What's new

[Chia sẻ] Vòng quanh 4 đảo lớn Nhật Bản trong 14 ngày

Lần đầu tới Nhật Bản là tháng 9 - 2005, việc đi lại còn bỡ ngỡ. Lần này, nhờ mua được JR Railpass cho người nước ngoài giá chỉ 45.000 yen (450 USD) cho phép đi trên bất cứ tuyến JR nào trong 14 ngày, hai vợ chồng tui đã lang thang Nhật Bản từ 18-3 tới 31-3 (14 ngày), lần này đi dọc từ Nam lên Bắc để ngắm sakura, qua các địa điểm: Fukuoka, Kumamoto, Nagasaki, Aso, Kokura (đảo Kyushu), Kochi (đảo Shikoku), Okayama, Kyoto, Kanazawa, Tokyo, Yokohama, Sendai (đảo Honshu), Hakudate, Sapporo, Abashiri, Shari, Utoro và Toya (đảo Hokkaido), sẽ dần dần kể ra trong topic này.
 
Lên tàu JR để xuống ga Horyuji. Do đây là ga nhỏ nên phải đi tàu chậm. Trời đã tối hẳn. Chắc chắn là chùa đã đóng cửa, nhưng vẫn thử xem sao. Vợ hỏi người qua đường để tới chùa. Thì ra đây là chùa quá nổi tiếng nên ngay từ ga đã có bảng chỉ dẫn đường đi. Chùa cách ga khỏang 3-4km nữa. Quyết định tiếp tục đi bộ. Horyuji khá vắng vẻ, gần như là vùng thôn quê.

Đi bộ dọc con đường dẫn đến chùa, nhưng vợ cũng không chắc lắm về chỉ dẫn. Con đường nhỏ, không có vỉa hè mà lâu lâu lại có xe hơi chạy qua nên phải tránh. Trời tổi hẳn, đã 6h chiều. Cứ đi qua máy bán nước tự động nào là cả hai (nhất là chồng) lại bất giác nhìn vào xem có lon Coca khổng lồ kia không. Vợ hỏi hai cô bé đi cùng chiều về chùa. Mấy cô, mặc quần áo rất đẹp tuy vẫn còn hiền so với dân Tokyo sau này, khi biết cả hai là du khách, vội chỉ đường rất nhiệt tình. Còn phải đi bộ nhiều nữa.

Trời tối, không có đèn đường, mà lại không một bóng người. Chồng có một cảm giác kỳ lạ: vừa sợ (vì đi đêm không có đèn, tuy vợ bảo ở Nhật không có cướp nhưng cả hai vẫn sợ), vừa cảm giác như trong phim kinh dị Mỹ, vừa thấy thú vị vì ... vẫn chẳng có chuyện nguy hiểm gì xảy ra. Cả hai bàn bạc, thấy rằng nếu đi nữa thì hơi khùng, vì chắc chắn chùa đã đóng cửa. TUy nhiên vì đã đến đây thì phải đi cho tới cùng, nên cả hai vẫn đi tiếp.

Đã ra tới đường otô. Đến bên một siêu thị sáng đèn. Bây giờ thì không sợ nữa rồi. Lát nữa không biết về bằng gì đây.

Đi qua một quán bán mì udong và Shoba. Vợ cứ muốn chồng phải thử hai món này. Nhưng hôm nay mệt, để khi khác nhé. Nhà hàng treo đồ cổ, trông cứ như một tiệp chạp phô vậy.

Cuối cùng thì chùa kia rồi.

img_0801_resize.jpg



IMG_0804_resize.jpg



Cổng chùa đi qua một con đường dài, có hai hàng cây thật lớn. Nhưng chẳng có một bóng đèn, tối thui. Chỉ có mấy ông bà già dắt chó đi dạo.
 
Nhà cửa vùng này khá đẹp và khang trang. Cổng nhà rất nhiều Tanuki

IMG_0806_resize.jpg


IMG_0807_resize.jpg


Tanuki, lòai chồn núi có phép biến hình thành những vật sống hoặc bất động. Do lòai tanuki (chồn núi) thật sự hay sống trong rừng núi, lòai tanuki theo thần thọai thường biến thành thầy tu hoặc ấm trà để trêu đùa các thợ săn và tiều phu. Chúng cũng rất thích sake, nên thường được mô tả là đeo một bình rượu sake trên tay và chiếc mũ rơm sau lưng. Các nhà hàng ở Nhật luôn đặt tượng tanuki phía trước sân để cầu phước.


