What's new

[Tổng hợp] Từ Yên Tử đến Yên Phụ

Phân vân khi viết topic này, vì tớ vốn định viết về một vùng đất rộng lớn hơn cái Yên Tử.

Định topic về Trấn Hải Đông, cho đủ bộ Tứ Chính Trấn của Thăng Long xưa: Trấn Kinh Bắc, Trấn Sơn Tây, Trần Sơn Nam, Trấn Hải Đông. 3 Trấn kia đều đã có topic cả rồi. Chỉ sợ cái tên trấn Hải Đông xa lạ với mọi người quá.

Hoặc là định viết về cả Yên Tử - Yên Phụ với dấu tích nhà Trần, vì nhiều người nói đến nhà Trần là chỉ nghĩ đến Nam Định là hoàn toàn sai lầm. Với nhà Trần thì đất An Sinh - Đông Triều và Hưng Hà - Thái Bình có lẽ còn quan trọng hơn đất Nam Định.

Nhưng thôi cứ từ từ đã, viết đến đâu hay đến đó.

Còn cứ bắt đầu từ Yên Tử.
 
Ngồi trên đỉnh núi nhìn mây bay tràn ngập qua một lúc là lạnh. Đi xuống, không muốn chụp nhiều ở đây. Có gì đó khang khác và mới mẻ quá. Có lẽ một thời gian nữa, khi màu đồng trên cái chuông, cái khánh kia xỉn đi, cái nhà công đức kia xuống cấp đi, thì đỉnh thiêng này mới lại có phong vị xưa.

DSC_3972s.jpg
 
Đi xuống đến An Kỳ Sinh, nhiều người tò mò và hỏi rằng tôi đi có một mình thôi à, hay đoàn ở đâu ! Có lẽ ít khi chiều muộn mà có người đi một mình lên đây. Một cậu bé hỏi tôi sao không đi cáp treo, tôi hỏi : Một người cáp treo có chạy không, thì một ông bên cạnh cười: Có cái cáp chân nó phải chạy thôi.


Từ trên nhìn xuống, bỗng mây trổ ra một lỗ nhỏ, để một chút ánh nắng đi qua, chiếu về phía núi đang bị gặm nhấm.

Không rõ đó là cái gì, mà mấy vạt cây rừng đã bị triệt hạ? Có phải khu đào than lộ thiên mà báo chí mấy năm trước đã từng kêu gào đó không?

picture.php
 
Last edited:
Theo lộ trình truyền thống: Lên Bảo Sái, xuống Vân Tiêu, tôi đến sân chùa Vân Tiêu. Tương truyền vị Tổ thứ hai của sơn môn Yên Tử là Phù Vân Quốc sư (hay Trúc Lâm quốc sư - tức thiền sư Đạo Viên - sư tổ 4 đời của vua Trần Nhân Tông) đã viên tịch ở đây.

Phía trước chùa là mỏm núi vươn xa ra, dưới bóng hai cây tùng là mấy ngọn tháp cổ, trong đó tháp Vọng Tiêu Cung là cao và đẹp nhất. Phong cảnh này rất đặc trưng và cũng tiêu tốn không ít phim ảnh của các tay máy từ nhiều năm.

Bậc Quốc sư thuở xưa quả là chọn được nơi linh địa. Mỏm núi nhô hẳn ra giữa trời, bốn bề quanh năm mây trắng. Chiều xuống làm cảnh chụp tối và u tịch.

picture.php
 
Last edited:
Từ khu tháp cổ nhìn về ngôi chùa bên sườn núi. Chùa cũ xưa đã đổ nát hết, chùa này mới dựng lại năm 2002, nên trông mới quá. Đỉnh núi ngập trong sương.

picture.php

Đường về Hoa Yên

picture.php
 
Last edited:
Xuống đến Hoa Yên lúc sáu rưỡi, trời còn sáng lắm. Không phải ngày lễ, không phải cuối tuần nên nơi này vắng vẻ. Đi dạo quanh sân chùa nhìn chiều xuống, bình yên.

