What's new

Từ Vạn Giã: gió biển, mưa dầm lên Đạ Sar

Về đã hơn tuần, việc nhà thu xếp tạm ổn, con xế cũng đã 'thanh toán' được vài phần hỏng hoc`, chỉ còn chờ thợ dứt điểm được cái đồng hồ công tơ mét nữa là ok (do đồng hồ kilomet hư, nhảy gãy kim). Vậy thì bây giờ mình sẽ tính đến việc 'kể chuyện ngày xưa' về một chuyến đi kỳ lạ, chả theo lịch trình chỉnh chu nào cả...

Địa danh đã qua trong chuyến đi: Vạn Giã - Tu Bông - Đầm Môn - Sơn Đừng - đèo Cổ Mã - hòn Dom - Đại Lãnh - đèo Cả - Vũng Rô - bãi Môn - Mũi Nậy - Ninh Thọ - Ninh Diêm - Ninh Phước - Ninh Vân - đèo Rọ Tượng - Vĩnh Lương - Nha Trang - Hòn Bà - bãi Dài - đèo Cù Hin - Khánh Vĩnh - đèo Hòn Giao - K'Long K'Lanh - Đà Lạt - Liên Nghĩa - Di Linh - Bảo Lộc - ĐạM'ri - Đoàn Kết - Tà Pứa - Mêpu - Võ Xu - Đức Tài - Giaray - Long Khánh - Dầu Giây...

DSCN2588.jpg


Thật ra, chuyến này bọn mình đã dự tính từ hồi mới chân ướt chân ráo về trong lần đi 'Liên Nghĩa - Nam Ban đến bãi hoang Hòn Hồng'. Về là tính liền, tính rồi dây dưa mãi - không phải do tiền, cũng chả phải do việc mà chỉ do tại... ông Trời cứ cho mưa mãi. Vậy là túi treo xe, hành lý đã sẳn sàng nhưng tha hồ ám bụi, thậm chí đồ đạc lủ khủ còn muốn mọc đầy mộc nhĩ lên kia, he he...

23h36, xe Quang Hạnh dừng lại cho khách nghỉ chân tại Phan Thiết:

DSCN2362.jpg


Đến tận những ngày tốt trời sau cơn bão số 7 thì bọn mình... bay đột biến! Gọi là 'đột biến' vì đặt vé qua điện thoại buổi sáng thì 16h10 chiều chạy ra bến xe Miền Đông. Xe khởi hành 18h30 (thật tế là trễ hơn 15 phút) nhưng phải ra sớm vì ngại kẹt xe tại Hàng Xanh, phần khác cũng do nhà xe cần mình đến trước để đưa chiếc Win100 vô hầm trước, dành chỗ cho hàng hóa theo sau.

35k một dĩa mỳ xào hải sản - các nơi nghỉ mà nhà xe thường ghé vào không có nơi nào rẻ cả. Được cái mực nang và tôm nơi này khá chất lượng, nhiều. Buộc phải ăn đêm do buổi ăn chiều quá sớm vì trước khi ra bến xe - vậy nên đêm đói lòng:

DSCN2360.jpg


Vé xe Quang Hạnh TP HCM - Vạn Giã là 200k/người, cước chiếc xe bằng giá xe tay ga: 300k - hơi chát nhưng đành phải chịu, con ngựa sắt già này mà không có kèm theo thì thôi ở nhà sướng hơn.
Vừa đi vừa nghe nhà xe hối thúc, đến cổng bến xe thì thở phào: mới 17h. Vào quầy mua vé, vào cổng mua vé bốc vác xe (20k), đến lúc gặp nhà xe thì anh tài xế nói "anh cứ mua vé 6k của xe chở hàng vô là được rồi, mua vé bốc vác phải kêu tụi nó, lại... phí tiền''. He he, phí thật: nhân viên BXMĐ đến - rút sạch xăng (dù xe mình chỉ còn nửa lít), tháo bánh trước, tháo luôn ốc dàn nhún sau...

