What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

..."bạn là "cổ tháp",còn tôi là "cổ xế",nhưng bạn may mắn hơn tôi vì bạn "bất động",tôi rất buồn khi rời khỏi mảnh đất đáng yêu này,mảnh đất mà hầu như từ lúc "sinh ra" tôi đã gắn bó đến ngày...tàn phế,hôm nay!Thôi bạn ở lại mạnh giỏi!Tôi đi...

attachment.php


...xuống tàu.

attachment.php


Về quê.

attachment.php



“Come back to Sorrento”!

Nhìn hình ảnh “trở về cố quốc”của những thứ một thời đã là của ta,lòng ai lại chẳng thấy ngậm ngùi một nỗi niềm khó tả,buồn như giai điệu bài Torna a Surriento mà Ernesto de Curtis đã viết hồi những năm đầu thế kỷ trước!
Tiếp theo vụ bán các đầu máy phế liệu kể trên,con đường bị phá gở dần cho đến năm 2004 thì quyết định của ngành đường sắt,“thanh lý” Cầu Dran,một trong những biểu tượng của tuyến đường sắt-răng-cưa-Tháp-Chàm-Đà-Lạt,gây nên một phản ứng gay gắt và quyết liệt.

attachment.php


Nó là đỉnh điểm của các quyết định sai lầm do những người quản lý ngành đường sắt lúc đó ban hành,khiến báo chí,chính quyền  và nhân dân địa phương phản đối quyết liệt. Nhưng đã không còn kịp.Vì quyết định bán 250 tấn thép này với giá 360 triệu đồng đã có hiệu lực.Tính ra bình quân 1.440 đồng/kg  sắt cầu “hư”,Liên Hiệp Đường Sắt lúc đó có  vẻ đã thực hiện một thương vụ  “hời”,biến “đồ bỏ trong rừng” thành tiền (tương đương 40 lượng vàng,năm 2004!)!
Chỉ tiếc cho công sức của những cán bộ công nhân viên đường sắt và những nỗ lực của chính quyền Lâm Đồng đã trở nên vô ích!

Vụ này , sau đó Bộ trưởng Bộ GTVT (Đào Đình Bình)có lên tiếng can thiệp ; nhưng đã trể,cầu Dran chỉ còn trong ký ức!
Theo Ông Hoàng Sĩ Sơn,khi đó là Phó Chủ Tịch thường trực tỉnh Lâm Đồng :
“...Khi họ đến tháo dỡ cầu chúng tôi đã trở tay không kịp. Ngành đường sắt chưa hề gặp trực tiếp chúng tôi để trao đổi, bàn cụ thể, trong khi nó nằm trên địa bàn chúng tôi và liên quan đến lịch sử giao thông, lịch sử vùng đất cao nguyên. Đến lúc này tỉnh chỉ nhận được duy nhất một thông báo sơ sài của ngành đường sắt về việc thanh lý cầu...”.
Tuy nhiên ,nhờ những phản ứng mạnh này mà cầu Tân Mỹ còn tồn tại.Hy vọng một ngày nào đó nó sẽ lại tái hợp với ga Đà lạt cùng 7km đường sắt còn “sót”,trong nỗ lực khôi phục toàn tuyến Tháp Chàm-Đà Lạt.Khi đó,con cháu chúng ta sẽ có dịp tham dự những chuyến phiêu lưu kỳ diệu trên cung đường sắt vượt núi cao,chỉ có vài nơi trên thế giới,thật thú vị và thật hảnh diện!

Sau đây là vài hình ảnh các đầu máy đã phục hồi nơi "cố quốc".

attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited:
Xin cảm ơn trungcao,
Sao lại phải lót dép,thật tội nghiệp quá.Mà có khi ngồi dép lại thích,ngồi "bụi"để đọc chuyện đi "bụi"thì có khi lại "hợp",giống như người ta nói là "ăn tông"vậy.Hi hi.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

1.4.7.Đà Lạt,06-4-2012.

