What's new

[Chia sẻ] Trekking in Himalayas

Hành trình này chúng tôi đã thực hiện từ cách đây tròn nửa năm. Nửa năm qua, chẳng quá ngắn cũng chẳng quá dài, đủ để quên những thứ cần quên, và không bao giờ đủ để xóa nhòa những ký ức cần nhớ.

Những ngày cuối tháng 3, nằm trên giường bệnh và nhìn về phía ô cửa sổ, nơi những mầm xanh khẽ đu đưa trong gió, tôi gặp lại chính mình trong những ngày dài rong ruổi trên vùng thánh địa của núi non - nóc nhà của thế giới. Cũng là tôi một ngày xưa cũ, trên một chiếc giường đơn độc nơi căn phòng tối, nhìn xa xăm về những dãy núi phủ trắng tuyết và ứa nước mắt vì cơ thể yếu đuối trì trệ khiến cho giấc mơ không thành hiện thực.

Himalayas - cái tên đã trở thành tượng đài với những kẻ ưa trek, leo trèo và phiêu lưu mạo hiểm. Đối với tôi, ấy là giấc mơ lớn trong đời. Từ lâu tôi đã mơ được đặt chân lên vùng đất bất tử của những ngọn núi cao nhất thế giới, cảm nhận dư vị của biết bao huyền thoại đã đến và đi, và được trải lòng mình với tất cả sự khoáng đạt bao la của núi non đất trời.

Để tôi cảm thấy là chính tôi nhất, tự do nhất, đối lập nhất, điên rồ nhất và cũng yếu mềm nhất.


Trên đường trek đến Chukkung

dsc0728i.jpg



Me in front of a stone house

dsc0751z.jpg
 
Ngày 6 - Thích nghi độ cao (tiếp)

Bò Yak trước 1 căn nhà ở Dingboche

dsc0594t.jpg



Ngôi làng Dingboche nhìn từ trên cao

dsc0602z.jpg



Life of mountain residents

dsc0641p.jpg
 
Hồi ức thật là tuyệt vời, chuyến đi còn tuyệt vời hơn. Khâm phục r0sy wá mình chỉ dám ngấm nhìn Everest qua tranh ảnh chứ chẳng dám mơ chinh phục vậy mà bạn đã làm được. Khâm phục ý chí của bạn ghê, bị bệnh độ cao nặng mà không từ bỏ.
Tiếp tục hành trình đi bạn ơi, mọi người đang ngóng chờ kìa!
 
Niềm mơ ước của tôi!

Cám ơn r0sy nhiều về các bài viết của bác từ những đêm nóng bỏng ở Philipin đến loạt bài này, tôi thật sự ấn tượng với bác mặc dù chả biết mặt mũi bác ntn :D.

Sẽ chờ đợi thông tin của chuyến đi để tự thiết kế cho mình!
 
Có 16 days mà mới đến ngày thứ 6, r0sy ơi viết tiếp nhanh lên ... Chuyến này chỉ là trekk base camp thôi chứ không phải chinh phục mount nào đúng không R0sy (c)
 
Quả thực là quá đã, em cũng có 1 niềm " mơ ước " như thế kể từ khi em xem 1 chương trình nói về Everest trên Discovery Channel. Nhưng hiện tại em đã và vẫn đang chỉ có thể cố gắng hết mình để biến " mơ ước " đó thành hiện thực.
Hồi hộp đợi các bài viết và ảnh của bác!
 
Hồi ức thật là tuyệt vời, chuyến đi còn tuyệt vời hơn. Khâm phục r0sy wá mình chỉ dám ngấm nhìn Everest qua tranh ảnh chứ chẳng dám mơ chinh phục vậy mà bạn đã làm được. Khâm phục ý chí của bạn ghê, bị bệnh độ cao nặng mà không từ bỏ.
Tiếp tục hành trình đi bạn ơi, mọi người đang ngóng chờ kìa!

Cảm ơn bạn đã động viên. Thực ra mình cũng chẳng dám mơ chinh phục Everest đâu, mình chỉ trek quanh quẩn dưới chân nó thôi :).
 
