What's new

Doigiaymoi, 31 ngày rong chơi miền đất Phật.

Doigiaymoi, 31 ngày rong chơi miền đất Phật.


Phần mở đầu

Chào các bạn,
Hôm nay tôi lại tái ngộ mọi người trong topic mới : “Doigiaymoi, 30 ngày rong chơi miền đất Phật”.
Trước tiên, có một số điều tôi xin phép được bày tỏ trong phần mở đầu:

1/Topic này đáng lẽ phải nằm trong mục “Hồi ức những chuyến đi nước ngoài”, nhưng tôi xin phép được mở đầu từ “Hồi ức những chuyến đi trong nước” trước, để một số các bạn đọc quen thuộc, đã từng đọc qua “Daehan 100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm…” tiện theo dỏi, rồi sau đó sẽ chuyển sang “nước ngoài” cho đúng với “nguyên tắc” của phuot.vn. Hơn nửa, tôi sống tại Long Xuyên, thì mọi chuyến đi đều bắt đầu từ “trong nước”, dù là đi ra nước ngoài, đó cũng là điều hợp lý! Đây chỉ là suy nghĩ của Doigiaymoi, không biết BĐH trang nhà có đồng ý?

attachment.php


2/Như loạt bài “Daehan 100cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang” mà các bạn đã có dịp đọc trong mục “Hồi ức những chuyến đi trong nước”, tôi có nói “bóng gió” về việc ấp ủ một chuyến đi bụi bằng xe 2 bánh qua Myanmar… Đó là dự kiến, còn việc thực hiện thì …phải chờ thời cơ.

attachment.php

Một năm trước, khi rong chơi qua đất Phật Campuchia, Tp Kampong Cham.

3/Vào một ngày “đẹp trời” tháng 8, năm nay, 2013, tôi nhận được email của người bạn cũ hồi năm thứ nhất đại học :
“28/10 tôi sẽ đi qua Miến trong 3 tuần vi qua để lo lễ Dâng Y rồi sau đó sẽ dẫn mọi người đi thăm viếng những Phật tich . Đi một chuyến đi . Nếu tính được thì cho tôi hay đê tôi rủ thầy Dương nữa .
Cho ngay số phone vi hiện nay toi có thể gọi về VN chi có 2c cho ĐT bàn , 3c cho cell phone .”
Ô hô, thật là một “đề nghị khiếm nhả” đầy hấp dẫn! Nhưng đi Miến Điện chớ có phải đi Sài Gòn đâu, hể được rủ là OK ngay sao? Tôi bèn trả lời:
“ He he, bây giờ khó nói quá. Tính thì được nhưng sự đời thay đổi bất thường. Thôi thì nếu có "duyên", trò này sẽ hạnh ngộ 2 Thầy, Thầy chùa và Thầy dạy học!”

4/Bây giờ, hãy cho tôi dành một chút thì giờ để nói về người đã gửi “lời đề nghị khiếm nhả” kể trên. Là bạn cùng Khóa 1 CĐNN CT, nhưng anh chỉ học 1 năm thì nghĩ, vì trường lúc này không có ngành “Chăn nuôi thú y” mà anh thích khi còn học ở Nông lâm súc Bảo Lộc. Từ đó, anh ta “lặn” mất tiêu! Rồi, hơn 20 năm sau mới gặp lại, bấy giờ anh là Bác sĩ, đang dạy tại một Đại học Y bên xứ Hoa Kỳ.

attachment.php


Từ đó mỗi năm khi trở về Việt Nam, anh đều a lô thông báo. Tôi liền thu xếp ngay ngày hôm sau, lên nhà anh ở chợ Thị Nghè, bên hông sở thú. Gặp nhau, nói 3 điều, 4 chuyện, một đêm, để sáng sớm hôm kế tiếp, thức dậy nghe khỉ kêu, vượn hú( thảo cầm viên Sài gòn chỉ cách chưa đầy 200m đường chim bay) …ăn sáng chung rồi về! Thỉnh thoảng ở thêm 1 ngày, đi ra suối Cả, Long Thành thăm khu vườn của vợ chồng người em gái, cũng là bạn đồng môn(khóa 2). Cứ thế, hàng năm đều diễn ra y như vậy. Như một chương trình đã được set up và trở thành như 1 mặc định!
Ông bạn tôi, sau khi bôn ba xứ người, công thành danh toại, vậy mà vẫn nhất định ở vậy nuôi 2 con…chó cưng! Không thèm lập gia đình, lương bác sĩ “mênh mông” chỉ để đi chơi và làm từ thiện! Nhiều lần gửi quà cứu trợ lũ lụt miền biên giới, vì anh cũng từng là cựu học sinh Thủ Khoa Nghĩa, Châu Đốc.
Năm 2000, anh về Việt Nam mang gạo lên tặng cho đồng bào nghèo An Phú, An Giang.


