What's new

[Chia sẻ] Nhật Bản - mùa anh đào không lỗi hẹn

Thế là cuối cùng tôi cũng đã thực hiện được chuyến đi Nhật Bản lần này, đúng như mơ ước, vào mùa anh đào nở. Thông thường, tôi chuẩn bị cho các chuyến đi của mình rất chu đáo, để đảm bảo không bị quá “surprised” khi đặt chân đến một đất nước xa lạ, đặc biệt khi mình không biết nói, không biết nghe và cũng không biết đọc. Tuy nhiên, do một vài lý do rất lý do mà lần này tôi hầu như bị động.:Dam Nếu không phải vì quá háo hức với chuyến đi mà lên Phượt đọc chia sẻ của các anh chị thì có lẽ tôi đã phải “tay không bắt giặc”.
Chúng tôi dự định có 3 gia đình đi cùng nhau, mục đích đầu tiên là để người lớn ngắm hoa anh đào (thế nên cố đấm đi vào thời điểm này, khi mà ở Nhật giá phòng ốc đội lên đắt đỏ), và sau nữa là để trẻ con được thoải mái vui chơi ở Disneyland, Disneysea và Universal Osaka. Chúng tôi đặt vé đoàn, chỉ có 750$/vé, và yên tâm giao phó hết mọi chuyện cho một mẹ đã từng học và sống ở Nhật Bản cả chục năm trời. Đùng một cái, mẹ Nhật không thể đi được vì chuyện gia đình. Đùng thêm cái nữa, nhà còn lại có con năm nay thi vào lớp Một mà lịch thi trùng vào đúng lúc đi. Vé đã đặt cọc, chúng tôi phải hủy hết:(. Chỉ còn lại nhà tôi, hai vợ chồng vẫn quyết muốn đi, dỗ dành con gái ở nhà để lần khác đi với các bạn cho vui, còn bố mẹ hồi hộp chờ phòng vé “cướp chỗ”, vì trước khoảng hai tuần tất cả các chuyến bay đến Nhật mùa hoa anh đào đã over booked. Hai ngày trước ngày bay, chỗ được xác nhận, chúng tôi mới thực sự chuẩn bị cho chuyến đi của mình. Dù là gấp gáp như vậy, nhưng với sự giúp đỡ của mọi người ở đây, tôi cũng lên hòm hòm được lộ trình của mình và lên đường với mong ước ông trời ủng hộ để chúng tôi có thời tiết đẹp và gặp được nàng tiên anh đào đỏng đảnh nơi xứ sở mặt trời mọc.
Và nguyện ước đã thành công. Chúng tôi đi có nắng ấm, có mưa lạnh, có sương mù, nhưng thời tiết có thế nào cũng không cản được bước chân chúng tôi trên những nẻo đường xứ Nhật. Chúng tôi gặp anh đào chúm chím nụ ở Osaka, rực rỡ bung xòe ở Kyoto và đỉnh điểm nở rộ ở Tokyo. Và tôi kinh khủng thỏa mãn với chuyến đi ngắn ngủi này bởi những thứ mang về không chỉ là đầy ặc những bức hình hoa rực rỡ, xinh đẹp mà còn là những tình cảm tốt đẹp với đất nước và con người Nhật Bản, những thứ trước đây tôi chỉ được biết qua sách vở, ti vi.

Cũng qua chia sẻ này, xin được cảm ơn các bạn trên Phượt đã giúp đỡ chia sẻ thông tin và góp ý để tôi có được mấy phần tự tin dấn bước, đặc biệt là bluepearl0212, naisana, T-Minh, HDK, daugaunhoibo, ehviet… :L

Tôi xin chia sẻ về chuyến đi của mình chỉ ở những khía cạnh mà trước khi đi, tôi thực sự cảm thấy mu mơ mù mờ, và sau khi đã “thực địa’ thì tôi đã thấy vỡ vạc ra, rõ ràng hơn. Như thế để nếu các bạn đang chuẩn bị cho chuyến đi đầu tiên tới Nhật Bản của mình và đang cảm thấy “rối nùi”, thì có thể những chia sẻ của tôi sẽ giúp bạn được chút ít. Còn lại rất nhiều thứ tôi chưa trải nghiệm, chưa biết và vẫn còn mông lung. Hy vọng sẽ tiếp tục có cơ hội đến với Nhật Bản để có thêm nhiều trải nghiệm mới.

