What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

1.6.Ngày 08-4-2012.

Ninh Hòa-Tuy Hòa :#90km.
Hôm nay quyết định “sáng suốt” của “xếp” là bớt đi một số quần áo mang theo.Cái sự nặng nề của 2 túi hành lý cùng các giỏ nhỏ đựng những thứ linh tinh mang dọc 2 bên xe,khiến cặp phuộc nhún mới thay “lụp cụp” mỗi lần sụp ổ,dù là ổ gà!Nó tạo cảm giác bất an cho cả 2 người khi chạy nhanh trên đường.Và sau khi chọn lựa,chúng tôi gửi về đúng một túi,nặng 10ký,bưu phí là 90.000đ.

attachment.php


Trong khi chờ làm thủ tục gửi hàng,tui bổng nảy ra một ý : mua vài con tem,dán lên khu vực Ninh Hòa trên bản đồ rồi nhờ các cô đóng dấu.

attachment.php


Tui cũng làm điều này trên bản đồ trong cuốn atlat mang theo.Từ nay,trên đường đi,gặp Bưu điện nào tiện đường,tui đều dừng lại để “lấy dấu”.Thật là một ý tưởng thú vị,để xác định những chốn mình đã đến.

attachment.php



08h10’

Chúng tôi ghé chợ Dinh,mua ít hàng rồi trở về nhà trọ,thu xếp hành trang,chạy ra quốc lộ 1A,phóng nhanh về hướng Bắc.

attachment.php


attachment.php



Từ khi bắt đầu rời Sài Gòn đến giờ,chúng tôi toàn “len lỏi” trong ‘rừng núi”,nay trở ra đường cái quan,nhìn thấy đồng ruộng 2 bên, mới cảm nhận lại cái mênh mông,thoáng đảng .Xe cộ dập dìu qua lại với tốc độ cao.Đường rộng và thoáng bởi tầm nhìn không bị khuất,nên nhiều khi tôi chạy hơn 70km mà không thấy quá nhanh.
Tuy nhiên lâu lâu cũng bị giật mình bởi tiếng nhắc nhở gọn lỏn từ phía sau :xe! He he…già cả rồi,các cơ quan nội tạng sau mấy chục năm hoạt động,cũng chẳng còn mạnh giỏi như hồi trẻ,nhất là cái con tim ,dễ đập lộn xộn khi lổ tai nghe tiếng “bất thường”.Tiếng “xe” vang lên đột ngột từ phía sau dễ làm giật mình lắm!Thật ra, nhờ có tiếng “xe” nhắc nhở đó mình quay trở lại với con đường mỗi khi lở bị hút hồn bởi cảnh đẹp hai bên.
Thiệt sự mà nói,đồng bằng Nam bộ chỉ có sông nước,vườn tược,ruộng đồng…trải dài hàng trăm cây số.Đi đâu cũng thấy chỉ bấy nhiêu,cứ lập đi rồi lập lại một cách “monotone”,khiến ta nhàm chán.
Còn từ Sài Gòn trở ra,dù lên cao nguyên hay theo duyên hải,cảnh quan hầu như luôn thay đổi,khiến ta cứ mãi cuốn hút theo cái sự đổi thay,nhất là sự đổi thay hầu như liên tục mỗi khi con đường chạy cặp theo biển.

09h27’.Chúng tôi tới chợ Vạn Ninh.

attachment.php
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

20 phút sau thì tới cầu Ồ Ồ,thấy tên lạ chúng tôi dừng lại chộp ảnh.Nhìn con Daehan-dọc-đường-gió-bụi,nhờ nó,một người chở một người, khiến tui liên tưởng tới bài hát “chế” từ một hành khúc hồi xa xưa : “Đường trường xa…con chó nó tha con mèo…” vèo vèo!

attachment.php



10h.
Tới đèo Cổ Mã.

attachment.php


Gọi là Cổ Mả vì khi nhìn từ ngoài biển,người ta thấy giống hình cái đầu ngựa.Đèo nằm trên địa phận Huyện Vạn Ninh ,tỉnh Khánh Hòa.Kế tiếp là bãi biển Đại Lảnh nổi tiếng,tuy nhiên theo nhiều người đã có dịp ghé bải tắm hoang vắng đèo Cổ Mả thì đây mới là bải tắm đẹp hơn và thú vị hơn vì không có sự can thiệp “thô bạo” của cái kiểu làm du lịch ăn xổi ở thì như Đại Lảnh (các bạn nào có ghé Đại Lãnh chắc sẽ thấy điều này,ghé một lần rồi không muốn ghé lần sau).

