What's new

[Chia sẻ] Không đổ xăng mà chỉ cần ăn

attachment.php


attachment.php

Tôi đạp dọc theo một con kênh, nới đây tôi thấy ghe cộ qua lại tấp nập.

attachment.php


attachment.php

Tôi đạp tới Vĩnh Thuận vào lúc 5 giờ chiều. Ở đây được cái là nhà trọ rẻ và khá sạch. Tôi nghỉ lại phòng đơn có máy lạnh chỉ mất có 100 ngàn thôi.
Chiều tối tôi ghé ra chợ khi thấy không có món gì lạ, tôi đành ăn bún mắm. Bún mắm ở nơi đây có nghĩa là bún cá, chỉ có nước lèo, bún, cá lóc, rau muống, bắp chuối, giá, ít rau răm và húng quế. Vì đã có kinh nghiệm, tôi yêu cầu họ đừng nhúng rau trước, lý do là tôi không thích ăn nóng. Đặc biệt là ở đây cá lóc quá ngon, ăn thực là dai, tôi còn thấy cô bán bún dùng kéo cắt miếng cá mà không bị nát. Tô bún giá chỉ 15 ngàn mà thôi.
Mấy ngày qua tôi không có thời gian rảnh để viết lại hồi ức. Tối hôm nay tôi tranh thủ viết, cứ để dồn lại nhiều ngày thì e rằng tôi sẽ quên đi rất nhiều chi tiết.

attachment.php

Tôi nghĩ mình sẽ đạp qua khu vực vắng người, nên trước khi rời khỏi Vĩnh Thuận, tôi ghé vào chợ mua vài lon nước ngọt và ít nước đá thủ sẵn.

attachment.php

Ông chủ khách sạn muốn tôi ở lại chơi vài ngày, dể ông ta dẫn tôi vào mấy điểm du lịch nhậu đồ rừng. Ông ta đâu có hiểu tôi chỉ thích đi tìm món ăn dân dã mà thôi.

attachment.php

Tôi phát hiện sau này là nếu mình không thích chạy theo QL63 thì mình có thể chạy theo lộ đan bên kia con kênh. Cứ vài cây số lại có đò hày cầu để qua kênh.
 
attachment.php

Tôi chỉ mới đạp ra khỏi Vĩnh Thuận một chút là tôi phát hiện phía bên tay phải tôi có một chợ nổi nhỏ.

attachment.php

Hay quá, tôi muốn ăn sáng bên chợ nổi, nhưng họ chỉ có món bún cá và bún riêu thôi.

attachment.php

Ăn hoài hai món này tôi cũng thấy ngán, nên tôi đạp tiếp, hy vọng sẽ tìm được một món gì lạ cho bữa sáng nay.

attachment.php

Tôi thấy chợ nổi ở đây sạch hơn các chợ nổi khác mà tôi đã từng thấy.

attachment.php


attachment.php

Bông so đũa đỏ, trông đẹp mắt thật.
Tôi nghe bà bán rổ bông so đũa nói, là loại này ăn giòn hơn là loại trắng. Bà cho biết thêm vào đến mùa khô là hết bông, bây giờ họ chuẩn bị chặt cành đi, đợi qua Tết những trận mưa đầu xuân sẽ giúp cây nảy nở những cành mới và sẽ cho ra hoa tiếp.

attachment.php

Thấy chị này đang tráng bánh gì lạ thế?
 
attachment.php

Bữa ăn sáng của tôi đây, bánh dứa. Tuy với tên là bánh dứa, nhưng vỏ bánh thì được làm bằng bột nếp, còn nhân bánh là hỗn hợp: dừa nạo, đường và đậu phộng rang giã nhỏ. Bột nếp được trộn chung với ít nước để cho có chất kết dính, rồi cô gái dùng một cái rổ tre để lượt mịn một lớp mỏng bột đó đều lên chảo. Sau đó cô ta lấy cái nắp đậy lại, với ngọn lửa riu riu, sau 2-3 phút thì bánh chín. Xong cô ta cho một ít hỗn hợp đường, dừa, đậu phọng lên miếng bánh mỏng như bánh tráng và xếp bánh lại. Một cái bánh như thế chỉ tốn có 2 ngàn thôi.