Đầu tiên là những cái “coin lockers”. Giống như ở nhiều nước phát triển, tại các nhà ga ở Nhật Bản đều có các ô chứa đồ, giúp khách có thể gửi đồ vào và thong dong đi chơi trong ngày, thậm chí qua đêm mà không phải lếch thếch với đống đồ lỉnh kỉnh hay những va li to đùng nặng chịch. Hành trình của tôi là tới sân bay Kansai (KIX) vào sáng sớm bằng chuyến bay thẳng của Vietnam Airlines, tôi dự định sẽ ngay lập tức khám phá Osaka, dành cho thành phố này nguyên một ngày để tối muộn đáp tàu đi Kyoto. Và như vậy, tôi buộc phải gửi đồ lại ga tàu, vì không thể vác theo hai cái vali mà chạy lên chạy xuống được, nữa là lại còn mơ màng đua đòi picnic trong vườn anh đào. Nhưng trước khi đi, tôi cứ lăn tăn liệu nên gửi đồ ở ga Shin-Osaka hay ga Osaka. Ga Shin-Osaka là ga lớn cho tàu Shinkansen, nằm ngoài thành phố, theo lý thuyết sẽ có nhiều chỗ gửi đồ hơn, còn ga Osaka thì nhỏ hơn và ở trong thành phố, tiện hơn về đường đi mà tôi vẫn có thể đi tàu thường thì đây về Kyoto. Cái mà tôi cứ lăn tăn chính là nếu Osaka nhỏ hơn thì liệu có nhiều chỗ gửi đồ không, và nếu tôi không tìm thấy chỗ nào còn trống thì tôi sẽ buộc phải thăm quan thành phố với cả gia tài của mình lẽo đẽo kẽo kẹt lịch kịch phía sau. Ngay cả trên Tripadvisors cũng chỉ thấy recommend và hướng dẫn tìm chỗ gửi đồ ở ga Shin Osaka, khiến tôi lại càng lo ngại hơn. Nhưng bạn yên tâm vì thực sự là các ô gửi đồ có rất nhiều ở tất cả các ga tàu, với 3 kích cỡ khác nhau. Tất nhiên là ô bé là nhiều nhất và ô to sẽ ít hơn, nhưng chắc sẽ vẫn thoải mái cho bạn, nhất là khi bạn đến sớm. Tôi đã gửi ở ga Osaka - Osaka (300Y cho ô bé, 500Y cho ô vừa – để được vali cỡ trung, và 700Y cho ô to nhất – để được vali to) và ga Shinjuku – Tokyo (800Y cho ô to). Giá này thường được tính cho một ngày, nếu để qua đêm bạn phải trả gấp đôi. Các locker này đều là tự động. Có những ô chấp nhận cho bạn trả bằng tiền trong thẻ SUICA hoặc PASMO. Nhưng tôi không dùng thẻ này mà gửi những ô nhận tiền xu. Bạn cần đổi ra đồng 100Y để bỏ vào khe trên cửa locker. Ô nào còn chìa khóa cắm là ô đó đang trống, trên cửa có hiển thị số tiền phải trả cho một ngày (ví dụ 500Y), bạn cho đồ vào, sau đó nhét đủ tiền vào khe nhét tiền (trên màn hình sẽ trừ ngược cho đến 0), khi đó bạn khóa cửa, cầm theo chìa và yên tâm đi chơi. Nếu về trong ngày, bạn mở cửa locker lấy đồ bình thường. Nếu hôm sau mới về, bạn sẽ thấy màn hình lại hiển thị số tiền bạn phải trả thêm, bạn phải nhét xu vào cho đủ mới mở được khóa lấy đồ. Có một số nơi, máy đổi tiền xu sẵn ở ngay tủ gửi đồ, một số nơi thì không, nhưng nếu không có sẵn xu, bạn có thể đi đổi ở các quầy bán hàng tiện lợi 24/24 có sẵn ở ngay trong các ga. Bạn không cần nhớ số locker, vì số có trên chìa khóa bạn cầm đi, nhưng bạn lại cần nhớ chính xác vị trí của tủ để đồ của bạn ở khu vực nào trong ga. Với những ga chính lớn, bạn nhớ nhầm là mất rất nhiều thời gian và sức lực để chạy vòng quanh đi tìm lại. Các ga đều có sơ đồ giúp bạn định vị và định hướng, coin locker được đánh dấu bằng hình cái chìa khóa.
Chúng tôi có một chuyện chết cười vì xấu hổ. Chân ướt chân ráo đến Nhật, tay lót “một đống tiền” toàn tờ 10.000Y đổi từ ở nhà mang đi, rất hoành tráng ra đổi lấy xu ở máy. Chưa biết mặt tiền ra sao, cứ nghĩ đây chỉ là xèng mà trót đổi nhiều quá, rồi lại nghĩ về đến Tokyo, xèng có giống ở đây không mà dùng lại, thế là ra gặp anh nhân viên ở ngay cửa soát vé tàu, nằng nặc đòi mày đổi lại đống xèng này thành tiền cho tao, vì tao không biết rồi có dùng được nó ở locker ở Tokyo không. Anh kia mặt cứ ngẩn ra, vì tiếng Anh cũng không thủng lắm, trong mình cứ cứ một điều get back my money, hai điều get back my money rồi xòe đống xu ra trước mặt anh ý. Sau cùng tự mình hiểu ra vấn đề, hỏi lại anh ấy 1 câu hay đây là tiền Yên của chúng mày, tao dùng đi mua được đúng không, câu này dễ hiểu hơn, chàng gật lấy gật để, còn hai đứa tôi vừa cất tiền vừa cười ngặt nghẽo mãi không thôi vì chinh chiến cũng không phải là ít mà sao có lúc lại ngớ ngẩn thế này. =))=))
Đây là một locker chưa dùng, giá 500Y, bạn sẽ thấy khe nhét xu ngay dưới giá tiền, và thấp hơn nữa là cái chìa khóa.