Nhà xe dừng tại điểm cuối ngay trước bến xe Vạn Giã, khách trên xe bấy giờ chỉ còn chục ngoe vì đã xuống dần trước đó. Tài và lơ lôi ẻm Win của mình xuống rồi ráp lại những phần đã tháo - dĩ nhiên là không thiếu 'trái khế'. Chào tạm biệt xong, mình ra quốc lộ gần đó đổ xăng đầy bình rồi trở vào Lê Hồng Phong, rẽ đường Nguyễn Huệ tìm nơi điểm tâm sáng.
Ảnh là xe bò trên đường Nguyễn Huệ - Vạn Giã:


DSCN2366.jpg


Bố khỉ, liệu pa có cần tháo luôn cái ghi đông ra nữa không (kiếng trước sau mình đã tháo hết rồi)? Không à, vậy thì đưa vào hầm. Nhưng nói trước, anh mà làm mất cái 'trái khế' của công tờ mét xe là tui 'đào mồ rủa xả', không hề buông tha đâu đấy nhé, chỉ vì cái 'trái khế' này khó tìm mua hàng zin...
Lần sau sẽ mua vé 6k: lơ và tài xế sẽ lo chuyện bốc xế vào hầm. Trong thật tế thì họ (nhà xe) cũng không thích bọn nhân viên bến xe rớ mó vào chuyện của họ - một kinh nghiệm nhỏ cho sau này.

Cơm tấm 15k/dĩa, cà phê 5k. Hàng ven đường bán cho người trong xóm nên giá bèo, cũng ngon - ngon với hai kẻ phượt xa...:

DSCN2364.jpg


Trễ 15 phút do chờ khách... rồi thì chiếc xe giường nằm Quang Hạnh từ từ chạy ra khỏi bến, theo QL13 qua cầu Bình Triệu rồi thẳng tiến đi QL1A. Trời tối sẫm và... mưa! Mưa Sàigòn Biên Hòa gì đó cũng không ngại do đích mình đến tận ngoài kia, xa lắm.
Thông thả rồi mới ngắm nghía chiếc xe: may mắn là bọn mình chọn đúng chiếc xe rất mới, chạy êm, máy lạnh vũ bão... và phía sau cùng còn có toilet: sạch bong và bóng lộn, tha hồ nốc chai giải khát sướng cả miệng mồm!

No lòng rồi thì lên đường: bọn mình vẫn theo đường Nguyễn Huệ để chạy thẳng đi Tu Bông. Đúng lúc này, chiếc xe bắt đầu phát ra tiếng rít kỳ lạ... Gì vậy cà?
Tiếng động phát ra ngay đồng hồ công tơ mét, cái tiếng rít thật khó chịu!


IMG_7103.jpg


Mình ghé tạm vào chỗ sửa xe đối diện chú bò kéo xe này, lòng nghĩ nhà xe có sai lầm gì trong trong việc lắp lại bánh trước?
Anh thợ tháo bánh trước, xem cáp và trái khế - tất cả đều ổn nên lắp lại. Mình kêu anh chạy thử một vòng: lúc này thì ẻm Win không kêu nữa - anh cho là chiếc đồng hồ trục trặc, sau này về nên thay. Vậy là tán phét một hồi, trả anh 5k rồi bọn này lại đi.


IMG_7106.jpg


Bài đã post trong Phuot:

Từ Vạn Giã: gió biển, mưa dầm lên Đạ Sar
Liên Nghĩa - Nam Ban đến bãi hoang hòn Hồng
Đi Mũi Né bằng đường... đèo!
800 cây số từ Đông sang Tây
Đầu năm chơi làng an dưỡng Ba Thương (Củ Chi)
Vượt hai đảo về Long Hải
"Phượt vặt" sửa travel guide books
Madagui - Đạ Tẻh: hành trình tìm thác và đèo...
Phượt từ Sàigòn đi Lagi - Bàu Thêu - Phan Thiết - Phan Rang
Bò lech xứ Tuy Hòa
Dọc đường gió bụi: Cà Ná về Sài Gòn theo đường ven biển.
Sáu ngày đêm dzọc nát Bình Tiên, Bình Lập
 
Last edited:
Vượt cầu Sông Cầu: đây cũng chính là con sông nhận dòng nước từ thác Yang Bay.
Yang Bay là một thác đẹp nằm ở phía Bắc dãy núi Hòn Bà. Hơn hai năm trước, bọn mình ghé thăm rồi nên chuyến này cho qua:


IMG_8943.jpg


Chuyến đi hồi đó từ xứ biển lên xứ hoa theo tour 'địa phương' Ngọc Giàu, còn bây giờ phiêu bạt theo tour 'phượt'.
Hồi đó ngồi xe khách 45 chỗ đi theo TL2, hương lộ 62... mà lúc ấy còn đang tu sửa, đất đỏ từa lưa. Còn bi giờ ngồi xế khói 2 chỗ với sự hoàn toàn tự do!