Như vậy là chúng tôi quyết định đổ đèo Hòn Giao xuống duyên hải miền Trung.Tuy nhiên,ngày giờ còn tùy thuộc lễ bế giảng khóa học ngày mai.
Hôm nay,bà xã tôi bận thi,ở “nhà”tôi có mấy việc phải làm ngoài chuyện kiểm tra và thu xếp hành trang vào bị,túi:
-Đi mua một bản đồ mới,chi tiết hơn.
-Mua một ống bơm,mà khi đi tôi quên mang theo.
-Thay cái ruột bị dính đinh ở Đức Trọng.
-Hỏi thăm đường đi xuống Nha Trang hay Ninh Hòa.
Tôi ra khu Hòa Bình,ghé nhà sách Phương Nam,tìm mua một bản đồ,không chi tiết lắm,nhưng có thể dò đường được.Tại đây còn có bán quyển Việt Nam Travel Atlas,chi tiết và thuận tiện hơn.Tôi mua luôn.
Sau đó tôi qua Nguyễn chí Thanh,băng ngang khách sạn Ngọc Lan,

attachment.php


…đổ dốc xuống đường Bà Triệu,tại đây có một chợ chồm hổm.

attachment.php


Quả thật,nhờ con Daehan,tôi “thâm nhập” khắp nơi,nếu muốn “sâu sát”hơn,tôi bỏ con xe đâu đó,rồi đi bộ.Con Daehan bèo,cũng hổng đến nổi lo bị mất.Tuy nhiên tôi vẫn con chưa rảo hết thành phố này,có lẽ còn chờ dịp khác.
Tôi vẫn chưa tìm được chỗ bán ống bơm.không sao,để khi thay ruột,mua luôn.
Trên đường trở về kách sạn,tôi ghé một tiệm net để check mail và xem tin tức.
Nhân đây tôi muốn có một giải thích mà vài người bạn thắc mắc.Tôi đã mang theo net book mà sao không sắm cục 3G để tiện trong việc lên net,nhất là truy cập bản đồ,rất thuận tiện trên dường đi phượt.Đúng là trước ngày đi tôi có đến Viettel,hỏi thăm cục 3G,khoảng 700.000 đ,định chơi một cục;nhưng nghĩ lại,đi theo kiểu bụi bặm này mà cái gì cũng “hiện đại” quá thì còn gì thú vị.Tôi mua cái net book,ổ cứng 320GB chỉ nhằm để lưu ảnh,giải phóng thẻ.Còn đường sá thì cứ lật bảng đồ,nhìn bảng chỉ đường,theo dỏi cột cây số và…hỏi bàng dân thiên hạ.Có thêm “net,nit” đôi khi lại mất thì giờ với nó,khiến không được nghĩ ngơi,trong khi mình rất cần sức khỏe để đi dài ngày,ngủ ngon là cực kỳ quan trọng,cho nên khỏi cần earth,maps gì cả.He he,Sư phụ Yersin,chẳng cần định vị toàn cấu mà cũng tìm được Đà Lạt,mình trang bị đủ thứ thì còn gì gọi là phiêu lưu.
Nhưng bây giờ rảnh rổi,cũng nên xem coi bạn bè nhắn gửi điều gì.
Ha ha,có một cái mail đặc biệt,gửi từ VVA,bạn cùng khóa với bà xã,đang là PGĐ kỷ thuật Công ty Lotte,Hàn quốc,nội dung như sau:

Tin vui tu Daehan - Han Quoc.
Thay ban quang cao cho con Daehan qua chung.
Toi co noi chuyen voi Ong Lee Pak Hwang, dai dien Lotte tai Vietnam nho ong ta
lien lac voi tap doan Daehan xem co tai tro cho con Daehan vuot duong dai tren
2.000 Km ?

Tap doan Daehan dong y tai tro cho cap doi tren 60 tuoi su dung con Daehan.
Bao duong xe tren suot chang duong di co tram bao hanh cua Deahan.
Hinh anh duoc Daehan toan quyen su dung de quang cao.
Xe phai treo co Daehan truoc dau xe.
Lo trinh phai dang ky voi Daehan de yem tro.
Xe se duoc gan dinh vi toan cau de theo doi.
Xong chuyen di xe se duoc Daehan trung dung de quang cao cho Daehan.
Cap doi se duoc doi 1 con Daehan khac 4 banh.