attachment.php



attachment.php



Và từ lúc đó, hàng năm, anh dành 1 tháng nghĩ hè để qua Miến Điện tu Thiền.
Những tưởng, chỉ là một chọn lựa tạm thời hàng năm vào dịp nghĩ dưỡng, để thay đổi cái nhịp sống ồn ào của xã hội Hoa Kỳ nhiều máy móc, giống như các trí thức học giả phương Tây đang tìm đến xứ Thiền để khám phá thêm điều huyền nhiệm. Lúc đó, sau khi trút bỏ bộ đồ Jean, anh xuống tóc, khoát áo nâu, bưng bình bát, lang thang chân đất đi khất thực trên xứ sở Chùa Đá Vàng, với nhiều bạn bè khắp năm châu, hành thiền cùng các Sư Myanmar sở tại. Sau chừng 1 tháng lại quần Jean, áo pull, anh bay trở về Mỹ, tiếp tục công việc của một Gs đại học.
Ai dè, năm 2003, anh nghĩ hưu và xuống tóc đi tu! Dù đã biết trước, nhưng tôi cũng bất ngờ khi gặp lại anh bạn mình mĩm cười hiền hậu sau tấm áo nâu phong phanh mở cửa đón tôi vào nhà ở đường Nguyễn văn Phương, thị Nghè. Nhớ lại cái khó của tôi lúc đó là xưng hô, mới một năm trước còn mày mày, tao tao; bây giờ thì…thiệt khó quá, thôi thì gọi là Ông H. vậy. Anh thường tự xưng với tôi là “Sãi già” hoặc là “Sư không còn trẻ nửa”.
Năm 2005, Sãi già mua đất, lập Thiền viện tại vùng Kalaw, xứ Miến Điện xa xôi. Hàng năm đều về nhà ở Thị Nghè để thăm mẹ già và gia đình người em ruột đang sống tại đó. Dĩ nhiên, bạn bè hay tin Sãi già về, nếu thuận tiện thì ghé thăm hoặc gặp mặt thân mật. Lần gần nhất là tháng 4-2013.


attachment.php



attachment.php
 
Last edited:
B.6. Ngày 6, 22-10-2013, thủ đô Bangkok, Vương quốc Thái lan.

B.6.1. Bangkok và chuyện nhỏ sáng sớm ngày thứ 6 của cuộc rong chơi.

Bangkok, phiên âm ra tiếng Việt, trước đây gọi là Vọng Các, nay là Băng Cốc, người Thái thì gọi là Krung Thep, còn các hướng dẫn viên du lịch thì thường “biểu diễn” bằng cách đọc một cái tên rất dài, xà nẹo như kiểu chữ con sâu, đọc một hơi lâu hàng phút về tên thủ đô của đất nước họ. Đây được xem là tên thủ đô dài nhất thế giới, gần 1 trang giấy. Nếu rút lại thật ngắn thì cũng cở như vầy:
“Krung Thep Maha Nakhon Amon Rattanakosin Mahinthara Ayutthaya Mahadilok Phop Noppharat Ratchathani Burirom Udom Ratchaniwet Mahasathan Amon Phiman Awatan Sathit Sakkathattiya Witsanu Kamprasit (กรุงเทพมหานคร อมรรัตนโกสินทร์ มหินทรายุธยามหาดิลก ภพนพรัตน์ ราชธานีบุรีรมย์ อุดมราชนิเวศน์ มหาสถาน อมรพิมาน อวตารสถิต สักกะทัตติยะ วิษณุกรรมประสิทธิ์) ”
Có nghĩa là:
"Thành phố của các thánh thần, thành phố vĩ đại của những vị thần bất tử, thành phố châu báu tráng lệ của thần Indra, chiếc ngai vàng của đức vua Ayutthaya, thành phố của đền đài tráng lệ, thành phố của cung điện và lãnh địa hoành tráng nhất của Hoàng gia, ngôi nhà của thần Vishnu và tất cả các vị thần.".

Thủ đô Bangkok nằm trên hữu ngạn sông Chao Phraya, có diện tích khoảng 1.600km2, dân số trên 6 triệu người, là thành phố lớn nhất nước, gồm 50 quận, chia thành 154 phường, là trung tâm kinh tế hàng đầu của Thái, đóng góp 45% GDP cho quốc gia.
Thủ đô Bangkok nằm trên 1 vùng đất thấp, vốn là đầm lầy, nên là 1 trong 9 thành phố trên thế giới có khả năng bị chìm do mực nước biển dâng cao bởi biến đổi khí hậu….
…….