IMG_8945.jpg


Ngã 3 có bảng hướng dẫn: rẽ trái là đi Khánh Thành, còn phải là vô thị trấn huyện lỵ Khánh Vĩnh.
Từ Khánh Vĩnh, con đường lên xứ hoa sẽ cặp theo bờ sông Cái đến tận chân đèo Hòn Giao, cũng là đèo Khánh Lê.


IMG_8952.jpg
 
Thật ra, có nhiều con đường nối liền rừng và biển nhưng đây là con đường nối liền hai thành phố du lịch nổi tiếng ở Tây nguyên và miền Trung, nối Đà Lạt và Nha Trang... hay cũng là đường nối liền xứ biển và xứ hoa, được mở ra và thông xe chính thức vào tháng 4.2007.

Gặp ngã 3 vào thị trấn huyện lỵ Khánh Vĩnh:

IMG_8956.jpg


Trước đây muốn đi từ Đà Lạt xuống Nha Trang, ta phải đi qua đèo Prenn hay đèo Dran, đổ xuống Đơn Dương, lại qua đèo Ngoạn Mục xuống Phan Rang, từ đó theo quốc lộ 1 ra Cam Ranh, đến Ngả Ba Thành rồi rẽ về thành phố biển, tất cả dài 220 cây số.

Qua thị trấn Khánh Vĩnh thì con đường không còn mang tên Cao Bá Quát mà là TL652. Đường sẽ nối liền TL723 của Lâm Đồng tại đỉnh đèo.

IMG_8962.jpg


Bây giờ bạn có thể đi thẳng từ rừng xuống biển, chỉ mất 140 cây số. Buổi sáng bạn uống café ở Thủy Tạ bên hồ Xuân Hương se lạnh, buổi trưa bạn có thể nằm tắm nắng trên bãi biển Nha Trang nghe sóng đại dương vỗ bờ.

Còn đây là ngã rẽ vào trung tâm xã Cầu Bà, vị trí trên bản đồ tại đây.

IMG_8970.jpg


Về tên con đèo này cũng thật đa dạng: Người địa phương tại chân đèo gọi là đèo Hòn Dù, khách đi đường hoặc khách du lịch lại gọi là đèo Hòn Giao (vì đèo nằm cạnh đỉnh Hòn Giao 2062m), dân phượt lại gọi là đèo Omega, dân Khánh Hòa lại gọi là đèo Khánh Vĩnh vì chạy ngang qua huyện Khánh Vĩnh, dân Lâm Đồng thì gọi là đèo Bi Đoup theo tên đỉnh núi Bi Đoup cao 2287m của cao nguyên Lang Biang Lâm Đồng mà con đèo cắt qua gần đó. Lại còn có tên gọi khác nữa là đèo Khánh Lê vì trước đây chân đèo là xã Khánh Lê nhưng bây giờ đổi tên là xã Liên Sang.

Cây cầu cũng mang tên Cầu Bà:

IMG_8966.jpg


Vậy đấy, tên đa dạng - chưa chính thức nhưng nếu ai nói về một cung đường mới nối xứ biển và hoa là ai ai cũng nghĩ về con đèo Hòn Giao. Nói cho cùng: bây giờ nhà nước đặt tên chuẩn cho đèo có lẽ đã... trễ vì người ta đã gọi quen rồi, chết tên.
 
Nhiều đoạn quặn quẹo như rắn bò.

IMG_8977.jpg


Trong thực tế: Đèo Hòn Giao (Mình tạm gọi trong bài viết tên này vậy) chính là con đường TL652 nối dài từ Khánh Vĩnh (phía Khánh Hòa) vào TL723 nối dài từ Lạc Dương (phía Đà Lạt). Đèo có độ dài khoảng 33km với một số đoạn thường có sương mù, nơi cao nhất tại đỉnh đèo gần 1700m (so với mực nước biển - đỉnh núi Hòn Giao cao 2062m).

