What's new

[Chia sẻ] Indochina theo dòng Mekong - 2 người trên chiếc xe Minsk

Tôi vẫn nhớ 3 năm về trước, tôi bắt đầu viết 7000km yêu! 3 năm về trước chúng tôi gặp và yêu nhau trong một chuyến đi và từ đó chia sẻ với nhau không biết bao nhiêu nghìn km đường.

Thời gian của những người "đi" được tính bằng những chuyến đi dài. Mỗi năm 2 đứa chúng tôi gom góp thời gian của mình lại để có ít nhất một chuyến đi như thế.

Năm 2009, chuyến đi của chúng tôi là Đông Dương, trên một chiếc xe Minsk và vẫn như cũ, người đồng hành vẫn chỉ là 2 đứa! :)

picture.php


Để tôi kể tiếp câu chuyện 7000km bằng hơn 3000km yêu nữa từ Sài Gòn qua Cambodia... từ Hạ lào đến Thượng Lào và trở về Việt Nam qua cửa khẩu Tây Trang khi mặt trời tắt bóng trên đất bạn Lào...
 
Last edited:
Cuộc sống thường ngày
by Bodyparty

Savanaket thức dậy muộn vì cuộc sống không có gì gấp gáp.
Những ánh sáng đầu ngày rực rỡ trên mái chùa. Các nhà sư trẻ bắt đầu lên lớp học
3689993682_7010b6e01d.jpg


Chúng tôi đi loanh quanh gặp gỡ vài người chơi xe, ở Savanaket người ta thích chơi xe đạp và thích đi xe đạp, tuy nhiên cũng có những người thích chơi Ural như thế này. Chiếc Ural 650cc rất đẹp

3689181073_b120a69447.jpg


Một thế hệ Việt Kiều mới ở Sava...Hai cô cháu ngồi ăn chôm chôm mắt trắng dã như chôm chôm luôn
3690003810_d67793b3e6.jpg


Người Lào rất mê bi sắt, họ chơi bi sắt suốt ngày. Bi sắt có thể coi là: Quốc Thao í em là môn thể thao Quốc Gia í...
3690007004_1075a7a18a.jpg


Các nhà sư trẻ cứ đến chiều là làm vệ sinh sân chùa, gom lá đốt. Tuy là sư nhưng các thầy đều rất nghịch ngợm và vui tính.
3689200287_75ca48c71b.jpg


Ngày tàn khi những bếp than lại được quạt để bán những món nướng và xôi cho bữa tối. Mùi thơm của cá bọc trong muối hột khi nướng lên nổ những tiếng lép bép dòn tan...quện với xôi nếp. Hai chúng tôi thường mua đồ ăn về nhà ăn để tiết kiệm chi phí, tuy nhiên cũng ko có gì là quá khổ hạnh vì ra nhà hàng thì đồ ăn cũng chỉ có thể ngon đến thế mà thôi

3689202571_c33fd9db3c.jpg


Lại thêm một hoàng hôn nữa bên dòng Mekong trong hành trình của chúng tôi...
3690007940_5df7a48081.jpg
 
Cực kỳ!
Thế là tao lại có thêm thú vui vào đây theo dõi hành trình của chúng mày. Up nhiều ảnh và viết nhiều thêm nhé.
:*
 
Niềm vui trên đường

3705463131_0c04c4de79.jpg


Người đi thường cho rằng việc đi là vô cùng tuyệt diệu, hầu như kẻ nào đi du lịch đường dài bằng xe máy về cũng cho rằng cung đường mình đi thật khủng, mình đã làm nên một điều kỳ diệu. Xe của mình thật chiến... Mình đã chinh phục được rooooooooiiiiii

Nhưng hãy nhìn thẳng vào thực tế đi nào! Bạn đừng có giả vờ... thực ra đi lại cũng dễ dàng như ăn hủ tíu mỳ vào một chiều mát mẻ mà thôi. Vả lại khi đi dưới trời nắng, mồ hôi bò như kiến trong người, vừa ngứa vừa hôi. Ngồi trên xe máy 60km liên tục là khớp đầu gối đã nhức mỏi vô cùng. Đôi khi nhấc cái mông dẹp lép của mình lên mà không còn cảm giác chỗ đó là cái mông nữa... Chưa kể đến sau các hành trình dài, đứa nào nhạy cảm... mông sẽ mọc lên chi chít mụn...
Ngoài mông, mũi sẽ bắt nắng đỏ lựng, cổ cháy nắng nham nhở như lâu ngày không tắm...Tóc phải đội mũ bảo hiểm liên tục cũng ngứa ngáy không ngừng.

