồng hồ, e ngại rằng giờ trưa này sẽ rất đông. OK, chúng tôi đi chơi và tính đến đó cho ăn tối thôi.

ở Hakone, chỗ nào cũng xếp hàng đông nghịt, chúng tôi không dám lãng phí thời giờ vàng ngọc để đà đận ăn uống mà mua vội ít bánh mochi đậu đỏ nóng ấm và đứng vào chỗ xếp hàng tranh thủ ăn (và thấy dân tình xung quanh.... cũng thế). Ha, hóa ra mình rất hợp thời. Đi qua một chặng cáp treo, tới chỗ núi bốc khói, chúng tôi mua đại một cái bánh tướng trông rất ngon lành, mà hóa ra chỉ là cái bánh gạo (hic, mọi thứ chay tịnh có vẻ không hợp với cái bụng đói của chúng tôi)

82.%20Hakone%20baacutenh%20go_zpsk8oon2ia.jpg
[/URL][/IMG]

Lên núi rồi, chỉ có lựa chọn duy nhất là ăn trứng onsen. Khách tour Việt Nam rất hào hứng ăn vì mỗi quả ăn vào là thọ thêm 7 năm. Tôi thì chưa nghĩ xa thế, nhưng ăn vào ấm bụng thì phải mua, ngay và luôn. Và chén luôn 3 quả liền. =))

Rồi nhịn luôn đến tối, không ăn gì (nếu không kể một hộp biscuit ăn trên du thuyền trên hồ Ashi).

Và chiều muộn về tới Gora, việc phải làm ngay và luôn là đi tìm cái nhà hàng kia để ăn bữa tối. Trông thì đơn giản, vậy mà phải loanh quanh một lúc mới tìm ra. Chỗ này phải mở ngoặc nói thêm với bạn là khu Gora này, ban ngày đông nghịt nhưng chiều tối và sáng sớm thì vô cùng vắng vẻ, các quầy hàng lưu niệm, bán bánh trái mở cửa muộn và đóng cửa sớm. Thế nên chẳng tìm được nhà hàng thì cũng chỉ còn nước về ăn ở Tent, còn sáng ra mà đi sớm thì cứ gọi là "nhịn", như tình cảnh của chúng tôi vào sáng hôm sau.

Nhưng bây giờ là chuyện buổi tối, đường vẽ đến lưng nhà hàng nên chúng tôi chả thấy gì. Đi một vòng, theo mùi thơm mới tìm ra đúng cửa vào, và ôi thôi là người và người đang đợi trong gió lạnh phía ngoài. Vào tận cửa, chỉ thấy một cái máy lấy số, kiểu như ở ngân hàng bạn lấy số chờ đến lượt vậy. Có bảng hướng dẫn và chúng tôi cũng lọ mọ làm theo một cách rất hú họa, để rồi lôi ra được một con số khủng, chả hiểu là số cho cả ngày, mấy ngày, hay chỉ riêng cho bữa tối nay. Thấy bảo bữa tối mở cửa từ 17h30, chúng tôi đến lúc 18h00 mà lấy được tận số 144, khách đang được phục vụ là 130, nghĩa là tôi phải chờ 14 nhóm khách (chứ không phải là 14 người). Ha, đói và lạnh, nhưng không còn lựa chọn nào khác là kiên nhẫn chờ đợi, xem mấy tờ thực đơn không có tiếng Anh. Quanh chúng tôi, khách đứng là chính, vì chỉ có ít ghế để ngồi, nhiều nhà có trẻ con chạy nhảy lung tung trong bóng tối lờ mờ. Khung cảnh rất chi là thảm thương, chả biết ở trong có gì ngon???? Thi thoảng mới thấy 1 người phục vụ thò đầu ra gọi số. Sốt ruột lắm ý, và đói, và rét rồi cũng đến lượt chúng tôi được vào ... phòng đợi chính thức phía trong với cửa đóng và lò sưởi. Ôi trời, lại tự hỏi, ở đây có gì ngon và bao giờ mới đến số mình?

