Chúc bạn An chuyến đi may mắn. Chuẩn bị tinh thần, vât dụng và sức khỏe thế là quá đủ cho chuyến đi Tây Nguyên, nếu không nói là thừa. Với sự chuẩn bị đó, bạn có thể đi vòng quanh Việt Nam và thậm chí cả sang Lào, Campuchia mà không ngại gì.
Nhân tiện, cũng có một bạn khác ( Việt Kiều ) đang đi một hành trình xuyên Việt, không mang theo tiền để kiểm nghiệm cho sự thân thiện và nụ cười của người dân.
http://www.anninhthudo.vn/Xa-hoi/Chang-trai-My-goc-Viet-danh-cuoc-sinh-mang-vi-Viet-Nam/447546.antd
Tuy nhiên, bài báo hơi " đao to búa lớn " khi giật tít: " Đánh cược sinh mạng " - cứ như là đi du lịch thế thì dễ chết lắm ấy!
ANTĐ - Một người Mỹ gốc Việt đang quyết định thực hiện kế hoạch xuyên Việt mà không mang theo một đồng tiền, cắc bạc nào chỉ để chứng tỏ cho thế giới thấy người Việt Nam vô cùng tốt bụng và dễ mến.
Gần đây, trên mạng có nhiều bài viết của những du khách nước ngoài cho rằng Việt Nam không phải là điểm lý tưởng để du lịch vì sự thiếu an toàn và người Việt Nam không thật sự thân thiện. Với mong muốn xóa bỏ những ý nghĩ sai lầm đó, John Trần, một người Mỹ gốc Việt, đã quyết định thực hiện kế hoạch xuyên Việt để khám phá cảnh đẹp quê hương dọc từ Bắc đến Nam mà "không một xu dính túi". Đây là một ý tưởng điên rồ, ẩn chứa nhiều nguy hiểm, thế nhưng John Trần vẫn quyết tâm thực hiện kế hoạch này. Anh mong nhận được sự giúp đỡ của những người anh sẽ gặp và những địa phương nơi anh sẽ đi qua trong suốt hành trình từ Hà Nội đến Tp. Hồ Chí Minh. Dưới đây là chia sẻ của John Trần về hành trình khám phá và chứng minh cho thế giới thấy "người Việt Nam vô cùng tốt bụng và dễ mến".
John Trần trong một chương trình trên VTC10 phát sóng 2011
"Tên tôi là John Trần, tôi là một người Mỹ gốc Việt sinh ra và lớn lên tại Mỹ. Tôi đã tốt nghiệp đại học California-Berkeley năm ngoái và hiện nay đã sống và làm việc ở Việt Nam được 9 tháng. Tôi đã làm MC truyền hình tại VTC10 và gần đây tôi mới chuyển qua làm việc cho VTV4.
Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình và kế hoạch đi khám phá từ Hà Nội vào thành phố Hồ Chí Minh. Điều này có thể nghe qua rất bình thường vì không ít người đã làm việc này. Nhưng trong chuyến đi này, tôi sẽ không mang theo tiền, mà chỉ dựa vào sự hiếu khách và lòng tốt của những người Việt Nam tôi gặp trên đường đi, với mong muốn họ sẽ giúp đỡ tôi kiếm đồ ăn, chỗ ngủ, phương tiện đi lại,v.v... Gần đây đã có rất nhiều bài viết từ những người nổi tiếng và các bloggers người nước ngoài cho rằng Việt Nam không phải địa điểm lý tưởng để đi du lịch bởi vì sự thiếu an toàn và những người bản xứ không thật sự thân thiện. Điều đó đang đem đến tiếng xấu cho Việt Nam. Ngay cả một vài người bạn Việt Nam mà tôi chia sẻ ý tưởng này cũng nghĩ rằng nó thật điên rồ và chắc chắn sẽ nguy hiểm hoặc quá khó khăn đến mức khiến tôi từ bỏ cố gắng. Nhưng không, tôi sẽ không từ bỏ bởi vì tôi sẽ đến được TP.HCM hoặc tệ hơn là bỏ mạng.
Tôi thực sự rất buồn khi người Viêt Nam không tin vào lòng tốt của nhau. Trong thực tế trước khi tới Việt Nam, rất nhiều người Mỹ gốc Việt nói với tôi đừng đặt chân đến việt Nam bởi vì người dân ở đây nguy hiểm và rất giỏi trong việc lợi dụng người khác. Và bây giờ khi đang ở đây tôi biết rằng điều họ nói hoàn toàn không đúng, và tôi rất muốn chứng minh cho cả thế giới biết rằng người Việt Nam vô cùng tốt bụng và dễ mến.
Tôi cần sự giúp đỡ của các bạn trong việc đưa câu chuyện này đến với mọi người và theo dõi từng bước của tôi trong hành trình đi vào Nam. Tôi sẽ viết những câu chuyện tôi được trải nghiệm qua nhật kí và cập nhập thường xuyên khi tôi có thể sử dụng internet nhưng có lẽ sẽ không được đều đặn. Chuyến đi của tôi sẽ bắt đầu vào chiều ngày 12 tháng 6. Tôi chỉ đi một mình cùng chiếc camera cầm tay để ghi lại những bước đi của mình. Những gì tôi mang theo chỉ là một chiếc túi du lịch cùng vài bộ quần áo với chiếc điện thoại di động và hoàn toàn không đem theo một chút tiền nào. Tôi sẽ nhờ những người Việt Nam tôi gặp để giúp đỡ về vấn đề sinh hoạt và phương tiện đi lại.
Tôi hiểu rằng chuyến đi sẽ rất nguy hiểm và nhiều điều có thể xảy ra, và điều đáng sợ nhất là cái chết. Mọi thứ sẽ không được sắp đặt trước và tôi phải hoàn toàn dựa vào bản thân trong quãng đường đến thành phố Hồ Chí Minh. Tôi hiểu sẽ có những lúc không có thức ăn, nước uống, không có chỗ để nghỉ ngơi nhưng tôi sẵn sàng đánh cược tính mạng của mình. Mặc dù nhiều người không đồng tình, nhưng tôi tin rằng tôi có thể thành công. Tôi tin những người Việt Nam sẽ giúp đỡ tôi trong nhiệm vụ mà ai cũng tin rằng là bất khả thi này. Tôi sẽ chứng tỏ với mọi người rằng người Việt Nam rất thân thiện và sẵn lòng giúp đỡ những ai cần sự hỗ trợ".