What's new

[Chia sẻ] Sapa du kí - lên Fan xuống Chải

[Chuyến đi đáng nhớ nhất của em, xin phép được chia sẻ với mọi người :D rất vui nếu có thể trao đổi thêm các thông tin, kinh nghiệm du lịch bụi khắp các vùng miền của Tổ quốc!]

Sapa và Fansipan có lẽ là những địa danh đã quá quen thuộc mà người Việt Nam ai cũng biết. Chính sự nổi tiếng và phổ biến ấy, từ lâu đã gieo vào đầu tôi - một thằng bé mới bước qua tuổi đôi mươi cái sự "khó chịu", sự thúc giục và khao khát "Hai mươi tuổi đầu rồi mà chưa biết Sapa là gì sao? Bạn bè mày, người người nhà nhà leo Fan hết rồi mà sao mày vẫn cứ ngồi đây??". Động lực ấy cứ ngày một lớn dần, và cho tới hè vừa rồi, khi mọi điều kiện đã đầy đủ, thằng bé ấy quyết tâm chinh phục đỉnh cao.

Đoàn 4 thằng được thành lập. Kế hoạch được lên chi tiết kĩ càng từ đầu tháng 8, đồ đạc chuẩn bị gọn nhẹ, khách sạn và porter đã deal xong, chuyến tập dượt leo bộ 20km Ba Vì cũng đã thành công, kể cả thời tiết những ngày cuối cùng ở Hà Nội cũng ủng hộ đoàn hết sức nhiệt tình với trời xanh nắng thu vàng như rót mật.

Với sự háo hức và phấn khích đến nỗi quên cả vé tàu ở nhà trên đường ra ga, tối 5/9, tôi và 3 thằng bạn bắt đầu hành trình.
Như đã thống nhất từ trước, để đảm bảo sức khỏe, đêm đầu tiên trên tàu cả 4 thằng đều phải cố mà lăn ra ngủ sớm. Vì thế khi tàu mới tới ranh giới Yên Bái - Lào Cai lúc trời rạng sáng, cả bọn đã thức dậy trong cái lạnh của vùng cao, và cũng đủ tỉnh táo để nhận ra điều tồi tệ nhất đã xảy ra: nhìn ra cửa sổ chỉ có một màu trắng xóa của sương mù và mưa. Trao đổi với nhau những cái nhíu mày, 4 thằng lục tục xách balo ra tìm xe đò từ ga Lao Cai để lên Sapa.
Xe đò ở ga lên Sapa có rất nhiều, tất cả đều đồng giá 50k cho một chiều đi, và dĩ nhiên, giá đó là dành cho người Việt. Có một đoàn nhỏ người nước ngoài trước khi lên, đã hỏi thằng bạn em giá vé, và họ nhận được câu trả lời hết sức thật thà, hoàn toàn trái ngược với cái giá $10 mà họ bị ép. Sau đó là những lời đôi co, lời mắng thẳng thừng "if you dont pay $10, you leave!!" kèm theo những câu tiếng Việt tục tĩu của phụ xe và lái xe. Hơi shock và thất vọng về cái sàng khôn thứ nhất này.

Khởi đầu ngày thứ nhất như thế, mặc cho suốt một tiếng hy vọng trên xe, Sapa đón chào chúng tôi với thời tiết khó có thể "dễ thương" hơn, như muốn níu chân chung tôi ở Sapa "Mưa gió thế này leo làm chi cho khổ, ở lại đây ăn lẩu có phải sướng hơn không". Và thực sự, lẩu ở đây rất ngon và đầy đặn, tuyệt vời hơn nhiều so với ở Hà Nội, lại thêm một lý do nữa nhen nhóm lên những ý nghĩ nhụt chí trong đầu 4 thằng.



Thật may mắn, sau khi nồi lẩu đã được "dọn dẹp", trời đã quang hơn và chúng tôi bắt tay vào chuẩn bị những bước cuổi cùng cho hôm sau: mua thêm một số đồ ăn nhẹ và đăng kí lấy giấy phép leo Fan, sau khi đã deal tiền công và tiền chợ búa với porter trước đó.



Người Kinh, H'mong và Dao Đỏ là 3 nhóm chính sinh sống và làm ăn ở đây. Trong khi người Kinh và H'mong thì đi đâu cũng thấy, người Dao Đỏ dường như chỉ tập trung chủ yếu ở khu vực nhà thờ trung tâm và tầng 2 chợ Sapa, dọc phố Cầu Mây vào buổi tối.