Cửa chùa đã đóng lại, vài nén hương thắp bên ngoài leo lét, mấy bông hoa đại dìu dịu. Lúc đó tôi gặp một vị sư trẻ người miền Nam, rồi mới biết là buổi tối chỉ nghỉ lại đây chỉ có thêm 1 cô bé nữa mới lên. Trong 3 người chỉ có tôi là lên chùa Đồng chiều hôm đó.

Nói chuyện một lúc, thấy không hợp với vị sư trẻ kia lắm. Về chỗ nghỉ ăn tối, chờ trăng bắt đầu lên mới lại lên sân chùa Hoa Yên.

Nghe tiếng tụng kinh gõ mõ. Ngó vào trong chùa...


picture.php

Hai người trong chùa, với tôi, là ba vị khách tối nay ở đây....
 
Đêm đó trăng thật đẹp.

Sau khi nghe xong bài kinh tụng của vị sư trong chùa, tôi đi xuống khu tháp Tổ, ngồi một mình trước ngôi tháp. Không một tiếng giun tiếng dế. Trăng lên sáng trong cả một vùng núi.

Từ núi nhìn về phía biển, ánh đèn lấp lánh kéo một dải dài. Không có gió, không có mây, và vì là trăng 17 nên cũng có cả các vì sao nữa. Cây cối vẽ lên những nét kì dị.

Tôi nhớ hồi 15 năm trước đi cùng bạn, cả lũ cũng ngồi dưới sân tháp này nói chuyện. Rồi lại lên sân chùa lấy chiếu trải ra nằm nhìn trời, tiếng rì rầm của bạn bè làm tôi ngủ đi một lúc, tỉnh dậy trăng đã gần chiếu thẳng.

Sau khi từ tháp lên, cũng ngồi ở sân chùa. Nhưng không có chiếu, không có bạn. Vị sư trẻ kia qua một lúc nói chuyện ban chiều, thấy không hợp, nên không nói nhiều. Cô bé thì cũng chả mấy chốc đi xuống để ngủ, bảo sáng mai dậy sớm.

Ngồi một mình đến hơn 11 giờ, khu nhà nghỉ bên dưới cũng đóng cửa tắt đèn hết rồi. Chỉ còn ánh sáng của trăng trên trời, dải chỉ lấp lánh ngoài biển, và khu trạm cáp treo sáng đèn.

Về chỗ nghỉ, cái sàn rộng thênh thang cũng tràn ngập ánh trăng. Nhắn tin và gọi điện thoại cho bạn trong lúc đang nằm ngửa để trăng chiếu vào mặt dịu dàng...
 
Tớ nhớ nếu đứng nhìn vào chùa Hoa Yên, lối bên phải lên chùa Đồng, lối bên trái đi rất hoang vu khoảng hơn nửa km lên xuống trong rừng sẽ gặp một cái thác nước (thác Ngọc?) rất đẹp vì nằm giữa núi rừng vắng lặng rậm rạp

Đường phía bên phải đi sang thác Ngự Dội, am Thiền Định và thác Vàng, đúng là hồi xưa chỉ là con đường mòn len lỏi sát vách núi. Giờ thì đã được làm lại rồi. Và thật may là đi con đường này vẫn còn rất vắng lặng, rừng cây rậm rạp.

Con đường này vẫn còn nhiều cây xích tùng cổ rất lớn, cành nghiêng ra ngoài...

picture.php
 
Am Thiền Định là nơi xưa kia vua Trần ngồi thiền, tuy nhiên đã hoàn toàn đổ nát không còn gì. Người ta làm lại cái mới trên nền cũ. Do đó không thấy thích thú lắm. Một số "nghệ sĩ dân gian" còn sáng tác mấy con gấu, con báo, con hổ, con trăn... bên cạnh đường một cách ngô nghê và làm mất vẻ tự nhiên của rừng già nữa. Thôi bỏ qua hết.

Thác Ngự Dội chỉ là một lạch nước nhỏ đổ xuống cao khoảng ba mét, tương truyền là nơi vua tắm rửa xưa kia. Cũng hợp lý, vì khi tắm chỉ cần nguồn nước chảy rất nhẹ thôi. Nếu nhiều mưa cũng sẽ lắm nước hơn, còn lúc này thì chán. Bởi thế nên đi tiếp...

picture.php
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,670
Bài viết
1,171,135
Members
192,341
Latest member
Hb88compro
Back
Top