locker%201_zps4v1jdye0.jpg
[/URL][/IMG]
 
11.%20path_zpskjcq0wai.jpg
[/URL][/IMG]

12.%20path_zpsoroahujt.jpg
[/URL][/IMG]

13.%20path_zpsxgvkruas.jpg
[/URL][/IMG]

Giống như Chùa Vàng Kinkakuji, chùa Bạc Ginkakuji cũng nhỏ xinh trong một khuôn viên vườn, bạc cũng chỉ đi quanh để ngắm nhìn và chụp ảnh chứ không vào được bên trong. Khác với Chùa Vàng, Chùa Bạc hình như không làm bằng bạc. Ngay lối vào có một công trình sắp đặt tạo hình bằng cát mà chúng tôi không hiểu lắm.

2.%20chua_zpshd3glquc.jpg
[/URL][/IMG]

1.%20chua_zpspziahzxt.jpg
[/URL][/IMG]

7.%20pagoda_zpss2wcnvxk.jpg
[/URL][/IMG]

8.%20pagoda_zpse9hbnarn.jpg
[/URL][/IMG]

9.%20pagoda_zpschmmwtww.jpg
[/URL][/IMG]

10.%20pagoda_zpstazaiadh.jpg
[/URL][/IMG]

11.%20pagoda_zpsdoomypv2.jpg
[/URL][/IMG]
 
12.%20pagoda_zpsug98lmr6.jpg
[/URL][/IMG]

13.%20pagoda_zpskjogypw8.jpg
[/URL][/IMG]

3.%20chua_zpsdebfuifm.jpg
[/URL][/IMG]
(chiều muộn và xám xịt mà thảm rêu này vẫn cứ ánh lên xanh biếc)

Chúng tôi trở lại Philosophers' path, nuối tiếc dạo thêm một vòng rồi trở ra đón xe về nhà. Đây là tối cuối cùng của chúng tôi ở Kyoto. Cần về sớm để ăn tối, tắm rửa, soạn đồ và ra ga để đón bus đêm đi Tokyo.