attachment.php

Đoạn đường tôi đi qua hôm nay tuy hẹp, nhưng ít xe lớn qua lại, và trên đường cũng không có hoang vắng như tôi tưởng.

attachment.php

Ở vùng này họ chỉ ăn cá bắt ở ngoài thiên nhiên thôi.

attachment.php

Một lúc sau tôi dừng lại một quán cà phê và nơi đây tôi học hỏi được những bài học rất quí giá. Một ông khách cho tôi biết là vùng này trước kia có rất nhiều cá lóc, cá rô, cá phi… Ông cho biết là con cá khô sặc rằng mà chính người nông dân làm ăn rất ngon. Thứ nhất là cá vừa bắt lên rất tươi, thứ hai là họ tẳm chỉ đúng lượng muối vừa ăn, thứ ba là họ phơi khô kỹ càng. Còn cá khô mà mua ngoài chợ là trước tiên người buôn đi thâu mua cá từ đìa, rồi bán lại cho nhà làm khô, giai đoạn đó đã làm cho con cá mất đi độ tươi. Xong họ luôn ướp muối rất mạnh tay, để tránh cá không bị hư. Với lượng muối cao, thì họ cũng không cần phơi cho cá thật khô, mà vẫn có thể bảo quản được lâu.
Bài học thứ hai là ông cho biết con cá lóc nuôi là một giống cá được người ta phối hợp sau này, chúng ăn rất tạp vì thế mau lớn. Loại cá lóc này có thể nhận dạn bằng cách là: mỏ bằng, đầu dẹp và mình xám. Còn cá lóc thiên nhiên, nếu bắt về nuôi thì chỉ có lỗ vốn, vì chúng kén ăn và chậm lớn.
Phong tục của người dân ở đây là vào mùa mưa, khi nguồn thức ăn từ đồng ruộng cạn kiệt, họ sẽ mang con mắm hay khô ra chiên, nướng, kho,,, để ăn.
Khu vực này giờ đây cá đồng cũng không còn nhiều nữa vì phần nước biển mỗi năm lấn sâu vào. Hiện nay vào mùa mưa, thì họ canh tác được một vụ lúa, một số ít người nuôi tôm đất, tôm nước ngọt, theo kiểu thiên nhiên là không cho ăn. Đến mùa khô, khi nước mặn lấn sâu vào vùng đất này, họ tận dụng ao ruộng để nuôi tôm sú.
Thêm vào đó họ cũng nuôi cua và cũng như tôm đất, cua ở đây dược nui theo trang thái thiên nhiên. Trong rừng U Minh nơi đây có thêm một loạii đặc sản, đó là mật ong rừng. Như những mặc hàng khác, thì những món đặc sản không thể mua ở chợ được, vì những mặc hàng quý hiếm này khi ra đến chợ đã bị biến thoái, bởi lòng tham của con người. Nhờ yếu tố cà kê dê ngỗng của tôi, mà tôi học được cách thức thử nghiệm sao biết mật ong không nguyên chất? Người ta thoa một lớp mỏng mật ong lên tờ giấy, rồi đốt. Nếu mà ngọn lửa cháy lụp bụp, đó là mật ong pha, có nhiều nước trong mật ong. Nhưng nếu mà người nuôi ong, họ lấy mật ong rẻ tiền, để pha chung vào mật ong rừng, thì lúc đó chỉ có nhờ vào phòng sét nghiệm mới biết được.


attachment.php

Nơi đây cũng có bông điên điển, nhưng họ có nhiều loại rau để ăn, nên ít ai cần dùng đến loại hoa này như các vùng nước nổi.

