What's new

[Chia sẻ] Tiếng hát nơi lưng trời

Nghe các Nhà báo kể nhiều về Sơn vỹ, một xã nghèo và heo hút bậc nhất của tỉnh Hà Giang đã lâu, bao lần lên rồi lại quay về vì mưa gió, sụt đường, lở núi, vì lỡ nhịp lịch trình. Quyết tâm đến vậy nhưng khi vào được đến nơi, bơ phờ gặp các chiến sỹ đồn Biên phòng Lũng Làn, cậu bạn Nhà báo của tôi cũng không khỏi thốt lên một câu nhọc nhằn “Đá trên nương ngô các anh trồng như đang thở ra khói ấy”.

sieuthiNHANH2009061616625nwy2mmuynj2175294.jpeg

Nhọc nhằn đường lên Sơn Vỹ​

(wait)(wait)(wait)
 
Last edited:
Nếu có thêm bản đồ hoặc google map dẫn tới Sơn Vỹ thì mọi người dễ hình dung hơn. Mọi người post lên nhé.
 
sieuthiNHANH2009061916925m2i4odnmnw885824.jpeg


Chân Mã pí lèng rẽ phải, đi qua sông Nho quế tại cầu Tràng Hương thì: trái lên Săm Pun, phải lên Sơn Vỹ (Đường vạch đỏ).
 
*

* *​
Tất cả chán nản nằm vật ra đường, đặt những tấm lưng đẫm mồ hôi nhớp nháp đè lên nền đường toàn đá hộc, đá dăm và cát. Trên cao, gió vẫn vi vu thổi qua những ngọn đồi trọc lóc in hằn bóng trăng biên giới.


“Săm bị hở miềng vá nên khó mà mần được. Cò lẹ đêm ni nằm lại đây cụng nên”. Giọng đặc sệt miền Trung của Sancasa thất vọng cất lên – “Dụng móc lốp ra đi, mi mần quen thì mần cho hần nhanh”. (NO)


LTCD86 (Dũng - Người miền Trung hay đọc chệch thành Dụng) lầm lũi chẳng nói gì, xổ đống đồ sửa xe từ trong chiếc ba lô to uỵch rồi nặng nề móc chiếc lốp xép lẹp không còn một chút hơi. (NO)


Bên cạnh, Hachitec vớI khuôn mặt méo xệch nhìn con xe ghẻ vớI khuôn mặt thiểu não. Đây đã là lần móc lốp thứ bao nhiêu rồi chắc cả nhóm không ai còn có thể nhớ, mà cũng chả ai buồn đếm lại nữa. Hai cái xăm sơ cua mang theo đều đã thay, đã vá dăm sáu miếng nát bươm, thế mà chiếc lốp ương bướng của hắn vẫn không chịu được, cứ vài cây số lại trở chứng một lần. “Hay hôm nay có đái nhầm lên mộ của thằng Tầu nào không nhỉ?” - Hắn thoáng chốc giật mình. :help
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,260
Bài viết
1,172,481
Members
191,730
Latest member
f8bet00net
Back
Top