MỘT CHÚT ĐÓ , ĐÂY , SÔNG , NƯỚC NAM BỘ ( Tiếp theo )
Về đến " Khu Sinh thái " thì chiều cũng đã muộn . Thanh toán " Công xá " cho Tám X đâu đấy , Mợ và Thằng Xe thõng thẹo dắt nhau vào " Nơi hoang dã " . Thời tiết lúc này như đè , như nén cho mình mẩy con người ta nhơm nhớp những mồ hôi . Tệ hại hơn cả là " Hương " của thân thể theo đó tỏa ra cũng đã chẳng vừa với mũi của chính mình nữa rồi .
Sệp ngay xuống đầu hè Bungalow , Thằng Xe thảy chiếc Xăng-đan hàng hiệu " Bitis " ra trước mặt và thò tay gãi kẽ chân đang tự nhiên ngưa ngứa . Có cảm giác nhờn nhờn , ngó xuống thấy máu me đã toe toét cả . Và ngay trước mũi bàn chân , một chú vắt mọng cỡ đầu kim đan len số 2 , đen ngòm , nằm ngoe nguẩy mấy cái tua rua ra điều khoái trí lắm . Ôh , cả cái bụng chân cũng tự dưng phát ngứa này ! Kéo ngay ống quần lên , lại rớt xuống một chú nữa này !
Thằng Xe nhẩy cẫng lên . Chợt như thoảng bên tai hai từ " Tuột hết " trong câu chuyện " Lệ Giang ... " của một Phu nhân Ariel nào đó .

. Thế là nó lập tức tuột một mạch từ A đến Z , chỉ trừ lại mỗi S... be bé mà chẳng thèm để ý rằng : Trên thềm kia , sau kẽ những ngón tay sòe rộng che mặt là ánh mắt " Thẹn thùng " bồn chồn , long lanh dõi thẳng vào nó như ..như...như " Động viên " : - " Còn giữ lại một chút tẻo teo ấy mà làm gì hả nỡm " ?????

)
Tự vuốt ve , sờ soạng và phủi khắp chốn trên cơ thể , thấy rơi ra thêm được ba chú nữa , vị chi là năm chú cả thảy . Cái sự cố " Hiểm nguy " như thế này , vài bữa nữa về lại trên Phố Nhớn mà kể lại thì phải biết !!! Đến lúc ấy , dĩ nhiên Vắt rừng U-minh là phải to lên như đầu đũa cả rồi ! Xúc giác của con nào , con nấy là phải loằng ngoằng ra như tua bạch tuộc biển Đông ấy chứ ! Bị những năm con xúm vào cắn xé mà vẫn lạnh tanh , tựa " Quan Vân Trường ngồi cho Hoa Đà rạch tay , trị thuốc " nhé ..... Giời ơi . Chỉ cần tưởng bở đến những cặp mắt lác ra vì khâm phục của các Me " Lõn Lường " trên phố Nhớn khi nghe chuyện . Cũng đã đủ thấy mê tơi , đã đủ thấy mình oanh liệt có hạng như thế nào rồi .

)