attachment.php

Rau muống đồng, chủ yếu là ăn cọng thôi. Tôi nghe nói dùng để bóp gỏi rất ngon.

attachment.php

Sao hôm nay tôi lại học hỏi được nhiều thứ quá. Tôi thấy bên lề đường, một nhóm nhỏ vài người đang họp chợ. Dừng lại tôi phát hiện được một loại cỏ sậy, mọc dại ở những ruộng phèn, mà người ta cũng ăn luôn. Loại rau quả này được gọi là Đồng Năng hay Năng Bột. Người bán rau giải thích cho tôi là nào có thể ăn sống, bóp gỏi, nhúng lẩu hay xào. Họ đưa cho tôi vài cọng ăn thử, tôi cảm nhận một vị ngọt thoang thoảng, hơi bột và giòn. Mùa Năng là vào dịp cuối hè, có nghĩa là gần hết mùa mưa và thu hoạch cho đến cuối năm dương lịch. Tôi chợt nhớ đến một người quen tại Cà Mau, thế là tôi mua ½ kg Năng với giá chỉ 10 ngàn đồng, không mua lúc này biết bao giờ mới được thử. Tiện thể tôi mua hết luôn mớ bông so đũa. Chợ chiều bà bán rau chỉ lấy tôi với giá 15 ngàn 1 kg mà thôi. Rồi kế tiếp là bà bán chuối gần đó có vài bó rau the, thấy lạ quá mua luôn một bó với giá 2 ngàn, mua nải chuối giá 4 ngàn. Ôi chợ miền quê sao rẻ thật.
 
Hi baobao
Số đt của mình 0907 874252 ( có để trong topic Môn thể thao lặn biển trong Box Khám phá )
Nếu bạn ở SG thì alo cafe noi chuyện chơi nhé
 
attachment.php

Nhiều người bán hàng ở đây sợ bà già này lắm, vì bã trả sát giá quá.

attachment.php

Toàn là cá đồng ngoài thiên nhiên.

attachment.php

Rau the ăn sống với cá nướng rất hợp gu, họ cho tôi biết và có tính chất trị bệnh tiểu đường. Rau the mọc ngoài thiên nhiên, nhưng vì được nhiều người ưa chuộng, nên người ta bây giờ trồng tại vườn.

attachment.php

Tôi đạp tiếp, chưa kịp vã mồ hôi, thì lại thấy một quán bánh xèo, bánh cóng và bánh khọt. Tôi cũng phải vào ăn thử coi có gì lạ không. Thì ra khu này cũng có nhiều quán bánh xèo lắm, khu này là xã Tân Lập, nằm cách xa Cà Mau khoảng 15 km.

attachment.php


attachment.php

Bánh xèo họ làm cũng thường thôi, chỉ có cái là con tép bạc ở đây rất ngọt, ngoài ra dĩa rau nào có: xà lách, giấp cá, cải bẹ xanh, cần nước, húng thơm, lá cát lòi, lá lược vàng (lá này là từ cây trồng ở vườn, trong thuốc nam , lá này trị bệnh ho, đau bao tử.. Tôi ăn thấy chỉ có vị hơi chát và có sơ như khi bạn kéo xi gum).
Một ông khách thấy tôi thích học hỏi, ông bước ra ven đường và bứt lên 2 nhánh rau, gọi là rau Nàng Hai. Có thể ăn như các loại rau sống, rau này trị bệnh gan rất tốt. Mỗi khi họ ăn là họ hái rau này ven bờ ruộng, chớ ăn rau mọc ven đường, ông ta dặn dò kỹ lưỡng cho tôi.

attachment.php

Người dân Miền Tây cho rằng, thứ gì mà bò nhai được là con người cũng ăn được. Hihi, dùng tạm hình con nghé nhá.
 
attachment.php

Ông khách chỉ tôi phía ven đường hình thù cấy cát lòi nhìn như thế nào.

attachment.php

Và ông ta bức một nhánh nàng hai cho tôi biết.