Có 16 days mà mới đến ngày thứ 6, r0sy ơi viết tiếp nhanh lên ... Chuyến này chỉ là trekk base camp thôi chứ không phải chinh phục mount nào đúng không R0sy (c)

Dạ đúng, cái này chỉ trek đến Everest base camp thôi bác. Còn từ đó leo lên Camp 1-4 và summit thì tiền và lực phải khác rồi. Cái đó thì mình chỉ dám "kính nhi viễn chi" thôi :). Trên đường đến EBC thì bọn mình có định chinh phục Island Peak (6189m) nhưng ... chuyện đó mời các bác theo dõi tiếp nhé.


Niềm mơ ước của tôi!

Cám ơn r0sy nhiều về các bài viết của bác từ những đêm nóng bỏng ở Philipin đến loạt bài này, tôi thật sự ấn tượng với bác mặc dù chả biết mặt mũi bác ntn :D.

Sẽ chờ đợi thông tin của chuyến đi để tự thiết kế cho mình!

Cảm ơn bạn động viên. Thực ra chuyến trek này thì các bạn nếu có niềm yêu thích trekking + sức khỏe ổn 1 chút + dư thời gian và có 1 chút tài chính là đi được thôi. Mình sẽ tổng kết chuyến đi ở cuối topic này + các thông tin để các bạn dự trù.

Mình thì cũng thuộc dạng liễu yếu đào tơ thui, thấp bé, nặng 45kg, đi về sụt 4kg --> rất thích hợp cho những ai muốn giảm béo :D. Tuy nhiên về độ liều và "đi bằng ý chí" thì mình cũng được!
 
Mình cũng thích trekk và mơ ước là sẽ được trekk một núi nào đó trong dãy Himalaya, nhưng chi phí thì là cả một vấn đề, chúc r0sy sức khỏe và có nhiều thời gian để viết tiếp câu chuyện nhé, bài viết rất chi tiết rất dễ theo dõi, hôm trước mới xem bộ phim Vertical Limit (chinh phục đỉnh K2) xin phép thêm vào topic của r0sy để mọi người chờ đợi bài mới :
[video=youtube;trp5hxov5tc]http://www.youtube.com/watch?v=trp5hxov5tc[/video]​
 
Ngày 6: Thích nghi độ cao ở Dingboche (4400m) (tiếp)

Dù mặt trời đã lên cao, song trời rất lạnh, khô và gió. Lên độ cao khoảng 4800m, còn chừng 200m nữa tới đỉnh, tôi cảm thấy khá mệt và quyết định ngồi nghỉ 1 lúc rồi đi xuống. Trời vẫn xanh ngắt không một gợn mây, thời tiết rất lý tưởng cho việc leo Island Peak, nhưng tôi khá lo lắng về tình trạng sức khỏe của mình.

Dingboche (4400m) ở độ cao hơn hẳn so với Tengboche (3900m) - nơi tôi bắt đầu bị AMS dữ dội - song tôi lại cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Cơn đau đầu có xuất hiện vào sáng nay nhưng không đáng kể. Tôi cũng không cảm thấy bị lạnh cóng, sốt hay buồn nôn nữa.

***

Tôi dành cả buổi chiều ở Dingboche đọc sách và chuyện phiếm với Dil về nghề mountain guide của nó, về cuộc sống nói chung ở Nepal.

Dil kém tôi vài tuổi, vóc người nhỏ con nhưng có sức bền và sự dẻo dai đáng kể. Trong khi chúng tôi mặt mày phờ phạc, thở hồng hộc mỗi khi lên dốc thì nó vừa đi vừa thẩn thơ ngắm nghía, kể chuyện, động viên. Chưa lúc nào tôi thấy nó mệt hay thở dốc mặc dù Dil không phải người Sherpa và sinh ra ở một ngôi làng nhỏ gần thủ đô Kathmandu. Dil đã có kinh nghiệm guide được vài năm, tuy nhiên nó chủ yếu guide trekking chứ không phải mountaineering. Hàng năm, Dil thường dành 6 tháng trên núi cho việc dẫn khách đi trek, 6 tháng còn lại nó phụ gia đình bán tiệm tạp hóa ở Kathmandu.

