Trong hắn nỗi nhớ những con đường lại trỗi dậy, đã từ lâu lắm có lẽ gần 1 năm rồi hắn ko đi đâu. Một phần vì thời gian dành cho công việc chẳng thể bố trí đc, một phần vì gia đình…
Một con đường hắn muốn, rất muốn đc đi qua trc khi ng ta bê tông hóa nó (rõ là hâm – để bê tông hóa rồi đi có tốt hơn ko), nhưng hắn cứ thích thế thôi, cũng chả biết vì sao. Vậy là hắn quyết định lên đường, quyết định đc đưa ra ngay trong sáng ngày thứ 2 (06/07). Hắn alô cho Điên 1:
Lên đường ko e?
Đi đâu hả a?
Bí mật, nhưng đường rất khó đi, cảnh thì thôi khỏi nói.
Ok a, khi nào ạ?
Tối mai, tối thứ 5 về.
Gấp thế ạ, ko để cuối tuần đc ạ.
Ko, đi thì đi, ko a độc hành.
Ok a, để e xem.
Rồi tới Điên 2 – nội dung vẫn thế.
Đến tối hắn đã có thêm 2 bạn đồng hành.
Ngày thứ 3 (07/07) đến chiều mọi thứ đã hoàn tất từ con người, xe cộ đến mọi thứ để đối phó với rủi ro trên đường. Chỉ chờ hết giờ làm là lên đường.
Cung dự kiến:
Ngày 1: Hà Nội – Văn Chấn.
Ngày 2: Văn Chấn – Phình Hồ - Làng Nhì – Bản Mù – Trạm Tấu.
Ngày 3: Trạm Tấu – Xím Vàng – Tà Xùa – Bắc Yên – Phù Yên – Mường Bang – Mường Do – Bãi Đu – Hà Nội.
19h00 ba điên cùng xuất phát từ Khuất Duy Tiến, Văn Chấn thẳng tiến.
Ngày 1 chả có j để nói, đường thì quen, lại đi đêm nên kết thúc ngày tại Văn Chấn khi cả thị trấn chìm trong giấc ngủ.
Ngày 2 – Sau khi qua chợ Văn Chấn mua mọi thứ để dùng trong ngày từ thức ăn, nc uống tới xăng xe… 9h 3 điên bắt đầu rẽ vào đường đi Phình Hồ.
Nói là đường cho dễ hiểu chứ trong quan niệm của hắn đó chỉ là 1 con ngõ nhỏ, nếu ko chú ý chắc cũng khó nhận ra đây là đường đi Phình Hồ (mặc dù có biển chỉ dẫn đàng hoàng).
Con đường đã đc trải bê tông khá dễ đi.
Tới Phình Hồ cũng ko xa, gần tới Phình Hồ cần phải lên 1 con dốc cũng ko có j là khó khăn. Nhìn sang phía bên kia, 1 con đường vắt ngang lưng núi khá đẹp.
Nhìn lại đoạn đường vừa đi
Phình Hồ đây rồi, cả bản khoảng vài chục nóc nhà màu xám của ngói xi măng, hắn ấn tượng với con đường trc khi vào nơi đây, uốn lượn khá đẹp.
Phình Hồ ko níu chân hắn đc lâu, bấm vài kiểu ảnh tại đây rồi lại lên đường tiếp. Con đường tiếp theo để lên Làng Nhì là đây.
Đi đc vài km thì cũng hết đường bê tông, bắt đầu con đường đất lầy lội và nhão nhoét, bên đường thấy 1 cái xe lu và vài cái máy xúc đang nghỉ ngơi. Chắc đang tiếp tục nối dài con đường bê tông.
Hết con đường đất tới đoạn đường toàn đá lổn nhổn, đã thế lại còn lên lên xuống xuống nữa chứ. Nhắn cùng bạn nào có ý định đi cung này nên thay đổi về khái niệm đường đi là vừa, đường đó là đường dành cho dê và ngựa đi thôi. Nhưng những j ở đây mới chỉ là bắt đầu của con đường đau khổ, phía trc là bầu trời và cũng đầy vất vả và gian nan.