De nghi cap doi lien lac gap voi tap doan Daehan vao ngay 010412
tai dia chi 135 Nam Ky Khoi Nghia Quan 1 TP HCM gap dai dien cua
Daehan de duoc giup do dang ky.

Xin thong bao voi KS M. va KS C. de thuc hien tot chuong trinh du lich bui cua minh.
Vu Vinh An.

Và tui đã reply như sau:


Qw..oau...!Quá đã,quá đã.

Đúng ngày 1/4 mình và bà xã khởi hành lúc khoảng 6h30,ráng
vòng qua nhà Thờ Đức Bà chộp vài tấm ảnh.Khi đó trời u ám lắm,mưa cũng
lắc rắc.Đang chộp hình thì điện thoại reo,hóa ra là của Ông Park Chun
Hun nói là được điện của Ông Lee Pak Hwang chỉ thị theo dỏi sát và tài
trợ cho 2 vợ chồng tui.Hay thiệt,lúc đó tui hổng biết sao mà mấy cha củ sâm này
biết tui xài con Daehan 12 năm tuổi đi du lịch ...bụi mà lên tiếng.Hôm đó vì không có mặt kịp thời,Ông Park Chun Hun hổ trợ bằng
cách báo cho biết Bão số 1 đang đổ bộ vào,qua chợ Thị Nghè nhớ mua áo
mưa,đồ đạc thì cho vào bọc nylon cẩn thận.Nhớ xin hóa đơn đỏ,công ty sẽ thanh
toán lại khi hoàn tất hành trình.
He he,đúng là khởi hành ngày 1/4 này …hên thiệt.Nhưng lúc đó chưa tin.
Bây giờ được email của Ông VVA thì ….mới “tin là sự thiệt”.
Xin chân thành cảm ơn.

11h10.
Bà xã thi xong,về khách sạn ăn trưa.Nhân dịp có anh chủ ks Minh Yến,tôi hỏi thăm đường về Nha trang,thật may mắn anh là người Khánh Vĩnh,lên đây lập nghiệp hơn 10 năm,nhờ đường này,quê anh trở nên gần hơn phân nửa.
Anh cho biết,đường này vắng lắm,nhưng chưa có chuyện gì nghiêm trọng xãy ra,ngoại trừ những vụ lở đất,tắt đường mùa mưa bão.Tuy nhiên,không nên đi quá trễ.
Tôi hỏi nếu muốn đi thẳng Ninh Hòa,không phải trở về Nha Trang,cho đở bớt một đoạn đường,thì đi thế nào?
-Khi anh tới chỗ có tấm biển ghỉ:Khánh Vĩnh 1km,thì anh rẻ trái,theo bảng đó,rồi chạy ngang qua Huyện,hỏi đường tỉnh lộ 8B đi Ninh Hòa.Đường khá vắng,nhưng không sao.
Vậy là yên tâm phần nào.Tuy nhiên chúng tôi quyết định sẽ không khởi hành sau 14h,tiếp tục lưu lại Minh Yến một đêm để sáng hôm sau đi sớm.
Buổi chiều,trong khi bà xã họp tổng kết và chuẩn bị cho lễ bế mạc ngày mai,tôi tiếp tục long nhong và làm nhiệm vụ còn lại: thay ruột xe,kiểm tra máy,sên,thắng…Gần Trường Đại học Yersin,có một tiệm sửa xe mà chủ nhân vừa đoạt Huy chương bạc thi tay nghề sửa chửa Honda,tôi tấp vào,thay ruột.