attachment.php


Qua khỏi Đại Lảnh là bắt đầu lên đèo Cả.Đây là con đèo lớn và hiểm trở của duyên hải Nam Trung bộ,dài 12km,chạy qua 2 tỉnh Khánh Hòa(3km) và Phú Yên(9km),cao 333m,vượt qua núi Đại Lảnh.

attachment.php


Nằm trên quốc lộ 1A,đèo Cả có nhiều khúc quanh uốn lượn,theo sườn núi hoặc ôm sát biển,tạo nên những cảnh quan tuyệt đẹp, là sự hòa quyện của mây trời,biển xanh,của núi đá cây rừng với cát vàng bãi tắm,tất cả,thay đổi lạ lẩm theo từng khúc quanh làm ta ngạc nhiên hết lần này đến lần khác.Đó là con đèo đã có từ rất lâu,là ranh giới giửa Đại Việt và Chiêm Thành hồi thế kỷ 15-17.Tên đèo Cả có từ lúc người Pháp xây dựng quốc lộ 1A.

attachment.php



Trong văn học ,khi đèo Ngang có một bài thơ nổi tiếng của Bà Huyện Thanh Quang với “Nhớ nước đau lòng con quốc quốc…”nhiều tâm sự,thì đèo Cả cũng đã làm dậy lên một khúc-ca-bi-tráng của nhà thơ lớn Hữu Loan:

Đèo cả ! Đèo Cả
Núi cao ngút
Mây trời Ai Lao
Sầu đại dương
Dặm về heo hút
Đá Bia mù sương
Bên quán « Hồng Quân » người ngựa mỏi
Nhìn dốc ngồi than,
Thương ai lên đường !
Chầy ngày lạc giữa núi
Sau chân lối vàng xanh tuôn
Dưới cây bên suối độc
Cheo leo chòi biên cương
(…) Rau khe, cơm vắt
Áo phai màu sa trường
Ngày thâu vượn hú
Đêm canh gặp hùm lang thang
 
Last edited:
Ha ha,
Ý tưởng này không có bản quyền,cứ vô tư sử dụng.Mỗi lần đi mình mua một bản đồ hay atlat mới,rồi sau chuyến đi,giữ làm kỷ niệm.Thậm chí mình có thể nhờ những người tình cờ gặp trên đường ghi ít chữ hoặc ký tên...Ngoài ra,ta có thể in ngay ảnh chộp tại nơi mình ghé thăm dưới dạng cardpostal,rồi mua tem dán gửi về địa chỉ nhà mình,đó là cách dân chơi tem hay áp dụng,cũng thú vị,khi lâu lâu xem lại.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

“Sau khi lên đèo Cả chừng vài cây số,mày bắt gặp 1 ngã 3 bên tay phải,con đường này sẽ dẫn mày xuống cảng Vũng Rô.Hãy đi thử xem sao…”
Đó là lời tư vấn của ông bạn già Tr.C.Ư. nhắn đi từ Cần thơ,hôm qua.

attachment.php


Dĩ nhiên,chính nhờ con Daehan rất cơ động này,tôi sẽ “len lỏi”theo những cung đường xa lạ hơn những nơi đã từng qua.

attachment.php


Rời con đèo Cả cao độ 300 mét trên mực nước biển,tôi cho xe rẻ phải để bắt đầu đổ theo một con dốc lớn,cũng uốn lượn quanh co,khá thú vị.Đường nhỏ nhưng chẳng khó đi,sau một đoạn dài thì hiện ra bên phải là một cảng biển thấp thoáng bóng thương thuyền.
Là một hải cảng tổng hợp địa phương,có độ sâu đến 21m,hiện tại cảng tiếp nhận được tàu có tải trọng 10.000DWT.Nhờ núi Đá Bia chắn gió hướng Đông Bắc,đáy biển sâu,Vũng Rô cùng với Cam Ranh và Vân Phong là 3 vịnh có điều kiện tự nhiên tốt nhất nước ta để xây dựng thành hải cảng lớn.Hiện tại theo quy hoạch, một cảng chuyên dùng thứ 2 đang được xây dựng tại Vũng Rô,có thể đón nhận tàu chuyên chở hàng lỏng có tải trọng lên đến 250.000DWT vào năm 2015.(Kế hoạch này e rằng không thực hiện được bởi những khó khăn kinh tế hiện nay.)