Thực ra, trước chuyến đi này, Kyoto trong tôi là hình ảnh những mái chùa, tháp chuông cổ kính lẫn trong màu vàng, đỏ rực rỡ mùa chuyển lá. Nhưng giờ đã khác, nó là hình ảnh ngập tràn những bông anh đào trong rừng, trên núi, trong sân chùa, bên dòng sông, và cả trên phố trước những tòa nhà hiện đại. Bạn tôi bảo, Kyoto bé xíu ấy mà, thế mà rồi mỗi ngày chúng tôi chỉ đi được 2, 3 chỗ. Không biết nếu không phải vào mùa hoa hay mùa lá đỏ thì bạn có đi nhanh hơn tôi không. Còn nếu không áp lực về thời gian, cảnh cứ đẹp thế này, bạn lang thang cả ngày ở một chỗ cũng không chán. Ban đầu, chúng tôi dự tính dành 2 ngày trọn vẹn cho Kyoto, và một ngày chạy sô đi Takayama. Nhưng các anh chị trên này khuyên đừng vì như vậy, thời gian thăm thú chả bõ thời gian đi lại. Thế là tôi có thêm một ngày ở Kyoto, vậy mà vẫn chưa đủ. Có lẽ lại hẹn lần sau, vào một mùa lá đỏ chẳng hạn, để nhìn ngắm thành phố cố đô xinh đẹp này dưới một màu áo khác.

Những hình ảnh cuối về Kyoto
FB5_zpsbhexypau.jpg
[/URL][/IMG]
(Ga Kyoto hiện đại và tấp nập)

FB3_zpsoqse8xcg.jpg
[/URL][/IMG]
(đã vắng vẻ hơn khi chúng tôi rời đi vào tối muộn)

FB2_zpsirqwgusn.jpg
[/URL][/IMG]
(chiếc đồng hồ hoa phía trong nhà ga)

FB4_zps0aq8dndb.jpg
[/URL][/IMG]
(tháp Kyoto và nhạc nước bừng sáng trong đêm)

FB1_zpskworjyll.jpg
[/URL][/IMG]
(đón bus Willer đi Tokyo)
 
Last edited:
Hoa anh đào thật đẹp, và tôi thực sự đã thỏa mãn sự hiếu kỳ và tình yêu của mình. Xin tạm dừng spam những hoa và hoa để chuyển sang một chủ đề yêu thích khác là ăn uống, hay mỹ từ gọi là ẩm thực.
Trước khi đi, tôi cũng khá mù mờ về chuyện sẽ ăn uống như thế nào trên đất Nhật. Với nhiều người, ăn uống không quan trọng nhưng với tôi lại rất quan trọng, và tôi thích… ăn ngon. Trên Phượt, các anh chị cũng chia sẻ nhiều món ngon và kinh nghiệm ăn uống ngon bổ rẻ trên đất nước Mặt trời mọc. Tôi lên budget khoảng 9000Y tiền ăn một ngày hai bữa chính cho 2 vợ chồng, bạn tôi la lên trời ơi ăn sao hết, cơm canh bình thường dưới nghìn một bữa thôi. Hì, cũng chả biết. Không lẽ bữa nào cũng cơm canh bình thường sao? Chúng tôi đều có chung sở thích khám phá và cùng thích ăn đồ Nhật Bản. Nghe trên này nói ở Gion, trả tiền 5000Y để diện kiến uống trà với Geisha và 4000Y để ăn thêm một suất bò Kobe đúng điệu, thấy cũng hơi xa vời. Nhưng đi rồi mới biết, cái sự ăn uống thật là khó tính trước.

Và tôi thấy ăn uống ở Nhật đúng là rất dễ dàng, ít nhất là ở Kyoto. Nhanh gọn và đơn giản là các cửa hàng tiện lợi có mặt ở khắp nơi như Lawson, Family Mart…. Các cửa hàng này mở cửa 24/24 và bạn dễ dàng mua được các bữa ăn đóng sẵn như cơm, sushi, mì, salat, bánh bao….. Có sẵn nước nóng để bạn pha mì nếu cần. Thế là bữa sáng trở nên đơn giản, bữa trưa picnic cũng đơn giản gọn nhẹ. Nếu muốn ăn nóng hơn, cũng có những nhà hàng ăn nhanh (mà tôi cũng muốn gọi là tiện lợi luôn), mở cửa từ 5h30 đến 22h00, với đủ cơm canh mỳ nóng, phục vụ rất nhanh và giá cũng rất rẻ, thậm chí mỗi món trên thực đơn còn ghi rõ lượng calo, chắc để phục vụ mục tiêu ăn uống kiêng khem hoặc khoa học. Và chúng tôi may mắn có một nhà hàng như thế ở ngay bến xe bus nhà ở Kyoto, cạnh một Family Mart, nơi chúng tôi có thể ăn bữa sáng “đậm đà, no đủ” nếu tính hôm đó đi nhiều và chưa biết ăn bữa trưa thế nào, hay một bữa tối đủ nhẹ nhàng trước khi về ngủ khì nếu đã lỡ ăn một bữa trưa hoành tráng muộn màng. Còn tại nhiều điểm thăm quan như Fushimi Inari và Yasaka Shrine còn có khu vực cho các quầy ăn uống với các món nướng, bánh truyền thống rất hấp dẫn.

Và chúng tôi, rất tùy hứng, ăn uống lung tung cả. Có lúc quá đói, ăn xong lại quá no, nhưng nói chung là rất thỏa mãn.

Ngày đầu tiên ở Osaka, tôi được bạn Naisana nhắn nhủ nếm món Takoyaki và Ramen ở Dotonburi, vậy là nhất nhất tìm đến khu phố ăn uống này. Rất đông và rất vui. Mùi thức ăn dậy lên làm cái bụng rỗng của tôi réo ùng ục. Nhưng bữa đầu tiên trên đất Nhật, cũng nên đỏng đảnh một chút, lượn đủ một vòng xem có gì, xong quay lại một chỗ thấy thực đơn bên ngoài có vẻ hấp dẫn thì ôi thôi, đã thấy hàng xếp dài dằng dặc ngoài cửa=)). Rất ngỡ ngàng, lần đầu biết đi ăn phải xếp hàng. Không có nhiều thời gian, chúng tôi chọn một hàng ăn khác, và chén bữa đầu tiên ngon lành. Tuy nhiên, ở đó lại không có món Ramen, mà con gái tôi có học vỡ lòng chút tiếng Nhật thì cứ nheo nhéo, mẹ phải ăn “la mèn” nhé nhé. Thế là ấm bụng xong lại đi tìm ăn Ramen, loại đặc biệt, như quảng cáo. Nhưng vì đã lửng bụng nên không cảm nhận được hết cái ngon của bát mỳ, mới lại, hình như mỳ hơi mặn. Nhưng cũng thỏa mãn lắm lắm vác bụng về ga bắt tàu đi Kyoto. Và nhận ra các nhà hàng ở Nhật luôn phục vụ nước cho khách mà không tính tiền. Ở các nhà hàng bình dân, nước lạnh còn để sẵn cả bình trên bàn, tùy bạn tự phục vụ (nhưng chả biết có phải nước máy không, vì nước máy ở Nhật thuộc loại uống được).

4.%20Dontoburi_zpsn5gwmzbz.jpg
[/URL][/IMG]
(Dotonburi, tôi cũng không biết mình viết có đúng không/)

5.%20Dontoburi_zpsi6mbgwcc.jpg
[/URL][/IMG]
(mẫu món ăn bên ngoài nhà hàng)

1.%20Dontoburi_zpsqmnteee5.jpg
[/URL][/IMG]

10.%20Dotonburi_zpsjrfxmuug.jpg
[/URL][/IMG]
(trông cũng ngon mắt đấy chứ?)


(món Takoyaki trứ danh đây ạ, ngon nhưng mà không thể ăn được nhiều vì... ngấy)

12.%20ramen_zpsrisfcjyq.png
[/URL][/IMG]
(món mì đã được tìm thấy như thế nào???)

13.20Ramen_zps3penzmpq.jpg
[/URL][/IMG]
(thực đơn)

14.20Ramen_zpsqcouv1cv.jpg
[/URL][/IMG]
(và thực... món)

15.20Ramen_zpsu38wfnrd.jpg
[/URL][/IMG]
 
6.20Dontoburi_zpsl1jrxa3x.jpg
[/URL][/IMG]
(chú nhím đáng yêu này tôi thấy đặt trước nhiều cửa hàng, không hiểu có truyền thuyết nào không?)

8.%20Osaka-baacutenh%20bao_zpsvnscyvb7.jpg
[/URL][/IMG]
(bánh bao nóng, món ngon và cảm giác sạch sẽ vô cùng, là bạn đồng hành của tôi trong nhiều bữa sáng ở Nhật)

6.20Kem20osaka_zpsic7k1kuy.jpg
[/URL][/IMG]
(rời xanh, nắng vàng và kem matcha mát lạnh. Cảm giác rất ... thỏa mãn)

Có những bữa sáng chất lượng như thế này, một nửa từ Family Mart, một nửa ở "nhà hàng tiện lợi" ngay bến bus nhà chúng tôi ở Kyoto. Với bữa sáng như thế này, bạn yên tâm bỏ qua bữa trưa dù phải đi bộ rất nhiều.
16.%20Kyoto%20-%20breakfast_zps54wkgxzq.jpg
[/URL][/IMG]

Và bữa tối đầu tiên ở Kyoto, tôi đã đi tìm Nishiki market hay còn được gọi là Kyoto Kitchen. Tuy nhiên, chúng tôi đến hơi muộn, nhiều cửa hàng đã đóng cửa. Song chợ vẫn ngập trong những màu sắc rực rỡ của các món hàng truyền thống.

17.%20Nishiki%20market%201_zpshzk14q7j.jpg
[/URL][/IMG]
(đi tìm chợ, gặp phố xá rực rỡ chói lòa thế này)

19.20Nishiki20market203_zps1hlpil2r.jpg
[/URL][/IMG]
(chợ đây rồi, chữ Nhật rứt to nhưng chữ Tây thì nhỏ xíu)

17.%20Nishiki%20market%202_zps2wbv77nb.jpg
[/URL][/IMG]
(gặp một đoàn kimono đi ăn tối như này)

20.%20Nishiki%20market_zps7qhuk4q9.jpg
[/URL][/IMG]
(chợ có mái che, sạch sẽ và sáng sủa. Khi chúng tôi đến, nhiều hàng đang đóng, nhân viên dọn rửa lau chùi sạch bong. Rác được phân loại, đóng túi để gọn gàng chờ thu gom)

21.%20Nishiki%20market_zpssrk8fah6.jpg
[/URL][/IMG]
(một hàng hoa vẫn còn mở cửa)
 
Tôi thích điên lên những sạp hàng sạch bong, sặc sỡ màu sắc và bày biện đẹp mắt.

110.20Nishiki_zps0iid6ex4.jpg
[/URL][/IMG]

115.%20Nishiki_zpstzluh75j.jpg
[/URL][/IMG]

114.%20Nishiki_zpsfprw3mrw.jpg
[/URL][/IMG]

112.%20Nishiki_zpsf7r2oph3.jpg
[/URL][/IMG]

113.%20Nishiki_zpsnxursaxw.jpg
[/URL][/IMG]

111.%20Nishiki_zpspkehbohn.jpg
[/URL][/IMG]

ab7e1275-fca8-432a-a9c6-8ef54ff8788b_zpsy5lxk5ph.jpg
[/URL][/IMG]

25.%20Nishiki%20market_zpswzq1nlwl.jpg
[/URL][/IMG]

24.%20Nishiki%20market_zpsdz47cwpm.jpg
[/URL][/IMG]

117.%20Nishiki_zpspkpaboaj.jpg
[/URL][/IMG]
 
Cái ảnh trên là hạt dẻ sống. Bạn có tưởng tượng được nó to như thế nào không, như củ khoai tây luôn. Tôi mắm môi mua 1 túi 3 lạng hạt nướng, 1080Y cả thuế, chỉ để ăn cho biết cái hạt dẻ to tướng như thế có ngon không. Ngon thật, ngọt, thơm, mềm.
116.20Nishiki_zpsmudrjadh.jpg
[/URL][/IMG]

Sau một hồi lượn chợ, chúng tôi lại xếp hàng ngồi chờ đến lượt mình vào ăn ở một nhà hàng nhỏ, trong lúc chờ, gặm hạt dẻ nướng cho ấm lòng. Thế mà anh chủ nhà hàng, chỉ tay bảo tôi, mày không được mang đồ khác vào ăn trong nhà hàng của tao đâu nhé. Hơi thấy tức tức.

