What's new

Ba người đi Tibet

(hồi ức ghi trong thời gian dưỡng lão)

Tôi về nhà sau hơn 1 năm lang thang, bố mẹ tôi mừng lắm. Tôi cũng vui. Niềm vui nhẹ nhõm như vừa hoàn thành 1 số mục tiêu lớn, khác hẳn với niềm vui kích động trước mỗi chuyến đi.

Tôi thấy thế là khá đủ, và nghĩ rằng không cần đặt thêm mục tiêu đi lại nào nữa.

Để ổn định đời con gái, tôi nghĩ mình nên xin việc ở 1 cơ quan nhà nước, viện nghiên cứu hay cơ quan bộ nào thì càng tốt. Bố mẹ tôi nghe cái quyết định có tính đột phá này thì mừng lắm, nghĩ con mình đã trưởng thành và biết tu chí.

Rồi tôi được 1 chú bạn của gia đình khuyên và giới thiệu đi xin việc ở Viện nghiên cứu Kinh tế chiến lược (tên dài quá, tôi ko nhớ nổi nữa), cái viện có cái nhà to cây cổ thụ ở Phan Đình Phùng, cái viện trước có bác Lê Đăng Doanh làm viện trưởng.

Cơ quan nhà nước, người ta yêu cầu 1 cái thư xin việc viết tay, chứ không phải oánh máy. Lần đầu tiên làm cái việc này, tôi bỏ hẳn ra 1 buổi chiều, gạch xóa, tẩy sửa.

Hài lòng với câu cú mình nghĩ ra, tôi photo hẳn lại 1 bản cất đi sau có lúc dùng. Sau này, có lần mở ra xem lại, tôi mới hoảng hốt phát hiện ra, trong cái buổi chiều vừa sáng tác, vừa tán phét với con bạn ngồi bên cạnh, câu cuối trong cái thư xin việc (sau 8, 9 lần nháp), chữ tôi tròn trĩnh, rõ ràng: "Xin chân thành cám ơn và kính mong Viện trưởng và lãnh đạo viện xem xét nguyện vọng của tao." (lỗi tại sự phức tạp của đại từ nhân xưng tiếng Việt)

Dài dòng một chút, vì tôi nghĩ làm người nghiêm túc sao mà khó vậy. Có ý định hẳn hoi mà rồi cũng không làm nổi.

Cũng may, sau đó tôi không làm ở đó, mà vào làm cho 1 tổ chức phi chính phủ.

Sau 1 năm làm việc nghiêm túc, có lý tưởng "Vì người nghèo", với khoảng 2 chục chuyến công tác miền núi, đồng bằng sông Cửu Long, đóng góp chút gì đó cho sự nghiệp xóa đói giảm nghèo, vui vẻ với các đồng nghiệp trong nước và quốc tế, tôi xin nghỉ việc.

Lĩnh 1 tháng lương chế độ, cộng với số tiền ki cóp trong 1 năm, tôi thấy mình đã đủ tiền đi Tây tạng.
 
Ối, chị baxu ơi, cái hồ này đẹp quá, nước xanh như ngọc thế kia bao giờ. Nhưng Tây Tạng là nơi em ko dám ham hố vì độ cao quá lớn. Em mới lên đến Ngọc Long Tuyết Sơn có 4500m một lát mà đã lăn ra ngất rồi. Đi Tây Tạng cả tuần, không khí loãng như vầy không biết chịu sao nổi đây :(. Nhưng nhìn ảnh vẫn mê quá đi mất thôi :L
 
Ko sợ đâu. Ngọc Long là vì em đột ngột lên, sự thay đổi diễn ra trong thời gian ngắn, chưa kịp điều hòa nhịp thỏ.

Huyết áp chị ổn định bao năm nay có 60/90, 60/80 vẫn đi được. Thằng Phớ toàn xương cũng đi được.

Mà LP đã thống kê rồi, TB mỗi năm 1 khách du lịch chết vì độ cao, mà sách đã chúc đó ko phải là mình rồi, lo gì.

Quan trọng là ngày đầu tiên không động đậy gì, nằm im giữ sức và làm quen. Đoàn anh HK còn có người ốm, đoàn nhà báo gì đó còn có bác về đến biên giới Nepal thì lăn quay, phải cấp cứu về Kathmandu. Chẳng qua vì các bác khỏe quá, lúc mới lên ko cảm nhận được ngay sự thay đổi, băm bổ mà ko nghỉ ngơi.

Đoàn chị toàn người yếu, lại dát chết, nghỉ ngơi đúng cách, bình oxy cũng ko dùng đến, thuốc chống độ cao còn không biết có mà mua.

Ko ai ốm đau gì hết!

Tibet thì nhất định nên đi! Ko có nơi nào giống thế cả! Lần sau mình sẽ đi tàu hỏa, qua đèo Thanh Hải hơn 4000m, hehe!
 
Bạn HK chỉ cần không khí, ánh sáng để quang hợp và 2 cái chậu nước, các bạn không bì được đâu(NT). Từ giờ trở đi không phải lăn tăn gì nữa nhá (beer)

Chết cười ! Imim hiểu HK thế nhỉ? Có phải "người xưa" của HK không vậy ? =)) =))
 

Em cũng nghĩ là NLTS thì do thay đổi độ cao đột ngột quá, em đi lên bằng cáp treo mà. Chẹp chẹp, vậy là huyết áp của em cũng thấp nhưng chắc còn cao hơn chị được 1 ít.

Em sẽ cho Tibet vào Wish list vậy. Nghe vụ tàu hỏa của chị cũng hay nhỉ. Đi tàu hỏa nhìn ngắm hai bên đường thì đẹp hơn là cái chắc rồi. Chị đã có dự định khi nào sẽ đi chưa?
 
Xem mà khóc rưng rức, nếu không phải vì vụ bạo loạn vừa rồi có phải em đã được đi tàu từ Quảng Châu lên Lhasa rồi ko :(( :(( :((
Mình đúng là không có duyên thật, chung quy cũng là tại có bạn gở mồm gở miệng (NT) :T:T:T
 
Cái lần sau là bao giờ :) Đăng ký một vé ! :)


Nhá nhá, lần sau nhá. Sớm thôi moh :)

Cái em Hàn quốc chụp từ trên tàu hỏa hơn 2000 cái ảnh, qua bao nhiêu cái hồ, núi, đèo, đẹp rã man.

Mượn bạn imim pót lại cái hồ Yamdrok Tso nhá, cám ơn bạn nhé. Thực ra cái hồ Namtso to nhưng hình thể ko sexy bằng bạn Yamdrok Tso, dưng cơ mà cái hôm mình đi thì đường đang sửa, nên sẽ phải quay lại thôi bạn Net ạ.

Đấy, trời nắng nước hồ trên núi xanh thế này cơ mà.

picture.php


Một lần nữa đội ơn bạn imim :))
 
Chẹp chẹp, cứ đọc bài của chị Baxu rồi lại chép miệng đến chết mặn thế này có thèm không cơ chứ...hay là Tứ Xuyên - Tây Tạng mùa thu nhỉ...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,067
Members
192,337
Latest member
xjjrc
Back
Top