attachment.php


-Lấy giùm tôi ruột tốt nhất,kiểm tra toàn bộ con xe giùm em ơi…
-Chu cha…chú ở An Giang lên à?...ha…ha…bằng con đi-hen cùi này à?
-Ừa…mà còn đi nửa,có khi ra tới Qui Nhơn…cho nên nhờ chú kiểm tra kỹ giùm.
-Bái phục…bái phục sư “phọ” quá….tui là dân “xiệc”mà chưa nghĩ tới việc chơi một lèo năm bảy trăm cây số.Sư phò ra tới Qui Nhơn rồi trở về Long xuyên,tổng cộng cũng trên 1500 cây số?
-Ừa,lở chơi rồi…tới đâu hay đó….à mà chú em coi giùm cái chỗ đinh đâm,đinh bự lắm,nếu có vấn đề thì thay luôn.
-Không hề gì,vỏ này mới mà,cho chắc ăn,tui dán cho chú một miếng keo vá ở mặt trong ,yên chí,chạy vô tư…
Khi chú thợ thay ruột và kiểm tra xong,tôi hỏi mua cái ống bơm,nhưng đã hết.
Tôi trở về thì cũng vừa lúc bà xã về,nghĩ sớm.
-Tối nay mình đi bửa chợ đêm cuối nghen,Anh....
-..ừa...mà ăn cơm cái đã...

attachment.php


Chợ đêm chót,trước ngày tiếp tục đi bụi...
 
Last edited:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

1.5.1. Ngày 07-4-2012.

Rời phố núi,xuống biển xanh.
Đà Lạt – Ninh Hòa #160km.

Hôm nay,07-4-2012,Bà Xã tui kết thúc khóa học,theo dự kiến nếu trước 12h thì chúng tôi sẽ đi ngay xuống Khánh hòa,cụ thể có lẽ là Ninh Hòa,để tranh thủ thêm vài chục cây số.(Lưu ý: theo số liệu chính thức,Đà Lạt-Nha Trang khoảng 140km,đi lệch ra Ninh Hòa có lẽ xa hơn khoảng 20km,tôi đoán thế).
Vậy là tui đã lưu trú tại Đà lạt 6 ngày,lang thang cũng nhiều nơi và đã dẫn dắt các bạn qua nhiều con đường thú vị của xứ sương mù,kể cả trở về những ngày xa xưa cũ.
Nói chung,Đà lạt bây giờ có nhiều thay đổi,thành phố có vẻ đẹp hơn và sạch hơn.Dòng nước dẫn từ Hồ Xuân Hương xuống thác Cam ly bây giờ không còn nhếch nhác,hệ thống mươn dẫn nước đã bê tông hóa cùng với những vuông hoa kiểng bên cạnh làm đẹp hơn cho cảnh quan.

attachment.php


Hồ nước Xuân Hương phẳng lặng với rải rác chung quanh là khách nhàn du hay những “ngư ông” hiện đại đang buông câu chờ cá.Lại thêm những cánh cò trắng,thỉnh thoảng lượn lờ trên mặt hồ một cách vô tư,bất chấp sự hiện diện của con người và cái ồn ào xe cộ cách đó không xa.

attachment.php


Nhiều công trình mới được xây dựng,nhất là những nơi trước đây từng là nương rẫy.Dư luận cũng nhiều lần lên tiếng về những công trình có thể phá vở cảnh quan,nhất là làm mất đi nhiều thông xanh,vốn là đặc trưng làm nên giá trị của “thương hiệu” Đà Lạt.

attachment.php


Cho nên đã có sự kiểm soát chặt chẻ trong việc bảo tồn loài cây đặc hửu này,trong nội ô.

attachment.php


(Ảnh minh họa,thời điểm này,tháng 4 chưa có dã quì)


Con đường kia có còn loang bóng nắng
Khi phố buồn không thấy dáng thông xưa?
Dã quỳ kia sẽ héo rủ,giậu thưa
Khi Đà lạt chẳng còn sương thoáng lạnh.

Chiều thổ mộ chợt buồn bên đồi vắng
Xốn xang lòng khi thấy bóng câu qua
Đà lạt xưa,phố ghìm chân kẻ lạ
Rồi ngậm ngùi đưa tiễn khách phương xa!
 
Last edited:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

11h10,điện thoại reo.
Bà Xã thông báo kết quả cuối khóa với điểm số tối đa cùng 3 người khác,được phát bằng kèm giấy khen,sẽ về ăn cơm rồi …lên đường.

attachment.php


Tôi lụi hụi mang hành lý xuống xe,cột chặt,ngồi chờ Bà Xã và chờ cơm.
11h20.
Bà Xã về tới khách sạn,sửa soạn,thanh toán tiền phòng,ăn cơm.
11h55.
Chộp vài tấm ảnh kỷ niệm trước khách sạn.

attachment.php


12h.
Chào Ông chủ ks Minh Yến,nổ máy con Daehan.Tiếng nổ êm re.Tui thương con Daehan vô cùng.