Đồ ăn, như thường lệ, dọn ra rất nhanh. Các món xinh xinh, vừa đủ thưởng thức, không bị cảm giác thừa hay ngấy.

26.%20Nishiki%20market_zpspujstqr1.jpg
[/URL][/IMG]
(thịt lợn nướng, thịt bò nướng và món canh thịt bò gì đấy khá phổ biến, nhưng tôi không nhớ tên, chỉ nhớ là đã ăn ở Osaka, và ở đây thì ngon và rẻ hơn hẳn)

27.20Nishiki20market_zpsgmdzmgrg.jpg
[/URL][/IMG]
(bánh xèo Nhật Bản, ngon, nhưng tôi không thích lắm cái nước sốt kia vì nó cứ ngọt ngọt đường)

Tối hôm sau tôi cũng quay lại Nishiki market, nhưng vẫn muộn, và chồng tôi không kịp phục món hàu sống tươi roi rói đã tăm tia vì hàng đã đóng cửa. Nhưng bữa trưa hôm sau chúng tôi ăn ở Nara, rất muộn và rất nhiều, nên bằng lòng ăn một bữa tối đạm bạc mà thôi.

Bữa tối của chúng tôi đây:
34.20Nishiki20market_zpsrrhpmerr.jpg
[/URL][/IMG]
(Ramen cho chồng, lần này thì ngon tuyêt

33.%20Nishiki%20market_zpsknblcbrd.jpg
[/URL][/IMG]
(và ăn "chay" cho vợ)

Tôi lại mê cả đống gia vị và món ăn thêm tự gắp bầy ngay trước mặt mình
29.%20Nishiki%20market_zpsbw6nmrer.jpg
[/URL][/IMG]
(gia vị này)

30.%20Nishiki%20market_zpspom2uexw.jpg
[/URL][/IMG]
(củ cải này, chả hiểu nó vốn vàng thế hay họ ngâm gì cho vàng vì tôi mới biết củ cải trắng, đỏ và tím thôi)

31.%20Nishiki%20market_zpswgvyowfs.jpg
[/URL][/IMG]
(và hành Nhật. Tôi đọc được một bài của một bác nào trên này nói ở Nhật họ ăn cây họ hành, tên bô roa/ boa rô???)
 
Bạn Bumxiu chấm nút được nhiều ảnh đẹp quá (c)
Mình xui thật, chả hiểu bị cái gì, gặp toàn mưa và lạnh từ hồi đầu tháng tới giờ. Cuối tháng, sắp phải về lại rồi mà chưa đi đâu được ra hồn một tí. Trong lòng đang có 1 sự ghen tị nhẹ đây :(
 
Bữa trưa của chúng tôi ở Nara mới thật là tuyệt hảo. Đi lang thang từ sáng, trong bụng có mỗi cái bánh bao mua trước khi lên xe bus mà đến tận Nara mới dám bỏ ra ăn. Hai giờ chiều mới xuống núi, trong bụng chỉ có thêm mỗi cái kem matcha giữ gìn mãi để không bị bạn nai nào khợp mất, đói mờ mắt. Thế mà trước khi đi, được một bạn Tây advise mấy địa chỉ ăn uống ở Nara, chấm mỗi món cơm lươn nổi tiếng ở Naramachi. Tìm ra Naramachi cũng như tìm đường về nhà vì đường rẽ vào ở ngay cạnh ga Kintetsu. Chỗ này cũng giống như chợ Nishiki, có mái che với các cửa hàng, cửa hiệu hai bên đường, đông vui tấp nập. Đói quá rồi mà hàng nào cũng tỏa mùi đồ ăn thơm ngát, các mẫu món ăn “không phân biệt nổi thật giả” trứ danh của Nhật bày ê hề. Mấy lần định tặc lưỡi rẽ vào, nhưng bạn chồng kiên định đi tìm bằng được hàng cơm kia mới thôi.

