MinhHai78
* HEll0_VIETNAM
Để ta yên, ta một mình khấn nguyện
Hương tóc nồng trong phù phiến và môi
Cháy thành tro nén vào mực đan lời
Ta van đấy, em ơi, đừng đến nữa.
Ngửng đầu ngóng vài lá thơ rơi rớt
Thu sớm về, lay lòng nhớ cảnh xưa
Thời gian loãng, theo gió ướt mây mùa
Cành sũng mượt... soi hoàng hôn loe loé.
Nhụy em thơm với nồng nàng sương xuống
Khi trở trời lúc gọi ánh bình minh
Em ấp ủ cho ta một cách tình
Trong chiếc tách với hương trà em ướp
Anh lại thấy cách cò ngan tha thước
Vẫn luyến hoài với bụi nhớ chiều.
Hiểu rằng không có kiếp sau
Đành sao, khi chẳng vì nhau, kiếp này?
Em vùi khóc những ngày mai
Ước mơ lịm giữa bàn tay đất trời
Khói nhang lần thắp lên rồi
Về đây anh nhé ngậm ngùi với em.
Hoa sen nở tàn, tượng đá ngóng chờ
Tự lòng đã mất, đánh thức người mang.
Hương tóc nồng trong phù phiến và môi
Cháy thành tro nén vào mực đan lời
Ta van đấy, em ơi, đừng đến nữa.
Ngửng đầu ngóng vài lá thơ rơi rớt
Thu sớm về, lay lòng nhớ cảnh xưa
Thời gian loãng, theo gió ướt mây mùa
Cành sũng mượt... soi hoàng hôn loe loé.
Nhụy em thơm với nồng nàng sương xuống
Khi trở trời lúc gọi ánh bình minh
Em ấp ủ cho ta một cách tình
Trong chiếc tách với hương trà em ướp
Anh lại thấy cách cò ngan tha thước
Vẫn luyến hoài với bụi nhớ chiều.
Hiểu rằng không có kiếp sau
Đành sao, khi chẳng vì nhau, kiếp này?
Em vùi khóc những ngày mai
Ước mơ lịm giữa bàn tay đất trời
Khói nhang lần thắp lên rồi
Về đây anh nhé ngậm ngùi với em.
Hoa sen nở tàn, tượng đá ngóng chờ
Tự lòng đã mất, đánh thức người mang.