Và cũng thật khó (nếu không muốn nói là không thể) để tìm được một ai đó không phải người làm dịch vụ (cò mồi du lịch) ở Sapa. Với tinh thần từ đầu của cả đoàn là không trung gian, không mua tour, tự làm tất cả mọi khâu để tiết kiệm tối đa chi phí, việc chúng tôi cần làm là tìm đến cơ quan có thẩm quyền để xin đăng kí cấp giấy phép leo núi. Mới đầu thằng nào cũng nghĩ điều đó chẳng khó khăn gì, "đường ở mồm", hỏi ra ra, nhưng thực tế nó không đơn giản như câu nói ấy. Bất cứ người nào được hỏi cũng đều hết sức nhiệt tình: "À đăng kí leo Fan hả, để anh/chị/cô giúp cho, chờ một chút/nửa tiếng nhé có giấy ngay, đoàn mấy người? 4 à, ừ thế một triệu ba trăm ngàn trọn gói!". Vậy là 4 con gà lơ ngơ, loanh quanh trong thị trấn, quay cuồng giữa sự nhiệt tình của các bạn môi giới gần nửa buổi chiều, và thật may mắn được hai anh xe ôm tốt bụng đèo lên Trạm kiểm lâm cách thị trấn hơn 1km với giá 50k/xe/kẹp ba "uh thế để anh đưa lên trạm kiểm lâm, cách đây 4km, đường dốc lắm không đi bộ được đâu". Cả bọn lên đến trạm và nhận được hướng dẫn "ở đây không nắm vấn đề này, các em xuống trung tâm du lịch sinh thái nhé, tòa nhà có chóp nhọn trên đường xuống Cát Cát ấy", không quên kèm theo lời mời "chờ chút, à rồi, đoàn 4 người thì 350k/ng trọn gói nhé, cần thì để mình làm luôn cho gọn!"
Thế là cả bọn lết xác xuống Cát Cát, cũng may là mọi chuyện đã gọn gàng ở đây.


đường về Cát Cát by PhotoKei, on Flickr
 
mình đi lên sapa tối 5/9, đặt chân ở sapa sáng 6/9, sáng 7/9 bắt đầu leo, sáng 8/9 tới đỉnh và 17h30' cùng ngày đặt chân tới Trạm Tôn kết thúc chuyến đi
ngày 9/9 đi chơi lung tung xong chiều lên tàu về HN :D
 
Một kinh nghiệm với tôi khi đi leo Fan để cho chân trụ được lâu mà không đau mỏi là: Khi leo từ trên xuống dứoi, các bác hạn chế không thả chân mạnh xuống nền đá hoặc đất cứng, mà chịu khó cúi thấp xuống, thả từ từ 1 chân làm trụ rồi mới cho cả người xuống. Bởi vì nếu chân thả mạnh xuống nền cứng, phản lực dội vào đầu gối rất lớn, gây đau và mỏi gối, thậm chí có thể dẫn đến dãn dây chằng, trẹo khớp gối và mắt cá. Do đó chỉ có khi nào bất khả khi ( kiểu như bị mất thăng bằng), thì bắt buộc kiểu thả chân mạnh xuống nền.
 
Nhiều bác hay chọn dịp mùa hè để đi Fan nói riêng hoặc leo núi nói chung. theo tôi thì rất là không hợp lý. Bởi lẽ mùa hè rất ắng nóng, cái nắng nóng vùng Tây bắc dữ dội hơn đồng bằng nhiều, gây mệt mỏi và mất nứoc nhiều, nhiều mưa, lắm vắt, đường trơn. Nhất là những đoạn vượt thác, đá rất trơn, nước trên đổ xuống bắn té tát vào mặt, khó leo. Trái lại mùa khô, khí hậu tuy có lạnh hơn nhưng khi leo núi thì 1 chốc là mồ hôi như tắm, đường sá khô ráo, dễ đi, an toàn mà không mất sức. Tôi đi đợt 1/3 không gặp trở ngại gì do nước gây ra cả. Vắt cũng ít, cả đợt đi thấy duy nhất có 1 con bám vào chân porter.
 
