gianghonuamua
Phượt tử
Em ra đi mùa thu... Mùa thu không trở lại...
Đếm lá úa vàng rơi...
Mùa thu nơi đất khách quê người, cảnh đẹp, trời đẹp, cái gì cũng đẹp. Nhưng vẫn nhớ đến nao lòng những sáng mùa thu đầy nắng ở phố huyện nhỏ, bên ly cafe sóng sánh.
Nhớ đến quay quắt những buổi chiều thu ngồi bên những khóm hoa lau, nghe biển hát khúc ca tình dịu dàng.
Nhớ những đêm thu ngồi trong vườn thoang thoảng hương hoa quỳnh và nghe bạn hát.
Nhớ giàn hoa tigon như đằm thắm, như chứa chan nhiều cảm xúc hơn...Và vang lên trong tâm khảm lời thơ man mác:
"Mỗi mùa thu trước, mỗi hoàng hôn..."(TKKH)
Nỗi nhớ dường như đầy hơn khi mùa thu đến.
Người ra đi đầu không nghoảnh lại, mùa thu nay khác rồi, tôi đứng im nghe nhịp đập của thời gian và nghe tiếng đất trời thổn thức! Gác kiếm thôi=))=))=))=))=))