Ngắm cảnh ư? Xuyên đường quốc lộ nào có gì mà ngắm. Tây Bắc Việt Nam đẹp thế mà còn chả ngắm được vì mắt đang lồi ra cắm vào các khúc cua trước mặt. Còn Lào ư, ở Hạ Lào phẳng như cái bánh dầy, toàn đồng ruộng và mây trôi thủng thẳng như bò trên trời... ngắm 1 ngày 2 ngày còn thích chứ 1 tuần thì cũng đến thế cả

Sướng gì đâu cái chuyện đi du lịch bằng xe máy!!!
Vậy có nên chuyển sang đi du lịch xe píp... píp piipppp

Câu trả lời là không nên! Vì đi du lịch xe máy có một điều hay tuyệt diệu ko thể bỏ qua. Có một cái sướng, sướng râm ran...sướng hơn mọi cái sướng ấy là....

nghỉ chân bên đường

Những lúc nghỉ chân bên đường sao nó sướng man dại đến thế. Cứ thử tưởng tượng xem, khi chân tay tê dại, mắt căng ra nhìn đường, khi não bị nấu chín trong cái mũ bảo hiểm dưới nắng gay gắt, khi mông mình không còn là mông mình... Lúc ấy bỗng đâu hiện ra một cái cây to, một vạt cỏ xanh ngát, một cái chõng tre, một cây trứng cá, một mặt hồ bao la....

Khi ấy dừng ịch xe lại, chui vào bụi giải quyết xong thấy nhẹ nhàng, nằm ịch ra cỏ... mông dần dãn ra, khớp chân dãn ra... hớp một ngụm nước mát. Sang sang thì khoét cỏ đun một ít cafe. Có đông bạn bè thì tán phét cười chẩy nước mắt, có 2 người thì tâm tình thủ thỉ...

Chiếc xe được nghỉ bốc hơi nhè nhè...

Những giây phút đắt giá ấy được đổi bằng hàng trăm km đường.

Thường hai chúng tôi sẽ nghỉ mỗi 100km. Khoảng cách vừa đủ để ê ẩm và chiếc Minsk vừa chạm mức "nóng máy"

Mỗi khi rời một thành phố mới anh bạn Minsk của hai đứa lại phải vác thêm một ít đồ mới mua... Chiếc xe dắt đã khó vì nặng đít, nhưng không sao Body cân hết!
3705426011_b0f9360c17.jpg


Chúng tôi không nhớ nổi là có lúc nào mà lại không vui!
Lúc nào cũng có những chuyện để cười. Ví dụ như khi gặp ông rùa trên đường từ Savanaket về Vientian
3705427641_ebf6a484fa.jpg


Nào hãy cùng tập thể dục với tớ cho khỏi ê mông!!! Một hai một hai... nhẩy xuống hồ... Tùm!
3705460065_55ea5ace52.jpg


Đi về hướng mặt trời hỡi những kẻ lãng du mông đầy mụn!!!
3706273338_53363c5643.jpg


Để những giây phút này là mãi mãi tươi đẹp trong trí nhớ
3705467739_a247c590dd.jpg


Đôi khi ta tự hỏi:
Lên đường vì những con đường
Hay vì những phút nghỉ chân


3706279366_0cd670ac6c.jpg
 
"khi não bị nấu chín trong cái mũ bảo hiểm dưới nắng gay gắt" kết nhất chị LE câu này!
Đọc bài của chị mà thấy sướng mê tơi, viết tiếp đi ạ ^^
 
"khi não bị nấu chín trong cái mũ bảo hiểm dưới nắng gay gắt" kết nhất chị LE câu này!
Đọc bài của chị mà thấy sướng mê tơi, viết tiếp đi ạ ^^

Ơ có hôm ở Mường KHoa đi Mường Mai, đường bị sạt phải ngồi đợi mở đường, tất cả mọi người chui vào cái lán bên đường ngồi nghỉ. Riêng có 2 anh không hiểu sao kiên quyết ko vào trú mà vẫn ngồi yên trên xe, đầu đội mũ bảo hiểm đàng hoàng. Mũ loại Fullface nhé

Anh em ngồi chờ mở đường chừng 30' hoặc hơn thì đường thông. Hai anh vẫn ngồi trên xe ko nhúc nhích. Lúc mọi người đến gần lay gọi thì sờ vào là đổ vật ra đường.

Lúc tháo mũ bảo hiểm ra định đưa đi cấp cứu thì não đã chín hết rồi còn đâu!!!

Híc!!!
 
Ơ có hôm ở Mường KHoa đi Mường Mai, đường bị sạt phải ngồi đợi mở đường, tất cả mọi người chui vào cái lán bên đường ngồi nghỉ. Riêng có 2 anh không hiểu sao kiên quyết ko vào trú mà vẫn ngồi yên trên xe, đầu đội mũ bảo hiểm đàng hoàng. Mũ loại Fullface nhé

Anh em ngồi chờ mở đường chừng 30' hoặc hơn thì đường thông. Hai anh vẫn ngồi trên xe ko nhúc nhích. Lúc mọi người đến gần lay gọi thì sờ vào là đổ vật ra đường.

Lúc tháo mũ bảo hiểm ra định đưa đi cấp cứu thì não đã chín hết rồi còn đâu!!!

Híc!!!

Ồi chị LE ơi nghe cứ như phim kinh dị hài í nhể! =))
 
Tiễn bạn về Sài thành bằng vài vại bia cỏ vớ vỉn(beer), hn bớt một thằng chém gió và đãnh võng mặt đường:T

Thằng này nhớ vợ nhất định về, ko đi BLV mặc dù xao xuyến(wait),

Chủ về nhưng e yêu để lại, thía mà ko chuyển giao:gun:gun, chắn mớ(BB).

Bài viết hay, ảnh đẹp, đọc mãi, đọc mãi...
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,676
Bài viết
1,171,063
Members
192,339
Latest member
Buyoldgmailaccounas
Back
Top