Một kinh nghiệm với tôi khi đi leo Fan để cho chân trụ được lâu mà không đau mỏi là: Khi leo từ trên xuống dứoi, các bác hạn chế không thả chân mạnh xuống nền đá hoặc đất cứng, mà chịu khó cúi thấp xuống, thả từ từ 1 chân làm trụ rồi mới cho cả người xuống. Bởi vì nếu chân thả mạnh xuống nền cứng, phản lực dội vào đầu gối rất lớn, gây đau và mỏi gối, thậm chí có thể dẫn đến dãn dây chằng, trẹo khớp gối và mắt cá. Do đó chỉ có khi nào bất khả khi ( kiểu như bị mất thăng bằng), thì bắt buộc kiểu thả chân mạnh xuống nền.

hoàn toàn đồng ý vs bác ạ :D
khi leo xuống các bạn chú ý không nên vì nóng vội sốt ruột mà đi quá nhanh và không chú ý cẩn thận, lúc leo lên nguy hiểm một thì lúc xuống nguy hiểm mười, do hay chủ quan và tư thế chân dễ gây chấn thương. Tốt nhất là đi đều, không vội vàng, tính toán khoảng cách bước đi cho phù hợp với vị trí của các tảng đá, mô đất, và tiếp xúc bằng nửa trên bàn chân trước, gót chạm đất sau, nhịp nhàng, cảm giác chân như một cái lò xo giảm xóc vậy

Nhiều bác hay chọn dịp mùa hè để đi Fan nói riêng hoặc leo núi nói chung. theo tôi thì rất là không hợp lý. Bởi lẽ mùa hè rất ắng nóng, cái nắng nóng vùng Tây bắc dữ dội hơn đồng bằng nhiều, gây mệt mỏi và mất nứoc nhiều, nhiều mưa, lắm vắt, đường trơn. Nhất là những đoạn vượt thác, đá rất trơn, nước trên đổ xuống bắn té tát vào mặt, khó leo. Trái lại mùa khô, khí hậu tuy có lạnh hơn nhưng khi leo núi thì 1 chốc là mồ hôi như tắm, đường sá khô ráo, dễ đi, an toàn mà không mất sức. Tôi đi đợt 1/3 không gặp trở ngại gì do nước gây ra cả. Vắt cũng ít, cả đợt đi thấy duy nhất có 1 con bám vào chân porter.

lại đồng ý tiếp ạ, thời gian đi tốt nhất là trong mùa đôn, từ tháng 9 đến tháng 4 thôi, vì mùa hè ở trên đó thường xuyên gặp mưa (poter cũng nói thế)
đi Trạm Tôn như mình thì không có vắt
 
Mình thấy đi xuống các bạn cứ nhảy bậc k mất sức mà nhanh nhưng chốngc hỉ định với các bạn mắt kém... Khi đi mình chốt cuối đoàn... đi xuống cứ nhảy như thế nên toàn dẫn đầu đoàn thôi, mặc dù mình là U30 rồi
 
Em là lính mới của diễn đàn, có gì các bác chỉ giáo giúp. Em hình như máu phượt nó ngấm vào người lâu rồi, cảm ơn các bác!
 
Mình thấy đi xuống các bạn cứ nhảy bậc k mất sức mà nhanh nhưng chốngc hỉ định với các bạn mắt kém... Khi đi mình chốt cuối đoàn... đi xuống cứ nhảy như thế nên toàn dẫn đầu đoàn thôi, mặc dù mình là U30 rồi
Cái này phụ thuộc vào độ dẻo dai, nhanh nhẹn của mỗi người chứ không nhất thiết là vào tuổi. Hơn nữa còn là vấn đề cân nặng. Chẳng hạn ai đó khoảng 70kg mà thực hiện thế này thì e rằng đầu gối không được mấy nả.
 
Hii, thế cái vụ ánh sáng lúc nửa đêm thực hư là dư thế nào ạg? Ngủ đêm vậy là cũng an toàn đó chứ :)
 
Đọc bài của bác làm em nôn nao nhớ vụ đi Fan mới đây
Cảm ơn bác đã chi sẻ, bác viết rất hay <3
By the way, bác nào muốn liên hệ với tour, thì em giới thiệu anh Sơn: 0914 486 508, em đã mua tour của anh này, giá cả phải chăng , anh Sơn cũng nhiệt tình và quan trọng là các anh poster rất tốt. Hoặc các bác có thể liên hệ với anh Páo: 0166 438 6596, anh Páo vừa làm HDV vừa làm poster, anh rất nhiệt tình và chu đáo
Nếu có ý định các bác hãy cứ thực hiện vởi vì sẽ được trải ngiệm nhiều thứ rất tuyệt vời, quan trọng là trước khi đi nhớ tập thể lực nha, quan trọng lắm đấy.
Chúc các bác sắp leo thành công
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,672
Bài viết
1,134,979
Members
192,357
Latest member
pvausashop765654
Back
Top