Ủy ban nhân dân xã Cầu Bà đây, từ đây đường bắt đầu chạy theo con sông Cái sẽ đổ ra Nha Trang:

IMG_8971.jpg


Nếu đi theo hướng từ Đà Lạt về Nha Trang thì sau khi rời khỏi những cánh rừng lá kim giá lạnh trên lập địa thoai thoải của cao nguyên Lang Biang là tới những cánh rừng lá rộng nhiệt đới xanh ngắt trên sườn dốc dựng đứng thuộc địa phận Khánh Hòa.

Vậy nhưng vẫn chưa vào đèo đâu vì vẫn còn là con đường dẫn được nâng cấp từ TL652 do Khánh Hòa đầu tư:

IMG_8986.jpg


Đây cũng là khu vực của Vườn quốc gia Bi Đoup - Núi Bà với diện tích đến 64.800ha, nơi duy nhất trên thế giới được xác định còn sót lại loài thực vật thông hai lá dẹt (Pinus krempfii) có tổ tiên xuất hiện cùng thời với khủng long.

Vào địa phận Liên Sang: phần trung tâm xã đường được mở rộng thành hai luồng riêng biệt có bồn ngăn cách ở giữa.

IMG_8996.jpg


Do VQG giữ nước tốt nên cung đường đèo có rất nhiều thác nước trong vắt. Ở độ cao trên 1000m (vùng đỉnh đèo) - nơi giáp ranh giữa hai tỉnh Lâm Đồng và Khánh Hòa, sương mù thường xuất hiện vào bất cứ thời gian nào trong năm...
 
Sông Cái bên phải đường lúc này trông thấy rõ ràng hơn. Nước cuộn trong xanh, ven bờ có chị phụ nữ đang giặt đồ, cái gùi lớn để bên cạnh.

IMG_9003.jpg


Khu trung tâm Liên Sang lúp xúp nhà cửa, đầy cây xanh rợp mát. Đèn đường, trụ phát sóng di động... đầy đủ.

IMG_9005.jpg


Sườn phía Lạc Dương thoai thoải tử độ cao 1700m xuống 1500m nên du khách có cảm giác con đèo là một con dốc lớn. Con dốc vĩ đại này cũng chính là sườn đông của Trường Sơn Nam. Bất kỳ chuyến chinh phục đèo từ hướng biển hay cao nguyên: sau khi bạn qua những con dốc dài thì tai bạn sẽ lùng bùng, đôi khi hơn nhức (như khi bạn xuống máy bay vậy) do thay đổi độ cao nhanh từ 1500m xuống 1000m, rồi dưới 500m (hay ngược lại).

Qua trung tâm rồ thì nhà cửa thưa thớt hơn: Những căn nhà ván đặc trưng của người dân tộc nay đã được thay bằng nhà tường.
Gặp nhóm trẻ đang rong chơi, mình dừng xe để 'nửa kia' lấy kẹo cho bọn nhỏ. Những đứa bé bỏ chạy khi thấy người lạ kêu nhưng quay lại ngay khi thấy kẹo, nhưng sao lại dành giật nhỉ - từ từ nào...


DSCN2823.jpg


Đám trẻ trai bên kia đường cũng vậy, mỗi đứa có một nắm to kẹo Alpenliebe thơm ngậy - tha hồ túm áo và lưng quần lên để đựng.
Mà bọn trẻ ở đây dành giật nhau khiếp quá, không như những đứa bé ở hồi sau trên địa phận Lâm Đồng. Vậy nhưng rồi cũng xong, đứa nào cũng có phần.


DSCN2824.jpg
 
Rời Liên Sang, bọn mình chạy qua một cây cầu mà chắc chắn ai đi cung đường này cũng sẽ ấn tượng không quên: đây là cầu Bến Lội.
Phía dưới là dòng nước chạy qua một vùng đầy sạn tròn tròn từ đầu nguồn sông cái. Những cái quán đằng kia là nơi dừng chân của khách đi xe trước khi lên đèo.


