Không gian trong hang động rất chật hẹp tối tăm. Màu sắc của hầu hết các tranh đều nhòe nhạt. Trong quá trình sao chép họ gặp phải rất nhiều vấn đề kỹ thuật. Ô. Zhang luôn miệng nhắc nhở mọi người không được làm hư hại hay làm hỏng tranh tường.
Họ vào hang từ sáng sớm và rời hang vào chiều tối, mặt mũi quần áo lấm đầy bụi bặm. Thường xuyên một tay cầm nến, tay kia cầm cọ vẽ, chân đứng trên thang, cúi người hay nằm sấp xuống đất, Ông Zhang thường phải quan sát và ngẫm nghĩ hàng chục lần trước khi quyết định đặt bút vẽ cái gì. Khó khăn vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người. Như nhà văn Gao Yang đã nói: "Zhang Daqian là nhà khổ tu của nghệ thuật Đôn Hoàng. Ông có một điểm chung với Xuan Zhang (Huyền Trang), nhà sư đã sang Tây Trúc thỉnh kinh, đó là sự dũng cảm, kiên cường theo đuổi mục đích và hết lòng sùng kính nghệ thuật".
Nhóm tượng sáp tả lại cảnh Zhang Daqian chép tranh.
Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát. Vẽ thời Đường. Chép lại trên cuộn vải 1941-43.
Giới hội họa choáng váng trước những phát hiện của ông
Mùa hè 1941, Zhang gửi hơn 20 bản sao về Thành Đô và nhờ một người bạn tổ chức cuộc Triển lãm nghệ thuật Chuyến hành trình của Zhang Daqian về Tây Thiên. Vào khi ấy, công chúng có quan điểm vừa ủng hộ vừa phản đối ông.
Tháng 8/1943, các bản sao được trưng bày ở Lanzhou. Nhiều người muốn mua giá cao nhưng Zhang từ chối tất.
Tháng 1/1944, cuộc triển lãm ở Thành Đô được mọi giới xã hội tán thưởng.
Tháng 5/1944, triển lãm chuyển đến Trùng Khánh và làm cả thành phố kinh ngạc.
Tháng 10/1946, triển lãm ở Thượng Hải. Giới nghệ thuật kinh ngạc. "Ấn tượng Đôn Hoàng" phổ biến khắp Trung Hoa.
Mùa xuân 1950, cuộc triển lãm được Ấn Độ mời đến và được ở đây tán thưởng. Đồng thời, Zhang Daqian tìm hiểu nghệ thuật Phật giáo ở Ấn Độ và rút ra kết luận: "Tranh Đôn Hoàng là nghệ thuật của nhân dân trung Hoa".
Năm 1957, tác phẩm của ông được triển lãm ở Tokyo, Nhật, do Hãng tin ASAHI mời.
Zhang Daqian đi tới Đôn Hoàng và là được những điều mà người khác không làm được. Ông tìm hiểu nét nghệ thuật của "Phật giáo trang nghiêm" và sao chép hơn 270 bức bích họa trong thời gian 2 năm 7 tháng. Ông tìm lại màu sắc và bản chất của hội họa Trung Hoa trong nghệ thuật Đôn Hoàng mà sau này trở thành nguồn gốc của phong cách thi họa dùng mực tàu và màu nước. Chuyến đi tới Đôn Hoàng mang thành công tới cho Zhang Daqian và ông trở thành một bậc thầy trong cả truyền thống lẫn hiện đại.
Nhận xét của danngoc: cái đánh giá nêu trên của giới hiện đại Trung Quốc có một điểm Đại Hán chủ nghĩa rất đáng nghi ngờ và phê bình: họ đánh đồng tất cả các dân tộc vùng Tây Tạng và Tứ Xuyên thành "nhân dân Trung Hoa", và nghệ thuật Tứ Xuyên trở thành nghệ thuật Trung Hoa Vĩ đại. Cá nhân tôi thấy nếu để là Nghệ thuật Đôn Hoàng hay nghệ thuật các dân tộc Tây Trung Quốc thì đúng hơn.
Sự tự ti văn hóa của người Trung Hoa nằm ở đoạn này:
Zhang Daqian nói: "Đối với giá trị nghệ thuật, chúng ta có thể nói bích họa Đôn Hoàng thể hiện nghệ thuật trung cổ phương đông và đại diện cho lịch sử 1000 năm của nghệ thuật Trung Hoa từ thời Bắc Ngụy cho tới thời Nguyên. Nói cách khác, đây là đỉnh cao của văn minh Phật giáo... Bích họa Đôn Hoàng của chúng ta có lịch sử 1000 năm sớm hơn Thời Phục hưng ở Châu Âu. Và các phát hiện hiện đại đã khá hoàn tất để có thể nói đây là một kỳ quan của văn hóa nhân loại". - Zhang Daqian, Trò chuyện về Đôn Hoàng với Jiang Zhaoshen.
Dù sao đi nữa, bọn họ (TQ) cũng không tìm được một đối tượng so sánh nào khác ngoài Châu Âu. Ta (người Việt) không phủ nhận tầm quan trọng của văn minh Trung Hoa, nhưng cứ phải gân cổ lên nói là tôi sớm hơn, tôi tuyệt vời, tôi thế này thế nọ, thay vì tự đi và tìm hiểu, dù sao cũng là một việc dễ thống khoái...
Làm giấy
Giấy gạo rất thiếu ở vùng Nam Hoa do quân Nhật xâm lược mùa thu 1939. Được Zheng Boying giới thiệu, Zhang Daqian tới Jiajiang thuộc tỉnh Tứ Xuyên để nhờ các nghệ nhân làm giấy nâng cao công thức làm giấy. Họ làm nhiều thử nghiệm về sớ giấy và hoa văn trên giấy. Loại giấy truyền thống Trung Hoa mà Jiajiang mới giới thiệu có hai loại quy cách: 4 chi x 2 chi và 5 chi x 2,5 chi (danngoc không biết chi ở đây là đơn vị gì, bạn nào biết xin chỉ dạy để danngoc mở rộng kiến thức). Có in hoa văn hình đám mây ở cả hai đầu của tờ giấy và 2 chữ chìm "Giấy Tứ Xuyên" và 4 chữ "Sản xuất ở xưởng Thượng Phong" (Hán văn) rải khắp mặt giấy. Zhang Daqian đặt hàng 1 lúc 20.000 tờ giấy này với giá cao gấp 4 đến 5 lần so với bình thường.
Tổng cộng Zhang đã vẽ hơn 200 bức Đôn Hoàng và không cho bán 1 tấm nào. Năm 1955, gia đình ông hiến tặng toàn bộ cho Bảo tàng Tứ Xuyên. Không biết có bao nhiêu bức sống sót qua CM Văn hóa.