84.%20Hakone%20dinner_zpsili1odsw.jpg
[/URL][/IMG]
(Các thượng đế đói rét chờ đến lượt được phục vụ)

83.%20Hakone%20dinner_zpshjxmuhve.jpg
[/URL][/IMG]
(số của chúng tôi, 9 nước lận, đâu có tệ nhỉ???)
 
Sau đúng 1 tiếng đồng hồ chờ đợi chúng tôi cũng được mời vào, ngồi đàng hoàng và chọn món, trong lúc chờ đợi cũng tia sang các bàn khác thấy ngồn ngộn đồ ăn trông rất đẹp và ngon. Chúng tôi gọi một món tofu, thấy bưng ra một nồi to đùng, song chỉ là cái vỏ to, còn cái thố đựng bên trong cũng vừa phải. Là đậu phụ thôi, nhưng thực sự ngon đấy. Đói quá ăn vội nên tôi quên cả chụp lại cái menu có tên món ăn mất rồi.

85.%20Hakone%20dinner_zpssi5jcu0i.jpg
[/URL][/IMG]

Và gọi một set tôm hoành tráng 2 con to. Cứ set Nhật thì lủng củng thế nào bạn biết rồi đấy, mỗi món một ít, trình bày trên một cái bát hay một cái đĩa rõ là xinh. Nhìn ngon mắt và ăn cũng ngon miệng.

87.%20Hakone%20dinner_zpsmythdzhv.jpg
[/URL][/IMG]
(Tôm này, rứt to, là món chính của set. Phải mở ngoặc nói thêm là các món chiên bột tôi thường không thích ăn, nhưng ở Nhật làm rất ngon, cả thịt, tôm, cá, cả tempura rau quả chiên ăn cũng rất khác với ở nhà, ròn, thơm, nhẹ, nhân ở trong tươi ngon ngọt)

89.%20Hakone%20dinner_zpsnfklplim.jpg
[/URL][/IMG]
(tôm nữa, xinh xinh là món khai vị trong set)

90.%20Hakone%20dinner_zps7yc97vw8.jpg
[/URL][/IMG]
(trứng hấp và củ cải xay nhuyễn, có cái lá rất điệu)

86.%20Hakone%20dinner_zpsbvi3yjcw.jpg
[/URL][/IMG]
(rồi salat, rau và nấm hấp)

91.%20Hakone%20dinner_zpsnrzjztn3.jpg
[/URL][/IMG]
(thêm món thịt lợn chiên)

92.%20Hakone%20dinner_zpsau742ix1.jpg
[/URL][/IMG]

88.%20Hakone%20dinner_zpskxo4thvp.jpg
[/URL][/IMG]
(và cơm, và canh, một bàn tú hụ)

Đúng là một bữa no sau một ngày đói. Mà phải đợi lâu thế, xong chồng tôi vẫn kiên nhẫn chờ cho tôi chụp choẹt xong xuôi mới cầm đũa, thật là cũng hiểu "bệnh" của vợ. Cũng nên kiên nhẫn thôi, đợi 1 tiếng còn được, vụ ảnh ọt kia mất thêm vài phút, giờ mới có cái mà ngắm và nhớ chứ. Ăn xong bữa này, thỏa mãn cực độ về cả khía cạnh no và ngon, hai vợ chồng bế bụng về Tent lấy phòng, rồi thằng nào thằng nấy ôm đồ đi ngâm onsen ngay dưới hầm của Tent, cảm thấy rất phê.

Và no thế nên hôm sau nhịn vèo đến tận 1h trưa mới chia nhau một suất đúp beefsteak ở Gotemba Outlet cũng vẫn OK.

Nếu bạn quan tâm, bữa này, tính cả bia bọt chỉ hết có 6,390Y thôi (c). Nếu bạn không vội, hãy đến ăn thử, tôi thấy NGON.
 