Đoạn đường còn lại tôi đạp một lèo tới Cà Mau, vì không còn một điểm nào ấn tượng để tôi ghé lại hôm nay. Đoạn đường này cũng xấu nữa, tôi đạp xe mà cứ tưởng như mình đang cỡi ngựa. Nhờ cái yên xe đạp tốt của tôi, mà cái bàn tọa của tôi không bị sao cả. Vào đến khu vực thành phố thì con đường nở rộng ra đáng kể, và đáng chú ý nhất là 2 bên đường có rất nhiều quán massage. Ở đây họ quá chu đáo, họ biết các thượng khách đi đường tồi tệ, nên sẽ bị nhức mỏi. Mà quán ở đây cũng khá đặc biệt lắm, nào là Super VIP, Siêu VIP, VIP Chất Lượng Cao…hihi, tôi cũng không dám thử. Từ hồi cha sinh mẹ đẻ đến giờ mình cứ tưởng VIP là ghê gớm nhất, nào ngờ.
Chiều nay tôi vừa không liên lạc được anh bạn tôi quen hồi năm ngoái. Đồng thời khi tôi đang chuẩn bị dọn vào một phòng nghỉ quen thuộc, thì trong lúc đó con Mau nó lo giỡn với con chó nhà nghỉ và chạy đâu mất.
Trong lúc đó tôi thấy phòng trọ này hôi quá, mà cái máy hút hơi của phòng cũng bị hư, rồi họ không có phòng nào trống để tôi đổi. Tôi đành phải kiếm nhà trọ khác. Tôi để lại cái giỏ của con Mau, nếu nó có mò về nó sẽ chui vào đó để ngủ. Tôi cũng dặn người chủ nhà trọ là sáng mai tôi sẽ ghé lại tìm nó, vì lúc này sau mé vườn của họ tối thui.
Tôi tìm được khách sạn khác cũng gần đó. Chiều tối nay tôi thử ăn món bánh lọt mà tôi nghe qua, nhưng chưa bao giờ biết tới. Thật ra tôi thấy bánh lọt cũng gần giống như bánh canh, cũng nồi nước lèo với xương heo. Bánh lọt không dai bằng bánh canh và hình thù không đặp mắt, cọng to, cọng nhỏ, đủ kích thước. Ở đây họ chỉ rắc ít hành, lá và giá đã trụng sẵn trong tô. Món này tôi cảm thấy không cần quảng bá, nên tôi cũng chẳng thèm chụp hình làm gì, và mình cũng lỡ gọi rồi, thôi đành ăn cho hết.

attachment.php

Tối nay tôi có gọi điện cho một nhân vật mới, một hội viên trong Phượt, PhongDiep. Tôi thấy số điện thoại của anh ta để lại trong topic ”Free ăn uống, free chỗ ngủ….”.

attachment.php

Tôi thì muốn gặp anh ta vào sáng ngày mai, vì lúc này tôi cũng khá mệt. Nhưng anh ta muốn tôi qua liền đêm nay, sáng mai anh ta bận. Chúng tôi gặp nhau tại một quán nhậu và lai rai một chút cùng thêm với mấy người bạn của anh ta và 2 chú bạn Tây mà anh ta mới làm quen chiều nay.
Hai chú bạn Tây này còn được PhongDiep mời đi dự đám cưới làng quê sáng mai. Hai chú ta quá thích và đã nghe theo lời PhongDiep, mỗi chú mua một chiếc xe đạp, để du hí Việt Nam.

attachment.php

Chúng tôi đã có một cuộc hội họp thật vui, nhưng trong đầu của tôi vẫn đang còn nghĩ đến con Mau, nó chưa bao giờ phản tôi và tôi tin rằng sáng mai tôi sẽ tìm thấy nó.