IMG_9009.jpg


Theo nhiều nguồn tin thì đèo Hòn Giao dài 33 km là con đèo dài nhất Việt Nam (con đèo dài thứ hai là đèo Pha Đin 32 km). Tuy nhiên, một ít biển báo giao thông ghi chính thức đèo dài 29 cây số, điều này tất nhiên là còn tùy ở việc tính đèo từ khúc nào. Đèo Hòn Giao thực chất là đèo một sườn: Sườn phía Khánh Hòa chiếm đại bộ phận chiều dài con đèo từ cao trình khoảng 200m ở Khánh Lê lên đến 1700m.

Qua một vòng cua thì thấy quán Bến Lội: hơn 2 năm trước bọn đã ghé ăn cơm theo tour xe Ngọc Giàu, xuống rửa chân trong dòng nước mát lạnh, dưới đáy là những viên đá tròn. Chỉ mới thoắt đó mà giờ đã là dĩ vãng xa xưa.
Bây giờ, tại đây đã có thêm nhiều quán khác như Chân Đèo, Phố Nhỏ...


IMG_9018.jpg


Bảng báo vào đèo: "Đường đèo dốc quanh co dài 29km". Có lẽ, phía Đà Lạt xuống đây sẽ ghi khác nên trên mạng internet vẫn có thông tin rằng đèo Hòn Giao dài 33km - âu cũng là tùy người ta tính vào đèo từ khúc nào thôi.

IMG_9032.jpg


Đường đèo thật tốt với 2 làn thừa, đồi núi hai bên chập chùng.

IMG_9043.jpg
 
Cái thác nhỏ đầu tiên trên đèo Hòn Giao mà bọn mình gặp. Trên suốt đường đèo ni có rất nhiều thác khác nữa.

DSCN2835.jpg


Con đường được thiết kế và thi công rất tốt nên không quá dốc và các khúc cua không quá ngoặt, có phần êm thuận hơn cả Đèo Cả và nhiều đèo khác. Phía Lâm Đồng đường càng đỡ dốc, ẩn mình giữa cánh rừng đầu nguồn sông Đa Nhim và những đồi thông xanh biếc của cao nguyên Lang Bian, qua những buôn làng của đồng bào Mơ Nông, K’Ho, Cil, trở thành con đường đẹp nhất Tây Nguyên.

Con đường quanh co theo sườn núi: đường đến đâu thì vạt núi đến đấy, vậy nhưng năm nào mưa bão nhiều cũng bị lở.

DSCN2837.jpg


Ngọn đèo này của phía Khánh Hòa được làm gian nan và công phu hơn phía Lâm Đồng khá nhiều. Trên cao đất lại tương đối bằng phẳng và chỉ xuyên rừng bằng cách phá các ngọn đồi đất đỏ bazan, còn dưới này là núi đá dốc đứng hiểm trở. Có những nơi người ta phải phá đá lên cao vài chục mét, làm thành nhiều tầng có thiết kế mương nước chảy để khỏi sụp lở. Đá còn la liệt khắp nơi dọc theo con đường hoặc lăn xuống vực sâu ngút mắt, cho thấy việc thi công gian khổ đến ngần nào.

Hiếm hoi lắm mới thấy một xe đò chạy ngược lại: du lịch từ xứ hoa về xứ biển đây.

DSCN2839.jpg


Ở một đoạn cao nào đó nhìn xuống không bị khuất, bạn sẽ thấy con đường quanh co mải miết lượn tới lượn lui và mất dạng giữa núi rừng trùng điệp. Ở dưới nhìn lên bạn sẽ thấy con đường như xông thẳng vào vách núi sừng sững trước mắt không chút e dè. Bạn sẽ không ngăn được thán phục ý chí, trí tuệ, tài năng cùng với kỹ thuật, máy móc thi công hiện đại của những người đã tạo ra con đường kỳ diệu.

Tảng đá rất to trên sườn núi có hình thù kỳ lạ:

IMG_9074.jpg


Chạy trên con đường này, khách du lịch có thể dừng lại đôi phút trước mấy ngôi miếu nhỏ để tưởng niệm và tỏ lòng biết ơn những công nhân và kỹ thuật viên đã bỏ mình khi góp sức làm nên con đường tuyệt vời cho tương lai mà mọi người đang thong dong lướt đi.