attachment.php


Con đường tiếp tục dẫn chúng tôi đến thôn Vũng Rô.Từ trên cao,chúng tôi thấy toàn cảnh một vùng vịnh đầy màu sắc của tàu thuyền đánh cá,xen lẫn những bè nuôi hải sản,thật đẹp.

attachment.php


Thôn Vũng Rô,vẫn là một xã nhỏ,nằm nơi thấp nhất của đoạn đường này,đoạn đường duy nhất chạy ngang khu chợ vẫn chưa trải nhựa.

attachment.php


Qua khỏi chợ là bắt đầu lên một dốc lớn và sau đó con đường tiếp tục đưa chúng tôi đi vào một đoạn mới mà cảnh quan dường như đẹp hơn cả phần đèo Cả mà tôi đã “bỏ qua”.Tôi thầm cảm ơn ông bạn già từ Cần thơ đã chỉ cho tôi đường đến những thắng cảnh tuyệt vời này.Những bãi biển vừa và nhỏ,đẹp hoang sơ như Bãi Chùa,Bãi Bàng,Bãi Lau…nhất là Bãi Môn nằm cạnh mũi Điện có ngọn hải đăng Đại Lãnh,nổi tiếng vì là “nơi đón ánh bình minh sớm nhất trên đất liền”của nước ta.Nhìn toàn cảnh giống như con đại bàng xoãi cánh,vươn đầu ra đại dương.

attachment.php


Đúng là như thế,nhưng xem đó là điểm vươn xa nhất ra Biển Đông thì không hẳn chính xác.Vậy đâu là điểm cực Đông của dãy đất Việt Nam hình chử S này?Mũi Điện của Phú Yên hay Mũi Đôi của Khánh Hòa,gần đó?
Bằng thiết bị định vị GPS,người ta đã xác định mũi Đôi,nằm trên bán đảo Hòn Gốm,Khánh Hòa có kinh độ Đông là E109độ 27phút 899 là điểm cực Đông (trong khi Mũi Điện,hay còn gọi là Mũi Varella theo cách gọi quốc tế,thì có kinh độ là E109độ 27phút 704 ).Dẩu sao cũng nhờ sự “nhầm lẫn” cố ý này,cùng với bãi Môn đẹp đẻ,có suối nước ngọt quanh năm và ngọn hải đăng Đại Lãnh 122 năm tuổi,nơi đây đang trở thành điểm đến hấp dẫn của nhiều du khách.

attachment.php


Hình như tại ngọn hải đăng vừa có một khách sạn phục vụ cho du khách đến thăm thắng cảnh kết hợp đón bình minh sớm nhất trên đất liền!
 
Last edited:
Ôi, con ngưỡng mộ 2 bác quá. Chúc 2 bác luôn mạnh khỏe để tiếp tục cuộc hành trình. Hì hì. Khi nào 2 bác ra Hà Nội bác update lên trên này nhất định con sẽ ra thăm 2 bác và xin chữ kí 2 bác ạ :).
 
Chào linhhoanglaw,
Bây giờ là 6:09 AM,bác chưa ăn sáng,nhưng lại vừa"điểm tâm" bằng cái comment của cháu,thật là ấm lòng.Bác đã ra Hà Nội 2 lần và chắc chắn sẽ còn ra nửa,có lẽ cháu và các bác cũng có khi gặp nhau...hi hi,rất cảm ơn cháu,chúc cháu mọi điều tốt lành.
Doigiaymoi.
 
Re: Daehan100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

13h10’.
Vượt cầu Hùng Vương,ngang sông Ba,chúng tôi thực sự tới Tuy Hòa,một thành phố trẻ.
Tìm được chỗ nghĩ tương đối tốt,nhà trọ Ngọc Hiển,nằm ngay trên đường,sau khi qua cầu,giá cả phải chăng,100.000đ/đêm.Chúng tôi nhanh chóng tắm rửa ,nghĩ ngơi sau khi đã ăn trưa tại một quán bình dân gần đó.

attachment.php


16h.
Chúng tôi lên xe,rảo quanh thành phố.Từ nhà trọ Ngọc Hiển,đường Hùng Vương,tôi rẻ qua Nguyễn Công Trứ,Trần Hưng Đạo,…đi dần về phía biển,nơi thành phố mới đang xây dựng...