attachment.php

Tôi dậy hơi trễ hơn mọi ngày, nhưng việc đầu tiên là tôi phải đến nhà nghỉ hôm qua để coi con Mau đã về chưa. Khi tôi tới, thì chủ nhà trọ cho biết là sáng nay có thấy nó. Tôi bước ra phía sau lưng nhà trọ và gọi tên nó, nó liền chạy tới tôi và mừng quấn quít.
Sáng nay tôi sẽ đi ăn thử món Hủ Tíu Sọ Heo, mà các anh bạn mới quen hướng dẫn cho tôi. Người chủ quán cho tôi biết là họ đã bán món này trên 20 năm, nhưng trước đó người mà mở đầu bán món này, đã bán trên 30 năm. Hiện nay ở Cà Mau có 2 quán bán món này. Món này được rất nhiều người địa phương ưa chuộng và họ bán từ sáng cho tới tối. Khách có thể chọn xương hay là sọ heo, phần lớn tôi để ý thấy mọi người đều chọn sọ. Mỗi phần ăn họ bưng ra 2 tô, một tô nhỏ trong đó có một nửa cái sọ heo (trong đó có cả mắt và ốc luôn), nước lèo, ít tiêu và hành lá. Tô kia lớn hơn thì có giá trụng, hủ tíu, nước lèo và hành lá. Họ cho tôi thêm một chén nhỏ, trong đó có ớt thái lát và một chái tắc, nếu khách nào thích chấm, thì họ tự xịt một ít nước tương vào chén.
Gia vị của nồi nước lèo không có gì đặc biệt cả, họ chỉ nêm muối, đường và bột ngọt. Bí quyết duy nhất là làm sao mà hầm sọ heo mà không thấy hôi. Tôi hỏi mãi rồi cuối cùng cô chủ quán cũng tiết lộ cho tôi biết là, thứ nhất là sọ heo phải thật tưoi, khi rửa phải rửa thật kỹ và xả nước thật nhiều.

attachment.php

Tôi thì không hảo món này cho lắm, tôi chỉ ăn cắt được một chút thịt của cái sọ và phần còn lại là con Mau nó hưởng. Tuy nhiên tôi thấy món này xứng đáng nằm trong danh sách món ăn lạ của tôi.
Ăn sáng xong tôi lại về khách sạn để trả phòng và dọn qua một nhà nghỉ khác, giá vừa rẻ hơn và mọi thứ cũng sạch hơn nhiều. Gia đình chủ nhà cũng rất dễ thương và nhiệt tình. Cả ngày tôi chủ yếu ở trong phòng để tranh thủ viết lại hồi ký cho những ngày qua, vì tối hôm qua và nhiều ngày trước, tôi đã không có thời gian rảnh rỗi.
 
attachment.php

Nằm hoài trong phòng viết hồi ký cũng nặng đầu quá, không phải sở trường của tôi. Tôi phải đạp ra ngoài một chút.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
attachment.php

Chiều nay tôi đi ăn thử món Bánh Tằm Cà Ri Gà, một món rất yêu thích của người dân địa phương. Tôi được hướng dẫn chạy qua cầu Cà Mau, và ngay dưới chân cầu, tôi rẽ phải và chạy xuống phía bờ sông. Đến đó tôi rẽ trái và chạy tiếp tới chân cầu Phan Ngọc Hiền. Quán đó là một quán lụp xụp nằm ngay bên hông chân cầu. Tuy là chưa tới 6 giờ chiều, mà họ bán gần hết sạch. Cũng hên cho tôi là họ chỉ còn lại vài tô gà ri gà mà thôi. Bành tằm được hấp nóng trong xửng và gắp lên dĩa cùng một ít giá sống. Rồi cô bàn hàng múc nước cà ri đổ lên trên, cuối cùng là vài lá rau húng quế. Trên dĩa của tôi chỉ có vỏn vẹn một miếng gà nhỏ và họ cho tôi thêm một chén chấm, trong đó là muối tiêu chanh và nhiều bột ngọt, ớt và tắc.
Nước sốt cà ri tôi thấy rất vừa miệng và ngon, nhưng hơi nồng nàn mùi khánh hồi. Sợi bánh tằm cũng to như sợi spaghetti, ăn không có mềm mại như sợi bún. Thịt gà là gà ta, nên ngon, mà ít quá, không đủ để tôi chia sẻ với con Mau.

