An Cartoon
Phượt thủ
Chào cả nhà. An Cartoon đang ở Đà Lạt, tính tới hôm nay là 2 ngày có mặt ở Đà LẠt.
Kết thúc hôm nay là chọn vẹn 13 ngày kể từ ngày vát balo lên đường.
Ấn tượng lớn nhất của An cho tới hôm nay của hành trình là sự thân thiện mà người dân dành cho mình.
Đầu tiên, An xin gửi lời cảm ơn đến bạn Lê Na (Hội Phượt Ban Mê Thuột) đã giúp đỡ An trong những ngày đầu tiên An đặt chân tới BMT.
Kế đến, An cám ơn gia đình Chú May, đã nhiệt tình giúp An có chỗ ăn ở miễn phí và an toàn tại nhà của Chú trong 2 ngày tại BMT.
Xin cảm ơn anh Lambanghieu đã sẵn lòng giúp An 1 chỗ ăn ở tại nhà miễn phí, nhưng rất tiếc vì gặp sự cố lạc đường nên An không thể tới được nhà của anh. Và đó cũng là cơ duyên cho An gặp được 2 anh bảo vệ ( anh Trung + chú Lập) Khu du lịch Thác Gia Long (Thác Dray Sap Thượng), 2 anh đã không ngại giúp An có được chỗ nghỉ lại qua đêm trong khu vực rừng già nguy hiểm.
Lời cảm ơn này dành cho Cô chủ Nhà Nghỉ ở Hồ Lak khi chỉ tính giá phòng có 50K/đêm (thay vì 100K/đêm) khi nghe câu chuyện của An về những việc An đã trải qua những ngày vừa qua.
Xin cảm ơn những người anh em người dân tộc hiền lành và tốt bụng đã sẳn sàng cho An đi nhờ xe công nông của họ trong những lúc An quá kiệt sức vì đạp xe và dắt xe qua những đoạn đường đèo dốc cao ngắt của Tây Nguyên.
Cảm ơn gia đình Chú Mameh, không những đã nhiệt tình cho An đi nhờ xe công nông của gia đình từ Hyện Lak đến Đạ Long (Huyện Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng), chú sợ mình khát nước dọc đường nên còn đừng lại để mua cho mình chai nước suối, còn cho mình ngủ nhờ và dùng bữa với gia đình, buổi chiều còn chở mình đi tắm nước nóng Đạ Long, gia đình chú còn liên tục gọi điện hỏi thăm tin tức của mình xem đã an toàn tới Đà Lạt chưa.
Sau 1 chặng đường Rừng từ Đạ Long tới Đưng K'Nớ, toàn đường rừng, đẩy xe - vượt núi - chạm trán mưa rừng, suốt 7 tiếng đồng hồ vật lộn với những thách khắc nghiệt của thiên nhiên, trong sự mệt mỏi và kiệt sức An vô cùng may mắn nhận được sự giúp đỡ của 1 gia đình trẻ người dân tộc anh Chiêu, gia đình anh giúp mình 1 chỗ ngủ và dùng bữa với gia đình.
Đoạn Đưng K'Nơ đi Đà Lạt, sáng sớm chạm trán mưa rừng kéo dài từ ngày hôm trước khiến con đường 722 trở nên hung hãn, sau 5 tiếng đồng hồ kéo xe lếch qua con dốc lầy lội, An lại kiệt sức và trước mặt là đoạn đường thả đèo khá nguy hiểm dài 30 km do chặng mưa kéo dài 2 ngày nay. Một lần nữa An lại nhận được sự giúp đỡ của 1 bác tài xế lái xe cho công trường làm đường nối liền Đưng K'Nớ với Đà Lạt, cả người lẫn xe đạp được cho lên phía sau của xe chở đất đá và về tới Khu vực Hồ Suối Vàng an toàn. Còn cách Đà Lạt 22km thì xe của bác phải cho mình xuống vì xe đã về tới đơn vị, còn mình thì chưa. Lại may mắn thêm lần nữa, An gặp lại 1 bác thợ điện hôm trước đã gặp trong rừng khi bác đang vào thôn Dơng Trang để bắt đường dây điện thoại, hôm nay lại gặp bác trên đường trở về sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ. Sau khi đặt xe đạp của mình lên con Wave tàu của bác, 2 bác cháu cùng phóng đi trong cơn mưa dữ dội và cái lạnh cắt da của trời Đà Lạt, cách DL 7 km, xe bác mất phanh và 2 bác cháu được 1 phen đo đèo Cù LẦn, cũng may không ai bị thương tích gì, xe cộ của bác và của mình bị hư hỏng nhẹ. 2 bác cháu lại dìu nhau từ từ tiến vào trung tâm TP.Đà Lạt và ghé vào 1 quán bánh xèo làm 2 xị rượu cho ấm bụng trong tình cảnh tả tơi tơi tả, ướt hơn chuột lột, tay chân lạnh run người và ăn mừng vì cái duyên của bác cháu - thoát nạn và an toàn về tới DL.
An sẽ kể lại thật chi tiết trong Hồi Ức khi hoàn tất hành trình.
Trên đây là những dẫn chứng thiết thực về tình cảm và sự thân thiện, đùm bọc - cưu mang nhau giữa người và người mà An Cartoon đã may mắn nhận được.