attachment.php


...Rồi tiếp tục chạy lần ra bờ sông Ba,cặp theo bến Bạch Đằng,nơi nhiều thuyền đánh cá neo đậu.

attachment.php


Tuy Hòa là là một thị xá nhỏ bé khi còn thuộc tỉnh Phú Khánh.Từ lúc tái lập tỉnh thì trở thành tỉnh lỵ của Phú Yên,nay đã là thảnh phố,tuy không lớn lắm,nhưng vì mới phát triển nên đã có bộ mặt của một thành phố trẻ.Đường sá rộng rãi,sạch sẽ,tuy chưa náo nhiệt,nhưng với tiềm năng du lịch dồi dào của vùng phụ cận,cùng với địa thế đặc biệt về cảng biển,khả năng trở thành một thành phố năng động sẽ không xa.

attachment.php


Với tôi,Tuy Hòa cũng như các thành phố khác,không có ấn tượng đặc biệt gì,nếu không có một chút “bâng khuâng”từ thuở còn đại học.Những năm đầu1970,khi phong trào sinh viên đang dậy lên những đêm không ngủ và phong trào hát cho đồng bào tôi nghe. “Chiều qua Tuy Hòa”của Nguyễn Đức Quang,với giai điệu trầm buồn,xa vắng,cứ vang lên đều đều theo nhịp ¾,qua giọng hát ấm cúng của người bạn cùng khóa N.T.Ngh,đã làm tôi mê mẩn,bởi cái chất du ca và cái “phiêu lảng giang hồ”của bài hát viết về một vùng đất mà vào lúc bấy giờ,tôi chưa từng đặt chân tới.Nó làm tôi bổng thấy Tuy Hòa trở nên thân quen.

“Ngày xưa tôi đã đi qua Tuy Hòa
Trời xanh le lói bao mộng mơ
Đàn chim tung cánh bay bay đầu gió
và đâu đây tiếng sông bồi phù sa
Ôi, những chiều mây vắt ngang lưng đèo
Vọng Phu đưa mắt cũng buồn theo

Chiều nay lơ lững tôi ngang Tuy Hòa
Ngồi đây nhưng thấy như còn xa
Trường xưa hoang vắng hiu hiu bên ruộng lúa
Một con chim én nô đùa ngoài kia
Ôi bước dài ngao ngán bên nương buồn
Nhìn quanh trơ đứng bao đồng nương

Rồi khi tia nắng phía non tây tàn
(Thì) Người đây như cũng như dần tan
Nhịp đêm tiếng súng đong đưa ngoài ngõ
Người qua song chắn hé nhìn trời xa
Ôi đỉnh trời lấp lánh trong đêm dài
(mà) mình tu chưa chín nên nào hay

Đường đi đưa tới phía Nam nhưng lòng
triền miên ray rứt theo miền Trung
Cầu xưa xơ xác sau cơn bão tố
(còn) người dân tan tác bên đường ngẩn ngơ
Ôi bước buồn theo với không gian buồn
Một đêm qua biết bao sầu thương.”

Bây giờ là chiều.Nhìn chiếc cầu mới,lộng lấy trong ánh nắng vàng,băng ngang giòng sông Ba xanh biếc,nghe “đau đáu” lời nhạc trầm buồn diễn đạt bởi bạn tôi.
Anh đã đi xa từ nhiều năm trước,chẳng để lại cho bạn bè chút giọng hát xưa nào!

attachment.php


Tôi chạy loanh quanh thành phố một hồi,ghé Bưu điện Tuy Hòa xin dấu…

attachment.php


… rồi tìm chỗ đổ đây bình xăng và ăn cơm.

attachment.php


Bây giờ,Tuy Hòa đang trong giai đoạn “trẻ hóa”,thành phố có một bộ mặt sáng sủa ,rộng thênh thang,với những công trình mới dù trên núi Nhạn ngôi tháp Chăm vẫn cổ kính,trầm mặc tự bao đời.
Sáng mai chúng tôi sẽ thăm Núi Nhạn.
 
Last edited:
Chào hai bác. Cháu quê ở Tuy hòa. Nhờ bác kể chuyện mà cháu mới biết có bài hát " chiều qua Tuy Hòa" đó :). Đọan bác kể về tuyến đường xe lửa Tháp Chàm- Đà Lạt rất thú vị.(c). Chúc hai bác sức khỏe để enjoy từng km của chặng đường sắp tới.(BB)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,370
Bài viết
1,175,417
Members
192,073
Latest member
santarivietnam
Back
Top