6h, thức dậy, vệ sinh và thể dục buổi sáng. Tôi quơ bậy vài trăm cái vẫy tay và 5 thức “Suối nguồn tươi trẻ”. Bà xã thì đang dượt lại Thái cực quyền để có khi đăng ký …đấu võ đài với Muay Thái!


attachment.php



attachment.php



Uống trà và cà phê “tự nấu”, lên net lướt qua tin tức thời sự và đọc thư xong, chúng tôi xuống nhà ăn sáng. GH Apple II có phục vụ ăn uống theo yêu cầu, giá cả phải chăng và quan trọng là như ăn ở gia đình, trên cái bàn gỗ giữa nhà, nên cảm giác rất ấm cúng.


attachment.php



Sau khi ăn sáng xong bà xã nói cái bụng có vấn đề, nên bảo tôi tìm nhà thuốc mua ít gói Pro-biolac và Smecta. Hôm ở Siem Reap bà ấy bắt đầu có triệu chứng không ổn về đường ruột, may là trước khi đi đã chuẩn bị, ngoài số thuốc do ông bạn Bs ra toa, có cả thuốc trị tiêu chảy, bà xã mua thêm 10 gói Pro-Biolac, đã uống hết mấy gói, tìm mua thêm lại không có.
Tôi đạp con bike đỏ ra đường Phra Sumen, chạy ngược trở lại hướng pháo đài, gặp một nhà thuốc Tây, tôi hỏi các thứ thuốc cần mua, hoặc loại tương đương. Họ lắc đầu không có. Tôi cố gắng hỏi có loại nào khởi đầu bằng chữ bio, họ lắc đầu và đưa cho tôi một số thuốc tiêu chảy, tôi cố tìm xem thứ nào ghi thành phần gồm Saccharomyces Cerevisae, hay S. bulardi…là OK; nhưng cũng không. Tôi thật sự bất ngờ, một loại men đường ruột cần thiết để lập lại cân bằng vi sinh giúp khắc phục những rối loạn tiêu hóa, rất thông thường trong dược phẩm Việt Nam, sao lại khó tìm ở Cambodia và Thái Lan? Thậm chí vào siêu thị mini 7-11 cũng chẳng có yaourt như ở Việt nam, vì trong thức “uống” này có chứa Lactobacillus rhamnosus, tác dụng tương tự nhóm nấm men S.cerevisae, S.bulardi trong thuốc Bio-lactine hay Ultra-levue, tôi định mua để thay thế.
Tuy nhiên cuối cùng tôi cũng may mắn tìm ra, một nhà thuốc trên đường Phra Athit, sau khi qua khỏi Pháo đài Phra Sumen Fort, nhưng giá mắc gấp 5 lần Việt Nam, khoảng 20 baht 1 gói(14.000đVN), trong khi bà xã mua 10 gói Pro-biolac tại Long Xuyên giá 28.000đ còn khuyến mãi 1 cái ly thủy tinh thật đẹp!
Thôi, có thuốc là tốt rồi, tôi mua 1 chục và 3 gói Oresol(nước biển khô), mất 300 baht(210.000đVN), để yên tâm, vì đi chơi mà bị “Tào tháo rượt” thì rất ư là bất tiện!


attachment.php



Tôi quay trở về, trên đường gặp 1 đoàn xe tuktuk, chở khách du lịch, có CSGT dẫn đường và bảo vệ, thật là một cách quảng bá du lịch khá ấn tượng….


attachment.php



attachment.php



…lại gặp 1 chiếc Wave 3 bánh dành cho người tàn tật, có cái mui thật ngộ nghĩnh, tôi không bỏ lở cơ hội …leo lên ngồi thử khi người chủ vui vẻ ra hiệu: xin mời!


attachment.php

Xe này giúp anh bán thức uống(tàn tật) vận chuyển hàng đến điểm bán trên lề đường của mình.


attachment.php



attachment.php



attachment.php

Mang thuốc về cho bà xã.


Thuốc này là phần bổ sung để yên tâm rong chơi trong những ngày còn lại. Khi tôi về tới nhà trọ thì bà xã cũng ổn, nên chúng tôi bắt đầu thực hiện việc khám phá 1 góc nhỏ Bangkok, hôm nay, lúc đó là 11h20’. Chúng tôi mang theo thức ăn gồm bánh mì sandwich, thịt hộp, fromage…và 2 chai nước uống, cho buổi picnic trưa nay, tại 1 công viên nào đó.
 