Tìm đường để đến với tỉnh lộ 723 cũng hơi ..lộn xộn.Tôi a lô cho ông bạn già Cần thơ…
...Mày qua khỏi hồ Xuân Hương,chạy lên dốc Sương Nguyệt Ánh,qua Phan chu Trinh,rồi theo đường Hồ Xuân Hương,chạy mãi…tới hồ Than Thở,từ đó cứ hỏi đường …đi Nha Trang.
Tuy nhiên,chúng tôi phải chạy vòng vèo qua mấy con đường nhỏ,đá lổi xổi,hẹp té,nhiều lúc tưởng chừng bị lạc,nhờ hỏi đường mà vững tâm đi tới...hồ Than Thở.

attachment.php

Hồ Than thở nằm bên phải con đường,bên trái dường như là " Đồi thông 2 mộ ".

Trước đây từ Đà lạt muốn xuống Nha trang,chúng ta phải đổ đèo Prenn đến ngã 3 Finom hoặc qua đèo Dran xuống Đơn Dương cũng tại ngả 3 , rẻ trái theo Q.lộ 27 đi Phan Rang rồi ra thành phố Nha trang,tất cả khoảng 228km.
Do nhu cầu phát triển du lịch,chính quyền 2 tỉnh Lâm Đồng và Khánh Hòa quyết định hợp tác xây dựng tuyến đường nối biển xanh và thành phố hoa,khiến 2 nơi chỉ còn cách nhau chừng 140km.
Năm 2008,chúng tôi đã qua cung đường này bằng xe 50 ghế trong 1 chuyến đi Xuyên Việt.Xe dừng lại trên đèo Hòn Giao một lần,lúc khoảng 8h sáng,để mọi người chiêm ngưỡng cái cỏi-Thiên-Thai-mây-phủ-chốn-Trần-gian.Bẩn thẩn,bần thần trước cảnh “Bồng lai trần thế”khiến tôi mong sẽ có ngày trở lại.Và bây giờ là lần trở lại mong ước đó.
Chúng tôi thực sự rời thành phố Đà lạt lúc 12h20 sau khi tách khỏi hồ Than thở ra đi.Cung đường 723 khởi đầu đã hứa hẹn nhiều thú vị,bởi cảnh quan và cũng bởi cái vắng vẻ đợi chờ!

attachment.php


Uốn lượn qua lại theo những đồi thông xanh mát,lên xuống nhẹ nhàng vượt những dốc nhỏ quanh co,rất thỉnh thoảng mới có một chuyến xe qua, đường-nối-biển-và-hoa đã thực sự “mê hoặc” 2 kẻ đang “ lang thang đầu đường xó chợ”!

attachment.php


Nó lần lượt chạy qua các xã Đạ Sa,Đạ Chai,Đạ Nhim,Klong Klanh (thiệt là dễ thương khi được gọi chệch đi là xã Long lanh).

attachment.php


Dốc Klong Klanh.
13h20’,chúng tôi dừng lại một chút ở cầu Đạ Kha,để chụp ảnh.

attachment.php
 
Last edited:
Ngưỡng mộ hai bác quá
hóng chuyện của bác viết hay thật đấy ạ
chúc hai bác luôn luôn có sức khỏe dồi dào ạ
 
Chào Sunny,
Rất cảm ơn cháu.He he,dĩ nhiên là cố gắng mỗi ngày ít nhất đưa lên một bài nếu edit lại kịp.
Doigiaymoi.
 
Chào BoldHairTN,
Cảm ơn cháu lắm lắm.Bác sẽ gửi ...liên tục...liên tục...trừ khi do bận vì...bịnh!
Nhưng mà cháu đã chúc luôn luôn có sức khỏe dồi dào thì...làm sao mà bịnh được.
Cảm ơn cháu,
Doigiaymoi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,374
Bài viết
1,175,431
Members
192,074
Latest member
kecsoctrang07
Back
Top