Cây khô trên đỉnh cao trơ trụi:

IMG_9084.jpg
 
Bọn mình dừng lại. Chỗ này có cái miếu nhỏ được lập lên từ năm ngoái khi xẩy ra một tai nạn giao thông làm thiệt mạng hai bạn trẻ:

IMG_9087.jpg


Một điểm son nữa cho Khánh Hòa là đoạn đường này đã được xây dựng hoàn chỉnh với tất cả yêu cầu cần có của một con đường hiện đại. Mặt nhựa phẳng mịn, cầu cống, mương nước, rào chắn, gương lồi, vạch vôi, biển báo giao thông các loại chỉ tốc độ, khoảng cách, các đoạn đường nguy hiểm, độ cao… Bạn cứ yên chí chạy xe theo chỉ dẫn sẽ chắc chắn an toàn.

Khung cảnh phía dưới đẹp vô cùng. nhìn thấy cả con đường mình đã qua cùng một trong những con suối đầu nguồn sông Cái.

DSCN2843.jpg


Đường đèo Hòn Giao hoàn toàn không khó đi cho dù bất kỳ từ hướng nào. Duy nhất một vài việc bạn cần lưu ý nếu đi xe gắn máy: phải coi chừng bình xăng của mình. Từ cây xăng ở xã Đạ Sa phía Lâm Đồng bạn phải chạy 100 cây số mới đến cây xăng tiếp theo ở Diên Khánh. Nếu lỡ kẹt, bạn có thể đổ xăng lẻ ở Khánh Lê, dưới chân đèo, do mấy người dân tộc mang về bán hoặc cố chạy vài chục cây số nữa đến thị trấn Khánh Vĩnh, nơi cũng chỉ bán xăng lẻ, tuy nhiều hơn.

'Ôm' của mình đây: đang chăm chú săn ảnh...

DSCN2842.jpg


... và chụp luôn mình đang đứng bên bờ vực thẳm:

IMG_9093.jpg
 
Uống nước, nghỉ chân ngắm cảnh cho thỏa rồi lại đi. Trời nắng chang chang, không thấy tý gì lạnh, vậy nhưng cũng không nực nội gì.

IMG_9099.jpg


Riêng việc hỏng xe hay xì bánh, nổ vỏ trên đèo sẽ là một... đại họa vì không thể tìm ra chỗ sửa. Vì vậy bạn nên xem sơ qua xe của mình trước chuyến đi để thật an tâm. Bugi sơ cua, nếu biết tự vá và có đem theo ruột phòng hờ thì sẽ không còn gì đáng ngại nếu vỏ xe không quá tả.

Bất chợt gặp một cô gái người dân tộc đang bước nhanh bên vệ đường, lưng đeo gùi.
Chốn hoang vắng này, cô ta đi đâu vậy cà, có lẽ nhà gần đây.


IMG_9109.jpg


Đèo Hòn Giao ngày nay là một con đường rất tốt nối từ đồng bằng lên cao nguyên. Đây cũng là một bảo tàng thiên nhiên vĩ đại về cảnh quan, về đất đá, về các quá trình địa chất xa xưa, về tính đa dạng sinh học của VQG Bi Đoup – Núi Bà, và cả về văn hóa bản địa của người Lạch ở Lạc Dương vốn trước đây là chủ nhân vùng đất Đà Lạt được người Pháp tái định cư về Lạc Dương để lấy đất xây dựng thành phố Đà Lạt.

Gặp một chòi cao canh lửa của kiểm lâm ven đường, mình ghé vào và leo lên thang.
Lúc này cũng có 2 xe môtô ghé lại, phía sau chở 2 cô Tây du lịch ba lô.


IMG_9118.jpg


Thiên nhiên kỳ thú và con người nhân hậu trên từng nơi đi qua, cảm giác hứng thú và sợ hãi khi đi trên con đèo hiểm trở ẩn hiện trong mây, những khao khát được trải nghiệm, được hiểu biết... đã tạo ra sức hấp dẫn rất lớn đối với du khách trong và ngoài nước. Rất thường gặp những nhóm du khách đi xe máy thậm chí xe đạp vượt đèo: vậy nên đường đèo Hòn Giao không chỉ nối hoa với biển mà chính nó cũng là một đối tượng du lịch đắt giá.