attachment.php

Xong tôi kêu thêm một dĩa Bánh Tằm Xíu Mại. Họ cũng chan nước sốt cà ri lên, nhưng khách phải nói trước, cay hay không cay. Tôi thấy 2 viên xíu mại ở đây làm ngon. Quán này không có tên và họ chỉ mở từ 1 giờ trưa cho tới chiều là hết.
Dù bụng tôi hơi bị căng, nhưng cũng không sao. Tôi còn phải vượt qua cây cầu Cà Mau và cây cầu Gành Hào mới về lại nhà nghỉ, 2 cây cầu ấy cũng đủ đốt hết các calori mà tôi mới nạp xong.

attachment.php

Tối hôm qua tôi đã liên lạc được với Hải, một người bạn quen từ hồi năm ngoái. Lúc này anh ta đang ở ngay bến phà Hòa Chung, đường đi về Đầm Dơi. Tôi hẹn sẽ ra chợ mua vài thứ, để anh ta trổ tài nấu cho tôi ăn.
Sáng nay tôi ra chợ mua con Ghẹm, mà tôi mới được nghe qua. Con Ghẹm là một loại cua nhỏ hơn là con ba khía. Người ta dùng nó để nấu canh chua vừa ngọt và ngon. Tuy nhiên con này chỉ có vào mùa mưa, nên sáng nay tôi mua không có.

attachment.php


attachment.php

Tôi mua ít sặc khô rằng và bồn bồn để bóp gỏi chung với bó rau the mà tôi mua 2 ngày trước. Tôi mua thêm một ít ốc đinh và ốc dù, để làm món ốc xào xả ớt nước cốt dừa. Bó năng cũng từ 2 ngày trước sẽ dùng cho món canh chua mẻ, cá thì nhà anh ta đã có sẵn, bông so đũa đã bị hư, tôi đành phải bỏ.

attachment.php

Tôi cũng mua thêm một ít mắm ba khía.

attachment.php

Cô cháu của người chủ nhà nghỉ chỉ tôi nên ăn sáng món bún riêu tại quán này. Tôi thấy cũng tạm thôi, không có gì là đặc biệt cả, miếng chả họ làm quá dở.
 
Hi anh xich lo
Đọc topic của anh khi về Cà Mau,nín thở chờ đợi đến lúc anh kể mấy món đặc sản. Hên quá cũng thấy được vài món. Về CM, những món e kết nhất: Bánh tằm cay cary gà,xíu mại ( a có ăn ), hủ tíu sọ heo ( có luôn ), hủ tíu mì hoành thánh Bé Mì ( hổng thấy ), ốc dù ( có luôn ). Điều đặc biệt em ấn tượng khi bước chân vào chợ CM ( ở CM mọi người hay gọi chợ phường 6 ) là các sạp bán bánh ngọt. Em kg hảo bánh lắm nhưng nhìn quầy bánh nhiều thứ quá nên cũng phát ham theo. Nhiều loai bánh lắm,em chưa bao giờ thấy 1 sạp bán bành mà nhiều thứ đến như vậy. Mà bán rất rẻ,em cứ mua khoảng 50ng bánh đủ thứ là được 1 bịch bự đem lên xe hơi ngồi nhai tới....Rạch Giá mới hết
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
36,687
Bài viết
1,135,248
Members
192,409
Latest member
u888netim
Back
Top