Một con đường hắn muốn, rất muốn đc đi qua trc khi ng ta bê tông hóa nó (rõ là hâm – để bê tông hóa rồi đi có tốt hơn ko), nhưng hắn cứ thích thế thôi, cũng chả biết vì sao. Vậy là hắn quyết định lên đường, quyết định đc đưa ra ngay trong sáng ngày thứ 2 (06/07). Hắn alô cho Điên 1:
Lên đường ko e?
Đi đâu hả a?
Bí mật, nhưng đường rất khó đi, cảnh thì thôi khỏi nói.
Ok a, khi nào ạ?
Tối mai, tối thứ 5 về.
Gấp thế ạ, ko để cuối tuần đc ạ.
Ko, đi thì đi, ko a độc hành.
Ok a, để e xem.
Rồi tới Điên 2 – nội dung vẫn thế.
Đến tối hắn đã có thêm 2 bạn đồng hành.
Ngày thứ 3 (07/07) đến chiều mọi thứ đã hoàn tất từ con người, xe cộ đến mọi thứ để đối phó với rủi ro trên đường. Chỉ chờ hết giờ làm là lên đường.
Cung dự kiến:
Ngày 1: Hà Nội – Văn Chấn.
Ngày 2: Văn Chấn – Phình Hồ - Làng Nhì – Bản Mù – Trạm Tấu.
Ngày 3: Trạm Tấu – Xím Vàng – Tà Xùa – Bắc Yên – Phù Yên – Mường Bang – Mường Do – Bãi Đu – Hà Nội.
19h00 ba điên cùng xuất phát từ Khuất Duy Tiến, Văn Chấn thẳng tiến.
Ngày 1 chả có j để nói, đường thì quen, lại đi đêm nên kết thúc ngày tại Văn Chấn khi cả thị trấn chìm trong giấc ngủ.
Ngày 2 – Sau khi qua chợ Văn Chấn mua mọi thứ để dùng trong ngày từ thức ăn, nc uống tới xăng xe… 9h 3 điên bắt đầu rẽ vào đường đi Phình Hồ.
Nói là đường cho dễ hiểu chứ trong quan niệm của hắn đó chỉ là 1 con ngõ nhỏ, nếu ko chú ý chắc cũng khó nhận ra đây là đường đi Phình Hồ (mặc dù có biển chỉ dẫn đàng hoàng).
Con đường đã đc trải bê tông khá dễ đi.
Tới Phình Hồ cũng ko xa, gần tới Phình Hồ cần phải lên 1 con dốc cũng ko có j là khó khăn. Nhìn sang phía bên kia, 1 con đường vắt ngang lưng núi khá đẹp.
Nhìn lại đoạn đường vừa đi
Phình Hồ đây rồi, cả bản khoảng vài chục nóc nhà màu xám của ngói xi măng, hắn ấn tượng với con đường trc khi vào nơi đây, uốn lượn khá đẹp.
Phình Hồ ko níu chân hắn đc lâu, bấm vài kiểu ảnh tại đây rồi lại lên đường tiếp. Con đường tiếp theo để lên Làng Nhì là đây.
Đi đc vài km thì cũng hết đường bê tông, bắt đầu con đường đất lầy lội và nhão nhoét, bên đường thấy 1 cái xe lu và vài cái máy xúc đang nghỉ ngơi. Chắc đang tiếp tục nối dài con đường bê tông.
Hết con đường đất tới đoạn đường toàn đá lổn nhổn, đã thế lại còn lên lên xuống xuống nữa chứ. Nhắn cùng bạn nào có ý định đi cung này nên thay đổi về khái niệm đường đi là vừa, đường đó là đường dành cho dê và ngựa đi thôi. Nhưng những j ở đây mới chỉ là bắt đầu của con đường đau khổ, phía trc là bầu trời và cũng đầy vất vả và gian nan.
Last edited: