What's new

Hai tuần một mình dọc ngang miền Bắc Thái

Là con gái, tôi không lựa chọn độc hành, nhưng dường như điều đó đã trở thành một thứ... định mệnh. Có khi chủ động, có khi lại bất khả kháng, số lần có bạn đồng hành trong những chuyến đi xa của tôi cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Vốn tưởng rằng lần đầu tiên mở rộng địa bàn đi bụi ra ngoài biên giới sẽ không phải một mình xoay sở, nào ngờ đến phút thứ 89 lịch sử đã lặp lại, tôi bị bỏ rơi vì cái lý do nghe chỉ muốn ngửa mặt chửi Trời: Mất hộ chiếu. Cũng may là phút thứ 89 nên còn kịp điều chỉnh lịch trình, giả dụ đến phút thứ 90+3 mới nghe thấy tin dữ chắc là sẽ hoang mang và bấn loạn lắm đây.

Tôi lên đường với 10kg hành lý chia ra 2 ba lô, Nex 6 quấn cổ, áo phông nam và jean cụt, dép tổ ong loẹt quẹt dưới chân, nhìn cái bang không thể tả. Dằn túi chỉ 450$ + 1600baht và một cái thẻ tín dụng của anh trai mà nếu không rơi vào tình huống cực kỳ bất đắc dĩ thì tôi tuyệt đối sẽ không đụng đến. Thứ đảm bảo an toàn cho thân gái dặm trường chỉ là một cái bảo hiểm du lịch dạng basic của Liberty, một cái tin nhắn ghi rõ phương thức liên hệ với một người bạn chí thân của ông anh tại Bangkok và kinh nghiệm từ 5 năm trời rong ruổi khắp các vùng miền ở VN. Chỉ như thế, tôi có mặt ở Nội Bài vào một ngày âm u, đến cả Trời cũng chẳng thèm hoan hỉ tiễn bước tôi đi, sao mà dễ ghét quá vậy kìa.

14 ngày qua 6 thành phố + thị trấn, mà hầu hết đều là những nơi rất thích hợp để thong thả sống - chầm chậm đi, vẫn còn nhiều điều khiến tôi nuối tiếc. Có khi vì thời gian hạn hẹp nên chẳng thể đến những địa điểm tham quan mình muốn, lại có khi vì duyên phận nhỡ nhàng nên ghé đến nơi nào đó vào mùa nhan sắc tàn phai, nên dù chưa bước chân trở về đã lại mơ đến ngày tái ngộ. Hành trình của tôi có thể tóm gọn trong mấy cụm từ: Danh lam thắng cảnh - Di tích lịch sử - Đời sống địa phương - Ẩm thực, hoàn toàn không có shopping, sex show và biển đảo như chương trình của các tour du lịch Thái vẫn liên tục chào mời.

Nhắc đến Thailand tôi vẫn là một người quê kiểng khi chẳng biết gì về những món ăn chơi, đất nước này trong tôi bây giờ là một Bangkok xô bồ và đa diện dưới trời tháng Tư ngời xanh, như một người đẹp vốn dĩ rất duyên dáng đáng yêu nhưng tiếc thay tôi lại đến nhầm vào ngày nàng khó ở:
13963599967_a1bb542ab2_z.jpg

Bangkok ngời xanh

Chiang Mai nồng nàn, rực rỡ và hạnh phúc, không quá rộng để vô tình lạc bước, chẳng quá hẹp để khách phương xa ra đi vẫn quyến luyến không nỡ rời chân:
14146976961_9b83b4cbaf_z.jpg

Chiang Mai hạnh phúc

Chiang Rai - miền cực bắc đất nước - tự bản thân vị trí của nó đã là một thương hiệu với Tam Giác Vàng huyền thoại, nhưng vẫn còn hơn thế với những ngôi chùa và bảo tàng không thể bắt gặp ở bất kỳ nơi nào khác tại Thailand:
14189040606_ac94714c55_z.jpg

Hoàng hôn Wat Rong Khun (Chiang Rai)

Là thị trấn Pai nhỏ xinh nằm ngoan lành trong một thung lũng rộng, "vòng xe chưa lăn đã kịp về cuối phố" (thơ Phan Kiền), mỗi căn nhà mỗi cửa tiệm đều dễ thương khôn tả, đến nơi này bỗng thấy mình nữ tính tràn trề:
14170363463_5a17f561e2_z.jpg

In love with Pai

Mae Hong Son lặng lẽ yên bình, thành phố mà tôi biết mình đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, yêu như năm xưa từng động lòng với Hà Giang vào một ban sớm, yêu đến mức nghĩ rằng sẽ trở lại nơi ấy chỉ để ngủ vùi quên đời mình trong không khí trong lành mát ngọt và trên những cung đường khúc khuỷu chạy giữa rừng khô, trở lại để vẹn tròn lời hẹn hò rằng sẽ gặp nhau vào mùa miền xa này rạng rỡ đẹp tươi nhất:
14127149256_065b0c64ac_z.jpg

Mae Hong Son - Love at first sight

Sukhothai khiến tôi thấy mình bé nhỏ trước những phế tích từng một thời huy hoàng của tiền nhân, cứ thế trôi đi qua những trang sử của vương quốc này, biết rằng mình sẽ chẳng bao giờ nguôi được niềm đam mê với những gì cổ kính:
14147487632_96cffd1b7f_z.jpg

Sukhothai dưới ánh bình minh

Vào đề thế thôi nhỉ, đi cùng tôi, bạn nhé :D.

LỊCH TRÌNH:

Ngày 1: HAN-BKK (VietJetAir). Chinatown
Ngày 2: Hoàng cung + Wat Pho.
Ngày 3: Chợ nổi Amphawa. BKK-Chiang Mai (AirAsia). Cuốc bộ quanh góc Đông Bắc thành cổ.
Ngày 4: Cung điện Bhubing + Wat Phrathat Doi Suthep + làng dù Bor Sang + chợ đêm Tha Pae.
Ngày 5: Wat Chedi Luang + Wat Phra Singh + Wat Chiang Man. Chiang Mai-Chiang Rai (Greenbus). Wat Rong Khun (chùa Trắng).
Ngày 6: Hall Of Opium + Tam Giác Vàng + Baan Dam (chùa Đen) + Chiang Rai Night Bazaar.
Ngày 7: Chiang Rai-Chiang Mai (Greenbus). Chiang Mai-Pai (Prempracha Transport). Wat Phrathat Mae Yen + Pai walking street.
Ngày 8: Coffee In Love + Pai Canyon + World War II Bridge. Pai-Mae Hong Son (local bus). Wat Phrathat Doi Kong Mu.
Ngày 9: Ban Rak Thai (Mae Aw) + Ban Ruam Thai (hồ Pang Oung) + Ban Nai Soi + chợ ẩm thực buổi tối Mae Hong Son.
Ngày 10: Mae Hong Son-Pai (Prempracha Transport). Vòng quanh Pai. Pai-Chiang Mai (Prempracha Transport). Chợ đêm thứ Bảy đường Wualai.
Ngày 11: Công viên lịch sử Wiang Kum Kam + Wat Chiang Man + Wat Lok Molee. Chiang Mai-Sukhothai (Phuluangtour).
Ngày 12: Công viên lịch sử Sukhothai + công viên lịch sử Si Satchanalai. Sukhothai-BKK (W-i-n-t-o-u-r)
Ngày 13: Wat Saket (chùa Núi Vàng) + Jim Thompson's house + Anata Samakhom Throne Hall + Vimanmek Mansion + khu Pratunam.
Ngày 14: BKK-HAN (AirAsia).
 
Last edited by a moderator:
Guesthouse của bạn ở Pai đẹp quá, bạn có thông tin để booking phòng ở đây không, vì mình đi dịp tết nênphai3k có phòng, phải đặt trước. Thanks bạn.
 
Guesthouse của bạn ở Pai đẹp quá, bạn có thông tin để booking phòng ở đây không, vì mình đi dịp tết nênphai3k có phòng, phải đặt trước. Thanks bạn.

Đây bạn nhé: Pai Walking Street Guesthouse

Có điều nếu bạn anti-China mạnh mẽ thì mình không dám recommend chỗ này đâu, tại vì anh chủ có vẻ khá là thân TQ, chữ Hán khắp nơi, chưa kể có 1 bức chân dung Mao Trạch Đông hơi bị to treo ngay lối vào nữa, đương nhiên, khách TQ ở đây rất nhiều.
 
Đây bạn nhé: Pai Walking Street Guesthouse

Có điều nếu bạn anti-China mạnh mẽ thì mình không dám recommend chỗ này đâu, tại vì anh chủ có vẻ khá là thân TQ, chữ Hán khắp nơi, chưa kể có 1 bức chân dung Mao Trạch Đông hơi bị to treo ngay lối vào nữa, đương nhiên, khách TQ ở đây rất nhiều.

Hihi, Thanks Harley nha. Mình chỉ thích du lịch thôi, chứ k quan trọng chính trị lắm, tháng 10 mình chuẩn bị đi TQ rùi ^^. Bạn cho mình hỏi thăm 1 chút về gesshouse này nhé, hình như phòng quạt không có máy lạnh pk bạn? Không khí ở Pai chắc mát k có nóng như Bangkok đâu ha, khu vực này ngay trung tâm của Pai, dễ di chuyển không bạn ơi, mình thấy review gesshouse này rất tốt.

Thanks bạn nhé.
 
Hihi, Thanks Harley nha. Mình chỉ thích du lịch thôi, chứ k quan trọng chính trị lắm, tháng 10 mình chuẩn bị đi TQ rùi ^^. Bạn cho mình hỏi thăm 1 chút về gesshouse này nhé, hình như phòng quạt không có máy lạnh pk bạn? Không khí ở Pai chắc mát k có nóng như Bangkok đâu ha, khu vực này ngay trung tâm của Pai, dễ di chuyển không bạn ơi, mình thấy review gesshouse này rất tốt.

Thanks bạn nhé.

Ừa, phòng quạt thì đương nhiên không máy lạnh rồi. Bạn đi dịp Tết thì lo gì, tụi mình đi tháng 4-5 là dịp nóng nhất mà đêm ở Pai còn phải đắp chăn bông cơ mà :)). Pai bé xíu xiu à, chỗ này thì chắc mẻm trung tâm rồi, buổi tối thò cổ ra là thấy chợ đêm luôn, đi lại tiện lắm.
 
Khúc xúc xích ăn tạm tại trạm nghỉ giữa đường lên Pai không đủ để tôi dằn bụng đến tối. Thu xếp chỗ ở xong xuôi, mấy anh em kéo nhau đi tìm thứ bỏ bụng. Để tìm được một quán ăn chịu phục vụ vào cái giờ dở dở ương ương giữa buổi chiều chưa bao giờ là chuyện dễ dàng dù là ở VN hay ở Thái, đi loanh quanh một lúc mà chúng tôi không tìm nổi quán xá nào dậy mùi thức ăn. Rồi khi thấy đường có dấu hiệu lên dốc, nghĩa là sắp ra khỏi thị trấn rồi ấy, anh Vũ nhìn thấy một quán ăn đang sửa soạn đồ ăn bán buổi chiều. Hè nhau kéo vào, cả quán không ai biết tiếng Anh cả, chúng tôi đành chỉ đại vào menu cầu may thôi.

Kết quả thu được là thế này (còn sót một món của anh Thành, mà lâu quá nên tôi quên mất anh ấy ăn gì rồi):

14768192939_dbe29b01e5_z.jpg

Cái tô to nhất là của tôi đó ^_^

Trong lúc ăn, anh Kiên thông báo rằng mai anh phải về Chiang Mai, từ đó bay về Bangkok rồi bay tiếp về SG để kịp đi làm. Vậy là hành trình lên Mae Hong Son chỉ còn tôi, anh Thành và anh Vũ. Nhưng lịch trình của các anh chỉ là 9 ngày chứ không phải 14 ngày như tôi, nếu đi Mae Hong Son vào ngày kia thì e là không kịp mất. Tôi nhẩm tính chi phí rồi gợi ý với các anh rằng cả hội sẽ đi tour 1 ngày từ 4h sáng đến 6h chiều của Pai Let's Go Tour. Thống nhất như thế, khi quay về guesthouse, tôi hỏi đường anh chủ thì bất ngờ anh lấy mũ bảo hiểm, bảo tôi lên xe anh chở tới tận nơi.

Ngồi lên xe rồi tôi vẫn cứ lo anh đưa tôi đến nơi để cắt phế như kiểu làm du lịch ở VN mình. Anh cùng tôi vào trong, nghe tôi ì èo với chủ tiệm khi biết rằng phải book tour trước 1 ngày + tối thiểu 9 khách và thế là ỉu xìu quay ra, sau đó lại hộ tống tôi qua mấy travel agency dọc đường mà vẫn không book được tour, rồi chở tôi về guesthouse mà chẳng hề kêu ca gì.

Choáng. Không nghĩ là anh ấy lại nhiệt tình ác liệt như thế.

Về phòng, mấy anh em lại chụm đầu vào bàn bạc, cuối cùng quyết định mai sẽ đi Mae Hong Son rồi ngày kia đi chuyến muộn nhất về Pai (16h) để anh Thành và anh Vũ kịp về Chiang Mai. Như vậy thay vì 2 đêm ở Pai như dự định ban đầu, bây giờ chúng tôi rút xuống còn 1 đêm, đương nhiên là phải xin lại tiền phòng rồi. Ra quầy lễ tân, anh chủ chạy đi đâu mất tiêu rồi, cô bé lễ tân gọi cho anh ấy rồi chuyển máy cho tôi nói chuyện. Ý tôi muốn xin lại tiền phòng cho anh Thành và anh Vũ, riêng tôi thì giữ lại nhưng thay vì ở đêm mai thì tôi muốn chuyển sang đêm ngày kia. Nhưng trình độ tôi có hạn, nói một thôi một hồi mà anh ấy vẫn không hiểu được, đành hẹn lát nữa anh ấy về rồi trao đổi sau vậy.

Lúc đó đã hơn 4h chiều, trời đã nắng đẹp, chúng tôi quyết định leo lên Wat Phra That Mae Yen để đón hoàng hôn, nhưng trước tiên phải đi thuê xe máy cái đã. Ở Pai tiệm thuê xe máy nổi tiếng nhất là aYa, tiền thuê cho 1 em Wave 110cc là 100baht/24h, đặt cọc hộ chiếu và thêm 100baht/1 mũ bảo hiểm nữa.

Wat Phra That Mae Yen nằm trên đỉnh đồi, từ đó có thể trông xuống toàn cảnh Pai. Điểm ấn tượng nhất của ngôi chùa này chính là vị trí của nó, những thứ khác, quả tình, cũng bình thường thôi.

14789546930_747348bce2_z.jpg

Đường lên chùa

14973124211_ec6bb423ab_z.jpg

Ban công đầy nắng

14789543049_c6949dcd3e_z.jpg


14953247306_40d70c2af1_z.jpg


14789624368_65512a84e8_z.jpg
 
Khuôn viên chùa không rộng nên chúng tôi lượn lờ có xíu xiu là chán chán rồi. Anh Thành và anh Kiên muốn về lại thị trấn, không chờ hoàng hôn nữa, tôi ngần ngừ một lúc rồi cũng đồng ý. Lúc này mới phát sinh vấn đề, rằng thì mà là trong lúc mỗi người một hướng mạnh ai nấy lượn, cả hội đã để mất dấu anh Vũ rồi. Điện thoại các anh không roaming cũng chẳng mua sim Thái, mà chốn cửa chùa nếu gọi nhau ời ời thì cũng khá là khó coi, ngó ngang ngó dọc chúng tôi phát hiện ra còn chưa đặt chân đến bức tượng Phật to ơi là to trên đỉnh đồi. Khả năng cao là anh Vũ đang trên đó, thế là ba anh em ì ạch kéo nhau leo lên.

Bức tượng này đang thi công nên lối lên gạch đá ngổn ngang, bậc thang nham nhở có cũng như không, tôi vừa leo vừa run, mãi mới bò được lên đến đỉnh. Không thấy anh Vũ đâu cả, thế thì anh í đi đâu nhỉ?

Nhưng đã mất công lên đây rồi, không "nghiên cứu" một chút thì tội nghiệp đôi chân quá, bà con công nhận vậy không?:D

14953246046_3ffa904d35_z.jpg


14953245386_28207b06a1_z.jpg


14975872902_af11698ede_z.jpg


14789541250_3a2577466c_z.jpg


Riết rồi tôi cũng phải tụt xuống, lúc này nắng đã nhạt đi nhiều, hoàng hôn đang rơi dần, nhưng bởi đang lo anh Vũ bị "bắt cóc" nên tôi chẳng còn tâm trạng đâu mà căn ke, chỉ chụp vội bức ảnh rồi đi thôi:

14976206795_8c0aee306d_z.jpg

Nào ngờ xuống đến chỗ để xe ở lưng đồi thì thấy anh Vũ đang đứng đó vò đầu bứt tai từ lúc nào rồi, mấy người nữa vây quanh 2 chiếc xe chỉ chỉ chỏ chỏ. Cả bọn xúm vào hỏi, mới hay do thói quen ở nhà cứ đậu xe là tắt máy rút chìa khóa, dè đâu Wave Thái thông minh quá, rút chìa là khóa từ tự động bít lại luôn, mà phần mở khóa ở chìa bị chờn rồi, giờ không cách nào mở ra được cả.

Muốn khóc quá T_T.

Chúng tôi đậu xe ngay ngoài cổng một guesthouse, anh chủ thấy anh Vũ khốn khổ quá nên bê nguyên cả hộp đồ nghề sửa xe ra hỗ trợ, nhiệt tình có thừa mà cũng đành bó tay bất lực. Trời sắp tối đến nơi, càng loay hoay càng cuống, cuối cùng anh chủ móc điện thoại ra gọi cho aYa trình bày vấn đề. Bên aYa dặn chúng tôi chịu khó đứng chờ vài phút để họ phái người tới, tôi thề lúc đó chắc tôi nhìn anh chủ bằng ánh mắt cún con quá, sao có người đáng yêu dữ dội vậy kìa, xúc động khỏi nói luôn.

Người của aYa tới mở khóa xe cho chúng tôi, bảo rằng từ nay về sau dừng xe thì đừng rút chìa ra nữa. Vậy nhỡ mất thì sao? Họ trả lời tỉnh bơ, ở đây thì mất xe làm sao được. Thảo nào tiền phạt nếu làm mất xe máy của aYa chỉ có vài trăm baht, giời ạ =.='.
 
Từ Wat Phra That Mae Yen về, tôi gặp được anh chủ guesthouse và nhận lại tiền phòng. Trời đang tối dần, tôi đi loăng quăng ra ngoài phố nhìn người ta đi lại, dọn dẹp hàng quán. Cũng đã rất nhiều ngày từ đêm vui ở Pai, không hiểu sao khi nhớ về những bước chân lang thang trong ánh đèn lấp lánh và huyên náo tiếng người cười nói, tiếng nhạc xập xình ấy, ký ức tôi cứ mơ mơ hồ hồ, mất hẳn khái niệm thời gian. Rất khó để nhớ được mình đã làm gì trong những đêm ấy, chuyện đơn giản như hôm đó đã ăn những món gì, vào lúc nào cũng không thể khẳng định rõ ràng. Thôi thì, bà con xem ảnh và cùng tôi hồi tưởng lại đêm vui ấy nhé, suy cho cùng, Pai là một phố trẻ, mà lợi thế của tuổi trẻ là được quyền lộn xộn mà ^_^.

14995785916_66321fea45_z.jpg


14832258647_b015d591da_z.jpg


14832156788_e7a69b2acf_z.jpg


15018779045_6f2b12f718_z.jpg


15018777315_47c8e703ac_z.jpg


15015697821_03dddba87b_z.jpg

Hộp xôi xoài duy nhất ăn trên đất Thái, 30baht/hộp, xoài chín cây thơm lừng, ngọt lịmmmmmmmmm!

14832131340_a2bb2e8651_z.jpg

Wat Klang cạnh bến bus lúc ngày tàn nắng tắt

15018770135_5aab224318_z.jpg

Không biết tư gia hay gallery, thấy đẹp đẹp nên thò máy qua hàng rào sắt chụp thôi à :D

15018400212_bcca16a096_z.jpg

Thấy bảo toàn là mỹ phẩm chiết xuất từ thiên nhiên đó, mà tôi hơi "đẹp trai" nên không ham xài ^_^
 
14995769336_5ec3290df2_z.jpg

Chụp từ dưới lên nên trông to to vầy thôi chứ con xe này lùn xủn, mét mốt bẻ đôi như tôi ngồi lên mà chân cẳng vẫn cứ ngoằng nguều như thường

15018762255_94dcc98a72_z.jpg

Các thể loại phục vụ cho công cuộc cắn chắt trừ bữa

14832030039_9701b9cb73_z.jpg

Pic@Pai, đồ rằng từ hồi chị Schtroumpf chụp ảnh ở đây thì em heo hồng kia vẫn chưa từng được giặt ^_^

14832235697_3571ab7162_z.jpg


14832115490_e20eab5580_z.jpg

Pai Repbulic in Romantic City ở gần guesthouse, rảnh rảnh vào đây decor vẽ vời tấm thiệp gửi người thương (nếu có), nha!

15015677331_3837bbd1cc_z.jpg


14995750756_1aa02b7ffd_z.jpg

Madame Ju Coffee

14832107350_90419c2c94_z.jpg

Mr.Holmes, I'm a big fan of yours :D

14832210607_52b0a0f8f7_z.jpg

Black Canyon Coffee
 
14831994659_5614098d27_z.jpg

Pai by night

14832080080_06061f6910_z.jpg

Mì chay, trộn từ 4 loại mì 4 loại rau, 30baht/bát, ngon ngỡ ngàng, không bàn phím nào tả xiết!

15018350702_95fdc36f6c_z.jpg

Thích lắm mà không dám mua vì sợ nhét balo sẽ gãy hết =.='

14832075020_cdcbb3e241_z.jpg

35baht/xiên, béo lắm rồi í mà nhìn đồ chiên rán vẫn cứ thèm, khổ ghê gớm!

14995718766_26d184a5ac_z.jpg

Nghiêm túc mà nói, vì mù nghệ thuật nên nhìn không hiểu gì hết á!

14832188307_4e13f2aa33_z.jpg


14832187057_54ca4d8fac_z.jpg


15018709075_5d557ac26b_z.jpg

 
mình đã đi Damnoen 1 lần rồi, cảm nhận là rất tệ, đồ ăn khá mắc (hoặc có thể do mình là khách du lịch). Muốn đi tham quan chợ thì có thể đi trên bờ, còn muốn đi bằng thuyền thì phải mua vé, mình nhớ là 150baht/1 người == đến 1 lần thì không muốn đến nữa
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,672
Bài viết
1,171,147
Members
192,342
Latest member
MargoJaj35
Back
Top