Kết thúc hôm nay là chọn vẹn 13 ngày kể từ ngày vát balo lên đường.
Ấn tượng lớn nhất của An cho tới hôm nay của hành trình là sự thân thiện mà người dân dành cho mình.
Đầu tiên, An xin gửi lời cảm ơn đến bạn Lê Na (Hội Phượt Ban Mê Thuột) đã giúp đỡ An trong những ngày đầu tiên An đặt chân tới BMT.
Kế đến, An cám ơn gia đình Chú May, đã nhiệt tình giúp An có chỗ ăn ở miễn phí và an toàn tại nhà của Chú trong 2 ngày tại BMT.
Xin cảm ơn anh Lambanghieu đã sẵn lòng giúp An 1 chỗ ăn ở tại nhà miễn phí, nhưng rất tiếc vì gặp sự cố lạc đường nên An không thể tới được nhà của anh. Và đó cũng là cơ duyên cho An gặp được 2 anh bảo vệ ( anh Trung + chú Lập) Khu du lịch Thác Gia Long (Thác Dray Sap Thượng), 2 anh đã không ngại giúp An có được chỗ nghỉ lại qua đêm trong khu vực rừng già nguy hiểm.
Lời cảm ơn này dành cho Cô chủ Nhà Nghỉ ở Hồ Lak khi chỉ tính giá phòng có 50K/đêm (thay vì 100K/đêm) khi nghe câu chuyện của An về những việc An đã trải qua những ngày vừa qua.
Xin cảm ơn những người anh em người dân tộc hiền lành và tốt bụng đã sẳn sàng cho An đi nhờ xe công nông của họ trong những lúc An quá kiệt sức vì đạp xe và dắt xe qua những đoạn đường đèo dốc cao ngắt của Tây Nguyên.
Cảm ơn gia đình Chú Mameh, không những đã nhiệt tình cho An đi nhờ xe công nông của gia đình từ Hyện Lak đến Đạ Long (Huyện Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng), chú sợ mình khát nước dọc đường nên còn đừng lại để mua cho mình chai nước suối, còn cho mình ngủ nhờ và dùng bữa với gia đình, buổi chiều còn chở mình đi tắm nước nóng Đạ Long, gia đình chú còn liên tục gọi điện hỏi thăm tin tức của mình xem đã an toàn tới Đà Lạt chưa.
Sau 1 chặng đường Rừng từ Đạ Long tới Đưng K'Nớ, toàn đường rừng, đẩy xe - vượt núi - chạm trán mưa rừng, suốt 7 tiếng đồng hồ vật lộn với những thách khắc nghiệt của thiên nhiên, trong sự mệt mỏi và kiệt sức An vô cùng may mắn nhận được sự giúp đỡ của 1 gia đình trẻ người dân tộc anh Chiêu, gia đình anh giúp mình 1 chỗ ngủ và dùng bữa với gia đình.
Đoạn Đưng K'Nơ đi Đà Lạt, sáng sớm chạm trán mưa rừng kéo dài từ ngày hôm trước khiến con đường 722 trở nên hung hãn, sau 5 tiếng đồng hồ kéo xe lếch qua con dốc lầy lội, An lại kiệt sức và trước mặt là đoạn đường thả đèo khá nguy hiểm dài 30 km do chặng mưa kéo dài 2 ngày nay. Một lần nữa An lại nhận được sự giúp đỡ của 1 bác tài xế lái xe cho công trường làm đường nối liền Đưng K'Nớ với Đà Lạt, cả người lẫn xe đạp được cho lên phía sau của xe chở đất đá và về tới Khu vực Hồ Suối Vàng an toàn. Còn cách Đà Lạt 22km thì xe của bác phải cho mình xuống vì xe đã về tới đơn vị, còn mình thì chưa. Lại may mắn thêm lần nữa, An gặp lại 1 bác thợ điện hôm trước đã gặp trong rừng khi bác đang vào thôn Dơng Trang để bắt đường dây điện thoại, hôm nay lại gặp bác trên đường trở về sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ. Sau khi đặt xe đạp của mình lên con Wave tàu của bác, 2 bác cháu cùng phóng đi trong cơn mưa dữ dội và cái lạnh cắt da của trời Đà Lạt, cách DL 7 km, xe bác mất phanh và 2 bác cháu được 1 phen đo đèo Cù LẦn, cũng may không ai bị thương tích gì, xe cộ của bác và của mình bị hư hỏng nhẹ. 2 bác cháu lại dìu nhau từ từ tiến vào trung tâm TP.Đà Lạt và ghé vào 1 quán bánh xèo làm 2 xị rượu cho ấm bụng trong tình cảnh tả tơi tơi tả, ướt hơn chuột lột, tay chân lạnh run người và ăn mừng vì cái duyên của bác cháu - thoát nạn và an toàn về tới DL.
An sẽ kể lại thật chi tiết trong Hồi Ức khi hoàn tất hành trình.
Trên đây là những dẫn chứng thiết thực về tình cảm và sự thân thiện, đùm bọc - cưu mang nhau giữa người và người mà An Cartoon đã may mắn nhận được.