Chị ơi, khúc "chồng cơm cá, vợ cơm thịt" tổng hết có 1285Y~11USD, ăn ở đâu mà ngon rẻ vậy chị, nhà hàng hay wan' hả chị? Em rất cần thông tin mấy nơi đó :D
 
@vaniascastle: như mình đã "trình bày", đây là một nhà hàng bình thường trên phố, có thể gọi là ăn nhanh, nhưng có thực đơn đa dạng các món phổ biến của Nhật. Nhà hàng này ở ngay bến xe bus gần nhà mình ở tại Kyoto (bến Nishio jo, hay gì đó, mình cũng không nhớ rõ). Mình ăn qua ăn lại ở đó nhiều lần, quen đến nỗi quên cả chụp ảnh ghi tên. Nhưng mình nghĩ những nhà hàng như thế này có rất nhiều, bày trí đơn giản, bàn ghế sạch sẽ lịch sự, phục vụ rất nhanh và giá thì như bạn thấy, rất rẻ. Thường nó ở trên phố, phục vụ dân bản xứ, chứ không phải những nhà hàng chuyên phục vụ khách du lịch gần những điểm thăm quan.

Chị ơi, khúc "chồng cơm cá, vợ cơm thịt" tổng hết có 1285Y~11USD, ăn ở đâu mà ngon rẻ vậy chị, nhà hàng hay wan' hả chị? Em rất cần thông tin mấy nơi đó :D
 
@vaniascastle: như mình đã "trình bày", đây là một nhà hàng bình thường trên phố, có thể gọi là ăn nhanh, nhưng có thực đơn đa dạng các món phổ biến của Nhật. Nhà hàng này ở ngay bến xe bus gần nhà mình ở tại Kyoto (bến Nishio jo, hay gì đó, mình cũng không nhớ rõ). Mình ăn qua ăn lại ở đó nhiều lần, quen đến nỗi quên cả chụp ảnh ghi tên. Nhưng mình nghĩ những nhà hàng như thế này có rất nhiều, bày trí đơn giản, bàn ghế sạch sẽ lịch sự, phục vụ rất nhanh và giá thì như bạn thấy, rất rẻ. Thường nó ở trên phố, phục vụ dân bản xứ, chứ không phải những nhà hàng chuyên phục vụ khách du lịch gần những điểm thăm quan.

Đúng rồi chị, giá rẻ và em thấy khẩu phần ăn cũng ngon nữa, ah 1285Y là cho cả chị và chồng chị luôn đúng ko chị ? mấy kiểu nhà hàng này sao mình phát hiện, nhìn sao biết hả chị, họ có để menu ngoài tiệm hông chị?
 
@vaniacastle: thường các tiệm ăn gần các điểm du lịch hay có để menu ở ngoài, còn chỗ này thì không là vì nó không nằm gần điểm thăm quan nào cả. Nhưng cũng dễ nhận ra, cứ bàn ghế nhà hàng là mình có thể vào, không có menu ở ngoài thì vào trong xem, không thấy thích vẫn có thể đi ra được mà :D
 
@vaniacastle: thường các tiệm ăn gần các điểm du lịch hay có để menu ở ngoài, còn chỗ này thì không là vì nó không nằm gần điểm thăm quan nào cả. Nhưng cũng dễ nhận ra, cứ bàn ghế nhà hàng là mình có thể vào, không có menu ở ngoài thì vào trong xem, không thấy thích vẫn có thể đi ra được mà :D

1285Y là cho cả chị và chồng chị luôn đúng ko chị ? hay là mỗi người 1285 :D À chị cho em hỏi là mấy quán dạng này nằm rải rác khắp hả chị, hay chỉ gần trạm bus, metro...?:)
 
em ơi 500Y cũng có, quán ăn NB nhiều quán bày cả đồ ăn giả để mình biết có gì, kèm tiền ở ngoài nên tiện lắm. Không thì vào hiệu Yoshino thì phải c ko nhở lắm, sẵn lắm mà ko lo đâu. Còn muốn rẻ nữa vào convinient store mua cơm bento, có hộp chị mua có 300Y thui.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,460
Bài viết
1,176,071
Members
192,119
Latest member
An_Logistics
Back
Top