Mãi cũng về được đến ga. Chỉ còn hai người trên sân ga :)


8h15 mới có tàu về Osaka.


IMG_0811a_resize.jpg



IMG_0813_resize.jpg

Về được tới khách sạn ở Osaka cũng là gần 10h. Mệt quá, phải chuẩn bị để mai đi sớm. Mai là hết được ở miễn phí rồi. Cố gắng tận dụng nốt những tiện nghi khách sạn. Đổ nước sôi trong phích ra để làm canh chua ăn liền. Vợ còn cố giặt quần áo.
 
Ngày thứ 5 - 04/tháng 09/2005:

Theo dự định, ngày hôm nay cả hai sẽ đi Hiroshima, đêm sẽ tìm cách ở lại rồi sáng mai đi Nagoya. Vấn đề là vẫn chưa đặt được nhà trọ ở Hiroshima.

Hai vợ chồng phải dậy thật sớm, từ 4h30 để mau chóng trả phòng ở KS Washington Osaka Hotel. Cấp tốc, lôi hòm xiểng valy chạy ra nhà ga Osaka để gửi đồ vào box công cộng.

Trên đường ra ga, cả hai có dịp được chứng kiến một lần nữa sự kỳ quặc của cuộc sống Nhật Bản. NGay tại một lối lên xuống underground (hầm ngầm, cũng là lối đi bộ, các cửa hàng, siêu thị ngầm và tất nhiên là các nhà ga metro, JR), có một anh chàng mặc đồ lịch sự đột nhiên nằm xòai ra ngay tại bậc thang trên cùng lên mặt đất, tay hắn cầm một vật gì đó chĩa vào mặt mình. Một người qua đường đi ngang qua thấy vậy vội tránh ra xa. Hai vợ chồng đồ đạc lỉnh kỉnh (mỗi người vai đeo một balô, tay xách một vali) nhưng theo đúng phép, chồng lại gần để xem có chuyện gì cần giúp đỡ không. Biết đâu hắn bị nhồi máu? Hay động kinh? Nhìn thấy chồng, hắn vẫn chĩa cái vật gì đó vào mặt, miệng lầm bầm, tay kia gạt gạt. Vợ dịch lại "hắn bảo là hắn không sao hết, cứ đi đi". Thế thì đi. Cho đến giờ tôi vẫn không biết chính xác đấy là chuyện gì.

Xuống underground, cả hai tiếp tục đi lòng vòng tìm ga Namba và chỗ gửi đồ. Ga vắng hoe vì thông thường, ít nhất 8h sáng mọi người mới bắt đầu đi làm. Hỏi ông nhân viên đường sắt, cuối cùng cũng tìm được chỗ có box để đồ. Loay hoay mãi cả nửa tiếng để sắp xếp cho vừa một box tất cả mớ đồ đạc khổng lồ. Những bài học về thể tích của lớp 7 mãi đến giờ mới được lôi ra ôn lại.

IMG_0814_resize.jpg
 
Đi lạc, lầm tuyến mấy lần. Có lần trên sân ga chờ tàu, có một cô gái ăn mặc rất bốc, tai đeo headphone. Cô nhún nhảy, uốn mình theo nhạc, hai chân bước qua lại rất nhuyễn. Vợ ghé tai nói nhỏ “con này nó ngựa đó, tụi Nhật thực ra chẳng bao giờ làm thế, chẳng bao giờ phô diễn công khai trước mọi người”.

Đã tới ga Hiroshima.
IMG_0818_resize.jpg
 
Trời mưa lất phất, trong khi cả hai chỉ có một chiếc ô đem theo từ VN. Cả hai chui dưới chiếc ô nhỏ, lướt thướt. Ghé vào một văn phòng du lịch để xin một bản đồ Hiroshima. Dự định đi thẳng đại lộ trước mặt để tới Hiroshima-jo (lâu đài), sau đó sẽ tiếp tục tới những danh thắng khác.

Hiroshima là thành phố xanh, có một con sông uốn khúc vắt ngang với vô số những cây cầu. Cả hai đi qua một chiếc cầu như vậy và dừng lại ở công viên chân cầu để ăn trưa. Mưa rơi nặng hạt, mà một cái ô che thì không đủ.

IMG_0820a_resize.jpg



Ăn bữa trưa dưới trời mưa, trong cảnh vô định, làm ta có một cảm giác rất kỳ lạ.