Bạn đoán xem cái nào là thật, cái nào là mẫu nhé

45.20Nara_zpsbnznuphm.jpg
[/URL][/IMG]

36.20Nara_mu_zpsazo1zgqi.jpg
[/URL][/IMG]

44.20Nara_zpst9pus5fl.jpg
[/URL][/IMG]

46.20Nara_zpsgnxq8vju.jpg
[/URL][/IMG]

39.20Nara_zpshgi2pxqi.jpg
[/URL][/IMG]
(bỗng nhiên có hàng sách cũ chen vào)

48.%20Nara_zpsw61zt5eo.jpg
[/URL][/IMG]

47.%20Nara_zpsnsfhyjgi.jpg
[/URL][/IMG]

41.%20Nara_zpswrlptvrj.jpg
[/URL][/IMG]

38.%20Nara_zpszgw65tma.jpg
[/URL][/IMG]
(phố)

37.%20Nara_zpsywm2omjv.jpg
[/URL][/IMG]
(không biết là chờ ăn gì mà xếp hàng quá trời luôn)
 
35.%20Nara_mu_zpsucui5zou.jpg
[/URL][/IMG]

40.20Nara_zps9h5uss3u.jpg
[/URL][/IMG]

Đến đoạn này oải quá không đi được nữa, thấy mấy chị Nhật hả hê vừa chui ra khỏi nhà hàng trông vắng vẻ này, bên sáp lại hỏi. May mà cái chỉ dẫn nó có chua cả tiếng Nhật vào, các chị ấy sung sướng chỉ ngay cái nhà mình vừa chui ra. Úi trời, mừng khôn kể xiết. May sao, đã quá muộn mà nhà hàng không đóng cửa sau bữa trưa (lúc ấy chắc cũng phải 3 giờ rưỡi chiều rồi), và cũng may sao, vì muộn mà chúng tôi không phải xếp hàng (ngộ ra điều này khi được mời vào bàn, phải đi qua một dãy ghế đệm vốn dành cho người ngồi xếp hàng). Và bữa trưa hoàn hảo của chúng tôi với món cơm lươn trứ danh được mang ra, ngon tuyệt vời, vừa vì đói, vừa vì ngon thật.

49.%20Nara_zpsum5aug64.jpg
[/URL][/IMG]
(sashimi, tất nhiên bạn biết)

51.%20Nara_zpstzuhpn6i.jpg
[/URL][/IMG]
(cơm lươn chính hiệu, ăn theo hướng dẫn đàng hoàng. Lươn thơm, ngon,mềm, vừa đủ đậm, không ngọt quá như ăn ở nhiều quán Nhật ở Hà Nội)

52.%20Nara_zps7btletfk.jpg
[/URL][/IMG]
(hướng dẫn cách ăn đây ạ)

50.%20Nara_zpsovfcuimu.jpg
[/URL][/IMG]
(đẹp và ngon)

54.%20Nara_zpsumuy7bih.jpg
[/URL][/IMG]
(tinh tế đến cả hũ gia vị)

Tóm lại là hoàn toàn thỏa mãn
55.%20Nara_zpssi9vaq75.jpg
[/URL][/IMG]
(Đây là hình báo cáo cập nhật ăn uống trên FB của tôi ngay lúc ấy)

Địa chỉ đây, nếu bạn muốn thử
Edogawa Naramachi
This brilliant unagi (eel) restaurant is one of the best places to eat in Naramachi and it’s worth soldiering through the sights in Nara-koen Park and waiting to get here to eat lunch. They also serve excellent sashimi and some other Japanese dishes. Naturally, this is also a good dinner choice.
Japanese name: 江戸川ならまち店
Japanese address: 奈良市下御門町43
English address: 43 Shimomikado-cho, Nara-shi
Telephone: 0742-20-4400
Opening hours: 11:00am-10:00pm
Nearest Transport: 10min walk from Kintetsu Nara Station
District: Naramachi

(Mở ngoặc nữa là nhà hàng ngày có khu Rest room cực thích, ngay bên một khu vườn nhỏ xinh xắn giữa khu nhà).

Thỏa mãn rời khỏi Naramachi, mới biết khi nãy họ xếp hàng chờ mua cái gì

42.%20Nara_zpso2e1s2pp.jpg
[/URL][/IMG]
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,461
Bài viết
1,176,075
Members
192,120
Latest member
Lam1223
Back
Top