Khi tôi hỏi vậy mày sẽ theo nghề này lâu chứ, nó bảo nó rất thích công việc hiện giờ, tuy nhiên theo nó thì "không ổn định và chẳng bạn gái nào thích người yêu cứ ở trên núi suốt thế cả". Trong mùa off-season, ngoài việc bán tạp hóa, Dil vẫn thường xuyên đến văn phòng công ty du lịch phụ giúp điều hành tour, trò chuyện với khách để nâng cao vốn ngoại ngữ đồng thời đi học thêm tiếng Nhật. Nó hy vọng sẽ kiếm được việc bàn giấy và ổn định cuộc sống hơn bây giờ.

Theo lời Dil, tôi cũng khá bất ngờ khi phát hiện ra rằng hôn nhân ở Nepal nói chung vẫn theo kiểu cha mẹ đặt đâu con ngồi đó. Ở các thành phố lớn điều này có phần thuyên giảm, song vẫn đặc biệt phổ biến ở các làng mạc trên khắp đất nước. Quan hệ yêu đương trai gái trước hôn nhân được nhìn với con mắt không thiện cảm và thường phải diễn ra trong vòng bí mật. Nếu yêu ai mà gia đình không đồng ý thì sẽ không được lấy.

Người Nepal rất coi trọng việc lập gia đình trong cuộc đời. Đó là việc bắt buộc phải làm và cha mẹ rất tích cực can thiệp hoặc hỗ trợ để đảm bảo việc đó chắc chắn diễn ra. Nếu ai không lập gia đình sẽ bị coi là không tốt, là thất bại. Cha mẹ họ sẽ rất xấu hổ và nhục nhã.

Dil cho biết ở Nepal, người ta biết rất ít về người bạn đời sắp tới của mình trước khi cưới. "Như đánh xổ sổ vậy, may mắn thì được cô vợ tốt, không thì ...", nó bỏ lửng câu nói. "Nếu không thì sao, có ly dị không?" - tôi hỏi. "Nếu không thì tao sẽ làm guide thường xuyên hơn" - nó nhe răng cười buồn. Ở miền núi và vùng quê nơi nó sinh ra, con gái thường được gả khi 14-15t, cái tuổi theo nó thì "chưa sống hết tuổi trẻ đã bị làm mẹ" và nó không thích thế. Phụ nữ ở Nepal khi lấy chồng xong sẽ dành toàn bộ thời gian lẫn tâm huyết chăm lo cho gia đình, chăm sóc nhà cửa con cái. Kể cả những người phụ nữ dù có học cao (đại học, thạc sỹ) vẫn sẽ coi thiên chức đó quan trọng hơn việc phát triển nghề nghiệp hay thỏa mãn các sở thích cá nhân của mình.

"Dù sao phụ nữ ở Việt Nam vẫn sướng hơn, được đi khắp nơi, được làm những gì mày thích, được chọn lựa bạn trai", nó kết luận.

***

Từ Dingboche, Dil khuyên những người bạn của tôi hạn chế gọi các món thịt. Từ Namche Bazaar đến đây được coi là thánh địa linh thiêng, việc sát sinh tuyệt đối bị cấm. Do vậy những súc thịt khi được chở từ Lukla tới Dingboche thường đã trải qua vài ngày ròng rã trên lưng bò yak/ porter. Rất dễ bị đau bụng.

Càng lên cao, giá cả các mặt hàng cũng trở nên đắt hơn nhiều lần. Tại Dingboche, chúng tôi phải trả tới 250 đồng (tương đương 90k VND cho 1 chai nước suối 1.5lit), 300 đồng cho 1 lần xạc pin máy ảnh, và tận 900 đồng (tương đương 300k VND) cho 1 giờ sử dụng internet dial-up chập chờn

***

Nhiệt kế ngoài trời chỉ -5 độ C vào lúc 8h tối khi chúng tôi ăn xong và vào phòng chuẩn bị đi ngủ. Một đêm dài đang chờ phía trước.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,165
Bài viết
1,174,031
Members
191,980
Latest member
wenovateglobal
Back
Top