Rất mong bài viết tiếp của ông anh . Những cung đường dầu đã đi qua , đọc bài của bác vẩn thấy rất hay , thêm một cái nhìn mới , rất chi tiết , mạch lạc . Khâm phục kiến thức rộng và sâu sắc của bác . Cám ơn bác rất nhiều , đã bỏ thời giờ , công sức cho mọi người thấy cái đáng yêu của cuộc sống ; dẩu rằng chung quanh ta hiện nay có quá nhiều điều ngược lại . Một ánh đuốc lẻ loi giữa đêm tối ,tuy ánh sáng không đáng bao nhiêu nhưng cũng tạo một chút niềm tin rằng cuộc sống nầy cũng còn những điều tốt đẹp .
 
Xin chào bạn cubi99,
Thiệt là sung sướng khi được ông bạn khen tặng, tôi xin không khách sáo để xin nhận lời khen này và xem đó như là một khích lệ để tôi tiếp tục hoàn thành nốt ký sự theo phương châm: "cố gắng tối đa để câu chuyện luôn đi sát với thực tế, trung thực và ngày càng hấp dẫn".
Doigiaymoi.
 
Xin chào các bạn,
Vì bận việc nhà quan trọng, nên có sự chậm trễ, tạm ngưng bài hồi ức ít bửa. Rất mong được mọi người thông cảm.
Thành thật cảm ơn,
Doigiaymoi.
 
Xin chào các bạn,
Vì bận việc nhà quan trọng, nên có sự chậm trễ, tạm ngưng bài hồi ức ít bửa. Rất mong được mọi người thông cảm.
Thành thật cảm ơn,
Doigiaymoi.

Thật là mừng bác vẩn khỏe . Tui người miền tây tánh hay nói thẳng , mong bác không chấp . Thật tình mấy hôm không thấy bác viết tiếp , tui lo không biết có chuyện gì với sức khỏe của bác không nữa . Nay thì yên tâm rồi . Cái nầy góp ý với bác tí : mai mốt có ngưng thì cũng thông tin cho đọc giả chút chứ , đại loại như là : tui bận việc vài hôm sẽ tiếp tục ; để anh em khỏi lo và suy nghĩ lung tung . . .
Tui đã có số đt và địa chỉ của bác , cuối tháng về cần thơ thăm ông già , tiện thể sẽ ghé Bác chơi . Chúc bác khỏe ( kêu bác là theo kiểu miền ngoài ) .
 
Xin chào cubi99,
Tui định ngày mai post tiếp, rồi cảm ơn Ông bạn, nhưng cái thiệt tình Nam bộ của ông bạn làm tui cảm động quá, nên đăng nhập để gỏ ngay mấy dòng này.
Xin cảm ơn,
Doigiaymoi.
 
Xin chào các bạn,
Hổm rày bận việc quan trọng, nên tạm ngưng post bài. Hôm nay xin trở lại diễn đàn. Nhưng trước hết, để "hâm nóng" lại cuộc rong chơi, tôi xin tiếp tục bằng phần tổng kết chút xíu về ngày thứ 5 của cuộc hành trình, đoạn PoiPet-Bangkok. Xin mời.


Trước khi tiếp tục, tôi xin tóm tắt một chút về ngày thứ 5 vừa qua, tóm tắt này cũng đi trước một bước nhỏ so với những gì tôi sắp kể, nhằm giúp các bạn dễ theo dỏi cuộc rong chơi.
*/Trước nhất là về đoạn đường bộ PoiPet-Bangkok. Thật tình mà nói, thì ngoài sự thông thoáng của hệ thống giao thông, sự tấp nập, nhanh chóng di chuyển của các phương tiện trên đường, thì chẳng có cảnh quan nào hấp dẫn như ở Việt Nam mình. Không kể đoạn quốc lộ từ Sài gòn ra Hà nội, một bên là biển xanh, một bên là núi biếc chập chùng, uốn lượn quanh co, cảnh quan thay đổi liên tục, khiến du khách luôn ngạc nhiên thích thú, thì những cung đường về miền Tây, tuy đơn điệu nhưng liên tiếp vượt qua những cây cầu, những dòng sông mênh mông của các vùng quê yên ả khiến nhiều du khách Tây phương thích thú. Còn qua mấy trăm cây số từ biên giới về Thủ đô Thái lan, hầu như chẳng có cảnh quan nào ấn tượng, kể cả so với đồng bằng miền Tây Nam bộ thì cũng không bằng. Tuy nhiên đây chỉ là nhận xét nhất thời trên chỉ 1 cung đường ngắn, không có tính đại diện.
Ngồi xe 4 bánh, thoải mái dựa lưng ngắm nhìn cảnh vật, không hề cực nhọc, mỏi mắt, tê tay; nhưng thật sự hoàn toàn không thú vị như lao mình trên con xe 2 bánh, giữa lồng lộng mây trời trên cao, trong nắng gió, bụi đường trước mắt và nhất là thích nghĩ nơi nào là cứ tấp đại vào, tự nhiên như…người Long Xuyên!


attachment.php

Ví dụ tôi muốn ghé đây xem cho biết là …cái gì, thì cứ dừng lại, đạp chống xe, bước vào….