Chòi canh lửa đây: mình đang ở trên đó, 'nửa kia' ở dưới chụp lên. Hai cô Tây cũng lò dò lên theo.

IMG_9121.jpg


Dung nhan 2 cô Tây đây - Bọn mình lên cao nguyên còn hai cô nàng từ đấy về xứ biển: đúng là người lên kẻ xuống.

DSCN2854.jpg
 
Quang cảnh mà mình chụp trên chòi canh lửa: một đất một trời rộng bao la.

DSCN2852.jpg


Lại lên đường. Thi thoảng bắt gặp một chiếc xe ngược chiều hay cùng chiều - không nhiều so với cung đường đèo rộng, đẹp và đằng đẳng.
Lúc này, độ cao đã tầm 800m trên mực nước biển. Đường vẫn còn xa, đèo Hòn Giao vẫn còn dài, dài lắm...


IMG_9126.jpg
 
Đèo Hòn Giao: một con đường tuyệt đẹp xẻ ngang trùng điệp núi rừng nguyên sơ và nhiều lúc bảng lảng sương mù được thành hình, nối Đà Lạt - thành phố hoa với Nha Trang - thành phố biển. Không chỉ là con đường đẹp, đó là con đường của sự phát triển.

Con đèo được khoét sâu vào những mạch đá cứng, ngày nay đã bắt đầu phủ cỏ xanh:

IMG_9135.jpg


Con đường cứ thế đâm xuyên qua những lớp lớp đồi núi thấp cỏ xanh mượt, với những bản làng mộc mạc, nhỏ bé của người Cil, K’Ho bản địa rồi băng qua những trang trại trồng hoa mang dáng dấp nền nông nghiệp hiện đại phương Tây.
Nhưng ấn tượng hơn cả vẫn là lữ khách được đi trong bức tranh vĩ đại của thiên nhiên về những cánh rừng thông còn trinh nguyên mới lạ với cảm giác như ta đang đi trong một chốn nào đó ở châu Âu.

Thanh vắng, trời vẫn nắng khá gắt nhưng không hề thấy nóng vì độ cao tại đây cũng bằng cỡ Gia Nghĩa.
Xa xa, đính núi còn vờn mây...:


IMG_9138.jpg


Người Cill gọi buôn K'Lon K'Lăn (K’Long K’Lanh) của mình là thung lũng trăn. Sự tích về một thung lũng trăn được nhiều già làng kể lại trên xứ sở rừng già này. Ngày xưa trăn nơi này nhiều lắm, trăn sống trong các hang đá lạnh, bên các dòng suối. Những buổi đẹp trời, những con trăn trườn mình lên thảm cỏ phơi nắng, vảy trăn lấp lánh dưới mặt trời.

Bắt gặp một 'đồng liêu' trung niên đang gò người trên chiếc xe đạp với hành trang đầy đủ từ vỏ ruột xe, kể cả chiếu nằm - Ông vẫy tay chào, tuyệt lắm một phượt gia chính hiệu 'Con nai vàng'.

IMG_9143.jpg


Đất xưa lành, tổ tiên chọn, nay cháu con vẫn đậu. Nay! mảnh đất này đang là nơi nhiều dự án phát triển kinh tế, xã hội đang chờ. Trong đó những hồ cá nước lạnh nằm sâu trong rừng già là điểm tham quan không thể bỏ qua của du khách gần xa khi đi qua cung đường này.

Đến độ cao ngàn mét. Lỗ tai mình lùng bùng từ đoạn dưới nên bây giờ không còn si nhê gì:

IMG_9146.jpg


Cứ như vậy, bên những ché rượu cần cùng sắc thắm mai anh đào rực rỡ. Những câu chuyện xuyên đêm trong tiếng hú của rừng già như mời gọi du khách, đặc biệt những chàng trai trẻ mê văn hóa Tây nguyên như tôi chinh phục và khám phá.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,295
Bài viết
1,174,956
Members
192,025
Latest member
369
Back
Top