Đi bộ dưới trời mưa tầm tã. Thẳng theo một đại lộ cây xanh rợp bóng rất đẹp. Hiroshima đúng là một thành phố của cây xanh. Rất nhiều loại cây trồng rất đẹp. Đại lộ chính rất rộng, cây xanh um tùm. Đôi quãng, cây xanh tại ra những hàng hiên xanh khổng lồ với nhiều lọai thực vật lạ kết hợp, rêu kết hàng tràng dưới chân làm ta cảm thấy như đang đi trong một khu rừng.

IMG_0822_resize.jpg
 
IMG_0824_resize.jpg

Bước vào trong tường thành của lâu đầi Hiroshima


Lâu đài này hẳn đã bị bom nguyên tử san bằng. Hiện vẫn còn nền lâu đài cũ. Tháp chính đã được xây mới lại. Hiroshima-jo nhỏ hơn so với Himeji-jo, nhưng không kém phần duyên dáng.

IMG_0825_resize.jpg
 
Phải mua vé để vào trong lâu đài (500yen). Gửi giày dép lại, lấy một túi nylon mỏng treo gần đó để bọc ô dù trước khi bước lên tháp.
Tháp chính là một bảo tàng thu nhỏ về lịch sử Hiroshima và lâu đài. Thú vị là những màn hình chiếu hình ảnh nổi 3D của những câu chuyện lịch sử liên quan tới lâu đài, có cả thuyết minh tiếng Anh. Giọng đọc khá hài hước.

IMG_0831_resize.jpg



IMG_0834_resize.jpg

Dụng cụ của đội cứu hỏa


IMG_0836_resize.jpg

Mịe, ngố vô địch, kính thưa vua ngố

IMG_0840_resize.jpg



IMG_0842_resize.jpg
 
Đối diện lâu đài là một loạt các công trình văn hóa như thư viện và bảo tàng. Cả hai đi theo đường ngầm để sang bên kia đường. Các công trình ở đây nằm trong một công viên rộng.
Hai vợ chồng rút ruột bỏ tiền mua vé vào xem Bảo tàng Nghệ thuật Quốc gia Hiroshima. (Giá vé 1200 yen 1 người, khỏang 180.000 VND/người).

IMG_0855_resize.jpg



IMG_0858_resize.jpg


Thật may mắn, đang dịp ở đây trưng bày bộ sưu tập tranh của Bảo tàng Quốc gia Serbia & Montenegro. Rất nhiều người bỏ thêm 1000 yen để thuê một máy hướng dẫn có tai nghe, hướng dẫn khi đi ngang qua các bức tranh. Cả hai được một dịp nhớ đời khi cùng chiêm ngưỡng các tác phẩm Ấn tượng kinh điển của Monet, Cezanne, Van Gogh, Lautrec, Fontanesi, Serat, Signac, anh em Maris, Manet, Edgar Degas, Gauguin, Sisley, Renoir, Pissarro, Cassatt, Cailebotte, Bazille, Chase, .. và một loạt tên tuổi khác mà chồng không thể nhớ hết. Đặc biệt còn có thêm một số bức của Picasso thời kỳ Xanh, một bức tượng của Rodin, và một số bức cổ điển. Mấy phác thảo của Francis Goya. Các bức phác thảo bằng than, chì màu, sáp, phấn ... thật tuyệt vời. Đối diện với những tuyệt tác như vậy, ta cảm thấy thế giới vĩ đại quá, con người và lịch sử lòai người vĩ đại quá, bất giác xúc động đến trào lệ. Khác biệt giữa ảnh chụp và tác phẩm thật thật là một trời một vực. Số phận thật ưu ái cho hai kẻ lang thang vô gia cư, hai tên Việt nghèo khó, dốt nát, lêu lổng. Chưa bao giờ chồng lại dám nghĩ mình sẽ có lần được đứng gần đến nỗi hít thở sát mũi những bức tranh nổi tiếng dường ấy. Những phác thảo tuyệt vời, những suy nghĩ điên rồ, những lý luận thay đổi số phận nhân lọai.
 
IMG_0866_resize.jpg



Trời mưa rất lạnh. Lang thang, tình cờ bắt gặp quán cafe Viet của Ms Hoa. Nhưng chẳng thấy Viet đâu, chỉ toàn người Nhật. Tới lúc này chồng đã mong gặp người Việt lắm rồi.

IMG_0871_resize.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,330
Bài viết
1,175,245
Members
192,050
Latest member
khoangsanamico
Back
Top