*/Nếu bạn đi bằng đường bộ, dù chỉ biết duy nhất có một thứ tiếng Việt, thì nên học thuộc lòng “Khaosan Road”, hoặc viết từ này trên giấy, đưa cho 1 người Bangkok nào cũng được, chắc chắn bạn sẽ được tận tình chỉ dẫn cách đến nơi đó; thường thì mọi phương tiện chở khách đều đưa đến khu này, bạn cứ tìm ngay một nhà nghĩ, tùy khả năng tài chánh, rồi tạm an cư, mắc rẻ gì cũng chỉ tốn 1 ngày đầu tiên thôi, dư thì giờ để tìm chỗ hợp lý hơn.


attachment.php



attachment.php

Nơi tôi đứng là trước Chùa Chana Songkhram, mắt nhìn sang phố Khaosan.


attachment.php



attachment.php

Từ khu Khaosan Road này, các bạn tha hồ tìm chỗ nghĩ rẻ tiền và ăn cũng …rẻ tiền!


Với tôi, sau 1 buổi chiều và 1 đêm tạm trú, Apple GH II thật dễ chịu và…dễ thương, dù không có toilet riêng. Tôi đã ghé 2 GH khác gần đó, phòng kín, máy lạnh, WC riêng, 500 baht, trả giá còn 400 baht, khá tiện nghi; nhưng thiếu cái không gian mở rất “xóm nhỏ” này, nên quyết định ở lại Apple II!


attachment.php

Ông Tây này cũng là "bà con" với Mama, chủ Apple II GH, giống như chúng tôi!


Tại Khaosan Road, lần hồi, bằng “phương pháp đi bộ” , chỉ trong vòng 1 buổi sáng, các bạn có thể tự khám phá “vài ba” điểm đến chính yếu mà các tour du lịch thường xuyên tổ chức, rồi sau đó, các bạn sẽ tự đi xem rất nhiều nơi quan trọng khác mà khách đi tour Thái Lan “5 ngày, 4 đêm, giá 8 triệu” không thể có được.


attachment.php

Đây là 1 chương trình tour thông thường của các Cty tổ chức du lịch.


*/Khoảng 60 baht, bạn dễ dàng có được bửa ăn ngon miệng với lon Pepsi, hoặc bạn cứ “hiên ngang” vào các quán Tây ngồi, cũng rẻ rề, chẳng như xứ mình, nơi nào có bóng dáng da trắng, da đen…là không có cửa cho “ta ba lô” ghé lại!


attachment.php

…cứ nhân với 700 là ra tiền đồng VN. Giá này, rẻ hơn hoặc tương đương giá cơm bình dân tại chợ Long xuyên, Châu Đốc.

Tôi có một thắc mắc nhỏ, phố Khaosan Road, nổi tiếng thế giới là Thiên đường của backpackers, vậy mà sao trong các chương trình tour Thái Lan không hề được chọn là điểm đến, thậm chí cái tên Khaosan Road cũng không hề thấy nhắc tới trong các brochure!
 
Du lịch Thái Lan thì thường đi tham quan chùa chiền, nơi có bán các vật thờ cúng, tượng phật, hoặc đi các trung tâm mua sắm vàng bạc đá quý, hoặc đi coi sexy show, tham quan trại rắn, đi Pattaya, shopping thì chỉ có siêu thị lớn. Đa phần mấy chỗ đó thường du khách sẽ mua sắm và chắc là do có chi hoa hồng cho bên tour đó chú. Còn khu Khaosan thì chỉ dành cho Tây balo thôi.
Cô hay bị đau bụng thì con nghĩ đừng nên ăn trứng ốp la hoặc uống sữa buổi sáng, dễ bị đau lắm. Con mà ăn 2 món này buổi sáng là cũng dễ bị rượt. Nên đi xa là né 2 món này :)
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
59,370
Bài viết
1,175,418
Members
192,073
Latest member
santarivietnam
Back
Top