)
Thế rồi thấy Mợ biến vào Bungalow . Chắc cũng muốn " Tự tìm " chứ quái gì ? Gớm , giữa rừng rú thế này , có ai đâu mà phải lắm chuyện thế không biết ? Thằng Xe cẩn thận đứng ngoài ới vô :
- " Có cần người sờ hộ không Mợ ôi ? "
- " Nhà anh có phải gió không đấy ? Không ai khiến !!! " . Tiếng Mợ giẫy lên như " Đỉa phải vôi " .
" Không khiến càng nhàn " . Thằng Xe lẩm bẩm . Ơ , hình như có cả tiếng dội nước rào rào trong ấy nữa kìa . Dám tắm táp trong cái buồng Toa-lét kia ??? đúng là Mợ này tợn thật chứ không vừa !
Hừ ! Mồ hôi , mồ kê chua loét thế này thì đêm nay bị đạp ra ngoài hè là cái chắc ! Thằng Xe lo lắng , lững thững đi ra cái đầm trước Bungalow ngó xem khả dĩ có thể tắm rửa gì qua loa được không ?
Mặt đầm lác đác hoa súng tím lung linh . Chuồn chuồn kim , chuồn chuồn ớt lượn là là trên thảm bèo tổ ong nâu dày óng ả . Tất cả chìm trong trong lam chiều tĩnh mịch để đẹp như tranh thủy mạc thế kia mà làm gì hả Giời ??? Đang như Cú thế này thì " Lãng mạn " gì , " Nghệ thuật " gì cũng chẳng bằng một cái cầu ao cho người ta ra múc nước dội lên người ???
Thì lội thẳng xuống đầm mà tắm , việc gì mà phải nghĩ ngợi lắm thế ??? Giời ạh ! Nông , sâu không thành chuyện . Nhưng mới chỉ khoắng động có tí mà đỉa đã ngo ngoe lao đầy cả ra đây này . Vả lại , cái hàng rào B40 rách tả tơi giữa đầm kia , hình như là thiết bị duy nhất để quây đám cá Sấu trên cồn nhỏ ở nửa đầm bên ấy thì phải . Cứ cho là cá Sấu " Sợ mùi hôi " mà " Không dám " chui sang đi , nội chỉ nguyên đuổi đỉa để tắm được dăm phút chắc cũng ốm rồi ấy chứ .
Chao ơi , cơ cảnh này chắc chỉ còn nước kêu Giời . Và Thằng Xe chán nản , lẩm nhẩm than : " Giời đã sinh ra Xe này ! Sao lại không cho mưa xuống hả Giời ??? " . Ấy , ấy , các vị chớ vội cười .
Chỉ mươi phút sau khi Thằng Xe than thở . Lúc Mợ hớn hở ra khoe cái sự dũng cảm trong chuyện " Rửa người " của mình , thì cũng là lúc mây đen kéo tối sầm cả trời đất . Sau mấy tia chớp kèm những tiếng ầm ù như báo lời thỉnh cầu đã nghiệm , Giời sầm sập trút nước xuống Thằng Xe đang khoái trí nhảy nhót quay cuồng và kì cọ thả phanh giữa cỏ cây trên sân . Và cũng sau khi nó đã tráng mình thoải mái dưới giọt gianh ồ ồ chảy ngang như nước máy của Chính phủ xong . Mây lại kéo đi , để lại một không gian trong veo và mát lạnh . Nào ! Các vị có còn cười nữa hay thôi ???
Trời đã nhập nhoạng tối , bật mỏi tay cả mấy cái công tắc trong phòng mà chẳng thấy đèn đóm nào sáng lên được cả . Thấp thoáng bên quán thấy có điện cơ mà . Chắc dây dẫn vì lâu ngày nên đã đứt ở quãng nào đó thật rồi .
Khóa cửa lại , Mợ và Thằng Xe kéo nhau lọ mọ sang quán để hỏi nguyên cớ . Gọi là đi hỏi cho có chuyện thôi , chứ đến nước này rồi thì giải thích nào mà ra được điện cơ chứ . Xác định sẵn như vậy nên khi gặp gã " Bảo an " , Thằng Xe chỉ cớt nhả mấy câu thông báo không có điện mà gã kia chắc cũng biết tỏng cả rồi .
- " Ờh , thế mà tui hổng biết " . Gã " Bảo an " nói tỉnh bơ . Rồi chỉ cái đèn đang nạp điện trong góc quán , gã tiếp : - " Thui được . Anh , chị chờ lát nữa mang đèn kia sang mà dùng , cũng phải được mấy tiếng lận " . Hết ý ???
Thấp thoáng trong ánh sáng yếu ớt và vàng khè bên quán Tám X , thấy hình như có bóng khách . Mà đằng nào cũng phải chờ đèn nên Thằng Xe rủ Mợ mò sang .
Thì ra là anh chàng đánh Lờ lúc chiều qua tìm để ... để lấy ảnh ??? Đang còn chưa biết giải thích thế nào với anh về chuyện chưa thể có ảnh thì rè rè lượn đến rồi đậu liền trước cửa hai chiếc xe máy .
Hóa ra hai tài xế Ranh con lúc ban trưa . Hai đứa vào với hy vọng : Thế nào Mợ và Thằng Xe cũng sẽ thuê xe chạy ra ngoài thị trấn để nghỉ qua đêm ???
Thành thử quán của Tám X tối nay bỗng dưng chộn rộn , đông khách . Tám X cùng vợ lăng xăng dọn bàn , ghế vào một góc rồi giăng ra giữa nhà một loạt võng dù , đủ cho mỗi người một chiếc . Chiếc Tivi màu bé ti teo , vì điện yếu ? Vì sóng yếu ? Vì quá già ?... Chẳng biết vì gì mà hình ảnh láo nháo toàn muỗi cũng đã được bật lên .
Lại nói đến muỗi : Tối đến , muỗi ra nhiều vô kể . Muỗi U-minh khỏe , châm xuyên cả vải quần , vải áo . Muỗi U-minh châm không ngứa ngay , khi thấy ngứa thì muỗi đã no tròn . Nhanh tay đập được , muỗi vỡ bụng , máu nhoe nhoét cả cái chỗ muỗi vừa " Làm việc " . Đặc biệt là Muỗi U-minh khôn như ....như rận , bay đã không vo ve tẹo nào lại không thích châm người bản địa , chỉ khoái tìm đốt khách phương xa đến ???
Bởi vậy : Cho dù Tám X đã bố trí dưới mỗi chân võng một vòng hương muỗi , cho dù cả gian quán đã nghi ngút khói như nhà có đám , cho dù những người U-minh vẫn ngoắng Caffee và chuyện tào lao với nhau vô tư . Mà Thằng Xe với Mợ thì cứ phải bành bạch ra tay trừ Muỗi như đánh võ .

)
( Còn tiếp )